Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 212 (Xui Có Thưởng). Ngậm cười nơi chín suối

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 212 (Xui Có Thưởng). Ngậm cười nơi chín suối


Trụi thoải mái gật đầu thừa nhận:

- Lại giở cái giọng tào lao rồi hà!

Cười to một tràng sau đó Nhất Đao không bàn chuyện trai gái nữa, ông đã hiểu khá rõ suy nghĩ tiêu dao của 9 ly, Thủy Tiên muốn tham gia cuộc chơi thì phải tự liệu sức mình, rõ ràng là 9 ly không chủ động cưa cẩm g·ạ g·ẫm gì cả. Nhất Đao bắt đầu bàn chính sự:

- Sư phụ thật là vui tánh... con cũng gửi cái đồng hồ Rolex kỳ nam này xuống để sư phụ tiếp nối thú chơi dưới đó... chúc sư phụ thuận buồm xuôi gió!

Trụi đi đến bếp để hóa đồ vàng mã, bật lửa đốt một ít vàng mã rồi bỏ bcs tương lai vào trong lửa, đây sẽ là cái bcs cuối cùng xuất hiện trên giang hồ, từ đây sẽ không ai mua được nó trừ khi Trụi tặng, riêng đám bcs ở nhà Tiểu Gia sẽ không ai đột nhập vào được nên không lo mất cắp. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ê... đừng quyên góp, mày bị lọt vào sổ đen rồi!

- Đúng vậy, đó là một mật phái có kiểu tu luyện như ác ma... ... ...

- Thôi mày... lo ít thôi, ai cũng có quyền chọn cách sống của mình ví dụ như mày bây giờ á!

Trụi kể thong thả suốt vài phút mới xong, Nhất Đao rùng mình không ngờ mọi chuyện liên lụy lớn đến như vậy.

- Ừ... tui tiêu diệt hết 98 tên, còn một tên chở trưởng phái chạy trốn vào rừng biệt tích! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tao đâu có ngu, giờ tao đánh không lại mày, có giận quá thì triệu hồi bắt mày nằm ngay ngắn đét đít là được!

- Tao mới cấm không cho mày quyên tiền mày lại đi cúng 200 kg vàng... mấy bữa nay tao cho người nấu lại được 5300 cây vàng 9999... thiệt là tao cũng không biết nói sao... từ rày về sao tao không cho mày quyên gì nữa hết nghe chưa!

- Bởi vậy nên tụi nó ác kinh khủng mà tồn tại mấy trăm năm, mỗi năm g·iết biết bao nhiêu người để luyện công, bên Cam không tăng dân số nhiều được chắc cũng do chúng một phần.

Các lão tiền bối biết bcs tương lai nên đứng nhìn mà chắc lưỡi tiếc nuối, đây là lần đầu tiên họ thấy có người đốt vàng mã thứ giá trị bạc tỷ!

Nhất Đao thấy 9 ly và con gái nuôi đứng nói chuyện cạnh bờ sông vắng vẻ, phong cảnh hữu tình nên cũng đến góp vui:

- Chuyện của Thủy Tiên tao không xen vào, nó thì chắc thích mày, gái thuyền quyên mấy ai không thích trai anh hùng... tao chỉ hy vọng mày đừng làm nó khóc nhè thôi!

- Sư phụ hãy yên tâm an nghỉ, đại thù của sư phụ con đã báo, từ đây ân oán chấm dứt...

- Ác ma?

- Có gần 100 là đám ác ma đó gây ra cho khách làng chơi.

Thủy Tiên thấy ba nuôi đi ra thì e thẹn đỏ mặt như thể đang ăn vụng gì đó bị người bắt gặp, nàng lí nhí chào rồi vọt đi mất.

Chiếc Rolex truyền kỳ cũng bị Trụi bỏ vào lửa đỏ, dây đeo kỳ nam lập tức b·ốc c·háy tỏa hương thơm ngào ngạt khắp phòng để bùng nổ tinh hoa của nó một lần cuối trong đời, gió to đã lặng giờ lại nổi lên đong đưa mọi thứ, mọi người lần này không nổi gai ốc nữa mà rưng rưng ngấn lệ nghe mùi trầm hương tiễn đưa Bảy Rolex lần cuối cùng vào cõi vĩnh hằng.

- Ha ha ha... đừng khóc... thực ra mày cũng y như tao ngày xưa!

Trụi rút khăn tang bằng lụa trắng trên đầu lại phủ lên cái đầu của Tuấn Rô và lầm rầm khấn vái:

- Mấy bữa nay tao cố ý điều tra bên Cam, có ngôi đền cổ bị sập, có 4 chỗ casino xảy ra thảm án, trong đó có một chỗ bị mất một cái đầu người...

