Quay trở lại hiện trường linh đường của l·ễ t·ang Thịnh Đế Phổ Nghi, sau khi người quan chức trả lời ra hai chữ cốt lõi: thiên đường và lý tưởng, Giang Bình An lập tức công bố đáp án:
- Giữa thiên đường và lý tưởng... Ta xin chọn "lý tưởng". Bởi vì thiên đường quá xa xôi, nó như là một thế giới bên kia dành cho n·gười đ·ã k·huất, tuy tốt đẹp nhưng lại khó mà phát triển hơn được nữa. Còn "lý tưởng" là đại biểu cho sự không ngừng phấn đấu vươn lên, đã tốt muốn tốt hơn. Như vậy cuối cùng ta xin phép được trả lời, đường lối của Đại Việt siêu quốc là:
Chủ nghĩa Xã Hội Lý Tưởng
Với chủ nghĩa này, Đại Việt sẽ luôn hướng tới tạo cho mọi người một xã hội lý tưởng: không c·hiến t·ranh b·ạo l·ực, không nghèo khốn đói khổ, không bệnh tật d·ịch b·ệnh. Khi đó châu Phi sẽ không còn các em bé bị suy dinh dưỡng, vùng Trung Đông sẽ không còn xung đột, vùng châu Á sẽ không sợ t·hiên t·ai d·ịch b·ệnh...
Điều đặc biệt nhất trong siêu quốc Đại Việt chính là: không bao giờ thiếu hụt năng lượng. Mọi người có đủ điện xài miễn phí, có đủ điện giá rẻ để kinh doanh sản xuất mà không lo bị cắt điện. Mà năng lượng chính là nguồn động lực chính thúc đẩy một nền văn minh phát triển. Như vậy ta hoàn toàn tin tưởng nền văn minh của Việt Giới chúng ta sẽ tiến bộ vượt bậc, mau chóng bước vào thời đại chinh phục không gian vũ trụ...
...
Cả sảnh đường và cả thế giới người xem đều bị Giang Bình An dùng những lời nói đao to búa lớn lừa dối quay mòng mòng, tăng cao độ hảo cảm của mọi người đối với hắn và đối với Đại Việt.
Sau đó tranh thủ lúc mọi người còn đang bị mê hoặc, Giang Bình An lém lỉnh lập tức mang ra hàng trăm bản điều ước cho tất cả các nguyên thủ quốc gia ký tên sát nhập đất nước vào Đại Việt. Thật may mắn, quá trình ký kết diễn ra thật suôn sẻ, không có thêm ai nhảy ra gây hấn hoặc phản đối... Giang Bình An thở phào, vậy là đại kế đã thành, không uổng công hắn đã chuẩn bị kỳ công như vậy!
Nhưng Giang Bình An dù quen giả vờ là thần tiên, nhưng hắn không phải là thần tiên thật, không biết được khi các nguyên thủ quốc gia ký kết hoàn tất thì một sự kiện linh dị đã xảy ra ở thủ đô Hano của S quốc xưa, nay đã là Đại Việt.
Sự kiện linh dị này chỉ có một mình linh quy Quy Phù Nam nhìn thấy bằng Linh Nhãn. Nó thấy trên bầu trời, bỗng nhiên khí vận giao long của S quốc gào thét quay cuồng sau đó vụt bay đi m·ất t·ích, Quy Phù Nam hết hồn không hiểu chuyện gì xảy ra.
Theo thông tin truyền thừa từ tổ tiên, Quy Phù Nam nhớ rõ các khí vận hóa hình của mỗi một quốc gia đâu thể nào rời khỏi đất nước của mình được, thậm chí rất ít rời khỏi đám mây khí vận để bay ra ngoài. Ấy vậy mà giờ đây, khí vận giao long lại bay đi, đây chắc chắn là có đại sự xảy ra mà Quy Phù Nam không biết!
Vậy khí vận giao long của S quốc bay đi đâu? Đầu tiên nó bay thẳng lên miền Bắc, gặp gỡ hai con khí vận chi long của Đại Thịnh đế quốc và Bắc Kinh đang dây dưa cắn xé nhau.
Khí vận chi long của Đại Thịnh đế quốc to lớn béo tốt còn con của Bắc Kinh tuy cũng lớn nhưng gầy trơ xương, hào quang ảm đạm, tuy vẫn cắn xé chống cự nhưng rõ ràng đang ở thế hạ phong, sắp bị cắn c·hết.
