Quãng đường di chuyển từ làng trung tâm tới lãnh thổ Nanh trắng chỉ mất 5 ngày thời gian.
Bộ lạc Nanh Trắng có tới 4000 thành viên trong đó có tới 2000 thợ săn chiến binh.
Với quân số chỉ 500 người, K cũng không muốn v·a c·hạm trực tiếp mà loạn chiến với người Nanh Trắng.
Ban đầu K còn định đi vòng tức là chặn đường từ Nanh Trắng tới Đá Mặn nhưng Vũ lại là kẻ thông minh.
Hắn biết, nếu dùng quân chặn đánh hướng đi đó đồng nghĩa với việc Nanh Trắng biết người Việt đang không muốn bọn họ đi tới Đá Mặn thì tất hiểu lý do ngay.
Vũ đưa ra ý tưởng dễ dàng mà nhanh nhất đó là đóng quân ở lãnh thổ của nước Việt, mỗi ngày đem 100 quân cung thủ tiêu diệt các đám thợ săn của người Nanh Trắng nhưng không được g·iết hết, nhóm đi săn 30 người thì họ
chỉ cần g·iết đi vài người là được rồi.
Mục đích việc tập kích như vậy để Nanh Trắng hiểu là người Việt đang muốn t·ấn c·ông họ, việc này sẽ khiến cho toàn bộ q·uân đ·ội của Nanh Trắng lui về phòng thủ tuyến phía Tây tức là phía giáp với nước Việt. Việc g·iết đi ít
người cũng có nghĩa rằng căng thẳng nhỏ không dẫn tới c·hiến t·ranh bộ lạc mà chỉ là hiểu lầm do đi săn bắn nhầm tên mà thôi. Thật sự có chó mới tin điều đó nhưng mà Nanh Trắng thà rằng tin chứ không dám có ý tưởng đánh
nhau với người Việt bởi vì hiện tại người Việt ngoài dân số đông nhất lại có v·ũ k·hí sắc bén, 1 cành cây có thể bắn thủng người, tiếng la hét đó cũng đã là bóng ma ám ảnh tâm trí của bọn họ.
Thật sự điều này cũng diễn ra với đúng ý nghĩ của Vũ, ngày hôm đầu mới g·iết được 3 tên thì toàn bộ thợ săn của Nanh Trắng đều co giò bỏ chạy, bỏ lại đồng bạn đang nằm rên la rầm trời.
Chiều cùng ngày, thủ lĩnh của Nanh Trắng mang theo đại lượng q·uân đ·ội tiến đến phía lãnh thổ của nước Việt nhưng không dám bước vào, hắn đánh tiếng yêu cầu gặp Sơn vua nước Việt tuy nhiên đám lính Việt đứng bên này
vẫn giương cung bạt đao chắn trước nói Vua nước ta khôi phải là kẻ ai cũng được gặp.
Thủ lĩnh Nanh Trắng : nếu vậy cho ta gặp cầm đầu của đám các ngươi
1 tên linh chạy đi.
Lúc sau, K đi cùng Vũ tiến tới hất hàm hỏi lính: có chuyện gì!
Tên lính : báo cáo tướng quân! Thủ lĩnh Nanh Trắng muốn được gặp tướng quân!
K lúc này đang ngồi thảo luận cùng với Vũ, Vũ chẳng qua chỉ là 1 tên tướng mạo bình thương thậm chí có chút gầy yếu, trong nước cũng như trong q·uân đ·ội thì chức vụ không cao bằng hắn. K ngoài là tướng quân thì còn là cha
vợ của vua nước Việt. ngoài quyền hành thực tế còn có uy quyền của bố vợ vua nên không có kẻ dám phản đối y kể cả Alank và Kan là cha mẹ của vua cũng phải để cho K mặt mũi.
Tuy nhiên, K rất thông minh, hắn biết Sơn rất tin tưởng và tôn trọng 3 tên Trí, Vũ Tuệ đã vậy trước khi lên đường còn dặn K trước khi hành động gì cần phải trao đổi với Vũ chứng tỏ rằng tên Vũ phải có những ý hay thì mới
được Sơn tôn trọng đến thế.
Vừa đến nơi, K đã bố trí người hành động đúng theo ý của Vũ, Vũ còn bảo : trong chiều mai chắc chắn Nanh Trắng yêu cầu gặp chúng ta.
Quả thật không sai, mới ăn trưa xong đã thấy đám người Nanh Trắng tới muốn gặp. điều này khiến cho K thật sự tin tưởng Vũ hơn nữa, người có thể đoán trước được hành động của người khác thật đáng kinh sợ.
