Sau những ngày ngỉ tết dài và những cuộc tranh tài đầu năm thì mọi người dân Đại Việt cùng quân đã trở lại cuộc sống như bình thường, sản xuất, lao động, luyện tập.
Việc phát hành đồng tiền Đại Việt cũng khiến cho nhiều nghành ngề lên ngôi mà nhờ đó mà dân chúng có thể có nhiều việc khác nhau miễn rằng có tiền để đem tiền đó đến kho lương thực khu vực mua về các loại lương thực họ ưa thích.
Để làm mẫu cho việc sử dụng tiền trong xã hội nên đầu năm nhà nước cũng tiến hành phát lương cho toàn bộ cán bộ nhân viên và nhân công, bởi cả nước từ trước giờ toàn bộ đều đi lao động cho chính quyền vậy nên lương tháng đầu tiên nhận cũng là được cộng thêm thưởng tức là tiền công của tháng 12 năm trước và thưởng tết cho mỗi cá nhân tùy vào mức độ cống hiến.
Toàn bộ nước Việt không hề có việc phát thẻ bài hay phiếu để phân chia mà sẽ để thị trường tự vận động, theo đó mức lương chia theo mức lương cơ bản cho cả nước là 1000 đồng Việt với số tiền này đủ có thể mua thức ăn cũng như bột để 2 người có thể sống, thế nhưng mức 1000 đồng cũng là mức lương tối thiểu mà nhà nước trả bởi mỗi người tùy vào công việc, trình độ cũng như sự khan hiếm về chất lượng lao động cũng tạo giá trị khác nhau, theo đó mỗi công nhân bình thườn lao động trong các xưởng hoặc nông trại có thể thủ nhập 20000 tới 3000 đồng thậm chí có những nhân công tài hoa có thể chế tác được các công cụ như bình gốm hay thợ rèn liền có thể có thu nhập lên tới 10.000 đồng.
Riêng trong q·uân đ·ội thì có mức thu nhập thấp nhất là 2000 đồng và mức cao nhất là của đại tướng là 20.000 đồng tất nhiên để leo lên tới cấp bậc tướng thì cũng phải tốn rất nhiều thời gian, kinh nghiêm, quân công cũng như phải có năng lực mới có thể leo tới được.
Tại các phân xưởng hay các nông trại hay q·uân đ·ội đều có các phân cấp khác nhau về công việc và nhiệm vụ từ đó tạo nên mức độ lao động của mỗi người sẽ khác nhau, tất nhiên có phát lương khác nhau tạo nên sự phân hóa khác nhau của các tầng lớp giàu, nghèo thế nhưng chính sự phân hóa giàu ngèo đó là thực tế của xã hội có phân hóa thì mới có đấu tranh, có cố gắng để thoát nghèo, có cố gắng để giàu thêm cũng như cố gắng để giữ được gia sản người thân để lại.
Chính sự cố gắng nỗ lực của mỗi cá nhân mới giúp cho cộng đồng, xã hội tốt hơn cũng giúp tạo ra nhiều thặng dư hơn trong sản xuất, kinh doanh từ đó mới giúp cho 1 xã hội, 1 đất nước thịnh vượng hơn. Muốn đất nước mạnh thì dân phải giàu.
Quá trình chuyển đổi từ bao cấp chuyển ra kinh tế thị trường thì cần thời gian rất dài để mọi người làm quen cũng như chấp nhận vấn đề đó, sẽ có nhiều người chưa thế làm quen được bởi trước đây họ lao động để được chấm công mà không quan tâm tới chất lượng dẫn tới khi lao động cho bản thân hoặc doanh nghiệp mà những người đó lại không có trách nhiệm phải nuôi sống 1 người không cùng máu mủ vậy nên những người lao động kém chất lượng sẽ bị đào thải và thay đổi nếu không sẽ phải sống bằng trợ cấp xã hội nên rất ngèo khổ giống như những người vô gia cư vậy.
Cũng nhờ việc tự do thương mại cũng như tự do lao động mới thúc đẩy tinh thần lao động của mỗi cá nhân lên mức cao nhất để đạt được mục đích cho bản thân còn ai lười nhác thì sẽ tự chịu hậu quả chứ không phải là được nhà nước bao nuôi như trước nữa.
