Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 65 (Ngọc Trung Thạch). Dự định tương lai

Chương 65 (Ngọc Trung Thạch). Dự định tương lai


Kế hoạch bị nghi ngờ, Nhã Hân không chút hoang mang giải thích:

- Một mình Thạch đấu với mấy ngàn người là điểm hay nhất của buổi thách đấu, ai cũng có cơ hội tham gia nếu muốn và Thạch sẽ rất giống hình tượng "super hero" trong văn hóa bên này... Ngoài ra vì số tiền mua bánh càng lúc càng lớn nên thực tế số người tham gia cũng sẽ không nhiều!

Vương Di Tình: - Đừng quên con thiết lập giải thưởng... dù tiền mua bánh càng lúc càng lớn nhưng giải thưởng quá hấp dẫn, sinh viên trường con lại toàn nhà giàu... chúng ùn ùn vào mua thì sao?

- Hi hi... mẹ ơi... càng nhiều người mua càng tốt... tụi con chỉ sợ tiền bánh quá lớn khiến không ai dám chơi... vì vậy con còn thiết lập mua bánh từ xa thông qua trang web cho khán giả xem ở nhà.

Lý Đại Hải: - Con định truyền hình trực tiếp?

- Dạ đúng... con đã mời được đài truyền hình địa phương, ngoài ra kênh Thạch Vlog cũng sẽ live stream cùng cả chục kênh nổi tiếng khác của sinh viên và của trường...

Lý Đại Hải nhíu mày: - Khả năng làm lớn thì ba không nghi ngờ... giải thưởng quá lớn, quá hấp dẫn sẽ không thiếu người chơi nhưng vấn đề vẫn nằm ở chỗ sức ăn của Thạch tới đâu?

- Ha ha ha... ba quên nghề chính của Thạch rồi sao?

- Là ảo thuật?

- Đúng vậy ba... là ăn ảo thuật... vượt ngoài tầm hiểu biết của mọi người...

- Nhưng ảo thuật cũng phải có giới hạn chứ?

Câu này Thạch trả lời thay Nhã Hân, cậu rất muốn nói là "vô hạn" nhưng không thể nói như vậy... nói vậy sẽ không có ai chơi với mình... cậu trả lời khiêm tốn:

- Dạ là có giới hạn nhưng giới hạn rất lớn... đủ để mọi người thích thú và ngạc nhiên...

Nhã Hân: - Ba à... buổi thách đấu hấp dẫn ở chỗ ai cũng có thể chiến thắng... vì vậy dù Thạch thua thì buổi biểu diễn cũng đã thành công ngoạn mục!

Lý Đại Hải vỗ trán:

- Oa ha ha... ta quên mất đây chỉ là một trò chơi, không quan trọng ở thắng thua... ok... kế hoạch của hai đứa quá tuyệt... ba có thể giúp gì thêm cho hai đứa không... ví dụ như là về hoạt động hoặc pháp lý?

- Ba ơi... nhà trường lấy tiền nên đã hỗ trợ rất nhiều, kể cả xin giấy phép hoạt động cho buổi diễn và cả cho Thạch... chỉ có điều kế hoạch có một sơ hở rất lớn cần ba yêu của con giúp đỡ!

- Ha ha ha... ba biết ngay mà... con kiếm ba trình bày cẩn thận như vầy chắc chắn là có chuyện nhờ vả đúng không?

- Hi hi... con không nhờ ba thì nhờ ai đây!

- Rồi rồi... nói đi, cần ba làm gì?

- Đầu tiên là con có chừa một hàng ghế danh dự, ba thông báo mời bạn bè đại gia ai ở gần đây thì tham dự cho vui...

- Hợp lý... xem như họp mặt giải trí dù rằng quá gấp gáp.

- Cuối cùng là con cần ba tài trợ 50.000 đô để khởi động giải thưởng ban đầu... đây là sơ hở lớn nhất trong kế hoạch... phải có giải thưởng ban đầu lớn thì mọi người mới tham gia nhiều... khi đó giải thưởng mới như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn!

