0
Sau 2 ngày nghỉ ngơi, quân Việt với tinh thần cũng như sung mãn nhất đã sẵn sàng cho cuộc chiến với hàng loạt cạm bẫy cùng công trình đã được bố trí.
Quân Hán sau 2 ngày nhịn đói cũng đã được cho ăn no trước trận chiên nên sức khỏe cùng tinh thần cũng được cải thiện phần nào.
Khi mặt trời mới ló rạng, quân Hán lập tức theo kế hoạch cho toàn bộ thuyền lập tức đổ quân lên bờ với 4 hướng t·ấn c·ông gồm : 2 đầu Nam Bắc mặt thoải, ít dốc, 2 mặt Đông Tây dốc cao gần như dựng đứng.
Với 2 mặt dốc phía Đông, Tây thì quân Hán hoàn toàn sử dụng bộ binh với trang bị gọn nhẹ cùng đao đồng được giắt sau lưng để ngay sau khi tiếp cận được mặt đất thì lao vào chiến đấu cũng như dễ cho việc leo trèo.
Tại mặt Nam và Bắc đảo với địa hình khá bằng phẳng nên quân Hán sử dụng đội hình đường thẳng, chia thành từng đội 10 người với 2 người đi trước cùng mang tấm chắn trên đó có nhiều lá ướt cùng bùn kết dính để tránh việc bom nổ cũng như những mảnh bom văng vào người.
Sau 2 người mang tấm chắn là 3 người mang theo mỗi người 2 bao cát rất lớn nặng tới 40kg có nhiệm vụ gặp dầu đốt thì dùng cát d·ập l·ửa.
Những người còn lại chỉ gồm bộ binh và cung thủ nên không mang theo, mỗi đội vậy đều có 1 thập trưởng chỉ huy nên khi có người ngã xuống thì sẽ có kẻ khác tiến lên thay thế kẻ phía trước đã ngã.
Ở cả 4 hướng t·ấn c·ông đều có 4 chủ tướng của 4 châu tham gia, riêng Thanh Châu viên chủ tướng đ·ã c·hết thì viên phó tưỡng cũng được bổ nhiệm thay thế tạm thời chức vụ lĩnh quân.
Có chủ tướng trực tiếp tham gia cũng như đốc quân vì thế mà còn có thêm đội thân binh của chủ tướng, thân binh đều là những người mạnh mẽ, dày dạn chiến trường nên trận đánh khác hẳn so với 2 hôm trước kia.
Mặc dù ở 2 phía Đông Tây vẫn tiếp tục bị nước cứt dội cho bỏng mà la hét chạy trốn thế nhưng chúng vẫn thay nhau tiến lên tuy nhiên lên kẻ nào lại bị dội nước cứt c·hết kẻ đó, khi nước cứt đã hết thì chuyển sang nước muối biển.
Nước muối biển vừa mặn hơn lại còn nóng hơn cũng như khi chạm vào lớp da non hoặc thịt kia thì lập tức rát cực khó chịu nhờ nước biển luôn có sẵn mà mạn Đông Tây được giữ nguyên vẹn không bị chút xê dịch.
Riêng mạn 2 mạn Nam, Bắc thì chiến sự cực kì căng thẳng.
Quân Hán với 2 tướng chỉ huy đừng đầu là tướng Phúc Châu cùng tướng Kinh Châu đã đốc quân liên tục tiến lên, kể cả bọn hắn thân làm tướng cũng cầm lấy khiên mà tiến lên cùng đội ngũ tuy nhiên đi xung quanh hắn lại là nhiều lớp khiên hơn nhằm đảm bảo an toàn.
Bên phía quân Việt sau khi thấy quân Hán tiến lên với số đông, lập tức dùng cung tên cũng như bom, dầu liên tục ném vào từ vị trí của 2 trận địa pháo.
Thế nhưng quân Hán đã chuẩn bị trước, những mũi tên tuy bằng sắt nhưng bắn vào những tấm khiên chắn với lớp lá ướt cùng bùn nên không thể xuyên thủng được.
Lại những bình dầu ném xuống đội hình nếu may mắn ném vào đám người thì mới có thể cháy nhưng ném vào đất thì sẽ nhanh chóng bị quân Hán dùng cát dập tăt.
Thế nhưng cũng có không ít chỗ mà quân Hán không thể dập được tắt lửa, sau đó liên tục tiếng bom vang lên cùng thân xác người bay lên không trung.
Thuốc nổ đen là loại được chế tạo cực kì đơn giản, dễ làm nên lượng thuốc nổ ở đây khá nhiều.
Quân Việt xác định rằng đây là trận chiến cuối cùng nên khi chỉ cần thấy lửa có thể liền ném nhiều bom hơn nữa khiến cho quân Hán bị khựng lại chút ít nhưng sau đó quân Hán nhanh chóng ổn định lại nhờ sử dụng nhiều tấm chắn cũng như cát từ trước.
Quân Hán thì liên tục sử dụng khiên để che chắn bom nổ, cung tên cũng như những mảnh bom.
Tuy nhiên do địa hình khó di chuyển, trong lúc này lại có lượng lớn quân do thập trưởng dẫn đầu đi vào những con đường đã bị sắp đặt xuống.
Ngay lập tức 1 lượt cương nỏ lao ra bắn văng mất mấy tấm chắn, sau đó lại tiên tục bom trút vào t·iếng n·ổ liên miên khiến cho quân Hán trực tiếp bốc hơi toàn bộ đội hình hơn 500 tên đang trong đoạn đường nút thắt.
