0
- Ta biết! Nhưng nhiêu đó là đủ cho kế hoạch bước đầu. Chỉ cần nó ngủ say khó tỉnh thì chúng ta tha hồ quậy phá tưng bừng, rất rảnh tay để làm kế hoạch tiếp theo...
- Ý của chủ nhân là...
- Ta muốn ngươi khống chế tất cả bí cảnh của trái đất, cắt đứt nguồn sức mạnh của Lam. Còn bản thân Lam thì nó sẽ tiếp tục sử dụng Bổ Hồn Thiên Đan để thăng lên cấp 3 đúng không?
Từ 100.000 điểm linh hồn lực phải tăng lên 100 triệu điểm linh hồn lực, cần cả 100.000 viên Bổ Hồn Thiên Đan... Ha ha ha... khi đó tha hồ mà hạ độc.
Thần long gật gù tán đồng:
- Chủ nhân nói chí phải! Thông qua Ý Chí của Lam ta có thể làm được điều đó. Chủ nhân chưa biết ta phát hiện được cái gì sau khi thôn phệ Ý Chí của nó đâu!
Ta phát hiện Lam có lưu "cửa sau" trong Ý Chí, nó có thể lén lút điều khiển tiểu vũ trụ của ngài, lén ă·n c·ắp tinh thần lực thậm chí có thể cắt đứt liên lạc giữa ngài và tiểu vũ trụ đấy!
Giang Bình An đổ mồ hôi lạnh: - Ái chà chà... ghê gớm thật! Quả nhiên giang hồ hiểm ác! Cũng may ta có ngươi, ngươi đúng là vượng chủ, luôn mang lại may mắn cho ta.
Thần long buồn bã: - Phải, nhưng vì may mắn quá mà tan vỡ hết bí cảnh rồi còn đâu!
Giang Bình An lắc đầu: - Không, Náo Thiên! Giờ phút này đứng trên độ cao của một Vũ Trụ Chi Chủ ta đã hiểu rõ được vài điều. Để ta phân tích cho ngươi biết rõ, tránh được khúc mắc trong lòng:
Đầu tiên nếu không có cấm thuật của ngươi, ta vẫn chỉ là một kẻ bình thường có kỳ ngộ hệ thống giao dịch, khi đó ta có thể bình an ra ngoài xin Gaia trái đất cứu vợ con, bạn bè... Rồi sau đó thì sao?
Làm sao ta giải thích cho mọi người rằng họ chỉ là ảo ảnh, chỉ là một nhân vật trong tiểu thuyết?
Hoặc về số phận của ta, khi Lam giải cứu vợ con ta, ta bắt buộc phải thay nó quản lý thế giới theo lệnh nó, không một chút tự do, bị nó nắm trong lòng bàn tay, bóp tròn hay méo tùy ý!
Cuộc sống đó, kết quả đó có khác gì nô lệ? Chẳng qua là một nô lệ cao cấp mà thôi. Nhưng chính ngươi đã thay đổi ta tất cả, dù rằng có nhiều mất mát, nhưng chỉ cần ta và ngươi đồng lòng hợp lực, trở nên mạnh mẽ vô biên, ta tin chắc những gì đã mất có thể lấy lại tất cả:
[Ta muốn cứu tất cả mấy tỷ người trong bí cảnh 1960 trước kia, rồi hiện thực hóa cả một trái đất, đưa luôn vào tiểu vũ trụ này... khi đó không ai biết mình là ảo ảnh nữa!]
(mục tiêu quan trọng nhất của main, sẽ phấn đấu vì nó suốt cả một đời)
Thần long rớt nước mắt lã chã: - Hu hu hu... cảm ơn chủ nhân, cảm ơn ngài đã tha thứ và tin tưởng ta...
Giang Bình An ngạc nhiên: - Ủa... sao ngươi có nước mắt, mà lại còn nói chuyện ra được thành lời nữa?
- Chủ nhân thật vô tâm! Nãy giờ người ta nói rã họng rồi giờ mới để ý! Khi thành Gaia trong này ta có thể lựa chọn cụ thể hóa thân hình. Vốn dĩ ta muốn hóa thân thành siêu cấp mỹ nữ để ấm giường cho ngài...
Giang Bình An đổ mồ hôi ròng ròng, đứng c·hết trân...
- ... Nhưng suy đi nghĩ lại ta biết tâm ý của ngài lúc này không bao giờ để ý chuyện nam nữ trước khi cứu được vợ con...
- Náo Thiên, người hiểu ta nhất lúc này là ngươi đó!
- Ta sẽ chờ đến lúc ngài cứu được mọi người... Nhưng đến lúc đó ngài phải chấp nhận ta được không?
Giang Bình An cười khổ: - Tội gì như vậy chứ?
Thần long không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm chủ nhân. Giang Bình An biết hắn đã bị chiếu bí, cuối cùng đành căng da đầu nói:
- Hừ... giờ ta đã là Vũ Trụ Chi Chủ, không tin làm không lại ngươi... Ta... chấp nhận điều đó, sau khi cứu được mọi người, thu ngươi vào Giang gia vậy được chưa?
Thần long: - Ha ha ha ha ha ha ha...
Giang Bình An: "Moá... suốt ngày cứ thèm thân mình của ta mà lại cười như đàn ông thế này sao ta chịu nổi hả trời!!!"
Cười dứt tiếng, thần long lại tiếp tục chủ đề ban nãy:
- Chủ nhân, cái "cửa hậu" Lam để trong Ý Chí sẽ là điểm để ta có thể lợi dụng ă·n c·ắp ngược lại tinh thần lực trong tất cả bí cảnh của nó. Nhưng muốn làm vậy phải đợi nó trúng độc ngủ say.
