Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 204 (Xui Có Thưởng). Bán bcs kiếm cơm
* Điều kiện làm việc, trang thiết bị, nền gạch, lò xưởng... rất sạch sẽ hợp chuẩn an toàn vệ sinh thực phẩm và phòng cháy chữa cháy, có giấy chứng nhận hẳn hòi.
- Alô... tui Bảy Rolex nghe đây.
Whao... vậy là cộng hai đầu lương lại Vân nghiễm nhiên bước vào hàng ngũ dân văn phòng tinh anh có thu nhập cao 50 triệu/tháng, nó chả ghê gớm gì so với người ta nhưng với một sinh viên tốt nghiệp chưa đến 1 năm như Vân thì đã như trong mơ, nếu không trừ phi chịu đánh đổi bằng thể xác mặc cho người ta giày vò thì mới mơ được mức lương ấy!
- Muốn bao nhiêu?
- Trời, mày ở Sài Gon hả?
- Lão đại... cho tui xem hàng mẫu đi!
- Tao mà ngại gì! Chẳng qua nguồn hàng hơi kẹt!
Điều bất ngờ là chị hai trở thành trụ cột trong nhà, còn ba mẹ tưởng bán bánh tráng chơi chơi chờ chân lành ai ngờ bán đắt thấy sợ... tính tới tính lui cuối cùng mỗi tháng hai ông bà sẽ thu lời được đến mười mấy triệu... ui trời... bằng luôn hai ông bà buôn bán và làm hồ cộng lại.
- Lão đại không nhận ra giọng của tui sao,  tui là Tuấn Rô đây!
Buôn bán này cốt để có đồng vô đồng ra, hoạt động tay chân trí óc để khỏe mạnh, tránh bệnh vặt và bệnh lãng trí người già... nếu Vân mà ỷ vào tiền lương 50 triệu rồi khăng khăng bắt ba mẹ ăn ở không sẽ rất mau suy sụp cơ thể và trí não.
Đến cuối cùng một hai trăm ngàn tiền bánh tráng bay đi cái vèo... chưa kể ăn bánh thì khát nước, kế bên có bán quầy nước khế chua danh tiếng như cồn vậy nên mua uống một vài ly... ui chu choa ơi ngon loạ lùng!
- Trời ơi... mày nuôi quân cho lắm vào làm gì... giờ chứ có phải ngày xưa dựng cờ khởi nghĩa đâu!
...
Hằng thích và thèm lắm, nhưng cô giáo này da mặt quá mỏng, Vân phải đứng ra xin Tiểu Muội dùm Hằng, Tiểu Muội gật đầu đồng ý ngay vì đây là một ý tưởng không tồi, lợi cho các bên... nếu đại lý nào cũng uy tín như nhà Vân và nhà Hằng thì Tiểu Muội đâu cần phải cấm đoán làm gì!
Sáng khai trương, buổi tối mẻ bánh đầu tiên đã hoàn thành, các nhân viên và bà con trong xóm vừa chờ mong vừa hồi hộp, đích thân Tiểu Muội cầm bao bánh tráng đi phát mỗi người một cái, miệng nàng cười tươi rói nhưng trong bụng chửi lầm bầm Trụi ca... tự dưng bỏ trốn mất tiêu, thật là quá đáng lắm luôn á!
Ba của Nguyệt biết nghe lời phải, ông gật đầu đồng ý ngay. Người ta hay nói sinh nghề tử nghiệp, nay ông rời khỏi nghề mà cái mạng và thân thể còn lành lặn chưa thiếu món gì cũng đã là phước đức lắm rồi, không còn tha thiết gì nữa.
- Lão đại ngại à?
- Whao... ngon...
- !!!
- Vài chục cái.
Bà thấy hấp dẫn nên bắt ông nghỉ luôn làm hồ cho khỏe thân, có nhớ nghề ngứa tay thì làm công trình nhỏ loanh quanh hàng xóm là đã ghiền, không cần đi xây nhà nguy hiểm nữa.
- Aizzz... toàn là đãi cát tìm vàng.
- Dạ chào lão đại.
- Ui trời... đói nhăn răng... ngày thường toàn húp cháo, bây giờ tụi đàn em càng lúc càng nhiều nên căng thẳng lắm, phải kiếm cái kinh doanh thêm mới nuôi quân xuể.
...
Vậy là trong hẻm cụt nhà Hằng lại bắt đầu có bán bánh tráng Hoàng Gia phục vụ bà con cô bác xung quanh, thu hoạch của ba mẹ Hằng tăng lên thấy rõ, sức khỏe của hai ông bà dần dần cải thiện, đồ đạc trong nhà cũng dần mua sắm lại và tốt hơn cả lúc thằng con trai đầu chưa đ·ánh b·ạc cá độ.
Ngày đầu tiên sản xuất thử nghiệm 5 thiên, xóm ăn chơi chơi sạch 2 thiên, 3 thiên còn lại bán sạch ngay đêm đó, mọi chuyện bắt đầu thật thuận lợi.
