0
Phía bên quân Việt chỉ có 1000 cung nỏ binh tuy nhiên đa phần là nỏ binh nên tốc độ lắp cũng như khả năng bắn được nhiều hơn bởi. 1 cung thủ bình thường chỉ có thể bắn được 5 mũi tên bình thường sau đó sẽ rất yếu khó mà kéo được dây cung bắn. Riêng về nỏ có thể thao tác chậm hơn tuy nhiên 1 lần có thể bắn được 2 mũi tên lên rãnh cũng như có thể dùng 2 tay cùng chân để kéo khác với cung chỉ dùng 1 cánh tay nên sức lực được giữ ổn hơn nhiều.
Kết hợp với mũi tên của quân Việt toàn bộ là mũi bằng sắt nhọn nên dễ dàng xuyên thủng những lớp áo mỏng của bộ binh quân Hán.
Lại số lượng quân Hán quá đông nên gần như mũi tên nào cũng có thể trúng đích mà không bị trượt do đó lượng quân Hán trong chốc lát 5 phút mất tới 5000 bộ binh trong khi bộ binh quân Việt chỉ mất có vài chục người.
Lại nói trong quả trình xung phong từ bờ biển cũng như những trận đánh trước đó, quân Hán từ 8 vạn đã chỉ còn có 5 vạn quân, lúc này giao tranh cứ mỗi 5 phút trôi qua lại mất hàng nghìn quân như vậy nên giảm xuống hiện tại chỉ còn khoảng 4 vạn quân đấu với 3000 quân Việt.
Như vậy, mỗi lính Việt phải chiến đấu với hơn 13 lính Hán, đây là con số quá lớn, nhất là trong thời đại chiến đấu bằng v·ũ k·hí lạnh này.
Không nhưng áp đảo về quân số mà hiện tại trong tay quân Việt đã hết bom cũng như lựu đạn cầm tay cũng đã hết, chỉ còn cách dùng trận trường thương binh bao bọc lấy đội cung nỏ thủ ở phía sau mà cầm cự tới lúc nào hay lúc đó.
Lúc này, tướng Phúc Châu thấy đội hình quân Việt co cụm lại giống hệt 1 con nhím với tua tủa gai ra ngoài, thi thoảng lại phóng những mũi tên ra, nếu kéo dài mà không ập vào ắt sẽ bị thiệt hại nhiều hơn.
Hắn ra lệnh: Từ tất cả các hướng lao thẳng vào không được dừng lại!
Hắn lại nói: Giết 1 tên được thưởng 1 lượng bạc! g·iết 10 tên được thưởng 1 lượng vàng! Giết tướng Việt được thưởng nghìn mẫu ruộng tốt!
Có trọng thưởng ắt có dũng phu, quân Hán lúc này không khác gì được tiêm thêm vitamin hung hăng.
Cứ vậy dùng cả thân mình cũng như xô đẩy nhau mà ùa vào đội hình trường thương của quân Việt.
Những tên lính Hán chạy trước nhanh chóng bị đồng bọn ở phía sau đẩy cho đâm người thẳng vào mũi thương mà c·hết không c·hết lại được.
Khoảng thời gian đó lại có tên khác lao lên.
Quân Hán cứ liên tục ùn ùn vào mà không phải như đợt sóng nữa rồi.
Thế trận này khiến cho trường thương cũng không thể đâm xong rút ra kịp, cứ vậy bị quân Hán trèo lên xác kẻ trước mà tiếp cận được quân Việt.
Mặc dù có cung nỏ thủ ở phía sau hỗ trợ nhưng có không ít kẻ thâm nhập được vào bên trong trận hình.
Tuấn ra lệnh: Thu gọn đội hình trường thương!
Lúc này đội hình trường thương xếp hoàn chỉnh thành 1 mâm tròn với toàn bộ mũi thương là gai chỉa ra khắp mọi hướng khiến cho không còn khoảng trống ở bên trong nữa.
