Sau 1 đêm bị tập kích vậy thủy quân nhà Hán đã rất mệt mỏi, tinh thần sa sút vì thế nên viên tướng lĩnh ra lệnh sáng nghỉ ngơi bù, đầu giờ trưa sẽ xuất hành t·ấn c·ông trực diện.
Lấy ưu thế về số lượng lao lên tiêu diệt q·uân đ·ội Việt bằng cách bao vây đảo.
Do lần trước truy đuổi đã thua thiệt nhiều rồi nên thủy quân Hán cũng biết rằng tiếp tục truy đuổi đường dài sẽ càng tổn hao nhiều hơn.
Vì vậy, quân Hán chia thành 4 đội do 4 chỉ huy thủy binh 4 châu tự phụ trách t·ấn c·ông 1 đảo phòng thủ phía trước, theo đó.
Quân Phúc Châu t·ấn c·ông phía Bắc.
Quân Kinh Châu t·ấn c·ông phía Tây Bắc
Quân Dương Châu t·ấn c·ông phía Tây Nam
Quân Thanh Châu t·ấn c·ông phía Nam.
Với mục tiêu nhanh chóng tiến lên bao vây 3 phướng tiêu diệt triệt để hòn đảo ngoài cùng đầu tiên của q·uân đ·ội Việt.
Quả thật với phương pháp dàn ra để t·ấn c·ông vậy đã nhanh chóng khiến cho đội tàu của nước Hán giảm t·hương v·ong tối đa, chỉ có khoảng 20 tàu bị hủy dưới sức t·ấn c·ông của thuyền nước Việt.
Khi nhận thấy đối phương có ý định bao vây và t·ấn c·ông theo phương thức biển người.
Tuấn ra lệnh: Đội thuyền lui về phòng thủ phía 2 bên đảo, sẵn sàng đạn pháo t·ấn c·ông khi chúng vào tầm!
Tuấn lại ra lệnh cho quân trên đảo: Đóng cửa đường lên đảo, tập trung phòng thủ đến cùng, q·uân đ·ội sẽ đánh 2 cánh để giảm áp lực.
Ngay lúc này, đội thuyền của nước Việt đồng loạt dàn sang 2 bên đảo tránh cho những thuyền quân Hán vượt qua, liên tục sử dụng pháo bắn bom sang phía tàu quân Hán.
Với nguồn tài nguyên mới trao đổi được cùng phương thức chế tạo bom đơn giản là thuốc nổ đen kết hợp với bình gốm thì cực kì rẻ.
Quân Việt cũng không hề tiếc rẻ số bom đang có, cứ khi nào 1 thuyền tiến lên thì đội hình sẽ mở ra cho nó vào giữa sau đó vây lại n·ém b·om lên thuyền cho c·hết hết.
Nếu đội thuyền quân Hán tiến lên đồng loạt thì sẽ hứng chịu mưa bom từ dàn pháo lắp trên các thuyền bởi mỗi thuyền đều có từ 6 tới 10 dàn pháo bắn với tốc độ 7 giây 1 viên đạn.
Lưới đạn khổng lồ chỉ cần rơi trúng trên thuyền hoặc gặp vật đốt thì bom này lập tức nổ và văng những mảnh kim loại ra trong khoảng 15m xung quanh, đây mới chính là sức sát thương lớn nhất của bom mảnh này.
Để số quả bom được nổ nhiều nhất thì trong số những quả bom bắn sang cũng có rất nhiều quả bom dầu đã được đốt ném sang khiến cho phía bên kia luôn có lửa sẵn rồi.
Thậm chí còn có rất nhiều con bè nhỏ theo chiều gió liên tục trôi về phía quân Hán đứng cuối gió, trên bè nhỏ này có chứa rất nhiều dầu lửa cùng với 1 số bom gắn ở phía sau nên chỉ cần tới gần những quả bom dầu này sẽ đốt chảy quả bom khiến cho không chỉ trên sàn mà dưới nước hay xung quanh thuyền quân Hán liên tục nổ.
Trận thủy chiến ở 2 bên đảo thứ nhất diễn ra cực kì căng thẳng.
Nhờ có ưu thế về pháo binh và bom nổ khiến cho đội tàu Hán không dám tiến lên mà lùi về phía sau những con tàu đã bị đốt cháy để tránh những quả bom cũng những bè nổ kế tiếp.
Vì bế tắc trong việc t·ấn c·ông 2 mạn Nam, Bắc đảo mà thành ra toàn bộ quân Hán tràn lên đánh thẳng mặt chính diện đảo.
