Đêm bình yên trôi qua, sáng ra bộ lạc quan sát xung quanh sau đó lần lượt bỏ từng khối đá ra để ra ngoài săn bắn nhưng vẫn không quên để lại phần nào nhằm cho cửa hang chỉ vừa người chui lọt.
Sơn cũng theo mọi người ra ngoài.
Hôm nay, ngoài đội thợ săn 10 người vào rừng để săn thú với dao xương và lao đá thì những người còn lại 20 phụ nữ hái trái cây còn người già và 5 đứa trẻ từ 4-14 tuổi đi bới những củ thơm. Củ thơm là loại củ chỉ nhỏ bằng cổ tay của Sơn, cây nó thì rất giống cây lạc.
Sau đó đem vào hang dự trữ đây là lương thực dự trữ của bộ lạc vào mùa đông không thể săn bắn được. Đơn giản việc của bọn nhóc là dùng cành cây khô chọc chọc xuống đất.
Còn riêng Sơn thì lại chạy theo mấy lão già để hỏi thăm thêm về các thông tin cơ bản của thế giới này. Cũng bởi vì hắn mới tỉnh lại nên cơ thể chưa khỏe hẳn nên cũng không ai quan tâm tới hắn có nghỉ ngơi hay chạy ra ngoài. Mọi người đều có việc của mình, thời
gian rất quý báu đấy, thêm 1 phần thức ăn dự trữ là thêm 1 phần sống cho mọi người.
Theo những gì nó nge mấy lão kể thì thế giới này chia làm 2 khu bị ngăn cách bởi dãy núi cao chót vót trước mặt.
Mà khu vực nó ở lại chia thành 2 khu vực chính là Miền Núi và Đồng Bằng.
Khu vực Miền Núi thì bộ tộc mạnh nhất là Đá Mặn còn yếu nhất là bọn họ Đá Xanh.
Các bộ tộc mạnh thường nằm ở khu vực giữa để tiện săn bắn và c·ướp b·óc.
Khu vực Đồng Bằng do đồ ăn nhiều nên mạnh gấp nhiều lần bộ lạc Đá Mặn.
Ở thế giới này lấy thực lực vi tôn: ai có khả năng kiếm nhiều thức ăn cho bộ lạc thì làm thủ lĩnh.
Riêng bộ lạc Đá Xanh do đói kém nên không có thời gian để thờ cúng nên Vu cũng c·hết đi rồi, bây giờ có 1 người mới lên thay nhưng cũng không ý nghĩa nhiều, mọi việc vẫn là do cha hắn Alank xử lý và quyết định.
Biết được những thông tin này việc đầu tiên Sơn nghĩ chính là phải tồn tại được sau đó tiến từng bước nắm được quyền lực, phát triển bộ lạc bằng công cụ hữu ích sau đó góp nhặt những bộ tộc yếu kém lại rồi tăng thực lực mới đánh dần chủ ý tới các bộ lạc lớn.
Từ đây, mới có thể xây dựng 1 thế lực cho riêng mình, cũng như có đủ thực lực bảo vệ những người xunh quanh cũng như xây dựng được 1 nước Việt hùng mạnh chứ không phải là quốc gia suốt ngày lo lắng để chống giặc ngoại xâm.
Lộ trình phát triển cũng phải từng bước : nguyên thuỷ ăn lông ở lỗ đồ gốm công xã nguyên thuỷ, chế độ quân chủ phong kiến đồ đồng, đồ sắt.
Bởi theo những gì Sơn nắm được chính tại thế giới này còn tồn tại rất nhiều động vật cỡ lớn như : voi ma mút, hổ răng kiếm, hổ, vượn khổng lồ, chim lớn, cá sấu, thậm chí thi thoảng cũng sẽ xuất hiện loài thằn lằn lớn di chuyển bằng 2 chân ăn thịt rất hung tàn.
Vậy nên cần phải có những v·ũ k·hí hạng nặng để tiêu diệt chúng, cũng như tạo các tuyến phòng thủ để không dẫn tới tình trạng r·ối l·oạn tại hậu phương, căn cứ.
Với lợi thế phía tây là đỉnh núi cao v·út kia cũng là vách chắn tự nhiên với thế giới bên ngoài rồi
Trước hết cần giải quyết vấn đề lương thực cho bộ lạc đã.
GIẢI QUYẾT CÁI ĐÓI.
Cả nhóm người làm từ sáng tới lúc mặt trời lên giữa đỉnh thì được nghỉ.
