0
35/36 quan chức trong phái đoàn Bắc Kinh đã cung khai tất cả, khi khai báo xong còn ký tên nhận tội và bị đưa đi giam giữ.
Cả sảnh đường c·hết lặng, mọi người hoài nghi đủ thứ:
- Vừa nãy ai nói đây là điệp viên hai mang, nhận tội để hại c·hết Bắc Kinh? C·hết tiệt, không lẽ phái đoàn 36 người hết 35 người là điệp viên hai mang? Quá hoang đường!
- Trời ơi! Không lẽ Giang thủ tướng thôi miên?
- Không, nếu thôi miên thì người bị thôi miên không thể tỉnh táo mà run rẩy khóc lóc thảm thiết như vậy được.
- Vậy không lẽ là pháp thuật bắt người ta sợ hãi phải nói ra sự thật?
- Rất có thể là pháp thuật. Giang thủ tướng nổi tiếng là Giang Thần Tiên mà!
- Nhưng sử dụng phép thuật bắt người ta nói thật là ăn gian, không công bằng!
- Giời ạ! Điều tra án mạng g·iết một vị hoàng đế mà ông tưởng chuyện đùa à? Chỉ sử dụng pháp thuật là nhẹ nhàng nhất rồi đó, huống chi là xét xử công khai minh bạch như vầy trước mặt mọi người và truyền hình trực tiếp trên cả thế giới. Nếu mà gặp ở nước ta, không t·ra t·ấn ba ngày ba đêm là nhẹ lắm rồi đó.
- Ha ha ha... đúng vậy, ở nước ta cũng thế!
Thật mau, buổi xét hỏi đã đến tên cuối cùng, 35 tên cung khai thú nhận bị dẫn đi, chỉ còn lại kẻ cuối cùng, dĩ nhiên là chức vụ cao cấp nhất, Giang Bình An mặt mày giận dữ, cầm khúc gỗ gõ:
Ầm...
- Chủ tịch ác độc... ngươi có nhận tội chủ mưu đầu độc cả nhà Thịnh Đế Phổ Nghi không?
- Ta không nhận tội. Ta vô tội!
Lần này Giang Bình An không tra hỏi nữa mà mở lại băng ghi hình các cuộc phỏng vấn nãy giờ. Tân chủ tịch Trung Hoa hết đường chối cãi, đành gục đầu ký nhận bản án và bị đưa đi giam giữ.
Giang Bình An tuyên bố:
- Như mọi người đã tận mắt chứng kiến, toàn bộ quan chức Bắc Kinh đều tham gia vụ thảm án đầu độc cả nhà Thịnh Đế Phổ Nghi, làm Thịnh Đế Phổ Nghi và hoàng tử băng hà. Nay chúng đã b·ị b·ắt giam để chờ ngày xét xử đền tội. Giờ quay lại chuyện bầu chọn chính quyền lâm thời của nước Trung Hoa mới. Do toàn bộ quan chức phía Bắc Kinh đã phạm tội, nên hiện giờ ta tuyên bố: ta Giang Bình An và các quan chức cấp cao của Đại Thịnh đế quốc cũ sẽ đảm nhiệm chính quyền lâm thời của nước Trung Hoa mới, và ta là thủ tướng, tạm thời có quyền lực cao nhất, sẽ đại diện cho cả nước Trung Hoa mới, xin hỏi có quốc gia nào trong quốc tế phản đối hay không?
Lần này thật kì lạ, tất cả các nguyên thủ quốc gia, đặc biệt là các đại quốc đều im hơi lặng tiếng, không ai nhảy ra phản đối một câu nào, kể cả tân tổng thống Mỹ.
Phái đoàn phía Mỹ thấy tân tổng thống của mình im lặng ủ rũ thì bất mãn, một người quan chức bực tức đứng ra chất vấn Giang Bình An:
- Xin hỏi Giang thủ tướng, tại sao trước khi sát nhập Hoa Nam và Hoa Bắc, các ngài không cho điều tra bắt bớ phái đoàn của Bắc Kinh, chờ họ vừa ký tên sát nhập thì ngài lại cho người bắt họ. Lúc đó hai bên đã sát nhập rồi. Ngài làm như vậy hoàn toàn là muốn chiếm đoạt Hoa Bắc.
Giang Bình An ngửa cổ lên trời cười ngạo nghễ, hắn lớn giọng phản bác:
- Ha ha ha ha... Một câu hỏi rất hay! Ngài đã hỏi ta, vậy ta muốn hỏi lại, từ nãy đến giờ là ai ép buộc Hoa Nam phải quay về hợp nhất với Hoa Bắc?
- Ừ... thì... Đó là nguyện vọng hợp lý của phía Bắc Kinh!