Trong khi mặt chính diện đảo là hướng có độ dốc rất lớn, phía trên cao do quân Việt nắm giữ đã xây dựng từ trước nơi phòng thủ và đường đi lên đã hoàn toàn bị những tảng đã lớn chặn lại, tạo thành bức tường cao tới 2m.
Quân Hán lợi dụng số lượng cung thủ cùng nhân thủ đông đảo mà đứng trên thuyền bắn áp chế quân Việt khiến quân việt không thể đứng trên bức tường phòng thủ mà phải đứng ở bức tường phía trên cách đó 50m.
Vì thế quân Hán cứ ào ào từ các thuyền tràn xuống bãi biển sau đó nhanh chóng chen chúc nhau leo lên con đường duy nhất lao lên, tận dụng bức tường của quân Việt để tránh bớt t·hương v·ong thế nhưng quân Việt đã chuẩn bị trước sẽ không để yên vậy.
Khi thuyền neo tới đảo thì không thể t·ấn c·ông do ngoài tầm bắn của pháo nên không thể làm gì nhưng, khi quân hán tràn vào bãi biển thì lập tức bị những quả pháo liên tục giã xuống tạo thành những hố bom sâu hơn đầu người, mảnh cát, đá, sói cùng mảnh đồng liên tục văng xung quanh khiến cho hơn 15 tên c·hết cũng như b·ị t·hương.
Thế nhưng quân Hán quá đông, gần 20 vạn quân là con số lớn cứ như đàn kiến vậy b·ị đ·ánh dạt ra 1 chút thì sẽ có người khác lao lên trám vào vị trí lại tiếp tục lao lên.
Cũng vì bãi biển hẹp lại có nhiều đá khiến cho quân Hán tiến lên không được nhanh nữa lại liên tục bị bom nổ khiến cho chúng giờ lại giống với nước đang tràn vào màu đen vậy cứ tràn lên dần dần.
Lúc này, toàn bộ pháo của quân Việt có tới hơn 100 khẩu pháo ở trên đây, nói là pháo nhưng nó chỉ đơn giản là 1 cần vọt ném thẳng thững bình thuốc nổ xuống mà thôi.
Nhờ trên đất liền khô ráo nên toàn bộ thuốc đều nổ và gây sát thương khiến cho quân Hán bắt đầu nhụt chí.
Thế nhung quân Hán có 1 đội quân gọi là đốc binh luôn đi phía sau đốc thúc quân lính tiến lên, nếu có kẻ nào quay đầu chạy lại thì sẽ bị đốc binh này g·iết luôn.
Không còn đường quay lại, đám lính Hán cứ vậy điên cuồng lao lên phía trước mặc cho bom rơi trên đầu.
Quãng đường khó khăn từ bãi biển chạy tới bức tường cũng đã mất đi 5 vạn quân c·hết cùng b·ị t·hương đang nằm kêu rên trên đất.
4 thủy sư đô đốc của 4 châu vẫn kiên quyết tiến quân.
Thế nhưng, khi chúng vượt qua bức tường mới thật sự kinh hoàng bởi trên bức tường là có rất nhiều thuốc nổ đã được chôn sẵn tại đây.
Khi mà quân Hán đang nhung nhúc như kiến ở dưới thì lúc này chỉ huy quân Việt đồn trú trên này ra lệnh: đốt lửa!
Nhanh chóng xung quanh có 50 đuốc lửa tẩm dầu ném thẳng xuống vùng có nhiều lá khô ngay chỗ quân Hán tập trung.
Sau đó là những t·iếng n·ổ: Đùng! Đùng! Đùng….. liên tiếp nổ ra.
Kế tiếp đó là những tiếng la hét vang lên thấu trời, những người đang ở trên mặt đất b·ị b·ắn lên không trung sau đó rơi xuống đập vào những tảng đá vô tình bên cạnh.
Bên cạnh đó, tứ chi đứt rời, những nội tạng bay tứ tung, ruột người dài lòng thòng còn bay xa quàng lên những người lính khác.
Lúc này cảnh tượng kinh hoàng khiến cho quân Hán hoảng sợ tại mặt trong khi đó quân Việt do ở khoảng cách khá xa nên không nhìn rõ nên cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
Lúc này, toàn bộ quân Hán gần như đứng lặng sau đó nhìn đối diện phía quân Việt vẫn tiếu tục nhồi những quả bom xuống khiến họ không thể tiến lên được.
Quá bất lực và sợ hãi, 1 tên lính trẻ kêu lên: Lùi thôi! Tiến lên là c·hết hết!
Sau đó, tên lính quay đầu bỏ chạy trở về thuyền, có 1 người ăt có người thứ 2 cứ như vậy tất cả lính đều chạy trở về khiến cho đốc binh không thể cản nổi.
