Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 23: Tam anh đối chiến – phần 4
Nấp mình ở dưới một bức tường đỗ nát, cố gắng thở từng hơi nhẹ nhất có thể, Bảo Bình đang phải nghiến răng chịu đựng tổn thương từ v·ụ n·ổ được gây ra bởi Mập Đụt.
Tại nơi ẩn nấp, wood elf liền nghiền ngẫm về đòn đánh vừa rồi của Mập Đụt. Xung chấn v·ụ n·ổ vừa rồi diễn ra dường như phát ra ngay dưới chân của yêu tinh xanh cũng như việc chẳng hề có bất kỳ đường đ·ạ·n phép nào bắn đến.
Với kinh nghiệm của bản thân kết hợp việc khu vực thi đấu tồn tại một lượng lớn tàn dư ma pháp cùng việc đòn đánh của Mập Đụt phát ra ngay từ mặt đất có lẽ wood elf đã dần nhận ra điều gì đó.
Giáng ánh mắt của mình về một khu vực có một đám tàn dư ma pháp khá nồng đậm, ở giữa khu vực đó có một vòng tròn nhỏ có đường kính cỡ một gang tay mà ẩn bên trong vòng tròn đó lại có thêm vài ký tự lạ lẫm.
Nhếch mép cười nhẹ, wood elf dường như đã khẳng định nhận định của mình là chính xác. Thủ thuật mà Mập Đụt sử dụng chính là [Rune]. Bằng cách áp những vòng tròn ma pháp mà mình mong muốn lên [Đá năng lượng] ma thuật sư có thể tạo ra một [Rune] có có khả năng kích hoạt chính vòng tròn ma pháp được vẽ ở trên nó. Lúc ở địa cung kiến Mê Âm đã từng giao cho Bảo Bình một [Rune] để xác định vị trí chính là ví dụ điển hình cho loại thủ thuật này. Một loại gần giống với [Rune] có thể kể đến là [Scroll] một nhu yếu phẩm được ma thuật sư sử dụng.
Một ma thuật sư thành thạo sử dụng rune sẽ không tạo ra tàn dư ma pháp cao như vậy thêm nữa lớp nhân vật ma thuật sư là lớp nhân vật đặc thù vì sự cầu kỳ của các loại bùa chú cũng như thủ thuật của lớp nhân vật này nếu không có một ma thuật sư kỳ cựu hoặc [Sách phép] hướng dẫn thì rất khó nắm bắt được với các ngôn ngữ rune.
Xem ra tên Mập Đụt này còn ẩn chứa một kỹ thuật nào đó mà Bảo Bình cũng không biết đến chỉ đành cẩn thận né tránh các vùng có tàn dư ma pháp khi tiến hành giao tranh.
Ành!!! Con đang mãi mê suy luận chiêu thức của Mập Đụt thì phía đối diện sân đấu đã truyền đến thanh âm của một v·ụ n·ổ chói tai. Kẻ gây ra v·ụ n·ổ đó chẳng ai khác ngoài Phi Phàm khi đang lén lút tiến đến đánh lén wood elf nhưng vô tình giẫm phải một rune đã cài gần đó.
Dù bị chững lại một lúc nhưng Phi lực điền vẫn tiếp tục tiến sát. Nắm được tình hình Bảo Bình chỉ đành nhanh chóng giương đoản kiếm đỡ lấy đòn đột kích.
Keng keng, hai âm thanh va đập lớn phát ra sau đòn đánh như bão táp của Phi. Chưa dừng hẳn đợt công kích, sau phát kiếm thứ hai, Phi Phàm bắt đầu nắm chặt kiếm bằng hai tay, xoay người tung đòn mạnh đẩy văng đoản kiếm của wood elf sang một bên rồi tranh thủ khoảnh khắc khi phòng thủ Bảo Bình bị phá vỡ mà húc mạnh đòn vai vào người yêu tinh xanh.
Không cho kẻ thù cơ hội phản khác nhân lúc wood elf còn b·ị đ·ánh ngã ra đất, Phi Phàm một kiếm đâm đến quyết tâm tiêu diệt.
Nhưng bằng sự nhanh nhẹn của mình, Bảo Bình vội vàng dùng hai tay chống xuống đất, gập người rồi dùng hai chân bật phóng cơ thể về sau mà né tránh.