Thế nhưng quân Hán vẫn hung hăng lao thẳng vào lấy thân mình làm giá đỡ cho kẻ sau lao lên đánh khiến cho thiệt hại của quân Việt lúc này lên rất cao.
Mỗi giây đều có chiến sĩ Việt ngã xuống khiến cho lòng Tuấn đau xót.
Bỗng từ nơi xa xuất hiện 1 cột khói đen xông thẳng lên trời cùng tiếng còi tàu vang lên át cả tiếng đánh nhau ở đây: Tòe! Tòe!
2 hồi còi vang lên cũng như con tàu hơi nước lớn dần xuất hiện trước tầm mắt của mọi người khiến cho toàn bộ người ở đây chú ý bởi có khả năng con tàu sẽ làm đảo lộn chiến trường.
1 lúc sau con tàu xuất hiện với dáng vẻ khổng lồ còn quân Việt thì đã quá quen với hình dáng này bởi trước kia cũng có con tàu hơi nước lớn như vậy ở đây, chỉ có chút khác là hình dáng của cột khói to hơn cũng như được sơn màu xanh dương hòa với biển mà thôi.
Đến lúc này, rõ ràng đây là con tàu có treo cờ nước Việt thì tất cả quân Việt hò reo: Viện binh tới rồi! viện binh tới rồi!
Con tàu đến quả thực kịp lúc bởi để sang buổi chiều thôi thì tất cả quân Việt ở đây sẽ không còn 1 ai. May mắn họ đến kịp.
Lúc này, có 2 tàu của quân Việt từ trong vịnh lao ra, trên tàu có treo cờ Việt nên quân trên tàu lớn nhanh chóng nhận ra.
Có 4 con tàu quân Hán cũng lập tức lao ra ý chặn đường nhưng tàu lớn cũng đã phát hiện.
Thuyền trưởng của con tàu lớn là Hải ra lệnh: Lao thuyền lên đón họ, cường nỏ, pháo binh chuẩn b·ị b·ắn tiêu diệt thuyền ngăn chặn!
Lập tức thủy thủ tiến lên vào vị trí, lái thuyền thì cứ vậy nhằm thẳng vào 4 con thuyền mà trực diện đâm.
Bởi thuyền hơi nước lớn toàn bộ đều bọc sắt cũng như đã được trang bị mũi thuyền toàn bộ bằng sắt để sẵn sàng va, đâm nên đối với con thuyền gỗ lớn trước mặt họ thì chẳng là gì.
Chỉ trong chốc lát, con thuyền quân Hán b·ị đ·âm ngang sau đó chìm dần xuống biển, toàn bộ quân Hán trên thuyền cũng cuống cuồng nhảy xuống biển tránh c·ái c·hết.
Những con thuyền Hán ở bên cạnh liên tục chịu công kích từ dàn pháo được lắp trên thuyền lớn, toàn bộ pháo đều bắn bom cung bình lửa nên nhanh chóng hủy đi 2 con thuyền nữa ở 2 bên mạn.
Thấy tình thế nguy hiểm vậy 1 con thuyền Hán cũng nhanh chóng đổi hướng mà chạy đi, không dám ở lại nữa.
Lúc này, thuyền Việt cũng tiếp cận được tới mạn của thuyền lớn, nhanh chóng ném dây lên thuyền lớn cũng như trèo thanh dây lên thuyền lớn để gặp.
Viên thiếu úy lên được thuyền lớn nhanh chóng được đưa đến gặp Hải.
2 bên chào quân lễ xong, viên thiếu úy mới nói: Phiền đại tá cho người lên cứu người trên đảo đã rất nguy cấp!
Hải hỏi lại: bây giờ lên đảo cách nào nhanh nhất?
