Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 150. Thà mang tiếng xấu

Chương 150. Thà mang tiếng xấu


- Bình tĩnh cái gì? Bấm nút đi!

- Ok... ta bấm đây...

Cách!

- Sao không có gì vậy!

Cách! Cạch! Cạch!

- Đồ c·h·ó c·hết! Cái thứ quỷ quái này hỏng rồi.

- Không thể nào, hàng này là hàng quân dụng của q·uân đ·ội Mỹ, làm sao hư được?

- Ai mà biết, giờ nó hư rồi, chúng ta phải rút ngay thôi.

- Ok... Henry... Các ngươi đi trước đi.

- Còn ngươi thì sao? Đừng làm chuyện điên rồ, hãy nghĩ đến vợ con đi Teddy!

- Bà mẹ nó, ta chưa có vợ được chưa Henry!

- Ok... Nhưng còn Mary thì sao, nàng nói sẽ thành hôn với ngươi mà?

- Không!

- Sao lại không, cô nàng này tóc vàng, mông to, ngực to. Ngươi còn kén chọn gì nữa?

- Oh... my God... Làm ơn đừng tả về bạn gái của bạn thân như vậy được không Henry? Ta không thể cưới nàng!

- Trời ơi, ngươi điên rồi, tại sao?

- Nàng vừa gửi thiệp mời ta đám cưới tuần trước, nàng đã lấy người khác mất rồi.

Sao bỗng dưng anh bạn Henry nghe đâu đây như vang vọng lên bài hát "Twenty Five Minutes".

Anh chàng này an ủi bạn thân tiếp tục:

- Ok... vứt quách chuyện thất tình, vứt cái cô bạn gái Mary ra khỏi đầu đi. Giờ rút lui với ta theo điều lệ của tổ đặt bom á·m s·át ngay đi. Đừng làm chuyện điên rồ nữa, không thay đổi được gì đâu! Hãy nghĩ đến gia đình, nghĩ đến cha mẹ già đang trông chờ ở quê nhà...

- Oh... Henry... ngươi là đồ khốn kiếp, cha mẹ của ta đ·ã c·hết hết rồi, ngươi còn nhắc họ làm gì! Đừng lo, không phải ta ở lại để đ·ánh b·om cảm tử đâu, cái trò ngu ngốc ấy phải dành cho bọn sát thủ bị tẩy não. Ta chỉ ở lại để kiểm tra xem chuyện gì xảy ra.

- Kiểm tra? Kiểm tra cái đống mấy tấn thuốc nổ? Ngươi muốn nó nổ ra banh xác à?

- Không, ta chỉ kiểm tra để biết bị trục trặc ở đâu, danh tiếng tổ đặt bom á·m s·át của chúng ta không thể bị mất một cách không rõ ràng như vậy! Nếu không biết nguyên nhân, vậy ngươi tính về báo cáo với tổ chức như thế nào?

- Ờ thì có sao nói vậy thôi!

- Hừ... ngươi ngây thơ quá, ngươi mà báo kiểu đó thì chắc chắn ra tòa án hiến binh ngay, sau đó ở tù mọt gông vì làm hỏng nhiệm vụ.

- Trời ơi... Đường nào cũng c·hết. Nhưng ngươi ở lại kiểm tra ra vấn đề rồi báo cáo thì được gì? Không phải cũng bị đổ lỗi cho thất bại, rồi làm dê thế mạng ở tù mọt gông giống ta sao?

- Không, ta thì khác ngươi, ta sẽ không ở tù!

- Cái gì? Không thể nào, tại sao?

Teddy lộ ra vẻ mặt giảo hoạt thay cho khuôn mặt bi phẫn kịch tình hồi nãy giờ, anh chàng này lôi kéo bạn thân ra xa khỏi tổ á·m s·át rồi hạ giọng nói:

- Ngươi ngu quá, không thấy ta thà c·hết ở lại kiểm tra không về sao?

