Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 21 (Ngọc Trung Thạch). Có tội nhưng không đáng c·h·ế·t
Nhà ăn lẩu xong Như Hoa dọn dẹp và rửa chén, Thạch tranh thủ khoe lén với ba mẹ:
- Sáng giờ trong quán con bán được 5 triệu rưỡi!
Ba: - Ở đâu ra mà dữ vậy con?
- Thì hồi nãy trong clip con thu 200 k một bông hồng ảo thuật cấp 2 đó ba... chị Huyền còn mua thêm cho con bán, tổng cộng bán đến 44 bông.
Mẹ: - Chắc hên vì Chủ Nhật và ngày lễ... mai mốt trai cưng giàu to rồi há!
Thạch: - Xuỵt... mẹ đừng la lớn... Mắm đòi tăng lương nữa đó!
Thạch chạy lên gác, ba nhìn theo khoái chí vừa uống nước trà vừa nói một câu rất chi là... xui xẻo:
- Khà khà... thằng này rớt đại học mà tiền vô như nước... mai mốt anh với em bị thất nghiệp thì cũng không cần lo nữa!
Mẹ: - Cái ông này... nói xui không hà!
Ba lắc đầu trầm mặc: - Chỗ anh hổm rày có biến... cổ phần công ty bán hết rồi, chủ mới vào cứ lăm lăm muốn giảm biên chế... hiện tại ai cũng nhốn nháo không biết có làm nổi đến tết không nữa!
- Oài... kinh tế tụt dốc, thất nghiệp rất nhiều, dân ở quê kéo về ào ạt... cũng hên công ty em làm hàng điện tử cao cấp, vẫn có đơn hàng bên châu Âu để cầm cự.
- Thì vậy anh mới nói có thằng Thạch kiếm được tiền rồi thì tụi mình cũng đỡ lo.
- Em thì lo chuyện khác... nó kiếm được nhiều tiền sẽ không còn tha thiết học đại học.
Ba uống nước trà trầm ngâm hồi lâu rồi gật đầu:
- Khả năng này rất lớn! Con trai mình sở dĩ đi thi vào đại học là để kiếm nhiều tiền... giờ nó kiếm được rồi thì việc học tiếp e là khó... tuy nhiên anh thấy vẫn ổn... thay vì tốn 4 năm đại học, con trai mình có thể dùng 4 năm đó kiếm được rất nhiều tiền...
- Biết vậy nhưng uổng quá... nó học quá giỏi!
- Ờ... nó học giỏi hơn con út nhiều... nhưng bằng cấp không phải là tất cả, không học ở trường thì học ở đời cũng được đó em!
Lần này mẹ gật đầu chấp nhận, chợt bà thắc mắc:
- Em thấy dạo này trai cưng của mình nó sao sao đó... từ bữa nó buồn vì tiễn bạn đi đến giờ tự nhiên nó quá giỏi, tiền vô như nước.
- Ha ha... biết đâu năm nay vận khí của nó tốt, tụi mình chỉ cần chăm lo sức khỏe cho nó là được rồi... từ giờ có tiền em hãy nấu nướng chất lượng hơn để tẩm bổ cho nó.
- Ừm... nó thích ăn nhất là thịt bò... chỉ có điều em sợ Như Hoa nó giành ăn rồi béo phì mất!
- Ha ha ha... không sao đâu... anh sẽ đầu tư một tivi và một dàn âm thanh tốt...
- Ủa... liên quan gì?
- Con gái cưng thích nhảy múa... mình có âm thanh và tivi lớn thì con gái sẽ nhảy múa tối ngày, vừa giảm cân vừa khỏe người...
- Ha ha ha... duyệt... mua ngay đi anh... con gái bật điện thoại để nhảy tội nghiệp lắm, màn hình nhỏ xíu tối thùi!
- Chưa hết đâu... có dàn âm thanh rồi thì em tha hồ mà nghe Vũ Linh ca cải lương hào quảng á!
- Đúng... ông xã tui number one!
...
Trên gác nhỏ, Thạch gọi điện cho cả group dạy kèm.
-Chào mấy em... hôm nay lễ chơi vui không?
Lan: - Dạ vui... nhưng chỉ ở nhà!