Chuyện hai khí vận chi long cắn xé nhau xưa nay rất bình thường. Dễ xảy ra nhất là lúc hai nước giao chiến, nước nào mạnh thì khí vận chi long mạnh, dễ dàng chiến thắng bên yếu. Nhưng khi c·hiến t·ranh, nếu chưa bị diệt quốc thì khí vận chi long dù thua, bị đối thủ cắn xé đôi chút thì nó vẫn tồn tại.
Chỉ khi nào diệt quốc, khí vận chi long mới tan biến vĩnh viễn, hoặc là một trường hợp khác khi hai nước sát nhập, khí vận chi long của hai nước sẽ cắn xé nhau không nhường nhịn, cả hai thôn phệ lẫn nhau cho đến cuối cùng: chỉ một con còn tồn tại và lớn mạnh lên.
Trường hợp của Đại Thịnh đế quốc và Trung Hoa Bắc Kinh cũng vậy, cả hai đã ký kết sát nhập nên hai khí vận chi long đang thôn phệ lẫn nhau, dĩ nhiên con của Bắc Kinh lành ít dữ nhiều vì nó quá yếu.
Quay trở lại với khí vận giao long của S quốc, nó so với hai con khí vận chi long kia quá bé tí. Bản thân nó vẫn còn là giao long, thua kém long một cấp bậc, sau đó là về hình thể: chưa kể con của Đại Thịnh đế quốc béo tốt, chỉ cần so với con gầy trơ xương của Bắc Kinh thôi thì giao long cũng thua vài lần. Rất đúng với câu: Lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa béo.
Nhưng rất kỳ lạ, tuy khí vận giao long của S quốc bay từ xa mà đến, lại có thân hình nhỏ xíu nhưng khí thế của nó lại quá mạnh mẽ, rất giống với đại ca trong giang hồ, nó thấy chờ hai khí vận chi long này phân ra thắng bại thì lâu quá, liền gầm rú sau đó xông thẳng vào hiện trường mà cắn xé lung tung.
Giao long tỏ ra hung hăng, còn hai khí vận chi long kia lại tỏ ra yếu ớt trước giao long, vấn đề nằm ở chỗ Hoa Bắc và Hoa Nam được Giang Bình An tặng cho S quốc. Đây là tặng, danh chính ngôn thuận nên giao long tuy bé hạt tiêu nhưng hoàn toàn có vị trí cao hơn, hai con khí vận chi long kia lại không dám chống đối phản kháng số phận bị thôn phệ.
Khí vận giao long thôn phệ lung tung, sau một hồi lâu hai khí vận chi long kia bị ăn sạch sẽ, nó phình to như bong bóng hơn cả trăm lần, sau đó nó ngửa đầu lên trời gầm rú (không có âm thanh) và bắt đầu lột xác.
Đầu, thân, đuôi, bốn chân lần lượt hiện ra.
Giao long đã hóa long.
Khí vận chi long mới này to gấp rưỡi khí vận chi long cũ của Đại Thịnh đế quốc, mình dài uốn khúc cả trăm mét.
Cùng lúc với khí vận giao long hóa long tại đây, đám mây khí vận của S quốc trên bầu trời thủ đô cũng phình to gấp cả trăm lần, Quy Phù Nam nhìn thấy hiện tượng này, nó chợt hiểu ra một vấn đề cơ bản và cười hì hì lẩm bẩm:
- Xem ra lời ta nói với chủ tịch nước là đúng. Ông ấy đã nắm bắt được cơ hội nên khí vận giao long được hóa long, mới làm cho đám mây khí vận trở nên to lớn như vậy. Nhưng chuyện này vẫn thật quái lạ, có đột phá thì cũng chỉ tăng lên vài lần, cao lắm là 10 lần so với mức cũ, chứ làm sao mà vèo một cái, tăng lên cả trăm lần được? Rồi còn khí vận giao long, không hiểu tại sao bay đi được nhỉ?
Tội nghiệp cho Quy Phù Nam, không ai giải thích cho nó nghe chuyện cả thế giới giờ đây đều đã trở thành Đại Việt, khí vận giao long muốn bay đi đâu là tùy ý, vì mọi nơi giờ đều là Đại Việt.
Giao đã hóa long, nó thích thú bay lượn vài vòng trên trời sau đó bay về phía Tây Nam, đi thôn phệ khí vận của Myanmar, nhưng ở đây chỉ có giao long chứ không có long, quá trình thôn phệ diễn ra càng thêm nhanh chóng.