Từ việc phát triển nhiều ngành ngề thì các dịch vụ ăn theo cũng là điều tất yếu như dịch vụ ăn uống, vận chuyển, kho bãi… có người tiêu tiền thì có người bán mà có người bán thì lại có người lao động, có lao động lại có tiền, có tiền lại tiêu tiền đó là vòng tròn ổn định để phát triển 1 đất nước bằng cách liên tục vận động, đồng tiền luôn chảy, xã hội luôn sản xuất và xã hội sẽ giảm bớt thất nghiệp.
Để lần đầu tiên lưu thông tiền tệ, Sơn đã cho trả tất cả lương của toàn bộ dân chúng đã lao động theo số tiền họ nhận được để họ có thể tự động sử dụng tiền của mình mà mua sắm vật tư cần thiết cho cuộc sống.
Với số lượng đồng khổng lồ hàng tấn may mắn là công nghệ luyện kim của nước Việt cũng đã đạt tới trình độ nhất định mà có thể sản xuất mỗi ngày số lượng tiền đồng nhất định để không khiến đồng tiền mất giá trên thị trường, việc sản xuất thêm mỗi ngày chỉ là để bổ sung số tiền đồng mà người dân làm mất mỗi ngày mà thôi, số lượng 200.000 người thì mỗi ngày cũng mất tới hàng chục kg chứ không hề ít, ngoài ra còn có 1 số lượng lớn tiền đồng được dự trữ trong ngân hàng của quốc gia đề phòng có việc cấp bách cần huy động thì có nhanh chóng để dùng.
Việc tung tiền đồng ra mỗi ngày sẽ tùy vào mức độ bình ổn giá trên thị trường dựa vào những nhu yếu phẩm cơ bản ví dụ như 1kg gạo bằng 3 đồng cứ như thế, nếu như giá gạo lên quá cao thì nhà nước sẽ sử dụng kho lương thực dự trữ tạm thời bình ổn thị trường cho dân chúng cũng như sẽ tìm cách xử lý vấn đề do đâu ….
Bởi người dân cũng lần đầu tự lập về kinh tế cũng như cuộc sống nên gần như tất cả họ sẽ phải chi trả toàn bộ từ cái áo cho tới cái bát, đôi đũa thậm chí là ngôi nhà đang ở.
Ngôi nhà hoặc căn phòng của họ đang ở sẽ tùy vào đặc điểm cũng như khu vực mà có mức giá khác nhau, rẻ thì có thể chỉ 10.000 đồng đắt mà gần khu trung tâm đông người thì có thể lên tới hàng trăm ngàn. Với số tiền lớn vậy thì phần lớn người dân không có sức chi trả thế nên nhà nước có phương án khác cho họ là cho thuê ở theo đó giá thuê sẽ tính theo giá căn nhà chia cho số năm sử dụng sau đó chia ra từng tháng chi trả cuối cùng cộng thêm 10% chi phí phát sinh như thế nếu người dân tiếp tục lao động binh thường thì hoàn toàn có thể mua được căn nhà bình thường sau vài năm làm việc.
Cũng có 1 số trường hợp không phải chi trả tiền thuê nhà đó là những gia đình có công với đất nước, những người thuộc chính sách đãi ngộ đặc biệt và tất nhiên là các quan viên nhà nước có cấp bậc trưởng làng trở lên sẽ có được nhà miễn phí suốt đời, đó cũng là phần tưởng thưởng cho công sức của họ cho sự đóng góp cho đất nước, cũng giảm bớt gánh nặng kinh tế trên vai họ để họ có thể toàn tâm lo việc nước chứ không cần phải nghĩ chuyện làm sao để t·ham ô· của dân của nước nữa. Những ngôi nhà này thường là những ngôi nhà lớn, rộng đẹp nhất vùng cũng để biểu hiện cho sự hung vượng của vùng đó, tất nhiên 1 ông là bộ mặt của vùng thì không thể ngèo túng được sẽ làm xấu mặt địa phương đó mất.
