Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 218 (Xui Có Thưởng). Suýt chút bị kiện
- Ngài nói thật sao?
Trưởng đoàn người Ý khá ngạc nhiên nhưng nghĩ đến chàng trai đối diện làm ra hai bé na quá xuất sắc thì trình độ đâu thể nào kém cỏi.
Một là loli yêu nghiệt Thạch San, hai là một nhóm 4 người có 2 là châu Âu và 2 Vi En ăn mặc đồ vest công sở hẳn hòi cả nam và nữ.
- Giá trị xe tui không bàn, tiền lời cỏn con tui cũng không để ý... tui nói hợp tác đây là tui bán bánh xe thẳng cho các ông, mỗi cặp bánh giá 1 tỷ đồng, tương đương 40.000 đô. Lúc đó xe của các ông chỉ làm nền cho cặp bánh xe của tui mà thôi, các ông có dám chơi lớn như vậy không?
- Trần tiên sinh... nếu không thể mời ngài về làm việc vậy chúng tôi hy vọng có thể mua kỹ thuật của ngài...
Trụi chả ngần ngại gì há miệng táp ngay miếng bánh tráng sau đó nhai nghiền ngẫm, chà chà... không biết bao giờ mới hưởng thụ lại được diễm phúc này đây! Đảm bảo loli này mà đạt được mục đích thì sẽ bấm nút biến ngay cho mà xem!
Rồi rồi... tới công chiện thiệt rồi!
- Thật... mọi người có thể lên mạng tra tìm thông tin về Kê thần xóm Bến Đò Sài Gon.
4 người khách tái mặt, trưởng đoàn lắp bắp:
- Lốp xe không ruột không bơm siêu bền.
Trụi nói tiếng Vi En, đồng hồ thông minh phát ra tiếng Ý thế là cô gái Vi En phiên dịch được thảnh thơi uống trà ăn bánh.
Trụi chỉ tay vào Kê tướng quân đang happy với vợ con của nó:
Lời này vừa ra 4 người khách im lặng sững sờ... chả nhẽ sản phẩm siêu cấp của tập đoàn phải luân lạc đến mức làm nền cho cặp bánh xe của người ta?
Thạch San nãy giờ lảng vảng ở gần nhưng xui xẻo là không biết tiếng Ý nên mù tịt, cô nàng này tự tay pha nước khế và mang thêm đĩa bánh tráng Hoàng Gia ra mời Trụi làm Trụi sửng sốt:
- Các ông có thể cho tui đãi ngộ gì, làm việc ở đâu?
- Ồ... rất hân hạnh làm quen mọi người.
- Kỹ thuật gì?
- Tai nạn gì?
"Hừ... ăn của bà, uống của bà mà không chìu ý bà thì chít với bà nghe con!!!"
- ???
- Chủ nhà gì tầm này nữa, chúng ta thân quen với nhau quá mà! Anh uống nước đi, tôi pha chế đó, xem thử coi đạt không?
- Ô nô... chia đôi lợi nhuận là c·hết tui chứ các ông thì cười to chứ có gì khó khăn đâu mà sẵn lòng!
Càng quan sát ngoài đó ông và đoàn người càng lạnh tóc gáy khi phát hiện kỹ thuật của người ta quá cao siêu, chỉ chế tạo 2 chiếc xe nhưng cực kỳ tinh chuẩn, ông cảm giác được rõ ràng người ta có thể làm đẹp hơn nhưng phải nén lòng làm đúng theo nguyên mẫu để chơi... điều này thật sự là quá ghê gớm.
Trưởng đoàn trước khi vào đây tìm gặp quái nhân chế xe đã ở ngoài quán nước khế quan sát quay phim chụp ảnh cả buổi trời.
- Vâng... tôi rất ngưỡng mộ nó, nó quá đẹp.
Trụi giao tiếp thông qua đồng hồ thông minh phiên dịch:
- Trần tiên sinh, chúng tôi là người của hãng xe chế tạo Vespa 946 Snake 2025.
- Tôi thừa nhận chuyện đó là có... nhưng đó chỉ là một t·ai n·ạn.
Quả nhiên tay ngọc ngà tự vo tròn miếng bánh tránh cực khéo như kiểu cô Tấm tiêm trầu cánh phượng cho Vua ngày xưa.
- Vâng ạ!
Trụi không quan tâm nhiều đến chuyện hợp tác với hãng xe Ý, dễ gì họ chịu làm nền để bán cặp bánh xe giá 40.000 đô.
