Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 31 (Ngọc Trung Thạch). Ảo thuật cấp 3 ra lò

Chương 31 (Ngọc Trung Thạch). Ảo thuật cấp 3 ra lò


Ông khách đi gọn hơ, chị Thủy ngạc nhiên định chạy theo kêu thanh toán nhưng Thạch cản lại.

- Ủa... ổng ngồi đây 1 tiếng rưỡi uống 2 ly trà sữa... xem biểu diễn 500 k chưa trả tiền mà em!

- Ông ấy trả tiền rồi... còn cho tiền bo nữa kìa!

Thủy giật mình vội tìm:

- Làm gì có... trên bàn và trên ghế không có... dưới đất... cũng không...

- Ha ha ha... chị đừng tìm nữa... nó dính trên áo chị kìa!

Thủy giật mình, mọi người lại phá lên cười ầm ầm... thì ra ông khách đã dán 2 tờ tiền 500 k lên áo chị Thủy thần không biết quỷ không hay.

- Trời ơi... ổng có đụng vào người chị đâu...

- Chị ơi... ổng nói ổng là ảo thuật gia có tiếng á!

- Ôi... nhanh quá... em nhìn thấy ổng ra tay hả?

- Không...

- Vậy sao em biết?

- Chị loay hoay hoài... tiền nó đập vào mắt của em chứ sao! May mà ổng dán trước ngực chứ nếu dán góc khuất thì không ai thấy luôn á!

Ha ha ha ha ha ha... mọi người lại cười nhưng đều le lưỡi kinh sợ trình độ ảo thuật của ông khách lạ... có lẽ đây là lời từ biệt của giới ảo thuật chăng.

Chị Thủy thiệt tình: - Ông này chơi đẹp nhưng cho dư tiền rồi, phần của Thạch là 500, phần quán 70, còn dư 430 k em lấy luôn đi, ổng bo cho em đó!

Thạch xua tay: - Em lấy 500 tiền hoa hồng thôi, chị lấy 430 k chia cho mọi người đi!

- Ủa... của em mà?

- Không... có 500 được rồi, ổng bo cho em bằng thông tin khác quý giá hơn nhiều.

Chị Huyền gật đầu: - Thạch nó nói đúng... coi như tiền boa chia đều đi!

- Wow... sướng...

- Cảm ơn chị Huyền, cảm ơn Thạch!

...

5 nhân viên vui vẻ tụ tập chia tiền, anh Hùng đến đón chị Huyền cũng được chứng kiến vị khách lạ lùng vừa rồi.

Thạch: - Anh chị đi ăn phải không?

Huyền: - Ừm... em đi chung cho vui!

- Dạ thôi... em đã nhờ mấy chị mua dùm cơm rồi! (Không dám đi làm bóng đèn)

Hùng: - Vlog của em được anh bảo vệ rồi... thủy quân công kích cũng đã có dấu hiệu rút lui.

Thạch ngao ngán lắc đầu:

- Vừa rồi anh cũng thấy ông khách đó phải không... ổng được người ta thuê lại đây lật tẩy em đó... Khó hiểu quá đi.

- Anh nghĩ là có 2 nguyên nhân chính: một là có ân oán dẫn đến trả thù... hai là vướng mắc lợi ích.

- Em đâu có đắc tội với ai... Thạch Vlog cũng không thu được phí, không ảnh hưởng chuyện làm ăn của Vlog khác... biểu diễn trong quán cũng không ảnh hưởng tới ai, cả khu này cũng chỉ có một quán trà sữa Huyền Milk Tea...

Hùng: - Em nói cũng đúng... nhưng biết đâu em có thứ gì mà họ muốn thì sao...

Huyền: - A... đúng rồi... chúng muốn màn biểu diễn ảo thuật của Thạch!

- Không... chúng chỉ muốn lật tẩy, phá không cho em diễn... Ông khách vừa rồi muốn học chỉ là ý muốn cá nhân chứ không phải là ý của bọn chúng.

Huyền: - Rối quá ta...

Hùng: - Thật thật giả giả chả biết đâu mà lần... nhưng kẻ địch trong bóng tối rình rập Thạch là có thật... em cần phải đề phòng khắc phục hết các điểm yếu không cho chúng công kích, ví dụ như đóng thuế thu nhập cá nhân, giấy phép biểu diễn cá nhân...

Huyền: - Ái chà... anh nhắc em mới nhớ... quán em chưa có hóa đơn chứng từ, đóng thuế...

- Vậy em mau đi làm đi... nếu chậm bên thuế vụ đi kiểm tra thì c·hết!

- Em sẽ nhờ bạn làm liền, sẵn kê khai thuế cho Thạch nhưng giấy phép biểu diễn của Thạch xin ở đâu hả anh?

- Anh không rành lắm nhưng mọi chuyện đã có luật sư, Thạch hãy nhắn tin cho anh bản sơ yếu lý lịch, anh sẽ nhờ luật sư xin phép cho em!

Huyền: - Wow... hay quá... em có sơ yếu lý lịch của Thạch nè, để em bắn qua cho anh... vậy chuyện thuế má hóa đơn anh làm giùm em luôn được không?

- Chuyện nhỏ... anh sẽ nhờ luật sư đăng ký cho em giấy phép kinh doanh sẵn tiện mua bản quyền tên cửa hàng Huyền Milk Tea luôn, tránh mai mốt rắc rối!

- De... tuyệt vời!