Chỉ là ngỉ thôi chứ không có ăn trưa. Cả bộ lạc này chỉ ăn 2 bữa sáng và tối, thật bất lợi với mọi người đặc biệt là tụi nhóc từ 4-14 tuổi này đứa nào cũng xanh xao do không đủ dinh dưỡng để phát triển. Con người thời này cũng không ý thức vệ sinh an toàn thực
phẩm là gì. Đói rồi có gi bỏ vào mồm là được. Cả đám người bới móc vậy mà bắt được mấy con ếch nhỏ, mấy con cào cào bỏ vào mồm trực tiếp nhai, ăn sống tuy có thể hơi bẩn nhưng đó là cách hấp thu dinh dưỡng tốt nhất. Vì là đồng cỏ nên các loại động vật nhỏ
này khá nhiều đủ để chúng no bụng còn dư chút ít đem phơi khô làm thực phẩm dự trữ nhưng không được nhiều cho lắm.
Đứng cạnh Sơn là con bé Su nó cầm cả nắm ếch bé này mà nhai rào rào, đã vậy còn hỏi Sơn: Ơ sao mi không ăn? Hôm qua còn ăn nhiều lắm mà, ngọt lắm! ăn đi!
Nói đoạn này con bé Su giơ con ếch xanh vừa bắt được đưa cho Sơn nhưng hắn không nhận mà lại đi ra ngoài thăm thú.
Tính ra so với đám trẻ bên cạnh thì Sơn trông khá khoẻ mạnh bởi nó là con của thủ lĩnh nên khá được ưu tiên thực phẩm còn bọn nhóc còn lại đứa nào cũng gầy trơ xương.
Con bé Su, sui, ari nhìn nhơ nhuốc nhưng rửa sạch sẽ thì trông cũng khá được mặc dù cả đám tóc đều bết lại từng mảng trên đầu kể cả Sơn cũng vậy, hết sức khó chịu do có đám bọ trên đầu này.
Trong đám này rất thân thiết với nhau, còn có đứa tên Le cũng trạc tuổi với Sơn người thấp hơn 1 cái đầu nhưng rất chắc chắn nó cũng là con trai của Rock thân hình hộ pháp nhất bộ lạc nên được thừa hưởng mã Gen tốt đó.
Cu Sơn không nói gì chỉ biết lắc đầu bảo :nay tao no
Nói vậy rồi chạy ra con suối ngay cạnh bãi đất đó mà rửa chân tay.
Đây chính là bãi bồi của con suối ngay trước cửa hang mà bộ lạc Sơn đang ở. Cậu thấy dưới suối có rất nhiều cá thành đàn vậy liền vẫy tay hỏi bé Su : Sao cá nhiều mà không bắt?
Nước nhiều này sao bắt! Con bé Su trả lời.
Sơn quên mất đây là thời nguyên thuỷ con người còn chưa biết nhiều cách săn bắt.
Nói rồi cậu nghĩ đến cách bắt cá: câu, dùng lưới, lợp, nơm.
Nghĩ đến mấy cách này liền bỏ đi, thằng nhóc 14 tuổi sức đâu mà chuẩn bị vật dụng đan lưới hay làm lợp.
Sơn liền nghĩ ra cách mà hồi bé ở quê vẫn hay làm đó là tìm vũng nước cạn ngay cạnh suối sau đó dùng tay móc 1 hố sâu và rộng 1 tý sau đó làm đường ra vào được chặn bằng mấy viên gạch, cuối cùng là bẻ mấy cành cây có nhiều lá cắm xung quanh vũng đó. Loài
nào thì cũng tránh nắng loài cá cũng vậy. Cách làm này chỉ cần khoảng 3h chiều đi ra đắp cổng vào là có thể bắt cá dễ dàng không phải tốn công.
Nghĩ vậy liền rủ đám nhóc làm cùng 5 đứa nhóc vậy mà làm được 3 cái vũng . Xong việc trong lúc ngồi đợi lại nghĩ ra trò làm đồ gốm vì bộ lạc chỉ có mỗi cái chén đá mà đêm qua nó được dùng.
Lại là đám trẻ tiến hành kiếm đất sét ngay ở suối nhồi nhiều lần, thêm 1 ít tro mịn vào nhào kỹ xong đắp 1 cái nồi bé bằng bàn tay, 5 cái bát ăn cơm mỗi đứa 1 cái xong rồi đem phơi nắng.