- Ngươi ngu ngốc muốn ở lại chịu c·hết mà lại chửi ta ngu?

- Ta không về, ở lại đây không phải chịu c·hết... mà ở lại để trở thành người California, trở thành người Liên Minh Thịnh Vượng, làm sao b·ị b·ắt ở tù nữa!

- Cái gì? Ngươi muốn đào tẩu? Thoát ly tổ chức?

- Hừ, về để ở tù mọt gông thì ngươi cứ về, ta quyết định ở lại đây. Huống chi ta cũng có chút tiền dành dụm, chỉ cần chỉnh sửa khuôn mặt, kết hợp hồ sơ giả là an ổn sống ở California này rồi.

Nơi này đã biến thành thiên đường không thuế. Đâu có c·h·ó má như bên kia, tụi mình mạo hiểm tánh mạng đặt bom làm nhiệm vụ cho nước Mỹ, kiếm được chút tiền mà cũng bị lũ thuế vụ khốn kiếp chặt chém không thương tiếc.

Nghe đến đây, ang bạn Henry nghẹn ngào nhìn trân trối thằng bạn thân chí cốt của mình, sau đó phải thốt lên một câu không biết là khen hay chửi:

- Teddy... Chơi nhau thân lâu như vậy... giờ ta mới biết ngươi là một người thông minh...

- ???

- Cảm ơn ngươi nói hết cho ta, giờ cho ta liều c·hết ở lại kiểm tra bãi bom này với ngươi được không? Dù gì chúng ta cũng là bạn thân, sống c·hết có nhau!

- ???

- Sẵn tiện ngươi chuẩn bị thêm cho ta mấy bộ hồ sơ giả và cho ta mượn luôn tiền để chỉnh sửa khuôn mặt nhé, my friend?

- ???

...

Giang Bình An không hề biết có hai chuyên gia đặt bom á·m s·át đang rối rắm thương lượng chuyện trốn ở lại California, hắn quay sang 30 người máy ra lệnh cho họ đi thực hiện nghi thức bàn giao chính quyền sở tại của California.

Mọi người thắc mắc thấy Giang thủ tướng không tham dự bàn giao, nhưng đâu ai biết hắn ghét giao tiếp tranh luận đôi co, đặc biệt là về chính trị, hắn tin chắc về chuyên môn phải giao cho người có chuyên môn giải quyết mới là ổn thỏa nhất.

Ngoài ra còn một sự thật không ai biết, Giang thủ tướng quyền phép ngập trời nhưng lại rất kém... ngoại ngữ. Hắn chỉ biết tiếng S quốc và tiếng Tàu, còn tiếng Anh thì chỉ gói gọn trong mấy chữ: Yes, No, I love you, Ok?

Giang Bình An đang tính rảnh rỗi nghỉ ngơi nhưng khốn nỗi cả mấy chục phóng viên đã bao vây tứ phía, micro, máy chụp hình, máy quay phim... chỉa về phía hắn như một rừng gươm, thập diện mai phục.

Trong số này Giang Bình An sợ nhất là mấy bóng đèn sáng lóa lên lúc chụp ảnh, nó làm người bị chụp ảnh gần như là bị mù tạm thời, rất khổ sở.

Theo luật bất thành văn: Lady first, một nữ phóng viên xinh đẹp lên tiếng mở đầu cho buổi phỏng vấn nóng bỏng này:

- Ngài Giang thủ tướng, xin hỏi ngài thấy sao về California? Về con người ở nơi đây?

May mắn mọi người tôn trọng Giang thủ tướng, tất cả đều dùng tiếng Tàu để phỏng vấn, ai không biết tiếng Tàu sẽ không được cử đến đây thực hành nhiệm vụ.