Thiếu úy nói: Về bộ binh hạng nặng có thì ngài cho đi theo tôi để đi tới thang tới lên thẳng đỉnh để giải vây cho quân ta. Chúng ta đang có 2 thuyền đây, ngài cứ cho từng trung đội đi theo cho nhanh là được đã rất gấp.
Thiếu úy nói tiếp: Thuyền lớn ngài hãy di chuyển về mặt phía bắc đảo để chặn đường rút của chúng ra biển còn mặt nam chúng ta sẽ truy đuổi.
Hải nói: được! 5 đại đội trọng bộ binh mang đồ đi theo thiếu úy, nghe lệnh thiếu úy.
Viên đại đội trưởng trọng bộ binh: tuân lệnh!
Ngay sau đó, 2 thuyền quân Việt chở 200 trọng bộ binh lập tức trở về, còn 300 trọng bộ binh thì được hạ thuyền tự đi theo thuyền kia tới điểm thang tời.
Thanh tời được thiết kế sẵn để đưa thực phẩm cùng con người bằng dây thừng và ròng rọc, mỗi lần có thể mang được 500kg, vận hành bằng người ơ dưới đất kéo lên.
Nhanh chóng 5 trọng bộ binh 1 lượt cứ lần lượt lên 5 chiếc thang tời mà lên tới đỉnh.
Trọng bộ binh tập trung theo từng tiểu đôi, trung đội, đại đội sau đó dùng đại đội trưởng dẫn đầu lao thẳng vào quân địch đang bao vây đồng đội họ.
Từng đại đội trọng bộ binh lao vào quân hán đang nhao nhao xung quanh đội trường thương quân Việt lúc này mới gặp ác mộng thực sự.
Bởi mỗi trọng bộ binh được trang bị bằng giáp hợp kip thép cực kì chắc chắn không khác gì 1 cỗ xe tăng cỡ nhỏ lao vào đám quân Hán chỉ có đao đồng trên tay cùng ít giáp bằng tre, mây.
Những thanh trảm mã đao của trọng bộ binh vung vẩy xung quanh liên tục gặt hái tính mạnh quân Hán cứ giống như bổ dưa vậy không có 1 tý cản trở nào cả.
Không những vậy khoảng cách của mỗi trọng bộ binh cách nhau 2m đủ để v·ũ k·hí vung vẩy mà không trúng nhau cũng như đủ để giúp đỡ nhau.
Bởi trọng bộ binh quá nặng, cồng kềnh nên khi bị ngã sẽ đễ bị quân Hán nhảy xổ vào đè xuống lột đồ ra g·iết cho nên với khoảng cách đảm bảo có thể giúp đồng đội bên cạnh đủ thời gian lao vào cứu cũng như đỡ được người khác dậy.
Cứ liên tục từng đại đội trọng bộ binh gia nhập chiến trường giúp cho quân Việt trong vòng vây được giảm áp lực cũng lập tức triển khai trường thương ép quân Hán về phía trọng bộ binh.
Chỉ còn hướng phía Bắc và phía Nam để trống mà thôi.
Lúc này tên tướng Phúc Châu cũng như Kinh Châu ra lệnh: Rút quân về hướng Bắc, Nam!
Chúng nghĩ rằng trận chiến đến đây là kết thúc rồi bởi chúng không thể công được nhưng quân Việt lại có rất ít sẽ không dám truy đuổi.
Thế nhưng chúng chỉ đoán được 1 phần mà thôi bởi mặt bắc đã bị tàu hơi nước khổng lồ với tốc độ vượt xa thuyền quân Hán án ngữ.
Tàu hơi nước này di chuyển bên ngoài hễ thấy con thuyền nào không treo cờ Việt liền lập tức dùng bom cùng dầu đốt gần như trụi toàn bộ đội thuyền quân Hán bởi toàn bộ thuyền này đều neo đậu 1 chỗ nên cực đễ bắn trung sau khi chỉnh.
