Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 217 (Xui Có Thưởng). Thiên lý truyền âm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 217 (Xui Có Thưởng). Thiên lý truyền âm


Người gọi Trụi chạy đi chính là Cửu Nương.

- Anh chỉ sợ em đi đêm có ngày gặp ma, nhất là khi liên quan đến chính trị hoặc liên quan đến luật pháp hay lợi ích quá lớn!

Tuy nhiên có được tất có mất, Trụi đeo mang Suy Vận to lớn, ai lây dính vào thì hoạ phúc khó lường, thậm chí bản thân Trụi phát triển quá ghê gớm đủ ảnh hưởng và làm thay đổi mọi thứ, vì vậy tương lai có quá nhiều biến số khó ai định liệu...

- Vậy là thiệt? Tiêu Dao phái có thiệt?

Tin nhắn lúc 5 giờ kém như vậy anh Trụi của nàng vẫn bình yên vô sự.

- Bên Cam đều là do anh?

...

- Sao anh không ra?

- Ha ha ha... anh là lươn em là lịch... chả lẽ lươn lại chê lịch!

- 1 chữ "đã"...

Cửu Nương bắt đầu rung động nhìn chằm chằm người tình.

"Anh đi rồi nhưng anh có phép thiên lý truyền âm của Tiêu Dao phái."

- Hì hì... không biết đúng không?

Hai chị em cùng le lưỡi nhìn nhau: sếp Trụi trở thành đại ân nhân lớn nhất cho nhà hai chị em, từ việc làm cho Vân, mua nhà cho Nguyệt đến bánh tráng cho ba mẹ buôn bán!

Suốt 2 giờ quần thảo, Cửu Nương hài lòng mị nhãn như tơ nằm trong vòng tay của tình lang nỉ non:

(còn tiếp)

- Nhưng em lên giường với rất nhiều người để đạt được mục đích!

Hai món quà được Cửu Nương thích thú và nhận ngay, vòng ngọc Cửu Nương thích nhưng không hiếm lạ vì hàng trăm người tình giàu có và quyền lực cứ tặng mãi không dứt. Cửu Nương thích thú đèn laser nhiều hơn:

Đến 10 giờ rưỡi Vân, Hằng, Nguyệt cùng lên taxi về, Bảo về nhà, Long và Đào ở lại chui vào một phòng dành cho khách.

Cửu Nương lấy chăn che đậy tay đeo vòng và cái miệng rồi thì thầm chút xíu vào vòng tay sau đó thách thức:

- Ừ.

Long, Bảo là do Yến nhắn trong group kêu họp mặt, Long rủ luôn Đô cho đủ bộ Nobita. Đô cũng thử tham gia xem sao vì thấy lão đại cũng không quá khó, sẵn tiện nhá hàng quan hệ với Phương xem lão đại phản ứng thế nào, bé Mén là rờ mọt đi theo

- Em sẽ bị anh ăn thịt giống như bây giờ vậy nè... grừ...

- Rồi sao nữa?

Chương 217 (Xui Có Thưởng). Thiên lý truyền âm

- Em không tin... em phải thí nghiệm!

- Anh xạo VL...

- Hừm... loạn hay không loạn không quan trọng, quan trọng là dân nghèo có đủ cơm ăn, áo mặc, có tiền dư cho con học, chữa bệnh, du lịch... cho họ thấy cuộc sống dễ thở chứ không phải như cá lên bờ ngáp ngáp thiếu oxy!

- Đúng 4 chữ!

- Em vừa nói gì?

Từ lúc 5 giờ Tiểu Muội được Venus đánh thức âm thầm qua vòng tay, nàng thức dậy lo lắng cho Trụi thì thấy có tin nhắn trong điện thoại:

- Có mà, cả chục bận á!

- Trách em thì anh đâu tới gặp em.

- Ủa sao em biết?

- ???

Lần này gặp mặt Trụi mang theo hai món quà: vòng tay Kim Ngọc do điện thoại tương lai ngụy trang và đèn laser cửu vĩ hồ ly lúc xài trên đỉnh núi Lang Biang ở Đà Lat.

- Đúng là không có.

Lúc Trụi về đến nhà thì lẩu và đồ nướng đã rộn ràng khắp nhà, Bảo dẫn Nguyệt giới thiệu, Nguyệt lí nhí cảm ơn Trụi đã giúp đỡ.

- ???

Trụi hóa thân sắc lang lao vào hồ ly tinh, thiên lôi gặp địa hoả nổ vang đùng đùng, cả hai cân tài ngang sức, hiếm khi kỳ phùng địch thủ nên chiến đấu long trời lở đất, nhật nguyệt bay màu, thiên địa hỗn độn, thiên đường bay lên bay xuống cả chục bận...

- Á... anh ở đâu ra... anh đi rồi mà? (đọc tại Qidian-VP.com)

Đô chở Phương và bé Mén về.

- Hì hì... vậy là cửu vĩ hồ ly vô tội!