Thạch San quen biết nên nhường cho khách phương xa, Trụi làm biếng vào nhà nên ngồi ngoài bàn ghế đá dưới bóng cây khế vừa uống trà đãi khách vừa ngắm cá Koi lượn lờ thích ý, người khác chỉ thấy lờ mờ nhưng Trụi có kiếng như ý sát tròng nên xem rành rọt, càng xem càng thích, chỗ bán cá quả thật làm ăn uy tín bán cho Trụi cá đẹp xuất sắc chứ không phải lập lờ đánh lận con đen.
Vừa rời khỏi nhà Trụi lập tức thanh niên người Ý phó đoàn nói chuyện rất khó chịu:
- Ồ... có thật sao... xin ngài cứ nói, dù chia lợi nhuận phân nửa cho ngài tôi vẫn rất sẵn lòng.
- Đại ca... đường phèn chỉ làm mát lòng mát dạ chứ nào có gắt cổ... đại ca ăn thêm miếng bánh tráng Hoàng Gia này đi, ta tự đút hy vọng đại ca sẽ vừa miệng!
Thạch San đâu phải tầm thường, EQ cao ngất ngưởng thừa sức biết người ta nói móc nhưng cô nàng dửng dưng như không: (đọc tại Qidian-VP.com)
(còn tiếp)
3 người khác tức giận thấy tập đoàn bị khinh thường nhưng trưởng đoàn lại tin rằng đối phương nói thật. Ý tưởng tạo bánh xe không ruột không bơm đã có từ lâu nhưng kỹ thuật chưa đạt đến, dù có làm ra thì chạy không êm không sướng bằng bánh hơi... riêng bánh xe của Trụi làm ra chạy quá sướng mà lại siêu bền, suốt cả tháng trời cả mấy ngàn người lái thử suốt ngày thế mà 4 bánh xe của hai bé na chả thấy suy suyễn gì, quá là ghê gớm.
3 người cấp dưới tức giận muốn lên tiếng nhưng bị trưởng đoàn cản lại rồi cáo biệt xin phép về thương lượng... (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ui trời... chuyện gì nữa đây mỹ nữ? Tui nhớ mình mới là chủ nhà mà?
- Oa ha ha... các ông đúng là tinh mắt, nhìn phát là biết ngay hàng xịn, nhưng tôi nói thật các ông sản xuất không ra chúng được đâu... bởi vậy dù tui bán kỹ thuật thì các ông mua về cũng là vô dụng.
Ừng ực...
Mới về đến nhà sau một đêm đi khám điền thổ, Trụi đã phải tiếp hai nhóm khách không tầm thường.
Trụi mỉm cười nhấp thử ly nước khế, chua ngọt cân bằng rất đạt, độ lạnh cũng vừa đúng thế nhưng lời từ miệng thốt ra lại khác:
- Đừng đề cao người khác mà hạ thấp mình như vậy, ông nên nhớ người Ý chúng ta luôn giỏi nhất trong thiết kế thời trang lẫn kỹ thuật...
Người trưởng đoàn cười khổ, ngày 28/2 mới trưng bày mẫu bé na 2025 màu trắng băng tuyết thế mà trong này mọi người đã vọc nát trước cả tháng, thậm chí còn có mẫu Thanh Xà màu xanh lục hiện rõ vảy rắn lấp lánh tuyệt đẹp, ông chắc rằng hãng xe bên Ý muốn phối ra màu xanh của người ta còn hơi bị lâu mà người ta đã phối ra màu trắng băng tuyết của họ ngay lập tức và quá chuẩn luôn!
- Ồ... mỗi năm 1 tỷ đô sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ha ha... muốn hợp tác thì quá đơn giản, chỉ sợ các ông không dám chơi lớn thôi.
Trụi lại há miệng hưởng thụ cơ hội ngàn năm một thuở này, loli mỉm cười tươi như hoa nhưng trong bụng lầm bầm chửi rủa nhoi trời!
- Xin ngài hãy cho tui biết có cách nào chúng ta hợp tác hay không?
???
- Valentino... người ta chỉ tạo xe để chơi không kinh doanh bằng thiết kế của chúng ta... giờ kiện đòi bồi thường thiệt hại kinh tế gì đây?