Vậy nhưng nước Việt có 3 tên Trí, Vũ, Tuệ, 3 người này nge bảo thông minh tương đương nhau nhưng nhiêu người đồn rằng Trí là kẻ thông minh nhất nhưng tất cả cũng chưa thể bằng trí thông minh của đức vua Sơn.
Ngồi trong liều chỉ huy, K không thôi nghĩ về Sơn nhờ người này mà từ 1 bộ lạc Đá Xanh bé nhỏ sắp bị tan rã do thiếu thức ăn, giã thú tập kích mà giờ đây lập thành cả nước Việt có nhân khẩu lớn nhất vùng Núi Cao. Trong tay
có đội quân hang ngàn người v·ũ k·hí sắc bén, có những con hung thú nặng cả tấn để cưỡi đánh nhau, dưới trướng lại có tên dung sĩ dùng tay không nhấc bổng người, có 3 tên thông minh đến vậy đi theo. K chỉ ngĩ đến từng đó
không khỏi run lên sợ hãi, hắn may mắn khi được gia nhập nước Việt từ rất sớm mới được nhìn thấy những bước phát triển như bây giờ của nước Việt. Trước kia chỉ có Đá Mặn mới dám lấy nhiều như vậy nhân khẩu nhưng đa
số cũng chỉ nhận thợ săn bởi vì họ có thể săn bắt và muối cũng có nhiều để đổi thịt nên mới dám nhận nhiều vậy. còn bộ lạc khác nhận nhiều vậy còn sợ có nuôi nổi đám người không nhưng Sơn thì khác miễn là con người đều
nhận cũng không kể già trẻ lớn bé, kẻ nào cũng được ăn no ngủ kĩ, thậm chí trong các kho chứa của các làng khi hắn xuất quân cũng đã thấy kho chất cao như núi thực phẩm nào là muối, thịt khô, bột khô.
Là 1 kẻ từng lãnh đạo bộ lạc, hắn biết tài năng của Sơn đến đâu, sẽ còn phát triển hơn nữa chắc chắn là bá chủ của vùng này, hắn cũng không ngu mà làm phản bởi chỉ có ở đây mới được an toàn, được mạnh mẽ, được an no đủ
không phải sợ bất cứ điều gì nữa.
Mải suy nghĩ về Sơn thì hắn cũng tới ranh giới giữa 2 thế lực.
Phía bên Nanh Trắng dẫn tới 500 quân còn có thủ lĩnh của bọn hắn cầm gậy xương, dao xương, đầu đội mũ lông chim dài.
Phía bên quân Việt thì đầy đủ 200 quân gồm 2 trung đội trưởng lãnh đạo.
Trang bị v·ũ k·hí là chênh lệch 1 khoảng rất lớn, bên kia chỉ có dao xương, rìu đá còn bên này tay cầm khiên, tay cầm đao cong, đám cung thủ phía sau đã giương cung lên. Với những con đao đồng, mũi tên đồng sắc lạnh cũng đủ
khiến cho đám người đối diện run sợ, chúng còn nhớ rõ những mũi tên kia có thể ghim vào xuyên đầu 1 người hoặc xuyên ngực, chân 1 người nếu để thế thì không được còn rút ra thì cạnh của mũi tên sẽ khiến kẻ b·ị t·hương
mất máu nhiều hơn có thể dẫn tới t·ử v·ong. Vậy nên bên này quân số chỉ bằng nửa bên kia nhưng lại uy nghiêm, mạnh mẽ cũng như hung dung hơn đám quân ô hợp bên kia rất nhiều.
K bước tới : có chuyện gì xảy ra đây!
Trung đội trưởng báo : bẩm tướng quân, lúc đi săn bắn nhầm mấy mũi tên khiến cho c·hết mất 3 tên thợ săn của Nanh Trắng. nên giờ đây chúng đến đây kiếm chuyện!
K : ta biết rồi! ngươi lui xuống đi!
Trung đội trưởng đứng nghiêm lại tay chào quân lễ : Rõ!
Đây chính là ngi thức cũng như luật lệ trong q·uân đ·ội đã được huấn luyện, người chiến binh nước Việt không chỉ mạnh mẽ can trường mà còn là con người kỉ luật, phục tùng mệnh lênh, trung thành với đức vua, trung thành với
đất nước, sẵn sàng hi sinh bản thân mình cho đất nước. Đây cũng là những điều khiến q·uân đ·ội Việt kiêu hãnh nhất từ đó trở thành lý tưởng của họ, sẵn sàng lao vào chiến trường đẫm máu để bảo vệ bình yên cho xóm làng,
người thân phía sau.