Tuyền: - Ha ha... em đang ở Đà Lạc.
Linh: - Cả nhà đi hết, em không đi được vì bị bệnh nhẹ... xui hông?
Thạch: - Tội nghiệp Lan và Linh... xin chia buồn với hai em... chịu khó chờ Tuyền đem quà Đà Lạc về thôi!
- Đúng.
- Chắc phải thế rồi...
Tuyền: - Chuyện nhỏ... nhưng có gặp đâu mà chia quà... đem vào trường thì sợ bị giám thị bắt á!
Thạch tranh thủ mở lời: - Vậy đem đến lớp dạy kèm đi!
- Ủa... là sao anh?
- Anh muốn bàn với mấy em gom lại học chung cả 3 cho vui, dù gì mấy em cũng đã quen nhau.
Lan: - Ý này hay... học một mình nhiều khi... chán chán!
Tuyền: - Chính xác... anh Thạch nghiêm quá!
Linh: - Em cũng thích nhưng phải hỏi ý kiến của ba mẹ!
Thạch: - Ok... các em hỏi ý kiến của ba mẹ đi, nếu được thì tự thống nhất xem học ở nhà ai thì tiện... mình cũng có thể linh động học mỗi nhà một tuần như vậy các em sẽ qua lại thân với nhau hơn!
Tuyền: - Tuyệt vời ông mặt trời! Thay đổi khung cảnh sẽ học càng tốt!
Linh e dè: - Anh Thạch ơi... nếu ba mẹ hỏi lý do tại sao phải thay đổi thì em trả lời ra sao?
- E... hèm... một phần là để các em học vui hơn, một phần là do anh bận rộn hơn, nếu gom lại học thì anh sẽ trống được 4 ngày khác. Các em nói với ba mẹ là để đền bù anh có thể dạy 1 tiếng rưỡi/ buổi mà học phí không đổi hoặc giữ nguyên giờ mà học phí giảm xuống còn 500 k/ tháng thì vẫn ok!
Linh: - Thôi... đừng tăng giờ hay giảm học phí anh ơi, tội nghiệp tụi em mà cũng tội nghiệp anh nữa!
Lan: - Nhỏ Linh nói đúng, em sẽ nói với ba mẹ, chắc không thành vấn đề gì vì nhà cũng gần nhau.
Tuyền ma lém nhất đưa ra điều kiện ngay:
- Chuyện gom học là chuyện nhỏ anh đừng lo... chỉ có điều anh phải có quà cho tụi em.
- Ok thôi... quà gì?
Tuyền: - Em muốn Chàng Trai Hoa Hồng biểu diễn ảo thuật cấp 2 để tặng hoa cho tụi em.
Lan reo to: - Úi trời... nhỏ Tuyền khôn thế...
Linh: - Thật lòng thì em... ủng hộ hai tay hai chân luôn!
Thạch mỉm cười: - Chuyện nhỏ, mỗi em một bông hoa mà thôi đâu có gì to tát... mấy em thích hoa màu gì nói đi, anh mang đến biểu diễn luôn!
Lan: - Ô de... em thích màu trắng tinh khôi.
Tuyền: - Em thích màu hồng phớt lãng mạn.
Linh: - Em thích nhất màu kem!
- Được thôi! Các em cứ bàn với gia đình, kết quả gì thì nhắn trong group ha! Ngày mai ngày mốt vẫn còn nghỉ lễ vậy nếu được thì mình học bữa đầu vào tối thứ tư, địa điểm do các em thương lượng ha!
- Dạ...
- Bye mấy em.
- Bye anh!
...
Thạch vừa thoát khỏi group thì tin nhắn từ bạn gái đã đến.
Nhã Hân: "Nãy giờ ở đâu sao không trả lời :("
Thạch: "Sorry... tui bàn với mấy em dạy kèm để gom vào học chung... như vậy dư được 4 buổi tối!"
"Mấy em nàooooo?"
"Lan, Linh, Tuyền mới lên lớp 12 trường mình!"
"Đẹp hông?"
"Đẹp... cả 3 gom lại chỉ thua bà chút xíu thôi!"
"Hì hì... trả lời thông minh đấy!"
"Bà đừng làm tui sợ..."
