0
Mùa thu
Cuối hè trời đang oi bức thì bỗng dưng mây đen kéo tới kín trời. Biết rõ là chuẩn bị trận mưa lớn, Sơn cùng 3 bà vợ cũng không đi dạo nữa mà đi vào trong nhà ngỉ ngơi thế nhưng đám nhóc lại khác, chúng đã rất lâu rồi chịu nóng, chúng đang mong muốn có 1 trận mưa to rồi đây vậy là cả đám chạy ra ngoài hóng trời mưa thế nhưng đáp lại bọn nhóc lại là mưa đá, tiếng lóc cóc trên mái ngói vang lên, Sơn nhìn ra ngoài thấy những viên đá to bằng đầu ngon tay, mặt hắn trắng lại sau đó hô lớn: gọi mọi người vào nhà ngay mưa đá vỡ đầu giờ!
Rock nhanh chóng chạy đi ra ngoài lùa lũ trẻ vào cũng như gọi dân cư cả làng vào. Lúc này, Sơn mới yên tĩnh ngồi cạnh Hoa nhìn ra ngoài trời từng đợt gió lớn lại kèm từng đợt mưa đá khiến cho những giàn bầu bí trước cửa bị đập tơi tả.
Lúc này, Sơn cũng chỉ đành thở dài nói với các bà vợ: mới năm đầu mà đã mưa đá như này e rằng thiệt hại rất nhiều đây!
Hoa bụng bầu đang khự nự ngồi cạnh nói: đành vậy thôi! Những năm về trước mưa đá lớn này xong thì mưa cũng rất to và lâu!
Sơn: Rock! Bảo trưởng làng hết mưa đá thì cho người ra mở đường nước, nhổ bớt cọc gỗ để đập thoát nước!
Rock: Vâng! Thưa đức vua!
Quả đúng như lời Hoa nói cơn mưa này kéo dài từ trưa cho tới 2 ngày hôm sau không ngớt. May mắn con đập đã mở rất nhiều cửa và rộng nên nước chảy khá dễ không làm vỡ đập được, lượng nước cũng đang tăng dần lên, dự kiến đêm nay sẽ là đạt đỉnh.
Sơn lại bảo: báo trưởng làng cho người chú ý những ruộng cây trồng đừng để ngập úng nhé. Còn vật nuôi nữa che chắn cẩn thân đừng để chúng bị ốm. Người đi mưa về nhớ làm trà gừng cho người ta uống!
Hoa cười: kh·iếp! chồng không phải lo! Trong làng đều có trưởng làng và bác sĩ lo những việc vặt vãnh này rồi. Coi như mưa gió này chàng nghỉ ngơi vài ngày đi. Lâu lắm rồi ta chưa được ăn món chàng nấu đây!
Sơn: Được thôi hôm nay sẽ làm làm nướng nhé!
Hoa: lẩu nướng là gì?
Sơn: rồi các nàng sẽ biết! Lan, Li các nàng đi phụ ta lấy đồ nào!
Nói đoạn Sơn kéo Lan và Li chạy tới nhà bếp lấy những dụng cụ như lò, than, vỉ nướng, thịt gà, thịt lợn, thịt dê, bí đỏ, bí xanh, bầu, rau xanh, gia vị….
Lấy 1 loạt gia vị xong hắn sẽ tiến hành bữa tiệc ngoài mái hiên nhà mình.
Lấy 1 chiếc nồi lớn để ướp gia vị bao gồm hành, tỏi ớt, đường, chanh, muối trộn chung và giã nhuyễn ra sau đó lại cho thịt ga, thịt lợn, thịt dê, thịt chuột, thịt thỏ vào trộn, còn riêng bí đỏ và bí xanh, bầu non cũng được trộn vào để ướp gia vị trong 30 phút.
Trong lúc đợi gia vị ngấm thì hắn lại lúi húi ngồi đốt lò. May là gần nhà bếp nên hắn đã lấy sẵn mấy viên than còn cháy sẵn trong lò sau đó cho than hoa vào đốt.
Vừa đốt lại ngồi tâm sự mấy điều vớ vẩn cũng như chọc cười 3 bà vợ.
Còn khoảng 1 2 tuần nữa là vợ sinh rồi! Sơn nói.
Hoa: chàng thích trai hay gái đây?
Sơn: trai hay gái ta đều yêu thích đều là con của ta mà! Con trai thì ta sẽ đặt tên là Phong còn con gái sẽ là Vân.
Sơn nghĩ 2 tên này đặt rất đúng chất Việt cùng với hồi xưa hắn rất mê phim Phong Vân đấy.
Vào giữa tháng 7 thì cũng là thời điểm mà mùa mưa lớn nhất, ngoài mưa còn gió mạnh nữa.
