Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chính truyện 58. Ma thần giáng lâm - ngày thứ nhất
- An à! Nhiêu đây nhà cửa phòng ốc, chúng ta mà kinh doanh bất động sản thì giàu to rồi!
Giang Bình An giơ tay ôm trán, tỏ vẻ chán nản để chọc ghẹo cha, ông nhìn thấy động tác này mới đầu không hiểu, sao đó từ từ nhận ra mình mắc phải máu ham kiếm tiền nữa rồi.
Giang mẫu hỏi về vấn đề khác:
- Nhiều nhà và phòng ốc quá, con định cho ai ở?
- Con sẽ chuyển 5 tỷ người trái đất, ưu tiên người già và trẻ em không nơi nương tựa, nếu vẫn chưa đủ thì gom thêm những khu dân nghèo. Tất cả mọi người qua đây sẽ có cơm ăn áo mặc, được học hành chữa bệnh. Đặc biệt tất cả bệnh n·an y· đều có thể chữa khỏi, người già đều sẽ được phục hồi tuổi trẻ đến 30-40 tuổi giống như cha mẹ vậy đó!
Giang phụ: - Ui trời, làm gì mà trẻ dữ vậy?
- Trẻ như vậy là vì đan dược rất tốt và con cũng muốn mọi người bắt đầu xây dựng lại gia đình, sanh con đẻ cái thật nhiều.
Giang phụ ngạc nhiên: - 5 tỷ người mầy nuôi hết không mà còn đòi đẻ nhiều hả con?
- Ha ha ha... con trai của cha đường đường là chủ cả vũ trụ này, không lẽ con nuôi không hết hay sao? Phải có nhiều người, vài chục, vài trăm, vài ngàn tỷ thì mới dần dần khai thác hết vũ trụ chứ cha!
- Hừ... xem như mầy nuôi hết được mọi người đi, nhưng để làm gì trong khi mầy lại không hề cần tiền, vàng... ?
- Phải công nhận cha hỏi đúng ngay chốc chỗ quan trọng. Con cần sức mạnh từ tinh thần của mọi người, mọi người càng đọc sách, càng rèn luyện võ thuật, săn bắn... thì sức mạnh của con càng lớn, phát triển tiểu vũ trụ này càng tốt...
- Nhưng mà mạnh mẽ để làm gì?
Giang Bình An nhìn về phía xa xăm như thể thấy vợ con, bạn bè đang quây quần ăn tiệc giao thừa, xem bắn pháo hoa thuở xa xưa... Hắn cười nhưng buồn rười rượi:
- Cha à! Vũ trụ không an toàn như cha tưởng đâu, con cần mạnh mẽ để bảo vệ mọi người và cứu được những người cần cứu.
Giang phụ không hỏi nữa, những gì Giang Bình An nói tuy quá mơ hồ nhưng lại ngắn gọn dễ hiểu.
Giang mẫu lên tiếng: - Bình An, con cần cha mẹ giúp gì không?
- Dạ có, con cần cha mẹ sống thật vui, thật khỏe, làm tất cả những gì mình thích, sanh tiếp cho con nhiều đứa em, phát triển Giang gia thành đại gia tộc quản lý cả tiểu vũ trụ!
Giang phụ vừa bị hụt mất niềm vui kiếm tiền giờ bắt đầu có niềm vui mới về quyền lực. Cả người ông sục sôi ý chí chiến đấu.
- Ha ha ha... thằng này nói có lý, nó lo tu luyện làm tuyệt đỉnh cao thủ bảo vệ và phát triển tiểu vũ trụ, tui với bà hợp tác quản lý, phát triển Giang gia, nuôi dạy con cháu... Để sau này Giang gia sẽ là chủ nhân quản lý hết tiểu vũ trụ!
Giang mẫu vui mừng khi thấy ông chồng phấn chấn trở lại, bà gật gù cái đầu nhưng bỗng nghĩ đến cảnh phải hợp tác "cày cấy" sinh con đẻ cái thì mắc cỡ muốn độn thổ!
Cuối cùng cha mẹ cũng đã chịu ở luôn trong Tử Tinh, trở thành 2 nhân loại đầu tiên sinh sống chính thức trong cả tiểu vũ trụ. Giang Bình An gọi đùa cha mẹ là Adam và Eva, bị hai ông bà hợp tác chửi và đánh kép một trận ra trò!
Người đánh thì thấy sướng tay vì đã lâu không được đánh. Người b·ị đ·ánh lại vui sướng trong lòng khi thấy cha mẹ đã phục hồi sức khỏe rất tốt.
Tạm yên tâm về cha mẹ, Giang Bình An rời khỏi tiểu vũ trụ, trở ra trái đất bên ngoài để ra tay cải tạo.
...
Ngay buổi chiều hôm ấy, Giang Bình An cho phóng lên vệ tinh nhân tạo để kiểm soát thông tin liên lạc toàn cầu.
Chuyện này khó hơn thế giới 1960 gấp một hai chục lần nhưng so với kỹ thuật tiên tiến của liên vũ trụ thì vẫn "so easy".
Đúng 7h tối giờ Việt quốc, Giang Bình An ra lệnh cho tổ người máy kỹ sư đang ẩn nấp ở sa mạc Sahara phát ra một tin nhắn ngắn gọn trên phạm vi toàn cầu:
"Ma Thần giáng lâm
Ngày thứ nhất: c·hiến t·ranh biến mất"
Tin nhắn này như một chủng loại virus máy tính, nó hiện lên trên mọi thiết bị có màn hình và có kết nối internet: điện thoại, máy tính, ti vi, đồng hồ thông minh, xe hơi... thậm chí các máy móc trong phòng giải phẫu có kết nối internet cũng không thoát được.