- Có lý... 50.000 đô không nhỏ không lớn, ba sẽ tài trợ xem như là quảng cáo cho tập đoàn.

- Hiệu trưởng trường con đã bắn tiếng: nếu ba tài trợ như vậy thì dù kết quả ra sao trường vẫn sẽ hợp tác lâu dài với tập đoàn nhà ta.

Lý Đại Hải hứng thú cực kỳ, lời hứa của hiệu trưởng rất đáng giá vì ông ta có địa vị rất lớn, tầm ảnh hưởng không thua gì một thị trưởng thành phố lớn, có biết bao chính khách, doanh nhân, nhà khoa học nổi tiếng đều là học trò hoặc quan hệ mật thiết với ông ấy.

- Hay quá... ba sẽ cho tập đoàn tài trợ ngay... hay là ba cho luôn 100.000 đô?

- Ôi không... nó lớn quá sẽ không tốt... làm mọi người sẽ có cảm giác chúng ta tự biên tự diễn không được tự nhiên!

- Ha ha... con gái của ba đã trưởng thành thật rồi, suy nghĩ rất thấu đáo! Buổi biểu diễn có lẽ sẽ rất thành công, nhưng nó phải có một cái tên gì đó chứ?

- Có... con đặt tên là Thách Đấu Thánh Bào, trong đó Thạch chính là thánh bào, một vị thánh ăn nhiều khủng kh·iếp... ăn đến mức được phong Thánh luôn!

- Con à... nickname Rose Boy của Thạch đang đẹp giờ tự nhiên là Thánh Bào... vừa quá trương dương vừa quá tục tằng không nho nhã...

Thạch nghe ba vợ tương lai nói vậy liền mát lòng mát dạ, ai ngờ bạn gái quay qua hỏi tới tấp:

- Thạch... ông thấy cái tên Thánh Bào này được không? Ông có thích nickname mới tui đặt cho ông không?

Thạch cười như mếu gật đầu lia lịa, đây là bản năng sinh tồn cơ bản... cứ gật đầu để sống sót trước rồi tính sao!

Ba mẹ Nhã Hân nhìn thấy vậy thì rất buồn cười nhưng cũng vui vì con gái được nhường nhịn.

- Đó... ba thấy chưa... Thạch nói thích đó! Chữ "Thánh" quá phô trương nhưng bên này người ta thích sự phô trương, thích sự tự tin khẳng định chính mình... đặc biệt là giới trẻ... Ngay cả trong nước lớp trẻ tụi con cũng quen gọi "thánh" này "thánh" nọ rồi! Còn chữ "Bào" tuy tục nhưng xưa nay chuyện ăn uống luôn được mọi người đặt lên hàng đầu... nào là "dân dĩ thực vi thiên"... nào là "ăn - mặc - ở - đi lại" tứ đại nhu cầu của thiên hạ... vì vậy chuyện ăn uống tục mà không tục... quan trọng là ăn như thế nào để tạo ra tiền, để cho thiên hạ kh·iếp sợ...

Bốp bốp bốp bốp bốp...

Lý Đại Hải vỗ tay thán phục, con gái diễn thuyết rất tốt, có phong phạm của một bậc đại tướng!

- Được... dù hơi ngụy biện nhưng nghe cũng xuôi tai... các con cứ vậy mà làm, hai chuyện con nhờ ba sẽ giúp!

Nhã Hân cười híp mắt, đang định dắt Thạch đi dạo thì ba nàng lại tiếp tục khảo hạch:

- Khó có dịp bác gặp con và thảnh thơi nói chuyện... con có thể cho bác biết dự định tương lai là học tiếp hay làm gì không?

Lần này Nhã Hân im ru, mẹ khảo hạch thì nàng còn tìm ba giúp đỡ nhưng ba khảo hạch thì nàng bó tay, hy vọng Thạch sẽ không bị trừ quá nhiều điểm!

Thạch hít vài hơi sâu, cậu biết chắc mình trước sau gì cũng đối diện với câu hỏi này của ba vợ tương lai... cậu cũng không ngừng tự hỏi mình câu này và đã cho ra nhiều đáp án, sau đó sửa chữa, đắp nặn, bổ sung nhiều lần... đặc điểm quý này có được là nhờ: nhà nghèo trưởng thành sớm!