Thủ lĩnh Nanh Trắng lớn giọng: các ngươi g·iết mất thợ săn bộ lạc ta rồi! giờ các người tính sao?
K : tính sao là tính sao! Chỉ là đi săn bắn nhầm thôi bọn ta không cố ý! Không lẽ các người muốn c·hiến t·ranh bộ lạc!
Nói với giọng hằm hè đòi ăn tươi nuốt sống.
Thủ lĩnh Nanh Trắng mặt hòa hoãn lại : không không! Bọn ta không có ý đó ! chỉ là muốn nước Việt cho ta ít công đạo.
Công đạo mà hắn nói ở đây chính là 1 cây đao đồng kia thôi nhưng không ngờ K lại làm ra vẻ khát máu vậy, tuy trước kia Nanh Trắng được coi là bộ lạc khát máu nhất nhưng giờ đây thấy nước Việt dùng máu tanh để dẫm nát
Sói bộ lạc, g·iết, c·ướp người của Đá Mặn thì chúng cũng biết ai mới là chân chính mạnh mẽ.
Thế nhưng hắn gặp kẻ ăn c·ướp không biết ngượng là K, tưởng là được món đồ tốt ai ngờ còn bị dọa.
K còn nói : việc mất người các ngươi ta cũng lấy làm tiếc nhưng đó chỉ là sơ ý ta cũng không muốn thấy tràng cảnh máu tanh lại diễn ra.
Thủ lĩnh Nanh Trắng : Các ngươi không muốn vậy đóng quân ở đây làm gì?
K : bọn ta chỉ đi tập hợp đây ăn chơi thôi có được không?
Thủ lĩnh Nanh Trắng : ăn chơi mà mang q·uân đ·ội lớn lại đầy đủ trang bị kia! Các ngươi cho rằng đang đùa trẻ con sao!
K : Nanh Trắng các ngươi muốn ngĩ sao thì ngĩ!
Sau đó K ra lệnh : đội 1 2 giữ nguyên cảnh giác còn lại các đội về nghỉ ngơi.
Thủ lĩnh Nanh Trắng cũng chỉ đành trở về cùng 1 ít đám lính còn để lại đó khoảng 500 người. Hắn sợ quân nước Việt lợi dụng lúc không để ý mà tràn vào đánh bộ lạc hắn.
Thủ lĩnh Nanh Trắng cùng nửa số quân trở về bộ lạc trong long luôn lo lắng việc này, khi về tới nơi ngay lập tức triệu tập họp các lãnh đạo bộ lạc.
Khi nói nhắc đến việc có q·uân đ·ội nước Việt đóng quân ngay cạnh bên hắn cùng đám trưởng lão kia càng hoảng sợ mà không nghĩ ngợi gì nữa, triệu tập đoàn bộ chiến binh trở về luôn trong tinh trạng chuẩn bị c·hiến t·ranh. Vì
vậy mà việc t·ấn c·ông Đá Mặn cũng đã tạm hoãn lại tới khi q·uân đ·ội nước Việt rời đi thì mới tiếp tục kế hoạch này.
Lúc này, phía bên bộ lạc Hổ cũng gặp tình trạng tương tự, hóa ra kế hoạch này đã được Sơn cùng 3 tên Trí Vũ Tuệ cùng các tướng thống nhất với nhau rồi.
Ngoài ra, trong lúc rảnh rỗi, Le cùng Tuệ còn tiến hành thu phục được một số kẻ sống sót lang thang.
Trong đội ngũ của Lê có Tu nguyên là thủ lĩnh của Trâu bộ lạc do trước ở đây nên hắn am hiểu vùng này cũng như đang còn mối thù với Bò bộ lạc thế nhưng lần này q·uân đ·ội nước Việt lại không hề có ý gì với Bò bộ lạc bởi dù sao
cũng cần làm công việc chính là kìm hãm Hổ bộ lạc để tạo điều kiện cho quân chủ lực t·ấn c·ông Đá Mặn còn Bò bộ lạc chỉ là bộ lạc cỡ vừa, sau này có thể thu phục bất cứ lúc nào.
Với lại có Tu gia nhập thì bọn họ hoàn toàn có đủ cớ để phát động cuộc chinh phạt nêu cao ngọn cờ chính nghĩa nhằm dẹp yên khu vực núi cao cũng như trả mối thù cho Trâu bộ lạc giờ đã gia nhập nước Việt rồi.
Tu biết rõ ràng Sơn cũng như lãnh đạo của bộ lạc lớn mạnh khác cái Sơn cần là 1 lý do để thâu tóm bộ lạc khác mà thôi.