...
- Úi... tui không xài, chỉ muốn kinh doanh.
Vân khuyên phải đăng ký độc quyền thương hiệu, làm giấy kiểm nghiệm an toàn thực phẩm để tránh có người bôi nhọ bánh tráng Hoàng Gia trộn chất gây nghiện gì đó...
- Kẹt thiệt, giá cả thì lúc nào cũng lên.
Bánh tráng gì kỳ cục... ăn vào một cái là bị "liệu" không ngừng được tay và mồm! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Được... nhưng mày nghe nói về nó như thế nào... nếu chưa biết gì thì tao lấy ra mày cũng không tin nổi.
Quy củ giang hồ vào ba ra bảy, hai thầy trò Tuấn Rô chào hỏi rồi ngồi xuống làm lai rai hết chai rượu to rồi mới bắt đầu vào chính sự:
Có thu nhập ổn định của ba mẹ, Hằng lại càng yên tâm quyết định nghỉ dạy ở trường để tập trung vào trường của Trụi, nơi đó cũng sắp thi công lắp đặt thiết bị hoàn tất... ngày khai giảng đã không xa... mọi thứ hầu như đã sẵn sàng mà sếp lớn vẫn bóng chim tăm cá...
- Tui nghe đồn lão đại bán ra một loại bcs bằng keo nước, chỉ có 3 giọt trong ống nhựa nhỏ xíu nhưng xài được cả đời, vô địch giường chiếu, đêm chơi 5-7 đứa là chuyện nhỏ...
- Tui tới liền, chia vị trí đi lão đại. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vậy lão đại còn hàng mẫu không, cho tui xem tận mắt rồi đặt hàng chi tiết.
- Ha ha ha... lão đại đừng đùa, tui mà vợ con gì... tui nghe anh em nói lão đại có bán một loại bcs đặc biệt nên muốn mua.
Bốp bốp bốp bốp bốp bốp...
- Tao mà lão đại gì nữa... mày là thằng nào?
- Á đù... vậy là lão đại cũng chửi tui luôn rồi... tui cũng đang muốn bán bcs kiếm cơm đây!
- Hết rồi... cho thêm mấy cái... tao chưa biết ngon dở nữa Tiểu Muội ơi!
Chỉ hơn 200 người mà ăn gần 2 thiên bánh... trung bình mỗi người ăn 10 cái mà vẫn thòm thèm...
- Ha ha... đem qua Cam... bên đó khách sộp nhiều.
...
- Ngon thật... măm măm...
Vậy là vận mệnh quay một vòng cuối cùng gia đình nhỏ bé của Nguyệt cũng trở lại như cũ: ba mẹ và chị hai có việc làm.
Khách qua đường vào chơi trong sân chơi thấy vậy liền kêu réo đòi mua, nhân viên bán hàng lập tức vào vị trí buôn bán tấp nập.
- Ha ha ha... kẹt thiệt hay muốn lên giá đây lão đại?
Tất cả mọi bắt đầu cắn ăn nó... bà mẹ... có cái bánh tráng mà làm thấy ớn... nếu không phải Tiểu Muội và Yến đảm bảo bánh siêu ngon thì mọi người sẽ không thèm làm cái lễ ăn thử tào lao như này!
...
Bộ phận làm theo truyền thống sẽ có công suất ít, không thể làm nếu trời mưa vì vậy trong lò phần lớn diện tích là dành cho dây chuyền sản xuất hiện đại, tuy chỉ là cỡ nhỏ nhưng cũng đủ tăng rất nhiều năng suất, vẫn làm ra được bánh tráng dù rằng không có nắng.
- Ngon...
- Hay... biết giá đó mà vẫn muốn chơi lớn, tao nể mày thiệt đó Tuấn Rô... bộ ở dưới LA ngon ăn lắm hả mậy?
- Ừ... vậy mới tới liền được!
Sự kết hợp cả hai sẽ vừa giữ được truyền thống vừa có đủ sản lượng phục vụ được nhiều khách hàng hơn, cung cấp được nhiều việc làm cho người trong xóm.
Ha ha ha ha ha ha ha...
- Mày xài hả?
- Moá... mày XL quá... đừng cho nó Muội ơi! Cho anh nè...
- Ok!
- ???
(còn tiếp)
Chú Thoòng đi đầu vỗ tay, mọi người vỗ tay, hơn 200 đôi tay cùng vỗ âm thanh giòn vang vui tươi hơn cả pháo nổ biểu thị may mắn, thành công cho bánh tráng Hoàng Gia.
* Hơn 20 người nhân viên và cả bà chủ Tiểu Muội đều mặc đồng phục sạch sẽ, gọn nhẹ, đầu đội nón trắng che hết tóc nhưng vẫn thông thoáng.
- Ngon đấy...