Theo luật mới ban hành thì toàn bộ đất đai chưa sở hữu cá nhân thì đều thuộc sở hữu của nhà nước, vậy nên những ai muốn xây cất nhà mới trên đất không phải của mình thì phải mua được miếng đất đó trước đã rồi mới có thể xây dựng, giá cả sẽ được địa phương phát giá sau đó sẽ được bổ sung vào kho bạc nhà nước chứ không phải là của riêng ai.
Ngoài việc bán đất, bán nhà ra thì nhà nước hay nói cách rõ ràng hơn là các địa phương cũng lập ra các cửa hàng bán vật liệu xây dựng, nhu yếu phẩm để phục vụ đời sống từ quần áo, giày, dép cho tới thực phẩm, gạo, bột, thịt, cây giống, hạt giống, vật nuôi.
Có rất nhiều gian hàng như vậy mỗi gian hàng thì lại thiên về những nhóm đồ liên quan nhau để người mua có thể tự chọn lựa hợp lí.
Đây là nguồn thu rất lớn cũng như nhu cầu cấp thiết của xã hội trong khi sản xuất tư nhân chưa thể hoạt động ngay được thì lúc này nhà nước sẽ là những người mở đầu làm gương cho tất cả, tiến tới sau đó những người nào nhanh nhạy có thể làm theo mở các cửa hàng ra cạnh canh sòng phẳng hoặc buôn bán những mặt hàng khác chưa xuất hiện bởi tại nước Việt sẽ không có tình trạng độc quyền, ít nhất cho đến nay, từ thực phẩm cho tới kim loại, tất nhiên các quặng mỏ vẫn nằm trong tay nhà nước bởi đó là tài nguyên lớn mà nhà nước sẽ chưa bán bởi nhu cầu phát triển còn rất cấp thiết, các quặng kim loại sẽ được bán ra theo dạng kim loại thành phẩm để các thợ thủ công
Tận dụng lúc này, Sơn cũng đã chỉ đạo cho các quan viên địa phương tạo lập các chợ mà tại đây vào mỗi ngày mọi người có thể mang đồ đạc, hàng hóa tới đây mua bán trao đổi, các dụng cụ, giống, cũng được nhà nước mở gian hàng ở đây buôn dán.
Có những kẻ đầu cơ tích trữ nhưng với quy mô nhỏ không ảnh hưởng tới người dân thì nhà nước không can thiệp vì mọi việc cần theo sự vận động quy luật tự nhiên chỉ có khi mà tích trữ quá nhiều ép giá khiến cho giá cả nâng cao, hàng hóa khan hiếm thì nhà nước mới sử dụng quyền lực của mình để can thiệp vào mà thôi.
Những ngày đầu năm, Sơn cũng không còn rảnh rỗi nữa mà phải ngồi cùng các thành viên ban lãnh đạo cấp cao bàn luận cũng như chỉnh sửa các vấn đề chưa phù hợp trong nước.
Ví dụ như:
Giáo dục
Việc đào tạo tập trung tại thành Thăng Long như vậy là không phù hợp vì sẽ tốn nguồn lực quốc gia cho quá trình vận chuyển cũng như di chuyển của các em học sinh cũng như khả năng rủi ro cao do dù sao thì thế giới này mới được khai phá, còn rất nhiều dã thú còn rình mò con người để ăn thịt.
Do năm đầu tiên chưa có đủ lượng giáo viên đủ trình độ giảng dạy nên cần tập trung tại Thăng Long. Nhưng năm nay đã khác, giáo viên đã có 1 lượng khá để đảm bảo mỗi xứ sẽ có 1 trường, tương lai tại mỗi huyện sẽ có 1 trường và khi dân số đạt tới trình tự nhất định thì sẽ là mỗi xã sẽ phải có 1 trường. Việc triển khai như vậy với mục đích xóa mù chữ cho cả nước, vì với hiện tại tỉ lệ dân số mù chữ ở nước Đại Việt lên tới 60% đó là thành quá sau 1 năm cố gắng, với tốc độ nhanh chóng này với mục tiêu 5 năm có thê đưa tỉ lệ mù chữ chỉ chiếm khoảng 20% dân số mà thôi.