Thấy vấn đề đó, tướng Phúc Châu ra lệnh: đi thẳng bất chấp địa hình!
Lệnh được ban ra trên chiến trường tuy nhiên trong lúc này đã có không ít kẻ tiếp tục bị nằm xuống do đi vào những đường này.
Sau 1 lúc, những thiên trưởng dẫn đầu mới nắm được lệnh mới cho cấp dưới làm theo mà giảm thiệt hại lại đáng kể so với trước.
Tuy nhiên, mỗi bước tiến lên là hàng trăm, hàng ngàn xác nằm xuống, trong khi đó, từ sáng tới trưa thì quân Hán mới đi vào thêm được 400m và đang cố thủ nhờ những công trình của quân Việt sắp sẵn từ trước, lúc này trở thành nơi trú ẩn lý tưởng.
Cũng có nhiều lúc từng đợt quân Hán dùng thân người lao lên cố tiến sâu hơn nhưng lần lượt pháo cùng bom, đá dội tới tấp khiến chúng lại phải rút ra.
Trong lúc này, tướng Thanh Châu cùng Dương Châu báo lại không thể công được 2 mặt Đông, Tây
Tướng Phúc Châu lập tức nói: Cho quân Phúc Châu cùng Kinh Châu tạm nghỉ ngơi ăn uống!
Hắn nói tiếp: Điều toàn bộ quân Thanh Châu, Dương Châu t·ấn c·ông 2 mặt Nam, Bắc.
Lệnh được đưa ra, chiến trường lập tức im ắng lại bởi không có những đợt vượt chướng ngại vật từ quân Hán nên quân Việt cũng không thừa thãi bom mà t·ấn c·ông.
Lúc này, thấy mặt trời đã lên gần đỉnh bóng thì cả 2 bên tạm ngưng chiến để ăn uống cũng như chuẩn bị chiều đánh tiếp.
Tuy nhiên, không phải tất cả đều nghỉ mà quân Việt còn 2 trận địa pháo binh vẫn tiếp tục nã những quả bom có gắn dây cháy chậm xuống gần chỗ quân Hán nghỉ ngơi, bất kì chỗ nào mà quân Hán chỉ tập trung đông 1 chút liền bị pháo nã những quả bom, những tảng đá lớn xuống.
Việc này khiến quân Hán không được yên mà nghỉ ngơi, thi thoảng lại có những la, kêu rên do bị pháo kích trúng. Thậm chí có nhiều tên còn đang 1 tay bưng bát cơm, 1 tay cầm đũa, chưa kịp ăn cơm đã bị đá đè c·hết mà m·ất m·ạng 1 cách thật tức tưởi.
Trong khi pháo binh vẫn liên tục nã phá thì quân Việt bên này đa số ngồi nghỉ ngơi ăn uống cũng như tu sửa lại v·ũ k·hí cùng tuyến phòng ngự phía trong bởi họ biết sau khi nghỉ ngơi quân Hán sẽ tiếp tục đẩy vào mạnh hơn nữa.
Sau thời gian nghỉ ngơi tránh đi cái nắng buổi trưa thì quân Thanh Châu cùng Dương Châu đã tới.
Lập tức đội quân này được đẩy lên tuyến đầu với trang bị có sẵn từ quân Phúc Châu cùng Kinh Châu đưa cho mà tiến lên thay đội 2 kia tìm c·hết.
Bởi thực sự việc đi đầu trong làn mưa bom này chỉ đơn giản là làm bia sống cho quân Việt mà thôi.
Với quân số đông đảo nên quân Hán không tránh né cũng không thể tránh né, những tảng đá vô tình cứ liên tục ném xuống chèn nát thân kẻ đứng trước lại văng tới hàng phía sau c·hết thêm 4 5 tên mới dừng lại.
Không những vậy, những quả hom cũng nổ liên hồi tạo thành từng hố nhỏ cùng xác người bị ném qua.
Quân Hán lúc này thấy vậy bỏ qua việc dùng khiên mà điên cuồng chạy về phía trước.
Tuy nhiên sau 1 lúc chạy thì chúng lại rơi vào hầm chông kéo dài cùng bãi mìn liên tục bị lửa đốt mà thổi tung lên từng đợt đất đá cùng thân thể người cứ thế lớp sau bù vào lớp trước như những đợt sóng ngoài biển khơi kia cứ vô tình vỗ vào bờ tuy không thể nuốt trọn nhưng dần dần cũng đã lấn vào được thêm 200m.
Trong lúc này, sau lưng quân Việt đã là trận địa pháo cách khoảng 100m thôi đã không còn đường lùi nữa.
Tuấn ra lệnh: Thương trận chuẩn bị! Cung binh lùi ra sau tự do xạ kích.
Lúc này trực tiếp là màn đối chọi giữa 2 bên cung binh nhắm vào đám bộ binh cùng thương trận phía trước.
Quân Hán có cung binh lên tới 2 vạn thế nhưng bắn vào thương binh gây rất ít tổn hại do v·ũ k·hí không đú sức mạnh cùng sắc bén mà xuyên qua được lớp giáp đơn giản bằng dây mây kia.
Tuy thế nhưng cũng có 1 số binh lính Việt đen đủi bị mũi tên găm vào chỗ yếu hại mà trực tiếp bị nằm xuống hoặc b·ị t·hương nặng, những người này sẽ được quân y kéo lại phia sau, để lại vị trí đó cho người từ hàng phía sau tiến lên trám chỗ trống.