Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 213 (Xui Có Thưởng). Hộp gỗ truyền thừa
Chú Thoòng biết đôi bông là thứ tốt nên ngay tại chỗ tháo đôi cũ bằng vàng ra đeo vào đôi mới, oa... quá đẹp, quá hợp với phụ nữ có tuổi!
- Lúc nào cũng nghe tên của ảnh, không biết chừng nào chị mới gặp mặt để cảm ơn ảnh đây!
Chú Lâm hỏi nhỏ Trụi trong lúc hai bà vợ săm soi cặp bông tai của nhau:
- Rồi thím nói sao?
- Giúp được chị và chị Hằng em cũng rất vui, anh Trụi mà biết ảnh sẽ khen em ngay!
- Xạo L... cỡ h·acker còn chả ăn thua... nhưng rồi mày xử lý nó sao... có mang về sử dụng được không?
- Ừm...
- Hi hi... chị đừng có lo!
Trụi khoái chí vì hù doạ được Nhất Đao, anh chàng này cười hắc hắc:
- Mật phái tàn hại dân Cam mấy trăm năm... tiền đó tui chia đôi bí mật quyên vào quỹ chữa bệnh từ thiện và quỹ học bổng của bên đó hết rồi!
Thím ba mỉm cười ấm áp trong lòng, thím thích nhất thái độ tiếp nhận đầy tôn trọng của Trụi.
- Anh Trụi sao?
Nếu không có tình thầy trò thì việc bán bcs cũng từ Trụi mà ra, đã có kẻ dòm ngó làm sao Trụi không ra tay?
Trụi cũng không nặng bên này nhẹ bên kia, dù rằng từ hồi nhỏ đến lớn chịu khổ với bà này không ít!
- Ồ đúng rồi... chú chờ con một chút!
Chú Lâm động dung, Trụi xem tiền tài rất nhẹ, nó đã trân trọng cái hộp gỗ này như vậy thì bên trong chắc toàn hàng khủng.
Chú Lâm vội ngồi xuống ghế đá, để hộp gỗ lên bàn mở ra kho tàng của Bảy Rolex... vừa mở ra bên trong liền lấp lánh bảo quang làm choá mắt chú Lâm... nói đùa vậy thôi nhưng thực sự chú Lâm bị chấn động nói không nên lời, chỉ biết hít hà ngắm nhìn từng tuyệt tác bên trong... chúng toàn là những truyền thuyết chú chỉ nghe mà chưa từng gặp được...
Trụi suy nghĩ vẩn vơ trong lòng hiện lên nét mặt phức tạp, chú Lâm nhìn thấy liền biết mọi chuyện không đơn giản, nhưng chỉ cần Trụi vẫn là Trụi, vẫn về xóm Bến Đò, vẫn nhớ tụi con Yến là được.
- Cái này là em học ảnh... tiền nhiều cũng chả xài hết.
Vụ cúng vàng và đầu lâu được Nhất Đao hạ Phong Khẩu lệnh.
- Whao... làm được như vậy là anh em ngon lành, chắc suốt ngày chạy tới đây vay tiền á chú!
- Chặc chặc... mày làm đúng nhưng cũng tiếc thật!
Tiểu Muội nghe vậy lòng càng thêm xao xuyến nhưng ngoài mặt chỉ cười bình thường... hic hic... tự dưng bỏ người ta đi biệt tích hơn chục ngày... cái con nhỏ Yến ác lắm, trước khi ngủ cứ kể chuyện đêm khuya Nobita làm việc như nào, sướng c·hết người ra sao...
- ???
Trụi mới về tắm rửa thay đồ bước ra thì cả nhà đã chật ních, bà con lối xóm ai cũng ghé chơi hỏi một câu rồi để lại chút trái cây quà bánh, Trụi cười tươi rói ngồi bốc bánh trái ăn lia lịa mỗi thứ một chút không bỏ sót của một ai, khiến ai nấy đều mát lòng mát dạ, khen thầm thằng Trụi vẫn như ngày xưa, không có giàu rồi trở mặt.
- Ha ha ha... thói đời là vậy thôi, chơi thua không thấy ai cho tiền, từ mua vé số cho đến mua chứng khoán... nhưng vừa thắng tiền thì chúng nhảy ra đòi thu lộ phí. Bữa đó mày vay 200 tỷ nếu thua là tuột quần suốt đời cày trả nợ. Lần này có đống vàng tao đã quyết định giảm lãi suất từ 30%/tháng xuống còn 1%/tháng, tạo phước cho võ lâm.
...
Bà con cô bác tan bớt là tới người thân thiết hơn, đại diện là hai cặp đại nhân: ba má nhỏ Yến và ba - dì kế của Tiểu Muội, hai cặp này ngồi bàn đàng hoàng, Trụi cũng tự tay pha trà rót mời đúng phép, chú Lâm và chú Thoòng khoái chí cười gật đầu.
- Lượm được trong tài khoản bí mật của mật phái... cái đó cần chút kỹ thuật!