Việc này cần nhanh chóng triển khai, số lượng trường học tùy vào việc phân bố dân cư cũng như mật độ dân cư nên việc này bộ giáo dục cần làm việc với ủy ban dân số quốc gia thuộc bộ nội vụ để làm việc, sau đó lại làm việc với bộ tài nguyên môi trường về địa điểm xây dựng, lại làm việc với bộ xây dựng cũng như bộ tại chính để thống nhất phương án xây cũng như tài chính cuối cùng trình lên văn phòng chính phủ để phê duyệt.
Quân sự.
Áp dụng kỉ luật q·uân đ·ội nghiêm khắc cũng như nêu cao tình đồng chí đồng đội tạo thành sự đoàn kết, tin tưởng nhau tuyệt đối. Không cho phép tình trạng đ·ánh đ·ập hay ức h·iếp trong q·uân đ·ội diễn ra bởi như vậy sẽ làm xói mòn niềm tin của nhân dân vào q·uân đ·ội vì thế áp dụng h·ình p·hạt nặng nhất đối với các quân nhân dám vi phạm điều tôn nghiêm của q·uân đ·ội chính là tử hình công khai. Quân đội chính là niềm tự hào muôn đời của người Việt không thể để vì vài cá nhân dó mà đánh mất được.
Nhất là tiến hành nghiên cứu thêm các kỹ thuật, công nghệ trong v·ũ k·hí.
Tiêu biểu nhất là các hạnh mục: Nỏ tiễn liên thanh, pháo bắn đá, chất nổ.
1, Nỏ tiễn liên thanh: đây là loại nâng cấp của của phiên bản nỏ bắn cơ bản nhất nhưng được thay đổi ở vị trí lắp tên thay vì lắp 1 tên thì có dàn gắn tên mà có thể bắn 5 mũi tên cùng lúc như vậy có thể tạo lên lưới tên khủng kh·iếp khiến cho đối phương hoảng sợ không dám ló mặt ra hoặc đối diện với chiến thuật biển người rất tốt bởi cách bắn như vậy hoàn toàn không cần nhắm bắn chính xác bởi nhắm bắn cũng không thể chính xác được.
Tuy nhiên loại nỏ tiễn này lại còn những vấn đề khác như vấn đề lên đạn quá lâu bởi cũng cần lực kéo quá lớn cùng thời gian lắp khiến cho mất hơn 15 giây mới có thể lắp hoàn thiện cho lượt bắn tiếp theo, để cải thiện vấn đề lực kéo lên dây thì Sơn cũng tư vấn đội kỹ thuật lợi dụng cơ chế đòn bẩy để giảm lực cần sử dụng giúp cho việc thao tác dễ dàng hơn.
Tuy nhiên lợi thế về lưới đạn cũng bị hạn chế về mặt tầm bắn bởi nếu như dùng nỏ tiễn thông thường thì có thể bắn tới 100m nhưng sử dụng giàn tiễn này thì chỉ bắn hiệu quả phạm vi 70m gây sát thương mà thôi.
Nỏ tiễn có 2 dạng chiến đấu nếu như trên bộ chống biển người thì dùng nhiều mũi tên còn nếu như tác chiến công thành hoặc trên sông, biển gắn trên thuyền thì lại lắp trọng tên vào để tăng khả năng công phá thuyền hoặc vật cố định.
Toàn bộ giàn bắn tên này có trọng lượng 40kg vậy nên hoàn toản trở thành trang bị dành cho các cuộc chiến phòng thủ thậm chí có thể gắn trên các xe bò để kéo ra chiến trường sẵn sàng cho việc cơ động trong chiến đấu.
Sau khi hoàn thiện thiết kế được cục quân khí của bộ quốc phòng đánh giá tốt, những giàn nỏ liên tục được sản xuất tại công xưởng bộ quốc phòng sau đó phân bố cho các vùng với nỏ tách rời, đến địa phương tùy tình hình cũng như bố trí chiến đấu sẽ được gắn vào xe hoặc tường thành, thậm chí có thể gắn giá 3 chân để di chuyển theo bộ binh chiến đấu.
2, Pháo bắn đá
Loại pháo bắn đá được chia làm 2 phiên bản.