- Dạ thưa bác... con sẽ không học đại học... Nhã Hân đã chọn tài liệu giúp con tự học nâng cao kiến thức về kinh doanh. Còn về dự án tương lai con cũng đã xây dựng được hai dự án, một nhỏ một lớn...

Dự án nhỏ là con sẽ giúp gia đình thiết kế một khu nhà vườn xuất sắc... làm điểm đến lý tưởng cho khách tham quan kết hợp kinh doanh cây trái, thức uống, cây giống... tạo nguồn thu nhập ổn định cho gia đình đồng thời tạo ra một khu nhà xinh đẹp, trong lành cho ba mẹ con an hưởng tuổi già...

Lý Đại Hải: - Khu vườn xuất sắc là như thế nào? Làm sao con làm được như vậy? Vốn liếng và tính khả thi ra sao?

[- Theo con một khu vườn xuất sắc sẽ thể hiện ở vài điểm: xanh - sạch - đẹp - độc đáo - tạo được nguồn thu lớn - và cuối cùng là an toàn!

Trong đó yếu tố quan trọng nhất chính là: Độc đáo! Chỉ cần độc đáo thì sẽ tạo ra được tài chính, có tài chính dồi dào rồi thì mọi chuyện khác đều không thành vấn đề!

Còn việc tạo ra sự độc đáo thì sẽ dựa vào ảo thuật của con, ví dụ như món quà nhỏ mà con tặng cho hai bác... hoặc bó hoa Nữ Thần con đã tặng live stream cho Nhã Hân.]

Lý Đại Hải híp mắt suy nghĩ cẩn thận... ông thấy Thạch nói đúng, món quà nhỏ Thạch vừa tặng là cực quý... Thạch vẫn có thể tạo ra nhiều thứ khác độc đáo như vậy.

- Tốt... bác tin con sáng tạo ra sự độc đáo được nhưng tiền vốn ban đầu như thế nào?

- Dạ có bao nhiêu thì làm bấy nhiêu thôi bác... liệu cơm gắp mắm... khi nào có tiền thì tiếp tục mở rộng quy mô!

- Ừm... dù con không xài đòn bẩy vay vốn ngân hàng nhưng con tính toán rất chắc chắn... không bị ảnh hưởng khi thị trường có biến động lớn... Vậy còn dự án lớn thì sao?

- Sau khi thành công dự án nhỏ con nghĩ mình sẽ có đủ kinh nghiệm và uy tín để bắt đầu làm dự án lớn hơn, ví dụ như kinh doanh một lâm trường vài ngàn hecta... Trên lâm trường đó mũi nhọn doanh thu nằm ở du lịch và cây sầu riêng.

- Hả... sầu riêng? Cây trồng tỷ đô?

- Dạ đúng!

- Nước mình bây giờ nhà nhà trồng sầu riêng... con nhảy vào không s·ợ c·hết chìm sao? Con bên nhớ ông bầu Đúc chuẩn bị thu hoạch vườn sầu riêng lớn nhất thế giới đó!

- Dạ con biết... nước mình trồng tự phát loại cây nào thì trước sau gì cũng xảy ra tình trạng dội chợ, mất giá, lỗ lã, chặt bỏ... Nhưng nếu xét chi tiết: những chỗ lỗ lã bán không ra, phải chặt bỏ đều là những nơi không đảm bảo an toàn thực phẩm, không đạt chất lượng cũng như chỉ tiêu xuất khẩu hoặc thậm chí không đủ chất lượng để tiêu thụ nội địa... Nhưng con chắc chắn sầu riêng của con sẽ khác của mọi người... thậm chí con còn hướng đến mục tiêu tạo ra loại sầu riêng ngon nhất thế giới!

Lý Đại Hải nhìn trân trối... đây là nghé con không biết sợ cọp hay là anh hùng xuất thiếu niên???

(còn tiếp)

Chương 65 (Ngọc Trung Thạch). Dự định tương lai