Kế Myanmar là đến Lào, Campuchia, Thái Lan... từng quốc gia, tất cả khí vận hóa hình đều bị thôn phệ, khí vận chi long của Đại Việt ngày một lớn, đám mây khí vận trên thủ đô Đại Việt ngày một lớn. Hết châu á, khí vận chi long lại chuyển sang châu Âu, nó quét ngang tất cả, sau châu Âu lại đến châu Mỹ, châu Phi, các quốc đảo, châu Đại Dương... cuối cùng nó dừng chân ở Liên Xô.
Khí vận chi long ở Liên Xô rất đáng gườm, hầu như chỉ thua kém phân nữa so với khí vận chi long ở Đại Thịnh đế quốc. Nhưng lúc này khí vận chi long của Đại Việt đã trở thành một thần long khổng lồ lớn hơn 20 lần so với khí vận chi long của Đại Thịnh đế quốc lúc ban đầu. Và so với con ở Liên Xô, nó hầu như to hơn 40-50 lần, thôn phệ diễn ra không chậm chút nào.
Tội nghiệp cho khí vận chi long của Liên Xô, đã nhỏ bé hơn nhiều lại không dám phản kháng vì nguyên thủ quốc gia đã ký kết sát nhập vào Đại Việt, xem như kết cục đã định.
Thật ra ban đầu Liên Xô không nằm trong kế hoạch sát nhập vì ở kiếp trước, Giang Bình An rất có hảo cảm và biết ơn quốc gia này đã giúp đất nước của hắn rất nhiều hiện kim, hiện vật, kể cả kỹ thuật, nhân tài... Nhưng khốn nỗi, mới vừa rồi tại t·ang l·ễ của Thịnh Đế Phổ Nghi, Liên Xô cũng bị đám người Bắc Kinh dùng cổ phần khu công nghiệp dụ dỗ, muốn nhận chìm Đại Thịnh đế quốc vào vũng bùn.
Một Giang Bình An thánh mẫu khi xưa có lẽ sẽ cho qua chuyện này làm như không biết để báo cái ơn kiếp trước. Nhưng đáng tiếc, giờ Giang Bình An đã nhập ma, hắn không thể bỏ qua, thậm chí hắn còn uất hận khi xưa đại lễ đăng cơ của Thịnh Đế Phổ Nghi, bị tiêm kích của Liên Xô giả trang Mỹ công kích, suýt gây đại hoạ.
Thù mới hận cũ, cuối cùng Liên Xô cũng vô dĩa, bị sát nhập vào Đại Việt, khí vận bị thôn phệ hết, từ đây chỉ là một tiểu quốc được Đại Việt phái người quản lý, nhưng mất này được kia, người dân của Liên Xô chắc chắn sẽ được Giang Bình An chăm sóc ưu ái gấp đôi tất cả chỗ khác để báo cái ân của kiếp trước.
Cho nên tuy nhập ma, nhưng Giang Bình An vẫn phân biệt được phải trái, lấy ân báo ân, lấy oán báo oán...
...
Mất hơn nửa ngày trời thôn phệ, gần xế chiều khí vận chi long mới đắc thắng trở về, thân hình vàng óng ánh dài hơn một cây số rưỡi của nó làm Quy Phù Nam trợn trừng Linh Nhãn, xém chút rớt luôn hai tròng mắt vì quá kinh ngạc.
- Sao lúc đi là tiểu giao long, giờ quay về lại thành Thần Long, đây là gặp kỳ ngộ gì mà mạnh dữ vậy?
Quy Phù Nam vừa mới lẩm bẩm xong đã nghe trong đầu một luồng ý niệm lạ:
"Cảm ơn ngươi tiểu linh quy, nhờ ngươi nhắc nhở đúng lúc mà ta mới có kỳ ngộ này. Giờ ta cũng trả cho ngươi một kỳ ngộ đây"
Ý niệm vừa dứt trong đầu Quy Phù Nam, trên trời khí vận thần long đã phun một luồng hơi bay xuống bao phủ thân mình của Quy Phù Nam, sau nửa giờ, luồng hơi này tan đi, lộ ra một Quy Phù Nam... nhỏ bé hẳn đi.
Từ ban đầu cái dài 3 mét rộng gần 2 mét, giờ nó teo lại chỉ còn dài 2,5 mét, rộng 1,5 mét mà thôi. Ấy thế mà Quy Phù Nam lại mừng rỡ như điên, cuống quýt ngẩng đầu nhìn khí vận thần long cảm tạ đại ơn...
0