"Ha ha... đùa tí thôi... nếu mà có gì thì tui "cắt" phén thằng nhóc nhỏ của ông là xong!"
"Hic... hic..."
"Ha ha ha... rén rồi chứ gì! Báo cho ông biết bên này hot boy theo tui rần rần luôn á! Ông mà cắm sừng tui 1 thì tui cắm sừng ông 10!"
Thạch đổ mồ hôi ròng ròng: "I can u... I xin u..."
"Yên tâm... đời này tui thề theo ông, trừ phi ông không cần tui nữa!"
"Tui lom com vầy sao bỏ bà được!"
"Ai biết... hồi xưa Lan trút ống thì Điệp vẫn bỏ đi đó thôi! Giờ tui giúp đỡ, ông lại bộc phát tài năng... tới chừng ông bay tuốt lên mây rồi có khi không thèm tui nữa á!"
Thạch ngạc nhiên, ban đầu cậu tưởng Nhã Hân chỉ chọc ghẹo chơi thôi ai dè càng nghe càng có vấn đề, cậu lo lắng:
"Bà ổn không... tâm trạng kém lắm á... nói tui nghe đi để tui bớt lo!"
Bên kia nửa vòng trái đất, Nhã Hân tâm trạng đang mất thăng bằng, nghe lời này liền nở rộ nụ cười:
"Hay a... biết tui buồn luôn hả!"
"Xì... nghe tí là biết liền! Bà buồn cái gì, nhớ tui hay nhớ ba mẹ?"
"Hic hic... nhớ cả hai... ba mẹ về lo công việc rồi..."
"Hèn gì tâm trạng không ổn như vậy! Bà yên tâm, tui đang kiếm tiền cực lực để qua thăm bà nè... tui thề đời này không cưới được bà thì tui ở giá!"
"Ở giá? Nhưng có bạn gái chứ gì!!!"
"Ui trời... khổ bà luôn á... để tui gửi con tim tui qua đó cho bà cất luôn chịu hông?"
"Chịu liền... hì hì."
Thạch thấy nàng đã bình thường liền yên tâm, cậu hỏi chuyện chính sự:
"Bà mua quảng cáo hot search lợi hại dữ vậy sao... view tăng như ngựa chạy luôn á!"
Nhã Hân hí hửng khoe:
"Hot search không được vậy đâu... lần này công đầu là của một công ty chuyên xây dựng thương hiệu, công ty này lợi hại lắm, thay vì quảng cáo nhiều hoặc viết lời khen lung tung thì thuê hẳn một ảo thuật gia có tiếng viết bài phân tích về ông, sau đó họ mới đăng bài này tràn lan trên mạng... tạo ra hiệu ứng rất tốt!"
"À... thì ra là vậy... công ty đó lợi hại ghê..."
"Ừm... họ rất chuyên nghiệp, mỗi khi nhận hợp đồng quảng cáo họ đều nghiên cứu rồi chọn ra một kịch bản tối ưu cho khách hàng... Mới vừa rồi ông đăng clip thứ hai hay quá..."
"Ừ... độ khó tăng cao, khách và khán giả rất thích... hôm nay bán được 44 bông thu được 5 triệu rưỡi!"
"Wa... sướng quá ta... tiền nhiều không được léng phéng à nha!!!"
"Xì... bà đưa tui 500 triệu... tui mà léng phéng thì đã làm lâu rồi á!"
"Ờ thì tui không sợ ông... tui chỉ sợ Hào mập mê gái rủ ông đi bậy thôi!"
"Uy... không nói xấu người thứ ba nha!"
"Vì ông tui sẵn sàng nói xấu người thứ 100 luôn đó chứ..."
"Xì... có điều bà nói không sai... quả thật Hào mập thấy tui có tiền liền rủ rê tui đi với nó..."
"Hả... tên mập này muốn c·hết mà..."
"Thôi thôi... xin mỹ nhân bớt giận... nó có tội nhưng không đáng c·hết..."
"Ổng rủ ông đi rồi còn gì..."
"Ha ha... rủ nhưng mà là đi ăn buffet hải sản bà ơi!"
"Hả... "
Ha ha ha ha ha...
(còn tiếp)