- Thì đó, cho nên ta mới hạ độc, ngươi coi kế hoạch khi nãy ta bàn với ngươi còn cần cái gì nữa không?
Thần long ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Chủ nhân, ít nhất phải cần kích hoạt một khối vật chất nguyên sơ để hình thành một thiên hà, như vậy chúng ta mới triển khai kế hoạch được!
- Ngươi nói đúng, giờ trong tiểu vũ trụ trống trơn, chúng ta phải an gia mới lập nghiệp được. Bây giờ ngươi tranh thủ luyện hóa hết Bổ Hồn Thiên Đan và "tạp tinh cấp 1 - Lưỡi dao thần c·hết" đi, như vậy ta sẽ có thêm tiền, ngươi thì có thể thăng cấp 2 linh hồn, lại đủ linh hồn lực kích hoạt vật chất nguyên sơ... Nhưng ngươi nhớ khoan kích hoạt nha...
- Tại sao vậy chủ nhân?
- Chờ ta đi một chuyến gặp Lam đã. Ý Chí là thứ tốt, ta phải dụ dỗ kiếm thêm được chút nào hay chút ấy!
Thần long sửng sốt: - Ôi trời... sao chủ nhân gan vậy! Năm lần bảy lượt tính kế nó, chủ nhân không sợ ư? Mà dễ gì nó cho nữa chứ!
- Ha ha ha... Có gì mà phải sợ, nó đang cần ta quản lý trái đất, cần ta mua Bổ Hồn Thiên Đan... Còn chuyện không cho thì ngươi lầm rồi. Vì nó lưu "cửa hậu" nên càng phải cho ta thêm Ý Chí nữa, biết chưa!
Nói xong tâm thần của Giang Bình An rút lui ra ngoài, thần long nhìn theo ngạc nhiên lẩm bẩm:
- Thật là khó hiểu, phi lý... Sao chủ nhân của mình ba hồi thì ngu ngốc không chịu nổi... ba hồi lại khôn khéo hơn cả cáo già là sao? Thôi, cứ làm theo lời chủ nhân đã. Hắc hắc... dù gì hôm nay cũng đã ép được chủ nhân nhận ta rồi!
...
Giang Bình An tâm thần thoát ra ngoài, trở lại thể xác. Hắn mở mắt ra nhìn thấy Elf chi vương đang khoanh chân ngồi một bên để minh tưởng và bảo vệ cho hắn theo đúng tiêu chuẩn "th·iếp thân bảo vệ".
Vốn dĩ định đi gặp Lam, nhưng hắn dừng lại, hắn phải trò chuyện nhiều hơn với Elf chi vương, bỏ mặc thuộc hạ hoài cũng không được, dù gì đây cũng là một cao thủ cấp Hành Tinh, lại có hệ thống giao dịch trong tay, có rất nhiều chuyện có thể lợi dụng... á lộn... có rất nhiều chuyện có thể nhờ vả nàng ta đi làm, bỏ không dùng thì phí.
- Elf chi vương, ngươi có bao nhiêu điểm linh hồn lực?
Elf chi vương nghe hỏi liền sững sờ, điều này rất riêng tư và bí mật, nó còn riêng tư hơn cả tuổi tác và số đo ba vòng nữa.
- Thưa công tử, tại sao công tử hỏi điều này?
Giang Bình An cười hắc hắc, không hề xấu hổ gì khi hỏi quá khiếm nhã cả:
- Ngươi còn nhớ lời hứa của hai ta khi nhận nhau làm minh chủ và người theo đuổi không?
(xem thêm ở chương 320)
- Ta nhớ rất rõ!
- Chúng ta đã hứa: đồng tâm hiệp lực, trợ giúp nhau...
Elf chi vương thẹn thùng ngắt lời:
- Công tử, nhưng ngài cũng đâu cần hỏi chi tiết về linh hồn lực của ta làm gì!
- Ta không hỏi, ta không biết thì làm sao giúp ngươi tăng lên linh hồn lực, tăng lên linh hồn cấp 2, cấp 3 ... để trở thành cao thủ Thái Dương, cao thủ Thiên Hà?
Elf chi vương ngớ người: "Nói như vậy cũng được sao? Nghe quái quái nhưng mà có lý!"
- Công tử nói chí phải, là ta sai rồi! Ta có gần 60.000 điểm linh hồn lực.
- Khà khà... ngoan vậy dễ thương hơn không!
Elf chi vương nghe lời cợt nhả thì thẹn thùng đỏ mặt muốn chạy trốn, nhưng Giang Bình An lại nói tiếp một câu kinh thiên động địa:
- Ta có thể cho ngươi một tháng lên cấp 2, 1-3 năm lên cấp 3 linh hồn!
Elf chi vương sửng người không tin vào tai mình, nàng run rẩy thân người, theo đó hai ngọn núi cũng run rẩy phập phồng theo:
- Công tử... ngài... ngài nói thật chăng?
Giang Bình An nhắm mắt, không nhìn hai ngọn núi lắc lư nữa, bởi vì càng nhìn hắn càng nhớ các kiều thê...
Elf chi vương hít vài hơi cho bình tĩnh lại, sau đó nàng phát hiện lỗ hổng:
- Theo ta biết, dù sử dụng đan dược hoặc các thiên tài địa bảo cấp cao cũng cần phải luyện hóa tinh lọc tạp chất rất lâu. Ta thường sử dụng Bổ Hồn Thiên Đan nhưng luyện hoá 1 viên phải mất mấy tháng mới nhận được 600-700 điểm linh hồn lực... Như vậy thì ngài không thể nào giúp ta tăng lên nhanh như vậy được!
Giang Bình An mở mắt ra, nhoẻn miệng cười tà tà:
- Nếu ta làm được thì sao?