Lúc này ngồi tại phòng làm việc mà nhìn ngoài trời, Sơn rất lo lắng về các loại cây trồng ngoài kia sợ gió to mà khiến cây bị đổ mất. Nhưng đang ngồi nhìn giàn bầu thì Li chạy qua vẻ mặt hớt hải:
Chồng ơi! Chị Hoa sắp sinh rồi!
Sơn nghe thấy vậy ngay lập tức chạy về bệnh viện của làng.
Bình thường nơi này sẽ khá chật chội do người dân đưa thân nhân mình đến để khám chữa đồng thời những ca bệnh khó cũng sẽ được chữa tại đây.
Bệnh viện được chia ra chủ yếu là 4 khoa: nội là đau bụng, ngoại là gãy xương, tay chân… Còn 2 khoa còn lại là khoa Sản và khoa nhi.
Hoa cũng đã được đưa tới khoa Sản và đang ở trong phòng đẻ. Trong phòng đang nge thấy tiếng là hét của Hoa còn ngoài này còn có Lan, Li đang chờ đợi cùng 3 nữ hộ vệ, ngoài ra lần lượt các bà vợ của những lãnh đạo làng
cũng tới, bởi vì đặc thù họ là thân nhân của những lãnh đạo quan trọng nên thường cũng làm những việc đơn giản nhẹ nhàng cùng nhau để giữ an toàn đồng thời cũng sẽ tham gia sản xuất.
Ngoài ra, Kan và Alank cũng đang ở ngoài đợi rất trông mong về phía phòng với vẻ mặt hồ hởi sắp có cháu nội rồi.
Sơn hớt hải chạy đến với vẻ mặt lo lắng bởi ở ngoài này hắn vẫn phải nge tiếng gào thét của Hoa khiến lòng hắn càng không yên hơn bởi ở trong kia là vợ con hắn đang khổ sở, dẫu biết rằng phụ nữ thời nguyên thủy này có
sức khỏe và thể trạng khá tốt ở những bộ lạc khác phụ nữ còn tự sinh không có đầy đủ như nước Việt có bác sĩ hộ sinh có nước nóng, vải sạch để tránh nguy hiểm cho mẹ con.
Nhìn thấy Sơn đang lo lắng Alank cũng đi lại vỗ vai động viên con trai: yên tâm đi con trai! Trước kia mẹ con sinh con cũng vậy thôi! Giờ con dâu được chăm sóc tốt vậy chắc chắn sẽ mạnh khỏe!
Kan cũng đi lại cười nói với Sơn: Con trai yên tâm đi! Con dâu và cháu nội ta sẽ mạnh khỏe!
Nói đoạn xong Kan cùng Alank cũng vui vẻ chờ đợi, họ còn ngồi bàn tối nay cả gia đình sẽ làm 1 bữa liên hoan có cháu mới định làm món gì để cả nhà ăn.
Sau 1 lúc hò hét thì cũng im hẳn được 1 lúc sau lại có tiếng trẻ con khóc oe oe vang lên.
Bác sĩ mở cửa bước ra ôm lấy đứa nhóc còn đang nhăn nheo đã vậy ngoài da còn bọc 1 lớp màng mỏng trắng trắng. Sơn nhìn cứ tướng đứa bé bị làm sao mới ngây ngốc hỏi bác sĩ: đứa bé bị làm sao vậy bác sĩ?
Viên bác sĩ cười tươi bảo: đức vua yên tâm mới đẻ ra thì đứa trẻ nào cũng như vậy hết! Xin chúc mừng đức vua! Chúc mừng nước Việt có hoàng tử.
Kan bước tới: ta xem nào! Ôi giống với cha nó hồi mới sinh mà! Không sao đâu bình thường thôi!
Sơn lúc này mới yên tâm hơn rồi ôm lấy con trai đi vào phòng gặp vợ.
Hoa cũng lần đầu sinh con nên cơ thể còn yếu: chồng đưa con đây em xem nào! Ôi sao xấu thế này? Có phải con của em không mà sao đầu lại dài vậy, da còn nhăn nữa.
Bác sĩ bên cạnh nói: hoàng hậu yên tâm! Đây là điều bình thường! tất cả trẻ em mới sinh đều như vậy hết.
Lúc này Hoa mới hết lo lắng ôm con vào lòng bắt đầu cho con bú tý.
Đêm hôm đó hoàng gia tổ chức ăn mừng cùng những người thân quen trong ban lãnh đạo đất nước, cũng là lúc đất nước đã có hoàng tử nhỏ lan truyền khắp nơi từ làng trung tâm cũng theo chân các đội vận chuyển tới các
làng khác.
