Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 22 (Ngọc Trung Thạch). Liều mạng kiếm tiền - Dạ dày thần thánh
Đêm lễ hai người yêu nhau nhắn tin hơi lâu, Thạch chìm vào giấc ngủ trong vui vẻ, Nhã Hân thì được an ủi, tâm tình thư giãn rất nhiều, lao vào học tập, hoạt động ngoại khóa, nàng sưu tập khá nhiều sách vở tài liệu về kinh doanh muốn gửi cho Thạch tự học, ngoài ra nàng cũng đi xả stress bằng cách shopping, không những mua đồ cho bạn trai mà còn cho cả gia đình của Thạch...
Sáng thứ hai 3/9 vẫn là ngày lễ, chỉ mình Thạch đi làm, ngay từ sáng sớm cậu nhận được tin vui: Lan, Linh, Tuyền đã được nhà cho học chung, thời gian là tối thứ 4, thứ 6 từ 7:30-8:30, tiền lương vẫn như cũ, mỗi tuần học ở một nhà!
Thạch thở phào, vậy là từ nay rảnh được 5 buổi tối trong tuần, có thể dùng để nghỉ ngơi hoặc kiếm thêm tiền ở quán... ví dụ như tối nay!
Hôm nay Thạch chơi bạo, mua một lần 50 bông hồng còn búp với giá sỉ rẻ hơn 20%.
Vào đến quán, chị Huyền đã mở cửa, Liên và Thủy chưa đến vì còn hơi sớm, tuy nhiên đã có 3 người mới đến xin việc.
3 người này kinh nghiệm thiếu thốn còn cần đào tạo thêm nên chỉ nhận lương 20 k / giờ như Thạch lúc trước.
Thạch lui cui dọn dẹp trong khi chị Huyền hướng dẫn cho người mới.
6 bông hoa dư ngày hôm qua, hôm nay kém tươi, Thạch vịn tay vào vài giây rồi buông ra, lập tức 6 bông này tươi roi rói như vừa mới hái... Ha ha... có tuyệt chiêu này sẽ không sợ hoa ế luôn á!
Liên và Thủy đến sau thấy quán xá đã sạch đẹp tinh tươm thì rất ái ngại, chị Huyền khoát tay nói không sao, chẳng qua là Thạch đến sớm, ngoài ra mai mốt nhân viên mới sẽ phụ trách vệ sinh dọn dẹp để Liên và Thủy tập trung chuyên môn!
Thế là Liên và Thủy tận hưởng được cảm giác ma cũ dù chỉ mới làm một ngày... cuộc đời đôi khi ảo ma như vậy luôn á!
Lần này thấy đã tạm ổn nên chị Huyền gỡ bảng tuyển dụng xuống cất kỹ, chờ qua quán mới rồi tuyển tiếp.
Khách bắt đầu ghé quán, trong đó 1/2 là khách checking "ảo thuật hoa hồng" sẵn uống trà sữa chill chill.
Cặp đôi muốn quay Vlog khuyến mãi trà sữa không thành ngày hôm qua bây giờ lại ghé rất sớm muốn hóng được quay clip số 3.
- Thạch ơi... hôm nay anh chị muốn quay clip 3 của em!
- Dạ cảm ơn anh chị đã ủng hộ... hôm nay có quay clip 3 nhưng sẽ đặc biệt một chút...
Người nam nhìn bảng giá: vẫn chỉ là ảo thuật 1 và ảo thuật 2, anh ta hỏi:
- Ủa... em không ra ảo thuật cấp 3 sao?
Thạch mỉm cười nói khéo:
- Em đã cố gắng tập luyện nhưng chưa thành công, hôm nay quay clip 3 này vẫn dùng ảo thuật cấp 2 nhưng sẽ đặc biệt hơn: làm nở một lần 3 bông... Như vậy nếu anh chị muốn quay thì xin chờ em gom đủ khách, lúc quay xong em sẽ tri ân free hết hai ly trà sữa của anh chị luôn được không ạ!
- Cũng được, miễn lên clip và free trà sữa là ngon rồi!
Khách checking thấy vậy liền đến hỏi thăm tỉ mỉ... sau đó bất ngờ là có 3 vị khách muốn được quay clip.
Thạch vui vẻ chấp nhận làm nở luôn một lần 4 bông thay vì 3.
