0
Đã lâu lắm rồi, vùng đồng bằng rộng lớn mới có thể trải qua 1 mùa đông có đầy đủ ăn uống đến vậy bởi hằng năm đều có số lượng n·gười c·hết đói do c·hết đa phần là trẻ nhỏ hoặc người già không được ưu tiên thức ăn, lại có nhiều người trưởng thành vì cái ăn của bộ lạc mà phải ra ngoài đi săn bắn dẫn tới việc t·ranh c·hấp con mồi với hung thú mà m·ất m·ạng, các bộ lạc cũng có chăn nuôi tuy nhiên số lượng quá ít không đủ phục vụ cả bộ lạc vậy nên cứ đến mùa đông thì các bộ lạc lại bị sụt giảm nhân khẩu nghiêm trọng.không những người già, trẻ em mà có cả người trưởng thành khỏe mạnh.
Thậm chí có nhiều trường hợp còn bị bộ lạc khác t·ấn c·ông để ăn thịt dẫn tới cả bộ lạc toàn diệt nữa.
Tất nhiên, quy luật sinh tồn mạnh được yếu c·hết vẫn luôn hiện hữu nhưng khi mà đói kém thì nó còn rõ ràng hơn bởi con người đứng trước bờ vực sinh tử thì phần con bên trong càng trỗi dậy hơn nhất là thời này còn chưa có 1 giáo pháp nào dạy dỗ con người hướng tới điều đúng đắn cả.
Như vậy cứ mỗi mùa đông trôi qua lại có không ít bộ lạc bị tiêu diệt nhát là các bộ lạc nhỏ còn có cả bộ lạc lớn bị đàn thú t·ấn c·ông nữa.
Năm nay ngoài việc đàn hung thú tập kích bộ lạc Chó Đen đã bị nước Việt tiêu diệt thì phần lớn các bộ lạc đều cho những nam nhân khỏe mạnh tới lao động xây dựng thành Gia Định để đổi lấy bao ăn ở cùng nhu yếu phẩm như bột khoai, muối, nồi sành….
Nhờ đó mà áp lực lương thực dự trữ của họ cũng giảm hẳn nên gần như không có tình trạng c·hết đói diễn ra cùng với c·hết do cảm lạnh cũng giảm nhờ số nồi đất có được làm thay đổi điều kiện sống đáng kể.
Trong các bộ lạc chỉ duy trì số lượng chiến binh ít ỏi để bảo vệ bộ lạc khỏi hung thú cùng với phần lớn là người già và trẻ em bởi phụ nữ cùng nam giới trưởng thành hầu hết đều đã tới thành Gia Định làm việc, thế nên những người trong bộ lạc chỉ yên tĩnh sống trong khu vực an toàn mà không cần phải ra ngoài.
Cũng vì thế mà tạo ra 2 nhóm người rõ ràng đó là những người quyền cao chức trọng ở lại bộ lạc cũng như sống sung sướng trên xương máu cũng như công sức của những thanh niên khỏe mạnh đang phải lao động vất vả với các công việc đào đất cất gỗ nặng nề cũng như trong lúc này họ luôn được nhìn thấy hình ảnh của sự quan tâm của những lãnh đạo nước
Việt đối với dân chúng cũng như việc ăn ở của dân chúng nước Việt cũng thật sự rất cao so với họ, nhờ thế mà đám người làm thuê này cũng được hưởng ké không ít những thức ăn ngon, nhà ở đôi khi còn có cả quần áo nữa, thứ mà xưa nay họ không có được, đối với họ quanh năm chỉ có 1 miếng da thú đã là rát tốt nên mùa đông nhiều lúc da thú gặp vấn đề không dùng được thì đành phải t·rần t·ruồng chịu lạnh giá giữa đông.
Thế mà lúc họ sau thời gian vất vả lao động, trở về bộ lạc thì 1 khung cảnh trái ngược diễn ra, trong lúc bọn họ đang bỏ sức ra để lao động đổi lấy tài nguyên, thực phẩm về cho bộ lạc thế nhưng khi trở về bộ lạc lại thấy 1 cảnh tượng hết sức căm tức bởi trong khi vợ con của họ phải chịu cảnh đói khổ mặc dù không tới mức đói nhưng cũng hết sức gầy yếu mà những kẻ lãnh đạo kia chỉ việc ăn rồi ngồi 1 chỗ không làm gì lại cực kì béo tốt ăn sung mặc sướng.
Chinh sự việc này khiến cho rất nhiều người tức giận tuy không dám nói ra thế nhưng vấn đề này cũng cháy âm ỉ trong bộ lạc mà theo đó họ cứ chuyền tai cho nhau từ những người đi làm thuê tại Gia Định, họ đều kẻ về 1 nước Việt có cuộc sông tốt nhờ chính sách hỗ trợ của chính quyền cho mọi người dân theo đó bất kì ai cũng có việc để làm chứ không bị bỏ rơi đồng thời nước Việt lại không đẻ ai bị đói thậm chí những ai lao động nhiều lại nhận được rất nhiều thực phẩm và vật phẩm thiết yếu như quần áo…..