Tất cả lão tiền bối nghiêm túc chấp hành, mặc kệ tụi đàn em hỏi gì cũng không hé răng, ai cũng âm thầm tìm hiểu tin tức bên Cam giống minh chủ và cũng nhận ra lờ mờ 9 ly đại khai sát giới bên đó...
Nói tới nói lui là để thấy giang hồ như một mớ bòng bong, dù ai không muốn thì vẫn sẽ bị cuốn theo, thân bất do kỷ, trừ phi không quan hệ với ai, không quan tâm ai... nhưng Trụi làm không được cái cảnh giới vô tình vô nghĩa lục thân bất nhận đó... thế cho nên mới có ngày nay hai tay nhuốm máu.
- Whao... cao thủ... hảo hán!
Đám ma của sư phụ làm từ thứ Hai đến thứ Tư, qua thứ Năm động quan chôn tại tổng đàn, hạ huyệt xong hết mọi chuyện thì đã gần trưa, Trụi giã biệt quay về nhà trong ánh mắt tha thiết của Thủy Tiên.
Nhỏ Yến và Tiểu Muội mặt mày đỏ hây hây nhấp nhổm dưới bếp vừa làm đồ ăn vừa hóng hớt chuyện người lớn, dè đâu người lớn chỉ ngồi lấy le chút xíu rồi cũng vọt lẹ để cho Trụi nghỉ ngơi cùng chúng nữ.
- Chị cảm ơn em... từ bữa tới nay ba mẹ chị và ba mẹ Hằng bán bánh tráng ở nhà rất vui và thu nhập rất tốt!
- Ui dào... miễn mọi người đừng ă·n c·ắp mang ra ngoài bán là được, còn ăn thì cứ ăn thôi xem như là hao hụt trong sản xuất, mọi người cũng chỉ lấy hàng lỗi để ăn cho đỡ thèm thôi!
Má nhỏ Yến cười ngâm ngâm nhìn Trụi, ý là "mày làm sao thì làm, tao chờ!" (đọc tại Qidian-VP.com)
-- 10 triệu/ngày
- Em thật giống với sếp lớn!
- Ừ thì biết, mỗi cái giá thành sản suất là 100-500 ₫... nhưng như vậy cũng là nhiều lắm!
100 nhân viên ăn 20 cái/ngày/người (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 213 (Xui Có Thưởng). Hộp gỗ truyền thừa
Trụi cười hì hì tay nhanh như ảo ảnh lấy một cặp đôi bông tai cực phẩm Kim Ngọc đế vương lục trao vào tay thím ba bánh bò:
Trên đường về nhà từ tổng đàn Trụi cứ bị nhảy mũi liên tục vì bị nhắc.
Về đạo lý Bảy Rolex đã cùng Trụi nhận làm thầy trò, thầy g·ặp n·ạn đệ tử sao có thể không ra tay?
- Hazzz... tiền tài phi nghĩa dây vào khổ lắm. Hôm bữa ngoài Nha Tran tui bị ép đấu với Nhất Ma, thắng 300 tỷ muốn quyên vào đây chú không cho... tui vừa bỏ túi thì người ngoài đó vào đây mời uống trà đòi tiền... lúc đó tui mà không cứng cựa thì chắc đã bị hốt rồi!
-- 2 thiên bánh × 5 k đơn giá bán lẻ
Vân tá hỏa cấp báo, Tiểu Muội cười ngất:
Vân lãnh một đầu lương khủng 25 triệu/tháng của lò bánh tráng nhìn thấy cảnh này vội tính toán:
Giới giang hồ hâm mộ đại sát thần cuồn cuộn như thác đổ, cứ hễ rảnh rỗi là chạy đến xóm Bến Đò chơi và ngoan như bé cún. Đến chơi rồi tự dưng ai cũng uống nước khế, ăn bánh tráng Hoàng Gia và bị ghiền hồi nào không hay, thông qua dân giang hồ này bánh tráng Hoàng Gia bắt đầu tung hoành khắp miền Nam, chưa nói đến chất lượng tuyệt vời của nó, chỉ nội tên tuổi là bánh tráng của đại sát thần thì cũng làm dân giang hồ mê đắm, đặt hàng trên mạng ầm ầm...
Chú Lâm than thở nhưng khuôn mặt vui lắm, kiểu người làm cách mạng thành công á!
- Tự dưng mày đi mất biệt làm bà con lo lắng, tụi con Yến cũng lo!
Hầu như cả xóm ai rảnh rỗi đều ra phụ làm, kiếm chục triệu đồng một tháng ngọt xớt, sướng nhất là vừa làm vừa có bánh tráng Hoàng Gia nhai nhóp nhép suốt ngày, trời ơi nó sướng!
Nếu liên hiệp quốc mà biết tội ác của Urtaka mật phái thì không biết chừng còn trao tặng Nobel Hòa Bình cho Trụi luôn á!
-- 300 triệu/tháng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Bả mới đầu không nghe tao dọa đi ra ngoài ở với bồ nhí bả mới chịu thua!
- Con Yến cho tiền nhiều nên giờ tao không cần buôn bán đồng hồ nữa mà chỉ sưu tập thôi.