Thoát khỏi đòn chí mạng vừa rồi nhưng Bảo Bình lại phải nhận liên tiếp các đòn t·ấn c·ông hung bạo khác. Kẻ thù lúc này của wood elf cực kỳ khó chơi khi mà wood elf không thể đọc move-set của Phi như đọc move-set của một con AI được thiết lập sẵn. Đòn đánh của Phi tung ra dồn dập với những đòn t·ấn c·ông có tính liên hoàn kết hợp tạo ra một chuỗi đòn combo không hồi kết.
Trước áp lực từ một người chơi hệ cận chiến buộc wood elf phải lựa chọn tiếp tục né tránh tìm thời cơ phản công.
Giờ đây trên sàn đấu tại giữa phế tích này dường như trở hành một cuộc rượt đuổi giữa kẻ đi săn hăng máu và con mồi tàn tạ. Wood elf nhanh trí dẫn dụ Phi Phàm vào khu vực rune để cấu máu và cắt đuôi Phi Phàm. Dù nhận rất nhiều sát thương từ các v·ụ n·ổ liên tiếp nhưng Phi Phàm vẫn say máu mà đuổi theo Bảo Bình.
“Holy sheet!!! Đi mà rượt cái thằng Mập Đụt. Tất cả do nó nghĩ ra hết. Đậu xanh rau má tha cho em anh ơi!!!” Wood elf tuyệt vọng khóc thét.
Trong lúc Bảo Bình tuyệt vọng vùng vẫy trốn chạy thì ngay tức khắc Mập Đụt từ bao giờ đã hiện ra trước mắt, hất tay bắn ra một q·uả c·ầu l·ửa về phía Phi.
Dưới áp lực của v·ụ n·ổ, Phi Phàm bị đẩy lùi đi vài thước kèm theo sau đó là một làn khói đen mù mịt chắn hết tầm mắt. Chóp lấy cơ hội đó wood elf cũng mượn làn khói đen mà chạy trốn đến vị trí của Mập Đụt.
“Nè Mập Đụt chuyện này là sao hả?” Bảo Bình khẽ hỏi.
“Hỏi thừa. Còn không phải là tui đang tạo cơ hội để những người cùng khổ như chúng ta có cơ hội trả thù tên Phi sao?” Giọng nói của Mập Đụt khẽ phát ra từ một cột đá không xa nơi wood elf đang lẩn trốn.
“Trả thù? Thù nào mà trả?” Wood elf ngơ ngác bèn hỏi lại.
“Thì là việc tên Phi đó bắt chúng ta di chuyển hết chỗ này đến chỗ khác như đi hành quân đánh giặc không chút nghỉ ngơi. Vừa mới thư giãn được một chút thì liền nảy ra mấy cái ý nghĩ huấn luyện gì đó. Thật là tàn nhẫn quá mà… Vẫn là tính đến việc dụ tên Phi tham gia trò sát phạt này để cài rune nổ c·hết thanh niên đó, nhưng vẫn không được dù ăn một đống rune như vậy mà tên Phi lực điền kia xem chừng vẫn còn khá nhiều máu.” Giọng của Mập Đụt trở nên hằn học mà nói tiếp: “Với tình thế này một liên minh những người cùng khổ là ý kiến quá hợp lý. Trong hoàn cảnh này thì chỉ khi hai chúng ta cùng nhau hợp lực mới có đủ sức hạ được tên Phi.”
Dù cảm thấy tên Mập Đụt quá trẻ con thù vặt, cũng như Phi Phàm đã giúp Bảo Bình bằng việc cho thêm lõi ma pháp vào túi đựng, tuy vậy ý tưởng liên minh không phải là một ý tồi nếu so sánh khả năng gây ra tổn thương dựa vào tình trạng hiện tại xem chừng việc Phi lần lượt thủ tiêu Bảo và Mập là điều có thể xảy ra. Bất quá sau khi thắng wood elf trả lại toàn bộ số lõi ma thú đã nhận từ Phi kèm số lõi ma thú wood elf thắng được. Quan trọng nhất vẫn là niềm kiêu hãnh của một siêu cấp ma pháp chiến sĩ, phải hủy diệt tất cả đối thủ của mình.
Nghĩ thế trong đầu Bảo Bình bèn đồng ý với Mập Đụt mà nói ra kế hoạch: “Được rồi! Nếu vậy chúng ta bắt đầu kế hoạch phối hợp.”