Giang Bình An: - Đó thấy chưa! Đó là nguyện vọng một phía của Bắc Kinh, chứ có phải bên ta đề nghị hay đề xuất đâu! Bên ta bị ép mà!
- Nhưng vấn đề là tại sao ngài không cho bắt giữ điều tra trước khi sát nhập?
Giang Bình An: - Rất đơn giản, tất cả vấn đề nằm ở chỗ thời gian. Như mọi người đã biết, thảm án xảy ra vào sáng ngày 10/12. Hiện giờ đã qua 2 ngày là ngày 12/12. Vụ án rất dã man và phức tạp. Toàn bộ h·ung t·hủ ra tay trực tiếp đều đã uống thuốc độc t·ự t·ử, gây rất nhiều khó khăn cho quá trình tra án. Liên Minh Thịnh Vượng đã huy động toàn bộ lực lượng để truy tra các dấu vết để phá án, nhưng dù đã dùng toàn lực nhưng vẫn chậm mất 2 ngày thời gian, mãi đến vừa ký kết sát nhập hai vùng Hoa Bắc và Hoa Nam thì điều tra mới có đột phá và tìm bắt được các h·ung t·hủ chủ mưu của vụ thảm án.
- Nhưng lúc nãy rõ ràng ngài mới là người ra lệnh bắt, nghĩa là ngài đã biết trước.
Giang Bình An: - Làm ơn đi, không phải ai cũng không tôn trọng t·ang l·ễ của Thịnh Đế Phổ Nghi như các phái đoàn các ngài đâu. Phía lính đánh thuê muốn vào đây bắt người, phải nhắn tin xin phép ta, người vừa chủ trì t·ang l·ễ vừa là chủ tịch của Liên Minh Thịnh Vượng. Vì vậy ta nhận được tin nhắn mới cho họ vào và ra lệnh bắt. Chuyện chỉ có vậy thôi rất đơn giản!
Các câu trả lời cực kỳ hoàn hảo đã làm câm họng hết tất cả mọi người có lòng nghi ngờ. Nhưng vấn đề là nó hoàn hảo đến nỗi y hệt như một trò đùa.
Mọi người giờ phút này đã nhận ra, mọi chuyện đều bị Giang thủ tướng nắm giữ trong lòng bàn tay ngay từ đầu, người này đùa giỡn với phái đoàn của Bắc Kinh và tất cả các phái đoàn khác như mèo vờn chuột. Giờ ngẫm nghĩ lại chuyện ép buộc người ta phải sát nhập lại với Hoa Bắc sao mà buồn cười... Tất cả đều là đưa mỡ vào miệng mèo. Mà cục mỡ này siêu cấp bự: cả một Hoa Bắc với diện tích 7-8 triệu km².
Với chính quyền Bắc Kinh lúc trước, 7-8 triệu km² Hoa Bắc hoàn toàn là gân gà, bỏ thì thương mà vương thì tội, do nơi này đang bị t·hiên t·ai, h·ạn h·án, châu chấu hoành hành... Nhưng lọt vào tay Giang thủ tướng thì chắc chắn nó sẽ trở thành phúc địa, cứ nhìn 1 triệu km² bên hoang mạc Sahara thì biết. Cỡ hoang mạc Sahara mà Giang thủ tướng còn cải tạo được thì Hoa Bắc đâu nhằm nhò gì.
Cứ ngỡ thế là hết, Đại Thịnh đế quốc tương kế tựu kế nuốt gọn Bắc Kinh, nào ngờ Giang thủ tướng chưa chịu dừng lại vở kịch lớn trong ngày hôm nay, người này vẫn mặc chiếc áo nhuộm máu bạn thân, đứng sừng sững trước linh đường, lại thắp ba nén hương trầm, tỏa khói nghi ngút khấn vái to tiếng:
- Bệ hạ... may nhờ có ngài phù hộ nên bọn ta đã bắt được hết tất cả chủ mưu ám hại ngài. Giờ h·ung t·hủ đang chờ ngày đền tội. Nhưng đây chỉ là có thù báo thù chứ chưa thực hiện được hết di ngôn lúc lâm chung của ngài. Giờ đây giữa sảnh đường, có mặt linh hồn của bệ hạ, có mặt các quốc gia, có sự quan sát qua truyền hình của người dân toàn thế giới... Ta xin công bố di ngôn lúc lâm chung của Thịnh Đế Phổ Nghi và sẽ thực hiện theo đúng như vậy. Tổ kỹ thuật, hãy chiếu đoạn phim lúc cuối cùng của Thịnh Đế Phổ Nghi cho mọi người xem đi.
Ngay lập tức, màn hình ti vi to lớn được mở lên và chiếu lại cảnh Thịnh Đế Phổ Nghi hấp hối, cảnh này là Giang Bình An bí mật liên hệ trí tuệ nhân tạo điều khiển vương cung bên thủ đô Hano để sao chép lại, các trí tuệ nhân tạo của mỗi vương cung tồn tại chỉ có Giang Bình An là biết và điều khiển được. Cũng may nhờ có chúng mà mới có đoạn phim quý giá này.