- Với tư cách là chủ tịch điều hành của Liên Minh Thịnh Vượng, ta xin gửi thông báo cho tất cả mọi người, đặc biệt là các phóng viên tác nghiệp. Hiện tại Liên Minh Thịnh Vượng đã chọn tiếng S quốc làm tiếng nói chung của cả Liên Minh, vì vậy bắt đầu từ các buổi phỏng vấn hoặc tiếp xúc về sau, ta sẽ chỉ sử dụng tiếng S quốc để giao tiếp và trả lời phỏng vấn.

Phía dưới các phóng viên chưng hửng, vẻ mặt đang nhân nhân đắc ý vì biết tiếng Tàu chiếm đoạt được cơ hội đi phỏng vấn lần này, giờ lại chuyển thành vẻ mặt âu sầu khổ sở vì họ đâu biết tiếng S quốc. Tương lai e rằng họ phải đau đầu học thêm tiếng S quốc, nếu như không muốn bị tụt hậu.

Giang Bình An nhìn thấy hết các phản ứng của phóng viên, hắn là người ra luật, ai muốn chơi phải chấp nhận luật thôi.

- Tuy nhiên trong buổi phỏng vấn này, ta vẫn sẽ dùng tiếng Tàu một lần nữa. Còn về câu hỏi của vị mỹ nữ vừa rồi, ta xin trả lời rằng: California rất đẹp, con người ở đây rất thân thiện, cảm ơn mọi người đã chào đón ta nồng nhiệt. Nhưng ta muốn thiện ý nhắc nhở một chút.

- Ồ, điều gì vậy thưa ngài?

- Ta muốn nhắc các cô nương xinh đẹp đang cởi trần cổ vũ cho ta đó, ta mong các nàng hãy mặc áo vào vì nếu không ta không tài nào tập trung để trả lời phỏng vấn tốt được, ha ha ha...

Câu nói dí dỏm của Giang thủ tướng được tán thưởng ngay bằng một tràng pháo tay sôi động, các cô gái mỹ nữ rất hài lòng với câu khen ngợi và sự chú ý của thần tượng Supper Giang, các nàng rất tự nhiên mặc áo vào, không để các cặp hung khí tự do chuyển động nữa.

Hiện trường tạm lắng, các phóng viên sau giai đoạn khởi động không khí, giờ bắt đầu đào sâu khai thác:

- Xin hỏi ngài chủ tịch Liên Minh, ngài có biết việc người dân California trong mười ngày qua bỏ đi và chuyển đến đây không? Ngài có cái nhìn gì về chuyện này?

- Ồ, đây là một câu hỏi rất thú vị. Nếu ta nói không biết thì mọi người sẽ nói ta chẳng quan tâm gì về California. Nếu ta nói biết rất rõ thì sẽ có người nói ta chưa tiếp quản California mà đã cài gián điệp thu thập tình báo, rất khó cho ta nhé!

Lại thêm một câu dí dỏm chọc cười, các phóng viên và mọi người theo dõi xung quanh đã phải cười ôm bụng. Giang Bình An chờ tiếng cười lắng lại liền nghiêm túc trả lời tiếp tục:

- Nhưng ở vị trí chủ tịch điều hành Liên Minh của ta, ta thà mang tiếng xấu sử dụng gián điệp thu thập thông tin cũng phải theo dõi sát tình hình ở California để có phương án tốt nhất chăm lo cho mọi công dân của Liên Minh ở nơi này.

Theo nguồn tin thu thập được của chúng ta, đã có 4 triệu người dân rời khỏi California, làm số dân ở đây giảm xuống còn 16 triệu người.

Nhưng may mắn là có rất nhiều người thích nơi này, đã có tổng cộng khoảng 12 triệu người trên khắp nước Mỹ dời đến đây để định cư lại California, làm công dân của Liên Minh Thịnh Vượng.

Đối với những người rời đi bản thân ta và cả Liên Minh Thịnh Vượng chúc họ được thuận buồm xuôi gió. Nhưng ta tin chắc một điều sẽ xảy ra trong tương lai...

- Điều gì vậy thưa ngài chủ tịch?

Chương 150. Thà mang tiếng xấu