Vẽ những hình thù kỳ lạ lên mặt đất, wood elf ra hiệu cho Mập Đụt hạ thấp cảnh giác mà tiến về phía mình để giải thích kế hoạch.
Khi elf mập tiến đến còn chưa nói được lời nào đã bị wood elf một tay nắm chặt một tay thi triển ma pháp phóng ra luồng gió lớn mà ném về phía Phi Phàm.
“Kế hoạch giống như lúc ở cung điện kiến. Chú em cứ câu giờ cho anh niệm chú là được!” Bảo Bình cười ma mãnh, vừa hét lớn vừa tụ năng lượng bằng hai tay.
Mập Đụt bị ném đến gần vị trí của Phi Phàm dự định quay đầu ra sau chửi rủa wood elf chơi bẩn. Nhưng khi xoay đầu nhìn thấy ma pháp mà Bảo Bình đang thi triển thì elf mập đã biết rằng yêu tinh xanh không hề bội ước.
Ma pháp mà Bảo Bình đang thi triển là hỏa cầu phiên bản bơm h·ạt n·hân mà wood elf từng cho Mập Đụt xem khi cả hai cùng đồng hành trở về từ sa mạc phía nam cũng như lúc còn ở địa cung kiến. Một ma pháp khi phóng thích chắc chắn sẽ quét sạch tên Phi lực điền và cả kẻ thi triển lẫn elf mập.
Mập Đụt đoán rằng việc wood elf quăng mình lên trước chính là việc khiến elf mập phải leo lên lưng hổ không còn cách nào quay lại, không còn cách nào để phản đối ý nghĩ tự hủy của wood elf. Mà thật ra thì Mập Đụt và Bảo Bình cũng không còn chiêu trò gì khác có thể tổn hại đến Phi.
Cắn răng cười khổ trong lòng, elf mập chỉ đành liên tục đón nhận những đòn t·ấn c·ông điên cuồng từ Phi.
Keng keng!!! Những thanh âm kim loại v·a c·hạm đến inh tai nhức óc. Mập Đụt lúc này bị ép vào tình huống tiến thoái lưỡng nan khi vị trí mà Mập Đụt được Bảo Bình ném đến là một góc c·hết ở sát rìa khu vực thi đấu không thể chạy sang hai bên.
Elf mập bị Phi Phàm liên tục đâm chọt dồn về đường cùng chỉ còn có thể chửi bởi trong lòng. Vừa đỡ đòn, vừa than vãn hối thúc wood elf.
Chỉ để Mập Đụt chửi rủa thêm vài câu, cuối cùng Bảo Bình cũng nhảy ra khỏi nơi ẩn nấp giữ q·uả c·ầu l·ửa sáng chói đỏ rực trên tay mà khập khiễng đi đến.
Cảm giác có chút bất an trước hỏa cầu không bình thường đó, Phi Phàm dừng công kích Mập Đụt mà thể hiện bộ dạng chuẩn bị rút lui ra xa. Nhưng còn chưa kịp quay lưng bỏ chạy đã bị Mập Đụt dùng một tay giữ chặt lại.
Dáng vẻ vui đùa của Phi dần tắt, kẻ được gọi là Phi lực điền đang bối rối vùng vẫy thoát ra khỏi khống chế. Phi Phàm nhanh chóng vứt khiên đi dùng hai tay nắm chặt cán kiếm mà đâm mạnh vào ngực elf mập.
Tưởng rằng đòn đâm đó sẽ nhanh chóng kết liễu Mập Đụt tạo ra cơ hội trốn chạy. Nhưng thay vì hóa thành một ánh sáng trắng, Mập Đụt cắn răng dù rơi vào trạng thái hấp hối cũng cấm một kiếm vào vai trái của Phi mà ghì chặt.
“Còn không mau ra tay!!! Tui sắp bay màu rồi!!!” Elf mập hét to.
Từ phía cánh phải của Phi, wood elf bất ngờ nhoài người lao đến, giữ hỏa ma cầu đỏ rực trên tay trái hướng vào mặt Phi Phàm mà chưởng mạnh.
Nhanh như cắt đòn t·ấn c·ông của Bảo Bình chỉ đi được một nửa đoạn đường đã bị Phi dùng tay phải chụp lấy cổ tay của Bảo mà giữ lại.
