Cuộc họp kết thúc cũng là lúc bắt đầu kì nghỉ dài của nước Viêt, đám trẻ con cũng được có thời gian nghỉ ngơi vui chơi cùng gia đình.
Cũng là lúc mà Sơn thoải mái nhất vì được quây quần bên vợ con. Lúc này cu Phong đã biết nằm ngửa bi ba bi bô suốt ngày khiến cho không khí gia đình rất vui vẻ. Cùng với đó 2 bà vợ còn lại Lan, Ly cũng đã mang bầu khiến cho khuôn mặt mọi người luôn rạng rỡ.
Ngôi nhà hiện tại mà gia đình hoàng gia đang ở được thiết kế rộng bao gồm phòng riêng của các hoàng hậu cùng với đó là khu vực phòng của thái thượng hoàng cùng vợ của ngài Can.
Trong ngôi nhà rộng rãi này ngoài có nhiều phòng ốc còn có phòng khách, ban công hướng ra con dâp, trong nhà lại có 1 bể bơi rộng khoảng 40m2 có thiết kế nửa mái để tận hưởng không gian thoáng mát còn các cây cảnh xung quanh.
Bể bơi cũng là nơi diễn ra các bữa ăn vào mùa hè tuy nhiên ở mùa đông thì bữa ăn được diễn ra trong gian bếp có lò sưởi ấm áp.
Đối với các gia đình quan chức khác thường có người hầu phục vụ nấu ăn nhưng gia đình hoàng gia việc nấu nướng lại được phụ nữ đảm nhiệm hoặc nếu như có thời gian rảnh rỗi thì 2 người đàn ông sẽ vào bếp đãi mọi người món ăn chơi độc lạ.
Tất nhiên việc dọn dẹp vệ sinh cũng đã có người lao công dọn dẹp làm để mọi người được có thêm thời gian ngỉ ngơi.
Ngoài ra để tạo ra không khí tết đúng như xưa nên Sơn cũng đặc biệt lấy ra mấy chục kg gạo nếp đem ngâm sẵn với nước trước đó khoảng 8h.
Sau đó lại lấy đậu xanh đem chà vỡ đôi hạt sau đó bỏ hết vỏ đi ngâm cùng với nếp.
Lại tập trung gia đình những người thân quen, những vị trọng quan trong triều đình.
Tổ chức mổ 5 con lợn to để liên hoan cùng mọi người cũng như chia phần cho mỗi nhà mang về.
Toàn bộ 5 con lợn này được Sơn cùng đám nam nhân tự tay tắm rửa sạch sau đó chọc tiết rồi đun nước làm lông xong lại hun bằng cỏ cuổi cùng mới là mổ lấy lòng.
Nhờ chăn nuôi sạch sẽ mà Sơn cũng tự tay làm món tiết canh huyền thoại cho mọi người.
Phần lòng mổ ra cũng được rửa sạch sẽ bằng muối cùng là đem luộc len bày mâm tiệc cho mọi người.
Tuy nhiên vẫn thiếu rượu bởi vì hiện tại thực phẩm đang thiếu vậy nên Sơn cũng không dám lãng phí vào rượu bia tuy nhiên vào năm sau sẽ tiến hành làm thứ này.
Bữa tiệc đuocwj tổ chức cực kì đông vui gồm già trẻ, lớn bé đều có tập trung ăn uống vui cười.
Ngoài các món như tiết canh, lòng luộc, dồi còn có các món khác như thịt nướng mọi, hay là thịt tẩm ướp mới nướng.
Ngoài các món thịt ra thì còn có canh khoai xương huyên thoại mà bọn trẻ con thích nhất là cầm xương ống heo hút tủy trong đó sồn sột.
Ngoài phần nhỏ thịt đã ăn, phần thịt còn lại được chia phần cho mọi người.
Sơn cũng hướng dẫn mọi người làm bánh chưng, bánh tét, sử dụng gạo nếp làm lớp dưới cùng sau đó cho đậu xanh đã ngâm lên 1 lớp rồi lại tới 1 lợp thịt ba chi đã được ướp với tiêu hành, muối sau đó lại phủ lên bằng đậu xanh lại tới gạo nếp.
Bánh được làm xong thì lại đem ngâm vào nước sau 8 tiếng rồi mới sử dụng nồi lớn luộc.
Thời gian luộc bánh diễn ra trong 8h mà trong 8h đó bọn trẻ con sẽ có nhiệm vụ giữ lửa cháy đều liên tục cũng như thấy nước gần hết thì phải thêm nước vào không được để cháy.