- Không phải, nói ra là có c·hiến t·ranh vì chữ đó là "chưa"... "anh ơi chưa đã" đúng không?

- Mau nói chữ cuối...

- Whao... vậy anh thật sự không lăn tăn gì về em?

Quả trứng màu bất ngờ nhất dành cho hai chị em ruột Thúy Vân - Thúy Nguyệt.

- Như vụ Tuấn Rô và sư phụ anh vừa rồi?

- Xạo quá ông ơi... làm sao anh nghe được em hô?

Tiệc này nhậu say bí tỉ từ chiều đến tối, lên phòng karaoke âm thanh quá mượt, ai cũng ca và uống.

- Thương em anh mới làm vậy á!

- Ừ.

- Nếu có một ngày em bị người ngoài hành tinh b·ắt c·óc, anh có cứu em không?

"Anh không xạo đâu cưng!"

Các nữ còn lại say xỉn tụm vào một phòng ngủ chung.

5 giờ rưỡi chiều kiểm tra lý thuyết đủ thứ trên máy tính xong Trụi rời khỏi phường về nhà.

Hai chị em gặp nhau á ố liên hồi làm náo động mọi người. Sự trùng hợp quá lớn.

- Em đã từng sống trong thời c·hiến t·ranh chưa chấm dứt, em nghĩ sao về loạn thế?

Cửu Nương có EQ tuyệt đỉnh, nàng biết Trụi không có ý chê mình già mà chỉ hỏi chuyện xưa, nàng mơ màng hai mắt kể lại:

- Hả...

Cửu Nương sững sờ nhìn vòng tay với ánh mắt phức tạp, vừa sợ nó muốn tháo vứt đi nhưng vừa yêu quý nó như báu vật quý nhất trên đời... hic hic... 9 ly ơi là 9 ly... sao anh cứ làm cho người ta vừa yêu vừa hận thế này!

- ???

...

- Không nói được!

Nhân số tăng vượt mức lên 16 người, thêm chủ nhà nữa là 17, kiểu này trải chiếu ngồi thành vòng tròn nhậu là ngon nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến lúc biết Nguyệt là em gái của Vân, Trụi càng ngạc nhiên, vậy là bữa tiệc càng có lý do để cụng ly côm cốp.

- Nếu chuyện đó xảy ra thì anh sẽ làm sao... có lờ em đi không?

- Đó em thấy chưa, cửu vĩ hồ ly loạn thế có nghĩa địa gì đâu... thế giới vốn dĩ loạn như một nồi cám heo sẵn rồi.

- Trời ơi... thiệt hay giỡn?

- Sao vậy anh, anh không thương em sao?

- Anh khinh thường em...

- Chính xác!

Một cái cây nảy mầm trong khu rừng già luôn tìm cách vươn cao vươn xa để sinh tồn nhưng khi nó thành công vượt lên trên tất cả thì lại gặp phải tình cảnh cây cao gió lớn... chỉ cần sơ sẩy là gió to thổi bật gốc rễ, gãy đổ ngay lập tức...

Vừa tắm rửa thay đồ thì các chị em lại lần nữa kéo đến, vẫn là 8 mỹ nữ như lúc trưa, cộng thêm Long - Đào, Đô - Phương - bé Mén, Bảo - Nguyệt.

Cửu Nương giật mình rồi xúc động cực kỳ, nàng biết tình lang nói thật lòng, đây cũng chính là điều nàng hay lo sợ.

- Ừ... vô tội.

Riêng chủ nhà thì sao, Trụi tiếp một cú điện thoại quan trọng rồi chạy đi không ai hay biết.

- Hổng lẽ mỗi người tình anh đều gửi một vòng tay c·ấp c·ứu như này?

Sau 75 đất nước chuyển mình, dân chúng lầm than đói rách, đó chính là loạn thế.

Rối rắm qua đi Cửu Nương mỉm cười ngọt ngào, từ đây về sau có một đại cao thủ... à không... một siêu cao thủ, gần như là cấp bậc thần tiên che chở bảo vệ cho nàng như vậy nàng càng thêm an toàn, thỏa sức vẫy vùng dọc ngang thế giới!

- Xì... toàn là nước không có cái!

- Wa... không ngờ tiểu lưu manh như anh lại hùng tâm tráng chí như vậy!

- Bí mật... chi tiết không thể nói, nói ra phiền lắm!

- Xì... làm gì có tru di! Anh đừng đánh trống lảng... sao anh không cứu em?

- Không... em siêu giỏi luôn á, làm thân con gái mà dựng lên một đế quốc sắc đẹp như này ai dám khinh thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Nếu anh không làm vậy bị em hút khô thì làm sao phục vụ cho em lâu dài cho được!

- Anh trách em sao?

- Trời ơi... thiệt hay giỡn vậy hả?