Bởi bất cứ ở đâu con người đều có mưu cầu có cuộc sống hạnh phúc hơn vậy nên khi biết được cuộc sống người dân Việt tốt như vậy thì ai cũng mong muốn được gia nhập thế nhưng vướng mắc ở đây chính là tầng lớp lãnh đạo và các chiến binh dưới trướng quá mạnh mẽ, người dân đều hiểu rằng nếu như tự dưng rời bỏ bộ lạc mà không có sự cho phép thì bản thân sẽ bị đám chiến binh chó săn của thủ lĩnh tiêu diệt ngoài ra người dân cũng sẽ bị xử tử bằng cách ném đá tới c·hết, tuy nhiên không thể rời đi thi họ vẫn có cách để gia nhập nước Việt.
Kết thúc việc xây dựng thành Gia Định thì thời gian sau đó nước Việt vẫn luôn mở cửa chính sách nhập cư cũng như tuyển lao động phổ thông của các bộ lạc khác tới làm việc trả công, nếu so sánh với năng suất lao động ở nước Việt với các bộ lạc thì là 1 trời 1 vực nên nguồn lợi này hoàn toàn được các lãnh đạo bộ lạc tận dụng để nhằm kiếm thê tài nguyên nhưng họ cũng không lường trước được đây cũng là cơ hội móc nối cũng như những công nhân có cơ hội liên hê với các quan chủ quản nước Việt nhằm tìm cách đưa được người thân tới đây.
Đối với nước Việt thì có thêm nguồn nhân lực luôn được ưu tiên vậy nên cũng không ngần ngại mà liên hệ với các thương đội của bộ ngoại giao liên hệ để mua đứt các công nhân này cùng người thân của họ với giá cả thị trường như 1 nam trưởng thành đổi lấy 2 cái nồi gốm hoặc 1 con dao đồng còn 1 nữ trưởng thành đổi 1 nồi gốm còn 1 đứa trẻ lại đổi được 1 chiếc nồi nhỏ đây cũng là mức giá cao gấp 2 lần so với giá tại các lễ trao đổi thường niên bởi dù sao đây là đổi lấy cả 1 gia đình chứ không phải chỉ là 1 người bởi tư tưởng chính sách nước Việt đưa ra không chỉ lấy sức lao động từ nhân khẩu mà muốn chiếm được nhân tâm cũng giúp cho người lao động được yên tâm mà làm việc chứ không phải chỉ lấy 1 nô lệ để làm việc.
Tuy rằng nước Việt có rất nhiều lương thực cũng như muối, đồ gốm, dao đồng sẵn sàng trao đổi thế nhưng thủ lĩnh các bộ lạc cũng không phải kẻ ngốc, họ cũng chưa ngu tới mức đem bán hết số lao động của bộ lạc bởi dù sao bộ lạc cũng cần những người này lao động và nuôi sống, tuy rằng bán đi 1 gia đình được lời gấp 2 so với giá ở phiên trao đổi vậy nên tùy ở các bộ lạc lớn nhỏ, bộ lạc lớn như Sư tử, Cá Sâu, Cá Mập, Cá Voi thì mỗi bộ lạc bán đi 20.000 nhân khẩu cộng với các bộ lạc nhỏ nữa nhờ vậy mà nước Việt có thêm tới 100.000 nhân khẩu giúp cho dân số nước Việt tăng vọt lên nhanh chóng, đa phần những dân mới nhập cư này được phân bổ chủ yếu cho ngành nông nghiệp như trồng trọt và chăn nuôi bởi diện tích đất rộng lớn và còn rất thiếu dân cư.
Với làn sóng di dân như vậy cũng như đã nge thấy những người từ thành Gia Định trở về kể về những điều tốt đẹp ở nước Việt nên cũng nhen nhóm rất nhiều người có lòng muốn được ra đi nhất là những người trẻ khỏe, họ không có vị thế trong xã hội bộ lạc nhưng lại là người làm việc nhiều nhất lại không nhận được phần công xứng đáng khiến cho sự bất mãn lên cao, từ đó những người này gom với nhau thành từng nhóm lớn dần và ngày càng lớn mạnh.
Việc mua nhân khẩu số lượng lớn diễn ra vào đầu mùa xuân nhanh chóng được thực hiện xong trong 2 tuần để không làm xáo trộn bộ máy chính quyền nước Việt cũng như giảm thiểu các chi phí phát sinh trong quá trình phân bổ nhân lực cũng như cung cấp trang thiết bị vật tư cơ bản.