Hắc hắc... cả xóm này chỉ có hai chú vinh dự được Trụi đại gia tiếp lễ như này.
Trụi sực tỉnh trở về với hiện thực, cười nụ cười hề hề quen thuộc:
Chú Thoòng cười tươi rói, khuôn mặt có mùa xuân như trẻ lại cả chục tuổi:
Từ đây cái tên 9 ly đi vào huyền thoại của võ lâm miền Nam, có nhắc đến 9 ly thì tất cả chỉ nói mé mé như: đại thần, sát thần...
Tất cả rùng mình kinh sợ dặn dò bọn đàn em từ nay 9 ly là đại sát thần, đứa nào vô lễ thì một là bị thanh lý môn hộ hai là bị 9 ly xử lý tại chỗ cũng đừng oán trách sao không báo trước, sao không báo thù!
...
Đơn hàng tăng đột biến, lò bánh tráng của Tiểu Muội phải mở rộng quy mô thật gấp, từ 20 nhân viên tăng lên 50 rồi tới 100.
Trụi chạy vào nhà xách ra một hộp gỗ mun to tướng, nó lên nước đen bóng tự nhiên vì được lau chùi bảo dưỡng cẩn thận nhiều năm. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Sao không lo... 300 triệu một tháng là rất nhiều, nếu ăn nhiều hơn một chút thì là 500 triệu hoặc cả tỷ!
- He he... hảo hán gì mày ơi, bả ngắt nhéo tao cả tuần bầm hết người!
- Dạ cũng ngon lành.
- He he... mày không dìa nhưng cho con Muội làm bánh tráng Hoàng Gia là quá trời ngon dồi... tao cảm ơn mày nhiều lắm à nhe Trụi!
Vân mơ màng hai mắt thì thầm:
Nếu không có bcs thì cũng còn đầu lâu vàng Trụi đã lấy của Tuấn Rô... thế nào hắn cũng quậy người thân cận với Trụi, dụ Trụi qua Cam cho đám mật phái xử lý...
- Không!
- Con cái lớn rồi hiếu kính cha mẹ là chuyện đương nhiên, giờ chú thím ngồi hưởng phước thôi!
Xe vừa vào xóm Bến Đò mọi người đã nhận ra, sau đó tin tức Trụi đại gia quay về được truyền khắp xóm, có người post hẳn lên mạng luôn nên hầu như ai quan tâm cũng đều biết Trụi xuất hiện trở lại.
- Con tặng thím ba cặp đôi bông Kim Ngọc, cái này tuyệt đối không trầy không bể thím cứ yên tâm đeo, ra đường cũng không sợ c·ướp, nếu có c·ướp thì nói 9 ly gửi tặng, thằng nào ngon c·ướp thím cứ đưa, về đây con gửi cặp khác còn thằng c·ướp thì chắc chắn tới số!
- Trời... mày lượm ở đâu chỉ tao lượm với... tới 2500 tỷ luôn mẹ ơi!
Gọi là chúng nữ vì có xêm xêm cả chục cô nương luôn á!
Trụi thở dài gật đầu, dù là giang hồ Fake không giành giựt địa bàn nhưng Trụi vẫn không thể nào né tránh hết ân oán giang hồ. Chuyến này qua Cam về xem như hai tay đã nhuốm máu suốt đời rửa không ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Mày cho con Yến buôn bán vòng tay kiếm tiền quá trời, hôm bữa nó mới lén cho tao 500 triệu!
Giao lưu thẳng thắn với Nhất Đao xong Trụi tạm biệt ra về.
Chú Lâm chợt nhỏ giọng hơn nữa:
- Chị à... chị quên là mình sản xuất sao, tất cả chỉ tốn bột, điện, công cán... chi phí sản xuất chị cũng biết mà.
- Công việc hổm rày sao rồi con?
Trụi mỉm cười đi tiễn bốn vị đại nhân.
Nhất Đao dù không quan tâm chuyện tiền bạc nhưng nghe nói 100 triệu đô thì tim cũng đập thình thịch:
Cũng may phước đây là máu của kẻ thù, của bọn ác ma nên Trụi không có gì lăn tăn, dù cho chọn lại một lần nữa Trụi vẫn quyết ra tay, thấy việc bất bình không dám ra tay sao gọi là tiêu dao được!
(còn tiếp)
- Đây là bộ sưu tập Rolex của sư phụ con, ổng mới mất, con được thừa hưởng nhưng con không rành đồng hồ, giờ giao cho chú để chú bảo quản và sưu tập thêm vào.
Nhất Đao sững sờ nhìn Trụi thật lâu rồi cuối cùng chặc lưỡi:
- Mày nói cũng đúng nhưng ngồi không dễ bệnh trong người và lãng trí lắm... tao với thím mày vẫn bán cháo lòng lai rai, tao bắt bả hạ giá cho bà con bả không chịu nói xuống rồi khó lên lắm... vậy là tao bắt bả mua thịt và lòng chất lượng hơn, nhiều hơn cho bà con ăn với giá cũ.
- Chú Thoòng và thím ba thông cảm, bữa tiệc hôm đó con không có mặt được!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.