Ha ha ha ha ha ha ha...

Ngay cả hàng xóm xung quanh cũng dường như cố tình quên đi sự tồn tại của biệt thự to khủng bố này.

(còn tiếp)

- Ừ! Luật sư sẽ lo liệu nhưng tao báo trước là đầu lâu vàng của mày đã biến mất, không biết là bị tụi nó giấu hay là bị mất thật...

Nhất Đao nói qua chuyện khác:

Kỳ nam cháy hết, hương thơm tan mất cũng là lúc gió to ngừng thổi, Trụi thoáng nhìn di ảnh, trên đó sư phụ đang cười cực kỳ mãn nguyện!

- Không, chỉ là sống tiêu dao thôi.

Ở lại đây mấy ngày Trụi hiểu thêm về biệt thự, nó có từ thời Phap thuộc, kiến trúc quá lâu đời, ngày thường hầu như không giao tiếp gì với bên ngoài kể cả sử dụng điện nước hay đổ rác vì nước là nước sông, nước giếng, nước mưa, điện từ máy phát hoặc điện mặt trời, điện gió, ăn uống đã có nhân viên đặc trách đi chợ và mang vào theo lối riêng.

- Mày nói bên đó có 2 thứ pháp khí còn ghê hơn đầu lâu vàng?

Chương 212 (Xui Có Thưởng). Ngậm cười nơi chín suối

- Người trên giang hồ thân bất do kỷ, phú quý tại thiên, sinh tử có số. C·hết chỉ là kết thúc phần dương và bắt đầu phần âm không cần quá đau lòng quyến luyến làm gì... dẫu sao chúng ta ai rồi cũng phải c·hết!

- !!!

- Là lượm trong ngôi đền cổ, không lấy lỡ rơi lại vào tay chúng thì khổ, lấy về xem như bắt mật phái bồi thường cho sư phụ.

Gió vẫn thổi to.

- Xe đầu lâu vàng của mày sắp tới ngày lấy ra rồi đó...

- Trời ơi... kiểu đó s·ú·n·g đ·ạ·n bình thường đâu làm gì được tụi nó!

- Mày thiệt không biết hay giả đò không biết?

- Bây giờ mỗi tháng tao gửi hai đứa nó mỗi đứa 1 tỷ xài chơi! 5300 cây vàng trị giá 530 tỷ, tao buông ra cho vay vốn giá rẻ 1%/tháng cũng đã có 5,3 tỷ/tháng rồi, dư hơn phân nửa đủ làm rất nhiều chuyện cho anh em giang hồ. Mày thấy mỗi tháng gửi 1 tỷ thì hai sư nương mày đủ xài chưa?

- Cái gì???

- Hảo! Tao nhớ lời này! Số vàng mày cúng là...

...

Trụi cười hì hì khoe thêm một câu làm Nhất Đao hết hồn:

Trụi sực nhớ rút ra ống nhựa nhỏ bcs, thứ này Trụi lục soát trên xác của Tuấn Rô, giờ là lúc trả lại cho sư phụ thứ hắn đã c·ướp đoạt, riêng tiền vàng b·ị c·ướp thì chắc 4 mâm vàng cúng sư phụ đã hài lòng.

Nhất Đao nhìn theo cười ha hả:

- Ể... chú chơi kiểu này c·hết tui... tui bị oan á!

- 9 ly nói đúng đó Thủy Tiên... chỉ cần làm tròn bổn phận với n·gười đ·ã k·huất thì chúng ta nên vui sống hơn là buồn rầu rồi sanh bệnh!

- Cảm ơn chú, tiền bồi thường đó tui...

- Hình như là giữa tháng 3 này?

Hậu quả là các người tình của Trụi không hay không biết, không thể đến viếng sư phụ của tình lang, vả lại biệt thự tổng đàn không để cho người ngoài ra vào.

- Aizzz... tui sẽ cố gắng... nhưng có gì chú cũng đừng xách đao đi chém tui.

- !!!

- Anh không buồn nữa sao?

- Ủa... vàng này là để lo cho hai vị sư nương mà...

- Ui dào... thứ đó là hung vật nhưng mất cũng rất đáng tiếc!

Trụi kể hết tất cả, từ bcs buôn bán tiền tỷ cho đến âm mưu dùng đầu lâu vàng nâng đỡ Tuấn Rô thâu tóm võ lâm bên Vi En của Urtaka mật phái.

- He he... thánh nữ Kỳ Tiên vô địch thiên hạ.