Không những thuyền hơi nước lớn mà tất cả thuyền quân Việt nằm giữa đảo 3 4 đều đồng loạt xuất kích, mục tiêu là đốt trụi tất cả các thuyền bởi lúc này thuyền chỉ có 1 ít quân ở lại không đủ canh giữ thuyền.
Quân Việt cứ thế đi thuyền tới gần sau đó ném bình dầu lên thuyền sau đó bắn t·ên l·ửa qua trực tiếp đốt, nếu như muốn nhanh hơn thì lại vứt thêm bình dầu cùng 2 quả bom nữa ở chính giữa thuyền.
Vì thế, lúc này thuyền quân Hán toàn bộ hoảng loạn bởi đội thuyền đã bị đốt trụi nhưng vẫn còn đó 4 chiếc lâu thuyền được bao bọc kỹ bởi rất nhiều thuyền ở ngoài nên còn chưa tiếp cận được.
Về phía tàu hơi nước cứ thấy đội thuyền nào lớn là cứ tông thẳng vào vì biết khu vực này nước khá sâu, sau đó binh sĩ từ 2 bên thuyền cứ vậy dùng tay không mà ném những bình dầu cùng với bom xuống thuyền quân Hán ở dưới khiến cho mặt phía bắc chỉ còn khoảng 30 chiếc thuyền còn đang lành lặn.
Trong khi mặt phía nam thì số thuyền còn lại chỉ là khoảng 10 chiếc do số lượng thuyền nhỏ của quân Việt ở đây nhiều hơn nên cũng cơ động hơn nhiều.
Cuộc chiến phá hủy thuyền diễn ra được 1 lúc thì quân Hán cũng chạy trở lại được tới.
Những tên tướng Hán lúc này cũng không suy nghĩ gì nhiều mà trực tiếp lên thuyền cũng như cho thân binh mình lên thuyền trước, còn lại đám binh lính khác thì mặc kệ.
Việc này khiến cho gần 3 vạn quân Hán bị mắc kẹt lại đảo cực kì bi phẫn những không thể làm gì hơn được bởi không có thuyền để trở về, lúc này tướng cũng không còn, chúng cũng không cần phải bán mạng vì ai nữa.
Tuấn lúc này cùng đội trường thương binh đi tới hô to nói: Tướng giặc đã chạy, kẻ đầu hàng không g·iết!
Lúc này, quân Hán xao động nhìn nhau, rồi cũng có 1 người buông v·ũ k·hí xuống, có người đi trước ắt có người làm theo, 1 lúc sau toàn bộ quân Hán đã buông v·ũ k·hí xuống.
Quân lính Việt hô lớn: buông v·ũ k·hí xuống! 2 tay giơ lên trời!
Quân Hán lúc này đã chấp nhận số phận là tù binh mà giơ 2 tay lên trời không có phản kháng.
Quân Việt lúc này tiến lên tịch thu toàn bộ v·ũ k·hí sau đó Tuấn dùng loa nói: Các ngươi ở đây ai có cấp bậc bách phu trưởng trở lên thì tiến lên bàn giao quân số!
1 lúc đùn đẩy nhau thì cũng có hơn 20 tên bách phu trưởng bước lên cùng với 5 tên thiên phu trưởng bước lên để kiểm đếm cũng như bàn giao quân số cho quân Việt.
Tuấn lại nói: Từ giờ các ngươi đã là tù binh của nước Việt! tạm thời giam giữ các ngươi tại đảo này! Mỗi ngày sẽ có 1 bữa ăn theo danh sách được đưa ra đây! Nếu hôm sau có kẻ nào bị vắng mặt hay bị c·hết mất xác thì 100 tên trong đội của hắn cũng phải c·hết cùng.
Tuấn ra lệnh này để chúng không tranh giành cũng như c·ướp lẫn nhau vì đây đều là phu lao động trong tương lai cũng có thể là nhân khẩu trong tương lai của nước Việt.