Ở đây bọn trẻ làm còn đám phụ nữ và người già chỉ ngồi xa xem chúng nó chơi nghĩ rằng bọn nó lại nghịch dại gì đó, miễn rằng an toàn là được. Con suối này cũng chỉ có cá chứ không có hung thú gì nên không lo. Nói rồi cả đám người vào hang nghỉ ngơi.
3h chiều nó tính đi bắt cá, nhưng nghĩ rằng phải làm mọi người tin tưởng mình chứ không phải là chỉ có đám trẻ con được.
Vậy liền vào nhờ mẹ: mẹ ơi đi ra đây giúp con với!
Mục đích Sơn kéo mẹ ra cũng không phải cần sức lao động của bà mà là cần sự công nhận của bộ lạc, ở đây chỉ cần Kan lên tiếng thì mọi người sẽ nge theo và biết rằng nhờ có Sơn mà bộ lạc có thể có cá ăn.
Mẹ Sơn : đâu con, làm gì ?
Sơn đáp : bắt cá, nhiều cá
Mẹ: nhiều nước, không bắt được, con đói à?
Đợi tối cha về sẽ chia nhiều thêm cho con nhé!
Mẹ Sơn nhìn và vuốt mái tóc Sơn đầy trìu mến. Sơn vẫn bảo : thật mẹ theo con đi.
Vậy là cả đám đi ra vũng nước, lúc đi thằng Lê cứ nói liên tục nào là : làm chơi thôi chứ làm gì có, mi gọi người lớn ra không có lại bị ăn gậy giờ!
Sơn mặc kệ! Còn nói lại : nếu có mi không được ăn nhá!
Lê : ừ!
Ra đến vũng Sơn ra cửa vũng móc bùn và đắp cửa vũng lại rồi cũng bảo mấy đứa kia đi đắp vũng còn lại.
Nói là phải nghe vì dù gì nó là con thủ lĩnh. Nó nói không nghe tối về cha nó lại chia cho ít thức ăn thì khổ . Haha. Con quan vẫn sướng ( Sơn nghĩ vây)
Sau đó tháo các cành cây ra, nhìn thấy mỗi vũng có khoảng 15 con cá to bự đang bơi nhẹ nhàng trong đó.
Sơn liền chỉ huy cả nhóm đắp cao cửa ra của vũng lại rồi tát nước ra mà bắt.
Nó vậy nhưng mẹ nó và đám trẻ hò hét : Hú Hú
Rống lên như cuồng rồi cũng làm theo. Nghe tiếng đó mà những người còn lại cũng thấy và chạy ra. Cả bộ lạc lại Hú Hú ( đúng giống khỉ thật)
Nhìn ánh mắt mọi người đó là sự vui vẻ, con mắt thèm thuồng vì lâu lắm rồi không được ăn no cũng như không được ăn thịt cá.
Nhưng chỉ có 1 ánh mắt nhìn chằm chằm ai oán, không ai khác là cu Lê vì tội nhanh mồm cược dại mà không được ăn cá rồi . Nó liền chạy lại vỗ vai Sơn : xí xoá cho tau nha, từ giờ nghe mi.
Sơn : nhớ nhá không nghe tau thì cho mi nhịn đói.
Nói vậy chứ 2 thằng nhóc nguyên thuỷ này lớn lên với nhau nên thân thiết với nhau như anh em vậy.
Mấy đứa nhóc không phải làm mà được người lớn làm thay. Mấy phụ nữ nhanh nhẹn tát hết cá ra rồi bắt lên bờ.
Sơn quan sát kỹ đây là giống cá da trơn lưng và mặt trên đen bụng hơi trắng, có 2 cái ngạnh ở vây rất cứng. Nói đoạn hướng dẫn cho mấy người lớn dùng dao xương nhỏ mà mổ bụng lấy sạch mang và ruột cá ra rồi rửa sạch. Bình thường, người bộ lạc này bắt được
là để nguyên vậy mà nướng chứ không làm gì cả còn bảo : ăn vậy cho nó tươi( bẩn vãi)
Làm sạch cá xong mấy phụ nữ định vứt ruột cá xuống suối nhưng sơn bảo giữ lại nói đoạn nó lấy chiếc lá to như lá dọc mùng gói đám đó lại, tụi nhóc cũng làm theo và giữ lại hết.
Từng đó công việc cũng khiến cả đám phụ nữ người già trẻ em này làm hết buổi chiều.
Nhưng chừng đó việc vẫn chưa đủ với Sơn, đêm qua nó rất khó ngủ chỉ vì cái mái tóc dính bết lại như cứt trâu này nhiều lúc chỉ muốn gọt đi cho xong.