Sáng sớm hôm sau, có rất đông nhân đân đồng bào đứng đợi trước cửa tòa nhà hoàng gia sống. Mặc dù đội thị vệ đã xua đuổi mọi người về nhưng không ai chịu nge, họ đều muốn được thấy hoàng tử bé nhỏ.
Biết được tin này từ đội thị vệ, Sơn cũng ngao ngán lắc đầu với đám dân này. Không có cách nào khác đành ôm con ra đứng trước cửa cho mọi người nhìn.
Vậy mà dân chúng trước giờ vẫn tôn thờ Sơn như 1 vị thần lại cũng quỳ xuống chúc mừng đức vua xong lại chúc hoàng tử khỏe mạnh.
Nhiều tên còn đòi được xem mặt hoàng tử, điều này khiến Sơn đen mặt lại hậm hực. Thật quá quắt mà được voi đòi tiên ak. Thằng nhóc đang tím bầm xem gì thế nhưng nói với dân chỉ bảo: hoàng tử mới sinh không ra ngoài
nhiều được, sau này các ngươi sẽ thường xuyên được thấy hoàng tử.
Nói xong cũng ôm con vào trong nhà còn đám dân ngoài thì chưng hửng đang cuồng nhiệt như với thần tượng vậy mà bị bỏ rơi. Việc còn lại là của thị vệ giải tán đám đông ai về nhà nấy làm việc.
Quả thật ngày sinh hoàng tử Phong xong thì trời cũng tạnh mưa và thời tiết ổn định lại bắt đầu chuyển sang thu, không khí cũng khô dần và bắt đầu se lạnh.
Tận dụng thời gian này, Sơn tập trung hơn vào các công việc tỷ mỉ của cả nước đặc biệt là ngành chăn nuôi.
Bởi vì hiện tại, ngoài các loại súc vật lớn có tới 20.000 đầu thì những loại động vật nuôi thịt cũng đã có tới 70.000 đầu rồi đặc biệt là đàn thỏ đã phát triển tới mức rất khủng bố, trung bình mỗi người có 1 con thỏ rồi.
Phong trào nuôi thỏ và gà diễn ra cực kì rầm rộ và hứng thú bởi loài này dễ ăn, dễ chăm sóc chỉ cần sạch sẽ là được rồi.
Việc chăm sóc thỏ rất đơn giản chỉ cần khi đi làm về đàn ông, phụ nữ hoặc người già tạt qua ruộng rau dùng liềm hái tới 1 bó to cỏ đem về vứt cho chúng ăn là được.
Ngoài ra, tại trường học ở làng trung tâm nơi có rất nhiều học sinh đang theo học thì cũng diễn ra phong trào “Công việc nhỏ, ý nghĩa lớn”. Theo đó thì học sinh được bố trí tại các phòng ở tập thể, mỗi phòng có 5 em sẽ cùng
nhau nuôi 1 đàn thỏ và 1 ruộng khoai lang, qua đó thời gian chăm sóc thỏ sẽ giúp các em được tìm hiểu kiến thức cơ bản về động vật cũng như các chứng bệnh trên thỏ để sau này sẽ là thế hệ kế tiếp phát triển đất nước bằng
chăn nuôi và trồng trọt.
Nhờ có chương trình giáo duc đào tạo cơ bản nên các em cho dù ít tuổi nhưng ý thức và kiến thức chăn nuôi, trồng trọt cực tốt. Chỉ sau thời gian 4 tháng thì đàn thỏ đã tăng theo cấp số nhân từ ban đầu chỉ có 5000 con thỏ
trên khắp lãnh thổ nước Việt thì hiện tại đã đạt tới con số gần 60.000. Với tốc độ phát triển đàn như vậy thì chỉ cần đến đầu năm thứ 2 hoàn toàn có thể triển khai vừa chăn nuôi vừa khai thác cực kì tốt, đủ cung ứng thịt cho
cả nước rồi.
Với tốc độ phát triển của thỏ thì gà lại không bắt kịp được bởi vì vấn đề nuôi ấp và chăm sóc khó khăn hơn nên từ 500 con gà ban đầu thì hiện tại mới chỉ có được 10.000 con.
Vì thế nên toàn bộ gà và thỏ vẫn đang nuôi ở giai đoạn nhân giống, chỉ thải loại những con già yếu bệnh tật mà thôi.
Sơn đưa ra ý này để cho mọi người đều biết ý thức tất cả cùng lao động chứ không phải như trước kia việc kiếm thức ăn là của người khỏe mạnh còn trẻ con chỉ việc ăn chơi.