Chuyện giới thiệu và quay clip cũng không có gì khác biệt, chỉ là lúc thực hiện thì Thạch cầm một lúc 4 cành hoa... thần chú vang lên và tiếng la hét xuýt xoa lại xuất hiện.
Người xem vẫn kích động chỉ có người biểu diễn thì cảm giác đã thành bình thường, như một công tác thường ngày... cậu dần dần thích ứng xem biểu diễn như một nghề nghiệp kiếm tiền: 4 bông cấp 2 trị giá 800 k, trừ đi 8 ly trà sữa khuyến mãi 280 k như vậy còn lời hơn 500 k, đúng là việc nhẹ lương cao.
Thạch bỏ 280 k vào thùng tiền, chị Huyền nhăn mặt:
- Đã nói xem như tiền quảng cáo á!
Thạch cười hì hì, tiền là lá gan của đàn ông, giờ cậu nắm nhiều tiền nên nói năng rất tự tin:
- Chị à... 1-2 ly không tính, nhưng gần cả chục ly á... không tính là lỗ nha!
Chị Huyền mỉm cười không tranh cãi nữa, chị đã nhìn nhận Thạch ngang cơ với mình khi chiều hôm qua Thạch tiết lộ có mấy trăm củ sẵn sàng cho mượn...
Trên thực tế khi cả hai chị em thống nhất không còn chuyện lương bổng thì Thạch đã thực sự từ người làm công ăn lương vươn lên trở thành người hợp tác ngang hàng với chị Huyền... cả hai đều lờ mờ nhận ra điều đó nên bắt đầu điều chỉnh cách xử sự cho phù hợp!
...
Quay xong, Thạch gửi clip cho Như Hoa xử lý.
Khách hàng lục tục kêu gọi muốn trải nghiệm ảo thuật, ai cũng nhìn nhận cô gái người Cà Mau trong clip số 2 nói đúng: 100-200 k là không nhỏ nhưng để đổi lấy trải nghiệm một phép màu là quá rẻ!
Ai sộp thì chơi ảo thuật cấp 2, ai ngán chút thì chơi ảo thuật cấp 1, nếu ngại móc ví vẫn có thể ngồi nhâm nhi trà sữa xem thiên hạ trải nghiệm.
Dần dần đến giờ cao điểm khách thật sự đã quá tải, mọi người đành kêu ly trà sữa cầm tay, chen vào đứng xem, tay còn lại quay phim chụp ảnh tá lả.
Chị Huyền phải mở máy lạnh hết công suất, dù cho cháy máy cũng không thể để khách trải nghiệm kém... chị lặng lẽ gọi điện thoại hối thúc việc ký hợp đồng sang quán, chấp nhận đắt một vài chục triệu cũng phải lướt bằng được con sóng này, đổi đời từ bà chủ nhỏ sang bà chủ lớn.
...
1 giờ chiều Thạch tuyên bố ngừng biểu diễn vì quá mệt!
Mặt cậu trắng bệch, người run lẩy bẩy vì... đói. May mà có trà sữa uống liên tục chứ nếu không cậu phải tụt huyết áp nằm thẳng cẳng.
52 bông hồng bán sạch, 37 bông cấp 1, 15 bông cấp 2 tổng thu được là: 6,7 triệu... cộng thêm 4 bông lúc quay clip là thành 7,2 triệu.
Vì mớ tiền này mà Thạch mới hăng say biểu diễn một mạch không nghỉ, giờ nghĩ lại thấy mình thật là tham tiền liều mạng.
Ba ngày biểu diễn thu được 13-14 triệu, quá mê người, đó chưa kể chiều và tối nay có thể chinh chiến tiếp tục.
...
Ngồi thư thả uống thêm trà sữa để hồi phục, Thạch chợt phát hiện một điều cực kỳ quan trọng: dạ dày của cậu có khả năng tiêu hóa thần thánh.
Cứ hễ ăn hay uống gì đó là nó nghiền nát và hấp thu ngay lập tức... chỉ tiếc là thân thể của cậu có sức tích lũy năng lượng và dinh dưỡng có hạn nên khi bị đầy thì dạ dày không thể tiếp tục tiêu hóa hấp thu, làm cậu hiểu lầm nó chỉ tiêu hóa bình thường.