Trưởng đoàn phớt lờ sự tức giận của cấp dưới, ông nài nỉ:
Mới vừa nuốt trôi khỏi cổ, loli yêu nghiệt lại tự tay nâng ly nước khế hầu cho Trụi uống! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Không thiệt hại kinh tế nhưng cũng thiệt hại uy tín nhãn hiệu... chúng ta chưa triển lãm mà người ta đã chơi nát Snake của chúng ta... bữa triển lãm khách khứa ai cũng cười khinh khỉnh không chút tò mò mà chỉ so sánh xe chính hãng của ta với xe lậu của tên đó... đặc biệt là màu băng tuyết tuyệt đẹp của chúng ta đã bị hắn thó được một cách dễ dàng... chúng ta đã bị cười thúi mũi!
- Tên kia quá kiêu ngạo, chúng ta nên kiện hắn ă·n c·ắp thiết kế thay vì nói chuyện hợp tác!
Trụi nổi lên cảnh giác, cô nàng này mấy lần tiếp xúc trước Trụi quá rành tính tình, cô ta chuyên gia ăn cháo xong là đá bát ngay, hễ không có lợi, không có giá trị lợi dụng là quay ngoắt 180⁰ làm gì có kiểu "thân với chả quen".
Ly nước khế bị uống một hơi hết hơn phân nửa, Trụi mỉm cười hỏi nhẹ:
5 phút sau tìm kiếm ra kết quả giá trị thị trường của Kê tướng quân làm người trưởng đoàn rầu rĩ, người thanh niên này quả thật là một quái tài, xem ra dùng lợi dụ không ăn thua, ông xoay chuyển phương thức hợp tác:
...
- Oa... cái đó chỉ là làm chơi cho mọi người thỏa mãn hiếu kỳ.
Trưởng đoàn nghe đến đây thì phải cười khổ đầu hàng, gì chứ dùng truyền thống của dân tộc xem thường thiên hạ anh hùng thì ông bó tay không thể cãi, càng cãi chỉ càng nhức đầu không được chút lợi ích gì cả, cũng may vị công tử con ông cháu cha từ bỏ ý định thưa kiện viễn vông, như vậy thì đã đủ để không phải làm trò cười cho thiên hạ!
- Hôm nay chúng tôi đến thăm tiên sinh là để bày tỏ lòng ngưỡng mộ cũng như tò mò vì sao tiên sinh làm ra được 2 mẫu xe quá xuất sắc, quá giống nguyên mẫu của chúng tôi như vậy?
Loli yêu nghiệt cười tươi hơn cả hoa, nàng ngồi xuống đon đả mời mọc:
- Aizzz... cô nương à... trong này hình như đường phèn nhiều quá... uống vào rất gắt cổ!
- Ông nhìn thấy con gà trống đó không?
Người trưởng đoàn thở dài, người thanh niên này tuy có ý tốt muốn gìn giữ tập đoàn nhưng còn quá xanh non, kẹt nổi người này là con ông cháu cha của tập đoàn gửi qua đây để rèn luyện sẵn du lịch nên trưởng đoàn chỉ có thể kiên nhẫn giải thích:
Chương 218 (Xui Có Thưởng). Suýt chút bị kiện
Người khách nam lớn tuổi người châu Âu có vẻ là trưởng nhóm lên tiếng trước bằng tiếng Ý:
- Trần tiên sinh, kỹ thuật của ngài quá cao siêu, chúng tôi muốn mời ngài về làm việc cho hãng xe của chúng tôi được không ạ?
- Tai nạn là chúng ta xui xẻo gặp trúng một quái nhân quá mạnh, không nói về nước sơn băng tuyết chúng ta đã dày công sáng tạo... chỉ nói về cái nước sơn rắn lục Thanh Xà của anh ta thì quá tuyệt vời, nhìn vào từ mọi góc cạnh đều thấy như một con rắn lục chuyển động thực sự, nó có hồn hơn màu băng tuyết của chúng ta rất nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tiên sinh có thể làm tại chi nhánh Vi En hoặc qua Ý tùy ý. Riêng mức đãi ngộ thì chúng tôi sẽ dùng bậc lương cao nhất để trả cho ngài!
Hả...
- Ui... ngài đừng giỡn, doanh thu cả tập đoàn chưa đến 2 tỷ đô một năm, lãi ròng chỉ vài chục triệu đô...
- Đút ăn, đút uống sao không thấy chùi miệng cho ta?
- Ồ... đây là lời mời tuyển dụng sao?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.