Việc chăn nuôi và trồng trọt như vậy cũng giúp cho các em không trở thành gánh nặng của đất nước bởi các em cũng có thể sản xuất, lượng thịt thỏ chăn nuôi ra cũng dư dả để các em ăn.
Tại trường học các em ngoài được học kiến thức còn được học về đạo đức ngoài ra còn được đào tạo và thực hành các kỹ năng sống cơ bản như đánh lửa, g·iết thịt con mồi, ăn chín uống sôi, chế biến thực phẩm, nấu ăn các món.
Theo đó số lượng thỏ nuôi nhiều sẽ không khiến các em quá tình cảm với chúng cho nên việc g·iết thịt là bình thường. Thịt thỏ sẽ được làm thành nhiều món như thịt nướng, thịt hầm, chiên, xào, bánh khoai kẹp thịt thỏ. Ngoài
ra rau xanh cũng là món mà các em bắt buộc phải có trong khẩu phần ăn.
Ngoài ra, các em sẽ thường xuyên được các bộ nông nghiệp, y tế, nội vụ, xây dựng, kỹ thuật cho người đến để hướng dẫn các em những kiến thức cơ bản đồng thời hàng tuần sẽ có các buổi ngoại khóa cho các em trực tiếp
tham gia để có thể vận dụng học đi đôi với hành chứ không phải là lý thuyết suông ở thời hiện đại.
Riêng môn thể dục được bộ quốc phòng đảm nhiệm, mỗi ngày các em sẽ được các sĩ quan trong q·uân đ·ội huấn luyện 2giờ mỗi ngày nhằm đảm bảo các em phát triển về đủ cả kiến thức, thể chất, tinh thần.
Ngoài việc học tập, lao động. Sơn cũng cho các em được hoạt động thể thao ở đây chính là môn bóng đá. Thời hiện đại nói chơi bóng đá phải có quả bóng da hoặc bóng nhựa nhưng nông thôn thì rất đơn giản chỉ cần 1 quả
bóng bưởi vậy là được rồi.
Môn thể thao này rất được các em trong trường tham gia, quả bưởi thì nước Việt đã có vậy nên chỉ cần quả chưa chín, đem đi đập mềm không bị hỏng sau đó hơ lửa hoặc phơi nắng thật đều sau mấy hôm vậy thì nó cũng
chính thức khô mà dẻo dai lại dùng đá bóng rất ổn cho dù là nó nặng và cứng hơn bóng da hiện đại nhưng vậy cũng đã tốt rồi.
Còn đám nữ học sinh không thích tham gia đá bóng thì cũng có thể tham gia đá cầu mây hoặc yểu điệu hơn nữa thì dùng các sợi dây gai mà đan lát đồ đạc.
Cầu mầy thì lại dễ hơn, dùng dây mây chẻ đôi ra sau đó đan vào nhau tạo thành cầu mây. Vì chơi cầu mây khá đau chân nên mỗi bé đều được trang bị 1 đôi giày da thỏ bởi vì hiện tại nước Việt có nuôi rất nhiều thỏ đấy, da lớn
thì không có đủ cho tất cả mọi người chứ da thỏ thì có rất nhiều chỉ cần làm khung bằng rơm bện ở ngoài còn bên trong thì dùng da thỏ để lót thì chắc chắn rằng không b·ị đ·au chân nữa.
Về luật chơi của 2 bộ môn này Sơn phổ biến rất đơn giản chỉ là đá bóng thì chơi bằng chân và đảm bảo sút vào là được còn có thêm luật dùng tay chơi bóng là phạm luật trừ thủ môn ở trong vòng cấm, ngoài ra chơi xấu hay
thô bạo cũng là vi phạm còn nữa đám trẻ con này chơi thì không cần phải ra luật việt vị gì hết. Thế cho nên trận đá bóng nào cũng có 1 thằng nhóc tiền đạo đứng cạnh chơi với thủ môn đợi bóng lên thôi chứ không cần về
phòng ngự.
Luật chơi cầu mây dễ hơn rất nhiều, 2 bên không dùng tay đá cầu mây rơi vào sân đối phương la thắng hoặc bên nào đá cầu ra ngoài là mất điểm. Những luật chơi thật đơn giản nhưng đam trẻ con này rất vui.
Xong việc với đám trẻ thì cũng tới việc sản xuất vải, bởi mùa xuân và mùa hè đa phần cả nước chỉ khoác lên mình độc quần và áo lót với nữ còn nam chỉ mặc quân cho mát mẻ. thế nhưng giờ là mùa thu, sắp tới là mùa đông
mà với số lượng dân cư đống tới gần 60 nghìn người thì da thú không đủ để cho tất cả mọi người mặc. Cỏ khô thì ưu tiên cho vật nuôi. Cách duy nhất đó là làm vải cây gai.