8h sau đó bánh mới được vớt ra đặt đều trên mân gỗ.
Sơn lại dùng mâm gỗ và vật nặng để ép bánh chưng vuông vức hơn cùng với bánh tét thì được lăn nhiều lần để tròn đều 2 đầu không bị lệch.
Cuối cùng là chia bánh cho mỗi nhà.
Tính trung bình mỗi người sẽ được 1 cái bánh chưng và 1 cái bánh tét riêng bọn trẻ con sẽ được 1 cái bánh tét nhỏ nhưng lại có chứa rất nhiều nhân bao gồm đậu xanh và thịt. Những cái này được làm riêng và nhỏ nên chín rất kĩ và ngon nhất nên bọn nhóc sẽ được phần và ăn trước.
Còn những bánh chưng và bánh tét còn lại sẽ được treo lên để tránh các loại động vật sau đó mỗi ngày sẽ cúng 1 chiếc như vậy vừa có thể ăn hết cũng như bảo quản bởi bánh vào mùa đông nên cũng để được lâu hơn mùa hè do ít bị thiu.
Về năm nay cũng chỉ nhà các quan chức cấp cao mới có được vậy bởi đây cũng là làm mẫu cho cả nước cũng như điều kiện kinh tế chưa cho phép.
Vào những năm sau khi lượng thực phẩm nhiều hơn thì phong trào này sẽ được nhân rộng. Bởi là nước thuần nông nghiệp việc đáp ứng lượng thịt và số gạo từng này là không quá khó.
Người dân vẫn luôn có thói quen học tâp những thứ mới lạ, ngon, đẹp. Nhưng để có được nhiều phong tục và nhiều loại đặc sản như ngày này thì cũng phải trải qua rất nhiều đời chứ không phải là ngày 1 ngày 2 có thể có được.
Những ngày sau đó, các gia đình cũng chỉ ở nhà ăn uống vui chơi chứ hầu như không lao động gì cả. Thế nhưng Sơn lại chơi nhiều hơn bởi hắn là người đầu têu ra các trò mới như.
Ban ngày, tổ chức chơi đá cầu, đá bóng, kéo co, đẩy gậy, hắn còn cho người dựng hẳn cây đu cao ngất chắc chắn để vui chơi.
Đã vậy đêm còn thêm trò đốt lửa trại vui chơi hò hét. Hôm đầu tiên chỉ có gia đình hoàng gia ăn mặc đẹp đi chơi nhưng những hôm sau toàn bộ mọi người đều ăn mặc những bộ đẹp nhất đó cũng là lúc để đám nam thanh nữ tú nhìn nhau chọn đối tượng cho mình.
Nhờ có cơ hội này mà đám thanh niên này được dịp rủ nhau ra từng chỗ riêng nói chuyện, tâm sự cũng như chơi cùng nhau tạo thêm không gian cũng như thể hiện tình cảm cho đối phương thấy.
Nhất là mấy nam thanh niên càng ra sức tham gia các hoạt động thể thao để cho cô gái mình thích thấy được sức vóc thể lực của hắn. Thời đại này con người vẫn quan tâm nhất là sức vóc khỏe mạnh chứ không phải xem cái mông có giày hay không.
Trong lúc mọi người đang vui chơi thì các thành viên của bộ nội vụ, bộ văn hóa cùng bộ quốc phòng đang phải tích cực chuẩn bị.
Bộ quốc phòng cũng điên cuồng cắt, may đo quần áo cho các chiến sĩ của mình,
Toàn bộ quân dội được mặc quần áo màu xanh như quan đội hiện đại, mũ, nónm giày đều màu xanh. Tất cả đều được làm sẵn sau đó nhuộm đồng màu.
Bộ văn hóa cũng tích cực chuẩn bị quảng trường, cờ xí, dụng cụ, chỗ ngồi.
Các bộ đều đang hối hả làm việc.
Riêng phần Sơn được nghỉ ngơi tuy nhiên cũng phải chuẩn bị diễn văn đọc trước toàn dân, quân với tư các là tổng tư lệnh q·uân đ·ội Đại Việt cũng như là hoàng đế của nước Đại Việt.