Vốn dĩ số phận để dành vai nam chính cho Tuấn Rô, được sự trợ giúp của Urtaka mật phái thống nhất võ lâm, kết hợp và giúp đỡ cho Cửu Nương thăng hoa tỏa sáng... nhưng bây giờ Tuấn Rô đã tèo, số phận lại đem 9 ly kẻ mạnh hơn Tuấn Rô cả ngàn lần đến hộ giá hộ tống cho Cửu Nương... người đẹp này quả thật được số mệnh quá ưu ái...

Hiện tại c·hiến t·ranh nổ ra nhiều nơi trên thế giới, nền kinh tế thế giới cũng loạn tùng phèo khi các nước lớn đánh kinh tế, c·ấm v·ận lẫn nhau... đó cũng là loạn thế!

3 giờ rưỡi sáng ngừng chiến... 8 giờ sáng Trụi rời khỏi hội sở Chim Non, Cửu Nương khoác áo ngủ đứng tựa lan can nhìn theo bóng Trụi khuất xa, nàng mỉm cười nỉ non với vòng tay:

- Vậy lỡ mai mốt em làm loạn thật thì sao?

Bất ngờ có tiếng Trụi thì thầm lại nhưng ở ngay trong đầu của Cửu Nương: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Có 1 chữ "anh"

Cửu Nương rung động thật sự... chả hiểu làm sao người tình biết được... nhưng nàng không thể suy nghĩ được nữa vì Trụi đã lao vào công thành đoạt đất, chiến sự bùng nổ không báo trước, anh hùng mà gặp mỹ nhân thì đành lưỡng bại câu thương, chiến trường tiếp tục đổ vài lít mồ hôi...

- Hừm... lúc đó cả nước chú ý, người ta nói yêu hồ xuất thế loạn nhân gian... nghe mà cứ như chửi xéo em không á!

- Ơ... cứu làm gì!

- Tin thì có, không tin thì không!

- Em sai cả hai rồi!

- ???

"Ha ha ha... tin thì có, không tin thì không... bái bai cưng nha!"

- Hì hì... vậy mới được! Nhưng một mình anh xông pha như vậy nguy hiểm quá... phải có gì giúp đỡ chứ...

- Không... chỉ cần em hô to "Trụi ơi cứu em" thì anh dù ở cách xa thiên sơn vạn thủy cũng sẽ đến cứu em ngay.

- Có chứ nhưng chỉ chút xíu...

Ôi trời... trái đất thật là tròn!

Xoan và Diễm mang theo hai pet đi taxi về.

- Nguy hiểm như nào?

- Đừng điều tra anh nguy hiểm lắm.

- Anh còn xin đi theo em để qua bên đó, anh và em thống trị hành tinh mới, chơi bên này chán quá rồi, càng ngày càng hà khắc, giờ mà ăn nói lớ ngớ là bị mời lên phường ngay giống như ngày xưa vua chúa trị tội khi quân phạm thượng tru di tam tộc á!

- Là cái gì? (đọc tại Qidian-VP.com)

- 1 chữ "ơi"...

- Hời ơi... em mạnh bà cố cứu làm gì!

"Anh bình thường, về trễ chút thôi Xí Muội đừng lo lắng!"

Cửu Nương hoảng sợ nhìn quanh quất nhưng nào có ai.

- Cái vòng tay anh tặng em đó, nó chính là cái lỗ tay và đôi mắt của anh gửi theo em... nhớ đừng bao giờ tháo nó ra ngoài.

"Vậy chứ ai đang nói trong đầu em?"

...

- Thứ nhất 9 ly bây giờ không còn là tiểu lưu manh, thứ hai là dù anh có số má ra sao thì cũng không hùng tâm tráng chí làm gì, cứ tèn tèn mà sống, trừ khi bị ép buộc phải ra tay mà thôi.

- Em là liễu yếu đào tơ...

- Một mình anh?

...

Trụi mỉm cười nhìn Cửu Nương, đây là người tình nhiều tuổi nhất nhưng trẻ như mười tám đôi mươi không cần Trụi phục hồi tí nào, tâm lý của Cửu Nương cũng rất trẻ, hầu như tuổi tác chỉ là con số vô nghĩa đối với nàng vậy nên hai người xưng anh em ngọt xớt dù rằng một bên 20 một bên gần 60.

- Ok... lúc nào cần anh cứu thì cứ hô lên là anh biết rồi anh đến cứu được chưa!

- Chiến dịch mậu thân năm 68 là lúc mẹ em chuyển dạ rồi sinh ra em, lúc lọt lòng mới 1 ngày nhà em cháy như bao căn nhà lá khác của Sài Gon, rồi khắp nơi s·ú·n·g nổ, n·gười c·hết người b·ị t·hương la liệt... đó chính là loạn thế.

Tiếng nói của Trụi tiếp tục vang lên trong đầu Cửu Nương:

- Uy... đèn này anh xài lúc trên núi Lang Biang phải không?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 217 (Xui Có Thưởng). Thiên lý truyền âm