Phát hiện này mở ra cho cậu một chân trời mới, Thạch vui vẻ tự cho mình nghỉ ngơi một buổi chiều... vừa đạp xe về nhà cậu vừa suy nghĩ tìm cách lợi dụng dạ dày thần thánh:
Nếu nó có khả năng tiêu hóa cấp tốc thì hoàn toàn có thể vừa ăn vừa biểu diễn không sợ hết năng lượng.
Dĩ nhiên ăn uống linh đình là không phù hợp, chỉ có thể ăn những thứ gọn nhẹ lịch sự như là kẹo sô cô la kết hợp với trà sữa... vấn đề quan trọng là ăn như vậy có bị tiểu đường hay bệnh tật gì khác không???
Suy đi nghĩ lại Thạch quyết định thử nghiệm vì cậu tin tưởng vào siêu năng... cùng lắm mua máy đo đường huyết để kiểm tra liên tục, nếu bất ổn phải ngừng ngay.
...
Thạch về nhà giữa trưa làm ba mẹ ngạc nhiên.
Mẹ sờ trán trai cưng:
- Con có sao không... sao về giờ này?
- Dạ con về nhà nghỉ, ở trong quán khách đông quá cứ yêu cầu biểu diễn liên tục...
Ba: - Ha ha ha... buôn bán đắt đến nỗi trốn, ghê thật!
Mẹ: - Thôi đi tắm rồi ngủ chút đi con, hay con ăn thêm cơm không?
- Dạ ăn!
...
Ngủ một giấc đến chiều Thạch sảng khoái đi đến quán, vừa vào đã thấy chị Huyền thở không ra hơi:
- Chị bán đã tay chưa?
- Đã... chị và Liên thay nhau pha mà chịu không nổi luôn, chiều giờ khách kiếm em quá trời.
- Em đã trở lại và mang theo bông đây!
Chị Huyền cười híp hết hai mắt, Thạch càng kiếm nhiều thì chị cũng càng kiếm nhiều.
Có khách tinh ý, vừa thấy Thạch đã vội kêu gọi ảo thuật, cậu một tay xách bông hồng một tay xách bịch kẹo sô cô la mới mua cười hì hì lao vào biểu diễn...
Sau đó người ta thấy Chàng Trai Hoa Hồng vừa biểu diễn vừa ăn kẹo sô cô la, uống trà sữa... lúc rảnh cậu liền phát kẹo sô cô la cho nhân viên trong quán và các khách hàng trẻ em!
5 giờ chiều bán đến 7 giờ 30 tối là hết bó 50 hoa hồng, Thạch tính nghỉ nhưng chị Huyền đã ôm vào 50 bông mới.
Cái này không phải chị ép mà vì chị thấy Thạch vẫn tươi roi rói không chút mệt mỏi như buổi sáng nên mới dám mua thêm hoa.
Tối nay Thạch đã xin không về ăn tối nên cậu cũng không gấp, tiếp tục biểu diễn thu tiền... giờ này là giờ cao điểm, quán đông nghẹt, có rất nhiều khách phải bỏ về...
50 bông hồng chỉ trụ được tới gần 9 giờ tối là hết sạch, Thạch cúi chào tạm biệt trong tiếng vỗ tay của khán giả.
Thực lòng mà nói diễn đi diễn lại cũng chỉ như vậy nhưng vấn đề là khách này xem xong về khách kia lại ghé, đối với khách vào sau thì biểu diễn vẫn là mới mẻ, niềm hưng phấn vẫn như cũ!
Chị Huyền cũng ngất ngư như cá ngừ nên xin lỗi khách khứa đóng cửa nghỉ sớm.
Chị hào phóng thưởng nóng Liên - Thủy mỗi người 500 k, ba nhân viên mới mỗi người 300 k ăn mừng một ngày đông khách kỷ lục.
Quán còn lại hai chị em mệt lả, Thạch không màng dọn dẹp, chỉ đi nấu hai ly mỳ gói, hai chị em ngấu nghiến xì sụp... vị chua cay và hơi nóng của mì làm hai chị em tỉnh táo lại đôi chút.
Chị Huyền không hỏi tí gì về thu hoạch mà chụp tay Thạch lôi đi...
- Á... chị tính làm gì em???
(còn tiếp)