Về phần trang phục của Sơn cũng đã được thiết kế riêng theo đúng kiểu mùa đông là bộ măng tô xanh dài, mũ keppi màu xanh viền bạc trên đó được thêu hình ngôi sao vàng chính giữa và được nối lại bằng 2 bông lúa 2 bên. Ủng được làm bằng da bóng lộn theo đúng hình ảnh trang phục thống chế.
Tại quảng trường cũng xây dựng 1 bục cao gắn sẵn loa lớn, 2 bên bố trí rất nhiều trống theo đó có 1 trống đại và dàn trống nhỏ hơn kèm theo 1 chiếc chiêng.
Phía sau có hàng ghế dài dành cho các quan chức và gia đình hoàng gia với mục đích cho tất cả người dân nhìn thấy được những người lãnh đạo sáng suốt giúp đất nước tiến bộ vượt thời đại.
Ngay phía trước lễ đài là cột cờ cao lớn nơi đây sẽ diễn ra lễ thượng cờ trang nghiêm.
Về xung quanh quảng trường được xây dựng nhiều chỗ ngồi theo kiểu chỗ sau cao hơn chỗ trước để không bị khuât tầm nhìn.
Nhìn chung ra quảng trường được thiết kế trở thành 1 sân vận động vậy, theo đó đội duyệt binh sẽ đi tư cửa bên trái và đi ra ở cửa bên phải.
Tất cả người dân trên cả nước cũng đã được thông báo về lễ quốc khánh lần thứ 2 của cả nước, đây cũng là lần đầu tiên lễ được tổ chức nghiêm chỉnh và quy mô vậy. Chính vì thế có dòng người rất lớn đang lũ lượt kéo về thành Thăng Long để được xem lễ hội được quảng cáo là lớn và hoành tráng nhất từ trước tới giờ.
Về lượng người từ xứ khác kéo về cùng với người ở thành Thăng Long đã đạt tới 100 ngàn người tuy nhiên lượng chỗ ở vẫn đáp ứng được nhu cầu của họ do trước giờ thành Thăng Long luôn là nơi giáo dục tư tưởng cho thành viên mới nên chỗ rât nhiều đồng thời trước kia chỉ có 5 phòng 1 người thì giờ đây có thể chữa tới 25 người/ phòng, dù sao họ cũng chỉ cần chỗ ngủ qua đêm mà thôi vì mùa đông nằm càng nhiều người lại càng ấm.
Việc ăn uống của tất cả mọi người đều được nhà nước lo toàn bộ bởi vậy nên các bếp nấu cũng phải làm việc hết công suất, vật dụng cá nhân của mỗi người đều tự chuẩn bị nên cứ 10 người chỉ cần 1 nồi cháo cùng với 1 niêu thit, 1 nồi rau như vậy đã đủ rồi.
Trong đoàn người lần này cũng có rất nhiều đại diện của các bộ lạc đồng cỏ thường mỗi bộ lạc đi từ 2 tới 10 người. Đại Việt cũng không hạn chế số lượng các phái đoàn bởi dù sao với chênh lệch sức mạnh hiện tại, Đại Việt không e ngại bất cứ thế lực nào trong khu vực cùng với đó trung tâm đầu não ở sâu trong nội địa nên độ an toan lại ở mức cao hơn.
Việc các phái đoàn đem càng nhiều người tới có ngĩa rằng sẽ có nhiều người hơn trong bộ lạc của bọn họ kể về cuộc sống thoải mái an nhàn của nước Đại Việt không như bọn họ hàng ngày lo cái ăn cái mặc thậm chí còn phải tranh giành với hung thú.
Bởi mỗi người Việt đều được cấp miếng đồng gắn số định danh riêng nên sẽ không có chuyện nhầm lẫn cũng như ở các xã đều có quản lý hồ sơ hộ tịch nên việc trà trộn lại khó đồng thời Sơn vẫn cho thi hành chế độ nhóm dân cư 10 người thành 1 nhóm như vậy người lại có thể không biết nhưng trong nhóm sẽ không thể không nhận ra được.
Đối với phái đoàn các bộ lạc kia tới tham dự thì Đại Việt cũng không hề keo kiệt mà đối đãi như người dân Việt bình thường, nhiều người cứ nghĩ rằng phí phạm nhưng không, đấy chính là miếng mồi trên móc câu, chỉ khi đám người này được ăn uống ngon lành mới có thể chán gét cuộc sống cũ, ăn uống khổ sở mới có động lực gia nhập nước Việt, sự khác biệt đây không nhiều chỉ duy nhất đó chính là đa dạng về gia vị mà thôi.
0