Nghĩ thế liền chạy đến nhờ lão Lock đang ngồi mài dao xương nhỏ bảo
-Lão Lock cho ta mượn dao xương!
-ờ đây mi lấy đi!
-Được!
Xong rồi nó cố gắng túm lấy từng mảng tóc mà cắt nhưng thật sự rất khó. Lão Lock thấy thế biết Sơn muốn làm gì vì người trong bộ tộc vẫn thi thoảng cắt tóc vì không chịu nổi bọn bọ chét này.
Lão tiến dến bảo Sơn : để ta giúp mi!
Được! Lão làm đi!
Nói đoạn Sơn đưa con dao cho lão. Ngay lập tức cảnh vặt lông diễn ra, bởi thời này không có kéo nên cũng không có cách nào khác, sau 1 hồi vật lộn cuối cùng cũng xong, sờ lên đầu cảm nhận lởm chởm còn ít nhúm tóc chưa sạch nhưng vậy cũng đã là tốt lắm rồi.
Thà đầu tóc chó gặm vẫn hơn bị bọ chét cắn mỗi đêm.
Cảm ơn lão Lock xong Sơn chạy xuống sông mà tắm gội qua, nó cố gắng nín thở cũng như vò đầu thật sạch trong nước rồi mới trồi lên, thời đại này không có xà phòng.
Sơn liền lấy ngay 1 nắm cát mà chà lên đầu, vò mấy cái cảm giác hơi xước da đầu vậy là ôn rồi trở về hang động bộ lạc
Lại nói về nơi ở của bộ lạc Đá Xanh là 1 hang động dựa vào vách núi đá màu xanh đặc trưng của loại dùng làm đá vôi cũng vùng đá để chế tạo nguyên liệu làm xi măng. Phía trước của bộ lạc là cả vùng đồng bằng rộng lớn đa phần là cây thân thảo nên động vật chủ
yếu ở đây là những loại động vật nhỏ như chuột rắn, chồn, cáo, côn trùng, thi thoảng cũng xuất hiện các đoàn thú lớn ăn cỏ như trâu bò, hươu, nai, lợn rừng vì thế mà cũng kéo theo các loài thú ăn thịt xuất hiện như hổ, báo, sư tử núi, chó sói… Đây là cánh đồng có
chiều rộng khoảng 1km còn chièu dài tít tắp lên tới hơn 15km dọc theo con suối. Phía bên kia bờ suối cũng vậy nhưng cánh đồng nhỏ hơn.
Vì vậy với kiến thức thực tế của hắn biết được trên cánh đồng sẽ có nhiều loại thân thảo ăn được như lúa, ngô, mì… cùng với đó là các loài động vật nhỏ kia rất nhiều cũng sẽ rất dễ bắt như chuột, rắn… vậy nên với kiến thức này thì sẽ không để bộ lạc mình phải
chịu đói.
Điều bất ngờ
Chiều tối, đội thợ săn trở về nhưng ai cũng khuôn mặt nặng nề, bước chân chậm chạp, đã vậy còn 1 người còn đi nhắc, trên chân còn v·ết t·hương khá lớn và nhìn thấy rõ.
Alank kể lại : chiều nay đội săn định bắt mấy con lợn rừng nhưng không ngờ không bắt được lợn mà còn bị nó húc cho Xin bị rách háng cũng may là bị mất máu ít.
Alank và đội thợ săn đang nghĩ tới tối nay bộ tộc lại uống nước nhịn ăn. Và nói lời xin lỗi tới mọi người vì hôm nay không kiếm được thức ăn cho cả tộc.
Kan ( mẹ Sơn) : anh đừng lo hôm nay con trai bắt bắt được nhiều cá lắm xem này !
Nói đoạn chỉ về đống cá đã làm sạch để trên đá cho Alank và đội thợ săn xem
Không tin vào mắt mình, Alank đến gần đống cá xem lật đi lật lại cá to có nhỏ có. Con cá to nhất cũng phải được 5kg nhỏ nhất cũng 1 kg
Kan : nhiều cá, tối nay cả bộ lạc được no rồi.
Mọi người vui vẻ nhưng không dám ồn ào lớn vì sợ hung thú sẽ dậy sớm ( hổ thường săn mồi từ 11h đêm tới 3h sáng) khu vực đã có hổ lớn thì không con thú săn mồi lớn nào dám ở hết.
Alank hỏi : làm sao bắt được vậy em?
Kan : là con trai chúng ta đó, con trai đã chỉ cho mọi người cách bắt cá.