Thâu tóm Đá Mặn
Đội quân 1000 người do Sơn lãnh đạo với tốc độ nhanh nhất chỉ mất 5 ngày liền tới lãnh thổ của bộ lạc Đá Mặn.
Do trong đội quân còn có 100 trọng kị và 100 khinh kị nên Sơn đã cho Quân lãnh đạo đội quân này chạy vòng ra phía sau bộ lạc Đá Mặn.
Sơn đã dự định dùng quân chủ lực kéo toàn bộ chiến binh của Đá Mặn ra khỏi khu vực an toàn của chúng rồi sau đó ki binh sẽ tận dụng cơ hội trung tâm bộ lạc bị bỏ trống mà lao thẳng vào chiếm lấy trung tâm bộ lạc. nếu cách
này thành công sẽ khiến cho đám chiến binh đã lao ra ngoài chịu cảnh 2 đầu giáp công cùng với đó cảnh vợ con b·ị b·ắt lại ở phía sau cũng khiến chúng không dam chiến đấu nữa mà sẽ phải đầu hang.
Tất cả đều đúng kế hoạch của Sơn đề ra nhưng 1 việc lại ngăn cản việc đầu hang của chiến binh bộ lạc Đá MẶn cũng chính là Rumba và Bamba.
2 anh em này là lãnh đạo của bộ lạc nhiều năm cũng có nhiều kẻ trung thành đi theo.
Rumba và em hắn còn hô hào các chiến binh tử chiến để bảo vệ bộ lạc.
Sơn tiến lên: Rumba và Bamba đã làm thủ lĩnh bộ lạc nhiều năm nhưng ngày càng lụn bại, bây giờ còn yếu kém tới mức không đủ lương thực cho các ngươi ăn, vì chúng còn đem phụ nữ của các ngươi đi trao đổi. Các ngươi thấy
có xứng đáng theo hắn không? Hãy trở thành người nước Việt ta, các người sẽ được gặp lại vợ con các ngươi, gia đình các ngươi sẽ được an toàn. Hạ v·ũ k·hí xuống các ngươi được an toàn, gia đình các ngươi cũng được an
toàn, được ăn uống đầy đủ, được bảo vệ tốt.
Làm người đàn ông cho dù cổ đại hay hiện đại thì trách nhiệm lớn nhất họ mang trên lưng cũng là bảo vệ cho gia đình vợ con của mình, kẻ không thể bảo vệ được gia đình của mình thì cũng không thể bảo vệ được thì nói gì đến
lời lớn lao bảo vệ đất nước.
Lời Sơn nói xong, thì nhóm chiến binh đá Mặn hơn nghìn tên bắt đầu suy nghĩ, mắt nhìn đồng đội xung quanh, chúng còn nhớ như in tại chính nơi đây có đên 400 chiến binh đã bị đội quân Việt tàn sát máu chảy thành sông, tiếp
tục đối đầu với quân Việt nữa sao? Bọn chúng đã không còn dung khí đó nữa. giờ đây thủ lĩnh nước Việt đã mở rộng cửa đón nhận bọn họ, không ngu gì lại phải c·hết vì tên Rumba c·hết bầm này để rồi mât mạng, con b·ị b·ắt đi, vợ
bị kẻ khác ô nhục.
1 tên hạ v·ũ k·hí xuống cũng chính là lúc những đồng bọn của hắn hạ v·ũ k·hí, không lâu sau đó gần như toàn bộ chiến binh của Đá Mặn đều hạ v·ũ k·hí xuống.
Chỉ còn lại 30 tên là Rumba, Bamba cùng với đám trung thành của hắn.
Sơn chỉ đao thẳng mặt Rumba: giờ ngươi tính sao?
Rumba nhìn em trai mình Bamba, 2 anh em ngây ngốc 1 chút rồi sau đó cũng buông v·ũ k·hí xuống, sinh mạng là quan trọng nhất. Cả 2 cùng quỳ xuống úp mặt xuống đất đầu hàng, lúc này 28 tên trung thành của hắn cũng làm
theo.
Sơn : tốt! Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Rumba đã theo về nước Việt ta thì cũng được đối đãi như bình thường.
Chiến dịch đá mặn kết thúc quả nhiên không tốn 1 mũi tên nào mà bình định được bộ lạc lớn, có nhiều tài nguyên quả nhiên là may mắn nhất.
Lúc này, Sơn đi vào khu vực bộ lạc Đá Mặn, có Rumba dẫn đường tuy nhiên Rock và đội cận vệ luôn đi sát bên đảm bảo an toàn.