Ba con người giờ đây đang bám víu vào nhau trong một thế trận hai giằng co một. Một bên là Phi cố gắng vũng vẫy thoát ra, tay trái nắm lấy chuôi kiếm đâm chặt vào elf mập, tay phải cố đẩy lùi đòn t·ấn c·ông của wood elf. Bên phía còn lại là Bảo Bình tay trái dồn lực t·ấn c·ông, tay phải lại đang truyền dẫn ma pháp vào người của elf mập để duy trì trạng thái hấp hối ngăn không cho đồng minh nặng ký của mình t·ử v·ong.
Những âm thanh rên rỉ, mệt nhọc, những tiếng thở lớn hì hộc phát ra.
Trước thế giằng co mà lâu dài sẽ khiến bản thân rơi vào thế bất lợi sau khi cạn kiệt năng lượng ma pháp. Wood elf dùng tay phải đang tuồn ma pháp mà vỗ vỗ vai trái của Mập Đụt mà giơ lên một ngón tay rồi lại khẽ nói: “Chỉ có một khả năng”.
Gật nhẹ đầu như hiểu ý của Bảo Bình mà Mập Đụt chuẩn bị tung ra đòn t·ấn c·ông bí kỹ của mình.
“Gràaa…” Mập Đụt gào to thò đầu cắn mạnh vào tay phải của Phi.
Nhận lấy một đòn đau, Phi Phàm mặt đổi sắc, nhăn nhó mà rụt lại tay. Tranh thủ thời cơ không bỏ thừa một giây, một khắc, Bảo Bình đã đưa thẳng hỏa ma cầu vào giữa ngực Phi Phàm.
Một t·iếng n·ổ lớn vang lên, trời đất tối sẫm lạ, chỉ còn thấy những tia ánh sáng mạnh bạo xé toạc phía sau lưng của Phi mà nổ tung ra ngoài.
Một hỏa cầu được wood elf nén nhẹ một lần cùng cải biến giảm thiểu uy lực lẫn phạm vi t·ấn c·ông đã đánh trúng Phi Phàm. Dù không phải một phiên bản nổ tung trời đất như lúc ở địa cung nhưng đủ sức phá nát sức phòng thủ, tiễn Phi Phàm về với cát bụi.
Ầm!!! Phi lực điền rơi vào trạng thái hấp hối, cơ thể nứt gãy không còn chút sức lực ngã mạnh lưng xuống mặt đất. Nối tiếp Phi, wood elf cùng elf mập cũng kiệt sức mà ngồi dài ra đất.
“Ha ha ha… Thủ đoạn chơi bẩn như vậy cũng nghĩ ra được… Ha ha ha…” Bất chợt Phi cười lớn tiếng.
“Ha ha ha… Quá khen, quá khen... Cái này gọi là vô độc bất trượng phu.” Mập Đụt cũng tự nhiên ngã lưng xuống đất mà cười lớn trả lời.
Trước màn đối đáp của Phi và Mập Đụt, wood elf chỉ ngã nhẹ người ra phía sau, ngước mặt lên trời mà nhếch mép cười đồng thời lắc lắc cái đầu nhỏ của mình.
Sau khi đã quần nhau đến tơi tả, ba bạn trẻ còn nằm trên đất mà tán dốc thêm một hồi lâu nữa thì mới dứt.
Tiến về đám tân binh máu lửa này, Hunter từ nãy giờ thưởng thức trận đấu cũng không khỏi kinh ngạc mà vô tay tán dương đểu với vô số trò bẩn mà Bảo Bình và Mập Đụt nghĩ ra.
“Xem ra vẫn là không đánh thì không thành anh em.” Hunter nhẹ cuối đầu cười nhẹ mà lắc đầu qua lại.
Trong lúc Hunter đang giáo huấn hai thanh niên chơi xấu, Phi Phàm đã vội đứng dậy nói đỡ cho Bảo Bình và Mập Đụt đồng thời cũng chìa hai bàn tay về hai người bạn mà kéo Bảo Bình và Mập Đụt đứng lên.
Còn chưa đợi Bảo và Mập đứng vững Phi đã vội choàng tay của mình lên vai của hai đồng đội cười vui vẻ mà ca ngợi, động viên làm Bảo và Mập lại càng thẹn thùng, xấu hổ trước trò bẩn của mình mà chỉ biết cười trừ.
“Ha ha ha…” Khép lại cả một buổi chiều dài đầy máu lửa là một tràn những tiếng cười giòn giã làm bốn con người đó càng xích lại gần nhau.