Loại thứ nhất là phiên bản nguyên sơ dùng cơ chế đòn bẩy và đàn hồi để quăng 1 cục đá to tới 15kg đi xa tới 200m kết hợp với trọng lực tạo nên sát thương và lực phá hủy lớn. Cơ bản loại này được giữ nguyên thiết kế từ ban đầu.
Loại thứ hai đũng ngĩa là bắn tức là phát bắn thẳng và định hướng đồng thời viên đá cũng nhỏ chỉ nắm tay mà thôi, sử dụng cánh cung để bắn viên đá theo ống định hướng, mục tiêu có thể bắn tới 200m tuy nhiên cánh cung cũng khá dài và bắn tạo nên sát thương trực diện ban đầu không ai hiểu như vậy có ý nghĩa gì bởi so sáng với máy bắn đá loại 1 thì hoàn toàn thua kém về sức sát thương cùng với công sức chuẩn bị lại nhiều và chế tác khó hơn.
Thế nhưng Sơn hỏi: Nếu như không phải bắn 1 viên đá mà là bắn khối chất nổ như trước kia phát minh thì sẽ như thế nào?
Lúc này thì toàn đội nghiên cữu cũng như ban tham mưu của bộ quốc phòng mới vỡ lẽ ra tác dụng của loại máy này cũng như cách sử dụng thuốc nổ t·ấn c·ông.
3, Chất nổ.
Đây là 1 bước tiến lớn trong c·hiến t·ranh của loài người mà người Tàu chính là những người phát minh ra đầu tiên và áp dụng thế nhưng đến khi Hồ Nguyên Trừng con trai của vua Hồ Quý Ly mới là người thực sự phát triển pháo và áp dụng nó hiệu quả vậy nên khi nhà Hồ thất bại trong cuộc c·hiến t·ranh với nhà Minh thì Hồ Nguyên Trừng mới b·ị b·ắt sáng Tàu và chính ông cũng là người cải tiến đại pháo cho nhà Minh vậy nên sau này nhà Minh xuất quân đều làm lễ cúng Hồ Nguyên Trừng mới được, vậy mới nói người Việt mới là ông tổ của pháo Trung Quốc( không nói tới pháo phương Tây sau này nhé).
Quay lại nói về nước Việt của Sơn thì lúc này, chất nổ cũng được tinh chế ra sau bao lần thử nghiệm gồm thay đổi hàm lượng các chất trong đó thì cũng có được kết quả tạo ra chất nổ ngang gọi là thuốc nổ đen làm từ bột than, chưng cất phân dơi và bột lưu huỳnh được lấy từ mỏ tại Thái Nguyên.
Ban đầu, thuốc nổ đen này chỉ được dùng trong việc nổ đá, phá hầm, làm đường, đào mương nhanh chóng cũng đã giúp giảm rất nhiều công lao động của nước Việt thế nhưng để áp dụng vào trong c·hiến t·ranh thì còn chưa biết.
Sơn lại phải chỉ cho đội nghiên cứu thử nghiệm trộn các mảnh kim loại như vậy có thể gây nên sức sát thương kinh khủng nhờ tác động của chất nổ còn khiến các mảnh kim loại nhỏ văng ra cắt vào da thịt người thì mới là khủng kh·iếp.
Thế nhưng để áp dụng vào chiến đấu còn cần phải có kích nổ đây lại nảy sinh thêm 1 công việc nữa là tìm kiếm mỏ chu sa cũng như sau đó nung tách thủy ngân. Với diện tích rộng lớn có nhiều mỏ khu vực phía Bắc cũng như có khu vực núi lửa còn hoạt động thì khả năng cao là có quặng này rất cao.
Sơn cũng liền mô tả cho các thành viên trong tổ nghiên cứu để họ có thể liên hệ các nơi tìm kiếm cho công tác nghiên cứu cũng như sản xuất cho c·hiến t·ranh.
Một khi chế tạo được bom kết hợp với pháo bắn sẽ là 1 cuộc đồ sát với bất cứ 1 đội quân nào gặp phải bởi đây chính là v·ũ k·hí vượt thời đại không phải là ít mà là thời nguyên thủy với thời hiện đại mất rồi.
0