Toàn bộ thợ san của bộ lạc Đá Mặn cũng được chia thành từng nhóm lần lượt di chuyển về làng trung tâm. Sơn dự định sẽ dựng lên ở nơi đây làm 1 căn cứ quân sự, chủ yếu là để đảm bảo phòng ngự từ xa, tránh việc các bộ lạc
đồng cỏ t·ấn c·ông bất ngờ, ngoài ra nơi đây cũng có hàm lượng muối cao nên có thể kết hợp sản xuât muối để trao đổi với các bộ lạc xung quanh.
Bởi hiện tại, các làng của nước Việt đang sản xuất lượng rất lớn dụng cụ lao động, trồng trọt lại càng nhiều hơn, nên Sơn ưu tiên mơ rộng quy mô chăn nuôi cũng như trồng trọt cho chan nuôi nhiều hơn nũa.
Gần 4000 tộc nhân của Đá Mặn mới gia nhập sẽ được tập trung cho xây dựng, làm đường để đi từ các làng tới nhau có thể kéo xe đi bằng phẳng. Tuy rằng chưa có các phương tiện hiện đại để làm đường thế nhưng việc dọn
dẹp các cây cối cũng như chọn các con đường, đào đất thì hoàn toàn có thể làm được lại còn rất dễ dàng bởi thời kì này đất khá tơi xốp.
Riêng về những kẻ bám trụ lại sau cùng và trung thành với Rumba cũng như Bamba thì Sơn lại có 1 phương án khác, tận dụng khả năng chiến đấu của bọn chúng, nhanh chóng cho những tên này tham gia q·uân đ·ội đặc biệt là
tham gia bộ binh. Trong chiến trường cũng sẽ tạo 1 điều kiện tốt nhất và hợp lý nhất để những tên này nằm xuống, khi đó c·ái c·hết của chúng sẽ mang rất nhiều ý ngĩa. Vì bảo vệ nước Việt mà được ghi danh, truy tặng tổ quốc
ghi công cũng như người thân của chúng được hưởng chế độ bình thường, cái đó cũng là 1 biểu tượng cho sự công bằng khi tham gia nước Việt đối với những tên chống đối sau này biết rằng nước Việt luôn công bằng với tất
cả mọi người nhưng đó chỉ là hình thức, cốt lõi đó là xoá bỏ được những tên sừng sỏ có khả năng gây b·ạo l·oạn trong nước nhất, thậm chí cả con em của bọn họ nếu như có phát hiện thì cũng sẽ được cho 1 c·ái c·hết vinh dự để
không người dân Việt nào nghi ngờ rằng c·ái c·hết đó bị sắp xếp và bắt buộc chúng phải c·hết.
Đây cũng chính là lý do tại sao nhiều quốc gia sau khi thống nhất lại có nhiều người lưu vong vậy kể cả nước Việt Nam. Cái c·hết rất dễ dàng thậm chí vinh quang mà nhiều khi người ta còn chẳng cần dùng tới c·ái c·hết để xử lý 1
cá nhân đoàn thể mà có thể vu cho 1 cái tội đó lôi đủ bằng chứng các kiểu ra để hạ uy tín khiến kẻ đó không còn là người gương mẫu cho kẻ khác noi theo cũng chính là khiến cho số đông quay lưng với kẻ đó thì đó cũng là
phương pháp tốt nhất thời hiện đại của công nghệ thông tin phát triển, còn thời nguyên thuỷ này c·ái c·hết trên chiến trường là tốt nhất, cũng có thể dùng c·ái c·hết của những người đó làm kích động tinh thần chiến đấu của
người dân trong nước vậy.
Để quy hoạch nơi đây thành trạm trung chuyển cũng như khai thác tài nguyên của vùng đất này.
Sơn quyết định, xây dựng làng thứ 6 mang tên là Trấn Biên, làng đặt tại vị trí cũ của bộ lạc Đá Mặn, đây là ngôi làng để tất cả tân binh được đưa tới luyện tập cùng lao động, theo đó tất cả tân quân sau khi kết thúc khoá đào tạo
cơ bản tại làng chính thì sẽ được tới đây huấn luyện chiến đấu cũng như khai thác muối. Quân số của làng Trấn Biên này là 800 người, nhiệm vụ là phòng ngự từ xa cho nước Việt cũng như thông báo tình hình tới các làng phía
sau. Làng này là làng q·uân đ·ội nên sẽ do các thống lĩnh q·uân đ·ội luân phiên trấn giữ ngoài ra nếu như không phòng thủ được thì bắt buộc phải lấp hết mỏ muối lại không được phép cho kẻ khác hưởng lợi từ dây.
0