Tin nhắn này vừa xuất hiện 15 giây, cả thế giới đều xôn xao cảnh báo nhau về một siêu cấp virus máy tính, các chuyên gia đặt tên cho nó là "Ma Thần Việt quốc" vì nó xuất hiện bằng tiếng Việt và bên dưới là dòng phiên dịch. (bằng ngôn ngữ đang hiển thị trong thiết bị)
Giây thứ 30, thế giới bắt đầu bối rối vì không ai phá vỡ được virus trừ phi tắt màn hình hiển thị, thế nhưng khi bật lên thì nó lại hiện ra lù lù.
Thời gian càng trôi qua, các quốc gia càng bối rối. Mãi 1 giờ sau các nước lần lượt tuyên bố hai điều:
* Bó tay toàn tập với virus "Ma Thần Việt quốc".
* Mọi người hãy bình tĩnh, vì virus này vô hại. Không làm hư hỏng máy móc, không ă·n c·ắp dữ liệu, không trộm sử dụng năng lực giải toán của máy móc...
Việc tuyên bố thúc thủ vô lực này rất thú vị, nước nào càng yếu thì càng tuyên bố càng sớm, nước nào càng mạnh thì càng tuyên bố chậm về sau.
Nhưng sau 3-4 giờ, khi chỉ còn lại Mỹ, Nhật, Nga, Anh, Pháp, Đức, Trung Quốc là chưa tuyên bố thất thủ... ấy vậy mà còn hơn chục nước nghèo yếu nhất thế giới cũng không tuyên bố chịu thua.
Các nhóm phân tích điều tra lập tức vào cuộc, chỉ sau 5 phút, họ đưa ra một đáp án dở khóc dở cười:
Hơn mười quốc gia này không tuyên bố gì vì họ chả quan tâm và chưa từng thử phá giải chút nào cả! Đây là một tâm thái tuyệt vời, đáng để thế giới suy gẫm và học hỏi.
...
Ngoài việc các cao thủ máy tính hắc đạo và bạch đạo đau đầu phá giải, các nhà hoạt động mạng trên thế giới lại quá giỏi để bắt "trend" họ thành lập các group thảo luận các đề tài như:
* Ma Thần có thật hay không? Ai là Ma Thần?
* Nếu tin nhắn là thật, ngày mai thế giới hết c·hiến t·ranh thì sao? Nếu đây là trò đùa thì bạn nghĩ gì?
* Nếu Ma Thần bị tóm, ai sẽ đứng ra xử lý, và bị kết án ra sao? Bạn có ủng hộ Ma Thần không?
* Ma Thần có thật sự là người Việt quốc?Trình độ vi tính của Việt quốc đủ để sinh ra Ma Thần không? ... ... ...
Virus "Ma Thần Việt quốc" càng thần kỳ, càng vô hại thì mọi người càng tận hưởng bữa tiệc "drama" này.
Ai cũng vui vẻ tham gia thảo luận, kể cả những người xưa nay chả thèm quan tâm drama vì các thiết bị của họ cũng dính virus này.
Nhưng thời gian càng trôi qua, hầu hết các group thảo luận đều có xu hướng trở thành chuyện hài hước nhất trong năm và không tin có thật. Lý do chính nằm ở 2 điều:
* Các đại quốc ai cũng có những mục tiêu bắt buộc phải đạt được... vì vậy không nước nào thực sự muốn ngừng khói lửa c·hiến t·ranh... đặc biệt là các nước sản xuất và buôn bán v·ũ k·hí!
* Mâu thuẫn ở rất nhiều nơi không thể điều hòa; ai cũng hiếu chiến như một thùng thuốc nổ: chạm vào là... "bùm"... ngay!
...
12 tiếng đã trôi qua, cả thế giới các nơi thao thức vì phá giải virus Ma Thần Việt quốc... thao thức vì muốn chờ phép màu xuất hiện: tin nhắn là thật!
Còn tác giả chân chính của tin nhắn này thì sao?
Đúng 7 giờ sáng hắn đã bị... đòi nợ!
Lam: - Đan dược của ta đâu?
Giang Bình An lồm cồm bò dậy, hắn vẫn chưa tỉnh ngủ vì đêm qua thức khuya chờ lấy đan dược chỗ thần long.
- Ậy... ngài nóng tính quá! Ta hứa có là sẽ có... đâu cần "móc" ta từ giường ngủ vào đây!
Hắn đứng thật vững, sau đó thong thả lấy thêm quần áo để mặc thay vì chỉ có quần cộc lúc ngủ.
Chỉn chu quần áo, tay vuốt sơ tóc... Giang Bình An phất tay, trịnh trọng lấy ra một hộp gỗ rất đẹp, điều khiển bằng năng lượng cho nó bay đến tay của Lam.
Lam mở hộp gỗ, nó sáng mắt và mỉm cười khằng khặc vì đã được như nguyện.
Giang Bình An khom người cúi chào:
- Xin chúc ngài mã đáo thành công! Sớm tăng lên linh hồn cấp 2, sau đó lại tăng tiếp lên cấp 3, cấp 4. Giờ ta xin phép đi đây!
Hắn xoay người chuẩn bị đi khỏi không gian của Lam, lần này hắn đã đột phá cấp Hành Tinh, có thể tự ra vào, không cần bị Lam trêu chọc khi dễ nữa.
Thế nhưng giọng nói lạnh như băng của Lam đã vang lên một cách giận dữ:
- Hừ... Giang tiểu tử... ta nghi ngờ đan dược này có độc...
=====
PS: chính truyện đã vào cao trào, tác xin phép thu phí bắt đầu từ chương sau, giá thu phí cực mềm 150/chương. Hy vọng mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ Đại Náo nhé!