Trên màn hình mọi người nhìn thấy Thịnh Đế Phổ Nghi gục ngã, miệng trào máu đen, hoàng hậu Hải Đường hoảng loạn ôm chồng và con không đường xoay sở, hoàng tử thì đã hoàn toàn bất động, mặt mày tím đen, miệng cũng trào máu tươi. Sau đó Thịnh Đế Phổ Nghi hồi quang phản chiếu, kêu gọi Giang thủ tướng.
Giang thủ tướng mau chóng đến nơi ôm Thịnh Đế Phổ Nghi vào lòng, lúc này mọi người thấy được rõ ràng cái áo nhuộm máu của Giang thủ tướng là như thế nào hình thành, những ai còn lương tâm đều phải đỏ mắt rơi lệ, thương cho một vị đế vương nhân hậu bị người độc sát thân vong...
Trên màn hình quay lại rõ ràng gương mặt giận dữ và bất lực của Thịnh Đế Phổ Nghi lúc nói câu di ngôn:
- Hãy trả thù cho ta... là cái bọn Bắc Kinh làm. Hãy thu lấy Hoa Bắc... sau đó nhập hết vào S quốc đi, không cần tồn tại Trung Hoa nữa, ta hận nó lắm... Hãy cứu Hải Đường và Tâm nhi, ta giao hai mẹ con nó cho ái khanh... Hãy giúp ta lo cho hai người trọn đời, xem như là ta nhờ ơn ái khanh lần cuối trong đời này...
Câu di ngôn vừa hết, khoé miệng của Thịnh Đế Phổ Nghi hơi hé cười rồi gục ngã vào lòng ngực của Giang thủ tướng, lập tức tiếng thét xé lòng của Giang thủ tướng vang lên trước khi kết thúc đoạn phim ngắn ngủi:
- Không... Phổ... Nghi...
Màn hình ti vi vụt tắt, cả đại sảnh đường vang vọng tiếng khóc. Dù cho là kẻ đối địch, giờ phút này cũng không kiềm được hai dòng lệ đổ...
Cả Đại Thịnh đế quốc người dân nhìn ti vi truyền hình trực tiếp cũng nức nở theo, người dân thế giới cũng không khác gì, toàn bộ nước mắt tuôn sa... Hình ảnh Thịnh Đế Phổ Nghi gục c·hết trong vạt áo đẫm máu của Giang thủ tướng có lẽ khó mà phai nhạt trong tâm trí của mọi người sau này.
Nếu như ban đầu hành động thay chiếc áo đẫm máu của Giang thủ tướng gây khó hiểu và gây khó chịu cho người xem, nhưng sau khi xem đoạn phim ngắn này, bây giờ ai ai cũng bắt đầu yêu quý cái áo đẫm máu tươi đó, họ thấy nó đẹp một cách bi tráng, đau thương tột cùng.
Ngay lúc này, Giang Bình An cất cái giọng khàn khàn nghẹn ngào của hắn tuyên bố một sự kiện thật ghê gớm:
- Như mọi người đã xem, đã nghe. Ta đã kêu lên xé lòng khi Thịnh Đế Phổ Nghi ra đi. Tiếng kêu đó đại biểu một vị đế vương băng hà, nhưng nó cũng đại biểu một triều đại đã kết thúc. Ta tuyên bố: Từ đây Đại Thịnh đế quốc đã không còn nữa,
Thịnh Đế tồn, đế quốc tồn
Thịnh Đế vong, đế quốc vong!
Tiếp theo ta sẽ tiếp tục thực hiện di ngôn của Thịnh Đế Phổ Nghi: thu lấy Hoa Bắc, ta đã hoàn thành, vừa thu lấy tức thời. Trả thù bắt lấy h·ung t·hủ ta cũng đã bắt. Sau đó là nhập Trung Hoa vào hết cho S quốc.
Cả đại sảnh đường xôn xao, giờ mọi người mới chợt bừng tỉnh thoát khỏi thương cảm mà nghĩ về quốc gia đại sự và tình hình quốc tế. Chuyện sát nhập một nước vào một nước khác hoàn toàn không phải trò đùa, nó rất dễ dàng gây chấn động dây chuyền trên toàn thế giới.
Nhưng Giang Bình An không đợi ai nhảy ra phản ứng, hắn hỏi ngay chủ tịch Hà:
- Chủ tịch Hà, di ngôn của Thịnh Đế Phổ Nghi muốn sát nhập Hoa Nam và Hoa Bắc rồi sau đó nhập hết vào cho S quốc, ngài là người đại diện của S quốc, ngài có chấp nhận không?