Bánh đã phát nhưng chỉ cầm chưa ăn, mọi người chờ Tiểu Muội phát xong hơn 200 cái bánh sau đó Tiểu Muội đếm:
Khách rất ngần ngừ, chỉ mua một vài cái lẻ xem sao, biết đâu vài trăm người hồi nãy là giả vờ... nhưng giang hồ hiểm ác, công thức từ Sáng Thế thần thì sao tầm thường được, khách hàng ăn ăn vài cái là phải mua thêm ăn thêm...
Giá cả không hề rẻ: bán lẻ 5 k/cái, sỉ 40 k/10 cái.
- Bó tay mày luôn... ổn định kiểu gì hay là mở rộng địa bàn... ai không biết mày là thằng tranh giành địa bàn nhiều nhất!
Ý kiến quá tuyệt vời, Tiểu Muội tiếp thu ngay, Vân đảm nhận luôn trọng trách này và thế là từ đó mỗi tháng nhận thêm một đầu lương 25 triệu từ lò bánh tráng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ui chà... khách hiếm nghe... có gì không mậy... mời đám cưới hả?
Chiều tối thứ Bảy, tại nhà tiểu sư nương của Trụi, sư phụ Bảy Rolex nhận một cú điện thoại xa lạ:
Đêm thứ Ba bánh tráng Hoàng Gia xuất thế, đêm thứ Tư nó nổi tiếng, đêm thứ Năm trở thành hiện tượng và rồi cuối tuần thành cơn sốt nhanh chóng trong thời buổi 4.0 như hiện nay.
15 phút sau Tuấn Rô và một đàn em mặt mũi cô hồn đến nơi.
- Vậy mày qua chỗ tao đi.
Trụi đi chơi Đà Lat, xóm Bến Đò lại khai trương lò bánh tráng Hoàng Gia.
- Câu này đúng... hồi xưa tao mệt mỏi quá nên không thèm tiến để bây giờ phải trôi dạt đi bán bcs sống qua ngày...  (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ha ha ha... ông bà đã dạy, đời như dòng nước ngược không tiến tắc thối.
Với đầu óc nhạy bén của mình Vân cũng nhận ra thương cơ cực lớn của bánh tráng Hoàng Gia, nàng cũng xin làm đại lý như nhiều người khác...
Bảy Rolex tiếp khách một mình, tiểu sư nương của Trụi đã bị đuổi đi làm tóc.
- Biết chứ sao không... trên 1 tỷ một cái.
Chất lượng bánh tráng Hoàng Gia không còn gì phải bàn cải.
Làm truyền thống bánh tráng tròn vành vạnh chênh lệch không đều nhưng ăn vào sẽ mang theo nhiều cảm xúc. Làm theo công nghiệp bánh sẽ là hình chữ nhật, vuông vức đều đặn, sản lượng cao nhưng quá automatic...
Trên bàn bày sẵn rượu tây, khô mực, hạt điều, xoài xanh cắt mỏng xem như làm tròn bổn phận gia chủ và tiền bối.
Heo quay gà vịt ê hề đủ sức đãi cả xóm, ngay sau đó lò bánh tráng hoạt động, lò điện được bật lên, mọi người ai làm việc nấy khuấy bột, nấu, tráng, phơi... theo đúng trình tự một làng nghề truyền thống, điều khác biệt dĩ nhiên là có nhưng theo hướng tốt:
* Bánh tráng làm ra là chuẩn theo truyền thống nhưng có màu hoàng kim xinh đẹp, phơi nắng sáng lấp lánh như đang phơi vàng lá, hình thành một nơi để người người đến tham quan checking...
- Phải đủ lực nuôi quân nhiều thì cao thủ mới đến đầu nhập, có cao thủ mới ổn định được địa bàn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Muội quyết định ngày mai hoạt động hết công suất cả bên thủ công lẫn bên công nghiệp.
- 3... 2... 1... ăn thôi!
Bảy Rolex trong lòng căng thẳng, Tuấn Rô xưa giờ chỉ đâm chém mở rộng địa bàn sao giờ lại chuyển thành kinh doanh?
Có thành công ở nhà, Vân bắt đầu động viên Hằng cũng xin lấy bánh tráng về cho cha mẹ buôn bán ở nhà khỏi phải đi làm nặng nề mà thu nhập bấp bênh.
- Mày bán ở đâu?
Ha ha ha ha ha ha...
Sáng thứ Ba đẹp trời, tốt ngày chú Thoòng đứng ra tổ chức cúng kiến cho con gái.
- Khà khà khà... lời đồn này là đúng... vậy mày có biết giá cả không mà đòi đặt hàng vài chục cái?
Khổ nỗi Tiểu Muội không mở đại lý vì sợ ảnh hưởng danh tiếng, Vân là trường hợp duy nhất ngoại lệ vì hoàn cảnh gia đình đặc biệt, Tiểu Muội cho Vân đem bánh tráng Hoàng Gia về cho 2 ông bà buôn bán tại nhà trong hẻm nhỏ.
Mọi người xuýt xoa khen ngợi rồi lại chọc ghẹo, xin thêm bánh...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.