Thạch: - Cảm ơn anh Hùng!

...

Lui ra một góc ăn trưa, Thạch cứ vương vấn mãi trong đầu nguyên nhân bị t·ấn c·ông.

Câu nói của anh Hùng làm cậu thức tỉnh: "cậu có thứ mà người khác muốn"...

Gia đình, nhà cửa, sự nghiệp... rất bình thường... chỉ có Nhã Hân vừa xinh đẹp lại vừa có gia tài tỷ đô chờ kế thừa...

Mọi chuyện dần dần sáng tỏ... trong mơ rõ ràng mọi bi kịch đều bắt đầu từ sau nụ hôn ở sân bay... phải chăng chính nụ hôn đánh dấu mối quan hệ giữa hai người mới l·àm t·ình địch điên cuồng t·ấn c·ông Thạch và gia đình cậu?

Càng nghĩ càng thấy hợp lý: ba mẹ và Như Hoa đều bất hạnh... Nhã Hân cuối cùng cũng b·ị c·ướp hết gia tài, mắc nợ lớn... đến mộ của cậu t·ự t·ử!

Thạch rùng mình sởn gai ốc, thế giới bỗng trở nên quá hắc ám... hèn gì Mắm Thúi thích đọc sách hắc ám và kinh dị!

Uống nước liên tục, Thạch dần dần bình tâm... cậu nhớ đến mình đang mang siêu năng lực, có nó cậu có thể vượt mọi chông gai trắc trở... may mắn mà nhờ anh Hùng nhắc nhở thì Thạch mới cảm giác được kẻ thù trong bóng tối... thậm chí Thạch còn hoài nghi vụ thiếu điểm rớt đại học rất có thể là kẻ thù âm thầm ra tay mục đích là để Thạch biến mất khỏi cuộc đời Nhã Hân...

Thạch nghiến răng lẩm bẩm:

" Hừ... mấy thằng lén lút hại tao... xui cho tụi bây là tao đã có siêu năng lực, chỉ cần tao phát triển thành khủng long thì lũ chuột nhắt tụi mày chỉ có trốn chui trốn nhủi!!! À... mà không biết có khi nào mình rớt đại học là do tụi nó giở trò không ta... quả thật từ lúc rớt đại học mình không dám nói gì hay gặp lại Nhã Hân luôn đó!"

Xúc động qua đi, Thạch trở về với thực tại, muốn trở thành khủng long thì phải hành động... trước tiên cậu sẽ dùng cái đầu để cố gắng thiết kế màn ảo thuật tiếp theo... nó phải thật ấn tượng, khiến mọi người xuýt xoa trầm trồ nhưng vẫn dựa vào siêu năng sơ cấp hiện tại...

Cuối cùng IQ cao cũng giúp Thạch thiết kế ra phương án.

Cậu lặng lẽ cầm một bông hoa đi vào toilet để thí nghiệm.

(Sau này không ai hình dung được màn ảo thuật đưa Thạch lên cấp đại sư thế giới lại khai sinh ra trong một toilet)

Vài phút sau Thạch bước ra với nụ cười thỏa mãn, ảo thuật cấp 3 đã thành công nhưng còn thiếu một đạo cụ, cậu lấy xe đạp chạy một vòng mua ngay hai chiếc khăn lụa trùm đầu loại lớn: 1*1 m².

Trở lại quán ngay lúc anh Hùng và chị Huyền ăn trưa về, Thạch mừng rỡ vội vàng rủ rê:

- Anh muốn có quà đặc biệt tặng chị Huyền không?

- Muốn chứ em!

- Vậy anh tham gia quay clip với em, em sẽ có quà đặc biệt đưa anh tặng chị Huyền!

- Khà khà... sáng giờ ế khách nên mời anh mua ủng hộ chứ gì? Chuyện nhỏ như con thỏ... lấy 5 bông biểu diễn cấp 2 để anh tặng chị của em đi!

Huyền thích lắm nhưng lắc đầu:

- Đừng làm vậy... kỳ lắm anh!

Thạch: - No... no... ảo thuật cấp 2 xưa rồi... giờ là ảo thuật cấp 3 mới ra lò... vì vậy em mới quay clip cho Thạch Vlog nè!

- Wow... ở đâu ra ảo thuật cấp 3 nhanh vậy?

- Ý tưởng thì có nhiều chỉ là tập luyện thành công hay không mà thôi... giờ em mới thành công nên mời anh tham gia biểu diễn đây!

- Ok... Ảo thuật cấp 1 là 100, cấp 2 là 200 vậy cấp 3 là 300 hả?

- Dạ không... ảo thuật cấp 3 có hai mức giá: 500 k và 1 triệu.

Cả quán sửng sốt tất cả bắt đầu bu lại xem xem chuyện gì.

- Nghe có vẻ hấp dẫn, cho anh luôn suất 1 triệu đi...

- Rất hân hạnh được phục vụ, nhưng đây là quay clip và cũng tri ân anh và chị nên em nói trước không lấy tiền á!

Anh Hùng định lắc đầu nhưng chị Huyền lại gật đầu:

- Thạch nói rất đúng, anh giúp nó và em nhiều rồi, không nên lấy tiền!

- Ậy... nhưng đây là anh muốn ủng hộ nó!

- Anh mà đưa tiền thì em không nhận hoa của anh đâu!

- Hả...

(Còn tiếp)

Chương 31 (Ngọc Trung Thạch). Ảo thuật cấp 3 ra lò