Sơn : con còn có cách khác nữa hiệu quả hơn !
Alank : cách gì ?
Sơn : mọi người nướng cá ăn đi không tối trời, lúc ăn con sẽ nói.
Alank không nghĩ nữa mà ngay lập tức mấy phụ nữ đi chuẩn bị.
Phải nói rằng lâu lắm rồi bộ tộc mới được ăn ngon mà no như thế này.
Riêng Sơn rất khó ăn vì rất nhạt nhẽo do không có tý muối nào nhưng thôi cứ cố vì tương lai này.
Ăn xong mấy thợ săn dùng đá lấp cửa hang cẩn thận còn chỗ xương cá, ruột cá thì vùi tro.
Xong đâu đấy Sơn mới hỏi Alank : sao mình ăn không cho muối vào cho ngon hơn ạ!
Alank trả lời : ở đây có các bộ lạc : Đá Mặn, Lá Tranh, Đầm Lầy, Cây, Sói, Hổ, Bò Trâu, còn bộ lạc mình tên là bộ lạc Đá Xanh. Bộ lạc mình có tên đó vì núi mà hang bộ lạc mình ở có rất nhiều đá màu xanh.
Muối thì chỉ có bộ lạc Đá Mặn có và họ là mạnh nhất
Đợt trao đổi mùa xuân vừa rồi. 1 túi thịt khô 5kg.
1 người lớn = 3 túi muối= 15 túi thịt khô= 3 đứa trẻ.
Thế giới này dưới 15 tuổi vẫn gọi là đứa trẻ dù đã vị thành niên nhưng do khẩu phần ăn không đủ dinh dưỡng nên chưa lớn.
Người 40 tuổi đã bị coi là già mà ít ai sống qua được 50 tuổi do lương thực thường dành cho bọn trẻ và thợ săn nên người già thường c·hết đói.
Có Sơn ở đây chắc chắn mấy lão già không phải c·hết đói rồi.
Bộ lạc Đá Muối vì có mỏ muối nên dùng muối đổi thịt và nhân khẩu, da thú nên họ cũng là mạnh nhất. Số nhân khẩu cũng không biết do thời đại này con người chưa biết đếm.
Tiếp đó là bộ lạc Hổ, Sói, Trâu, Bò còn các bộ lạc còn lại tầm tương tự nhau.
Khi bắt đầu mùa đông cũng chính là thời gian diễn ra hội trao đổi tại bộ lạc Đá Mặn chính là đỉnh núi lớn trước mặt kia bắt đầu trắng ở đỉnh.
Nhưng năm nay bộ lạc ta đang bị 1 con hổ lớn kia rình rồi khó có cơ hội đi trao đổi lắm.
Nó chưa dám t·ấn c·ông trực tiếp luôn vì bộ lạc thường đi đông người nhưng vì thế mà thợ săn bộ lạc kiếm được rất ít con mồi.
Con có cách nào bắt cá đây?
Sơn : Con sẽ làm lợp bắt cá để bẫy cá sẽ được nhiều cá hơn hôm qua nữa
Alank : con cần bao nhiêu người
Sơn : con chỉ cần toàn bộ phụ nữ và 2 thợ săn khoẻ mạnh thôi còn lại mọi người cứ đi săn tiếp đây. Mà tiện đi săn cha hãy kiếm cho con loại gì mà mình chạm phải sẽ bị tê hoặc c·hết luôn nhé.
Alank : được
Đang nói chuyện thì Kan tới gần : mọi người đi ngủ thôi muộn rồi.
Chỉ vậy thôi nhưng ai cũng hiểu vấn đề thức muộn có thể khiến cho con hổ gần đây chú ý vào bộ lạc thôi, nên tất cả đều về ổ của mình ngủ .
Sơn về chỗ của mình nằm xuống suy ngĩ cách để tiêu diệt con hổ này nếu không thì không thể phát triển được. Bẫy thì khó bởi thời này lấy đâu dây thừng đủ chắc để trói được hổ. Cách duy nhất đó là thuốc độc.
Đây là rừng nguyên sinh nên chắc chắn không thiếu các loại độc c·hết người thậm chí c·hết cả con voi. Nghĩ vậy Sơn liền nghĩ tới ếch độc hoặc rắn độc. Liền quay sang nhờ Alank nếu thấy con ếch nào sặc sỡ màu thì dùng lá cây hoặc dùng dây bắt về giúp .
Sơn còn dự tính số người làm việc ngày mai rồi sau đó ngủ lúc nào không biết.
0