Nhìn cảnh binh lính bỏ chạy như vậy, những thủy sư đô đốc của các châu cũng đành bó tay ra lệnh đánh kẻng thu binh.
Nghe tiếng Keng! Keng vang lên giống như đươc thoát án tử, toàn bộ q·uân đ·ội chạy nhanh rút về thuyền càng nhanh hơn nhiều lúc tràn lên.
Tuấn lúc này thấy địch đã chạy cũng không dán ngăn cản mà chi dám dàn quân 2 bên đánh tiêu diệt sinh lực địch mà thôi bởi hắn vẫn nhớ câu nói ở nước Việt: Không được đánh chó cùng đường.
Nhờ thế mà quân Hán có thể chạy trở về cách đảo thứ nhất này 30km mới hạ neo nghỉ ngơi cũng như tập trung lại đội hình.
Quân Việt thấy địch rút rồi cũng bắt đầu kiểm kê thiệt hại cũng như dọn dẹp chiến trường.
1 buổi chiều chiến đấu mà quân Hán đã bỏ lại tại đảo thứ nhất cùng trên biển khoảng 7 vạn xác c·hết. Chủ yếu là c·hết trên quãng đường di chuyển tới bức tường.
Riêng số quân Hán c·hết ở trên bức tường không nhiều như chỗ khác nhưng ở đây tập trung 1 chỗ khiến cho máu xác lẫn lộn nhau giống như những vùng máu cũng như hố bùn máu vậy.
Khi kiểm kê còn rất nhiều tên lính Hán còn thoi thói thở thì ngay lập tức sẽ được giải thoát khỏi đau khổ.
Những tên b·ị t·hương nặng cũng như mất tay chân cũng sẽ được tiễn đi tránh làm gánh nặng về sau.
Chỉ có khoảng 1000 tên lính còn lành lặn, bị ngất đi thì được đem về chữa trị cũng như trói chặt khủy tay tránh chúng nổi loạn.
Toàn bộ tên lính b·ị b·ắt được này sẽ được chữa trị khỏe mạnh sau đó sẽ được đem tới các mỏ đá để làm nhiệm vụ đào đá cho việc sản xuất xi măng trên dảo, từ đó trở đi, trên chân chúng đều có cùm chân để tránh chúng chạy đi.
Trong khi quân Việt còn đang dọn dẹp chiến trường cùng với tu sửa, sắp đặt lại bẫy cùng bức tường thì phía quân Hán đang chỉnh đốn lại quân.
Việc đầu tiên của thủy sư đô đốc là chém những binh lính bỏ chạy đầu tiên, nhanh chóng gần 100 người bị đem ra chém đầu thị chúng sau đó lại vứt xác xuống biển.
Sự việc này cũng khiến lòng quân sợ hãi thế nhưng cực kì nguội lạnh bởi họ đến đây chiến đấu vì nước Hán nhưng nước Hán lại vì cái gì không bảo vệ tính mạng họ mà coi họ, những người thấy không thể t·ấn c·ông nữa thì trở về mà b·ị c·hém.
Tất cả quân lính đều biết rằng không thể t·ấn c·ông lên được nữa bởi càng lên c·hết chóc càng nhiều do bom đạn ném gần lại càng dễ thế nhưng những kẻ làm tướng kia chỉ đứng phía sau không lao lên đâu hiểu hết những nguy hiểm đó.
Chỉ lạnh lùng hạ lệnh chém đầu mà không hỏi lòng quân ra sao cũng như tình thế ra sao.
Vì điều này mà cả doanh thủy binh Hán đêm đó mọi người đều im lặng không nói gì nữa, tất cả đều rất buồn bực, mất ý chí, mục tiêu chiến đấu, họ thà giải giáp về quê làm ruộng còn hơn.
Đêm qua đã phải mệt mỏi, ngài lại phải vất vả lao lên giữa mưa bom thế nhưng chỉ là lên nạp mạng để về khiến tâm lý ai cũng cực kì chùng.
Trong khi đó, trên đảo nhỏ, 4 thủy sư đô đốc của 4 châu đang họp, bọn họ nhận ra không thể tập trung quân mà tiêu diệt 1 mục tiêu được nữa bởi nếu làm thế thì sẽ trở thành mục tiêu đông đảo cho bom đạn t·ấn c·ông.
Vậy nên tướng Hán quyết định, từ ngày mai sẽ dàn rộng cánh quân ra t·ấn c·ông đồng loạt để giảm thiểu t·hương v·ong do những quả bom.
Tuy vậy nhưng thủy quân nhà Hán chỉ có thể nghỉ ngơi 2 ngày sau mới có thể t·ấn c·ông lần nữa bởi binh lính đang cần nghỉ ngơi hồi lại sức mới có thể tái chiến.
0