Trụi ở lại túc trực linh sàng đến ngày chôn, vì thân phận tiền bối lại là sư phụ của đệ nhất cao thủ hiện giờ 9 ly, nên Bảy Rolex được chôn trang trọng trong khu biệt thự tổng đàn, điều này hơi sai nhưng biệt thự có sân vườn rất lớn, lại không có bạch đạo ra vào vậy nên chôn xuống không ai ý kiến.

- Wa... anh định làm đắc đạo cao tăng sao?

Tang lễ của Bảy Rolex oanh động khắp võ lâm miền Nam nhưng người dân bình thường không ai biết vì Nhất Đao đã nghiêm lệnh không được đưa tin lên mạng.

- Trời... hơn 500 mạng người.

- Bó tay... mày xử lý tụi nó là đúng... tao giờ già rồi trấn thủ ở đây chơi chơi, nếu sau này có gì lớn phải trông cậy vào mày!

Hai anh hùng một lão một thiếu cười ha hả vang động một góc bờ sông, Thủy Tiên dòm lén từ xa rất hiếu kỳ không biết hai người nói chuyện gì mà vui như vậy, có dính đến mình hay không ta? Càng nghĩ thánh nữ càng đỏ mặt tư xuân, tâm tư nhộn nhạo rạo rực...

- Ừ... tiêu dao tự tại, sư phụ đã đi xa, anh đã báo được thù như vậy lòng anh đã nhẹ, còn gì để buồn nữa đâu, sư phụ đã ngậm cười nơi chín suối rồi.

- Cái thứ đồ quỷ đó cứ biến mất rồi hiện ra hoài, nhưng tao đã ra mặt buộc bên kia phải bồi thường xe sao cho đúng 100 tỷ nếu không tao không để yên!

- Đủ, ngon lành luôn, mỗi năm 12 tỷ, sống thêm 30 năm là hưởng được tổng cộng 360 tỷ đồng, hai người cộng lại đã vượt qua số vàng tui cúng rồi!

- He he... lúc nào cần thì chú cứ kêu!

- Hay lắm... chẳng những bồi thường được cho gia đình Bảy Rolex mà tao còn mượn gà đẻ trứng để có dư lo cho anh em... đây cũng xem là bồi thường cho giang hồ của mình bị tụi nó tính kế bấy lâu nay.

- Khó... đao của chú nhanh nhưng tụi nó nhanh hơn, chú chém ra sắc bén nhưng khó phá da thịt của chúng.

- He he... nếu hai sư nương làm vậy thì tui sẽ ra tay, riêng chuyện dính vào hồng hài nhi rồi bị đào mỏ thì tui bó tay.

- Tao đánh lại đám cao thủ đó không?

Trụi gật đầu, đại sư nương đã ngoài 40, tiểu sư nương thì chỉ ngoài 20, cả hai đều còn cả cuộc đời đâu cần phải thủ tiết cực khổ và vô nghĩa như thời phong kiến xa xưa.

- Cái đầu đó là của Tuấn Rô... tất cả vụ đó đều liên quan...

Trụi quỳ bái gió vẫn thổi to.

- ???

Trụi cười khổ: (đọc tại Qidian-VP.com)

- ???

- Chú Hồ tha cho tui đi... thiệt tình là cái khoản bạn gái tui có quá trời mà tui không muốn yêu đương ch·ung t·hủy, không muốn lấy vợ sanh con... (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả hai tạm im lặng theo đuổi suy nghĩ riêng của mình... hồi lâu sau Nhất Đao chặc lưỡi nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tui còn lượm thêm được của chúng hơn 100 triệu đô...

- Có 99 cao thủ mình đồng da sắt tốc độ siêu nhanh?

Nén hương trầm Trụi vừa cắm xuống bỗng đâu gió to thổi lên lay động rèm vải xung quanh nhưng kỳ lạ là cặp đèn cầy ở linh sàng chỉ chao đảo không tắt.

Tâm trạng của Trụi sau khi tế bái sư phụ đã trở nên hoạt bát vui vẻ lại bình thường, Thủy Tiên lấy làm lạ liền hỏi:

- Mày thấy nó được hông?

Nhưng mọi chuyện chưa dùng lại đó, Trụi vừa bỏ bcs vào lửa hóa vàng thì gió to ngừng thổi như kiểu nó chưa từng xuất hiện khiến ai cũng nổi gai ốc đầy mình... hic hic... Bảy Rolex c·hết oan nên linh thật sự!

- Tiêu Dao Tử?

- Đúng vậy nhưng tui đã phá hủy rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 212 (Xui Có Thưởng). Ngậm cười nơi chín suối