Dạng Thức Tâm Trí
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104. Trải nghiệm sinh tử
" Đùng!!! ". Ngay sau đó là một t·iếng n·ổ cực lớn vang lên.
Dù không biết nhiệm vụ này có liên quan hay ảnh hưởng gì đến bản thân không, nhưng ETLE gặp càng nhiều bất lời, Diệp Phong kiểu gì cũng có lợi hơn.
Hiện tại đây đã là cực hạn mà Diệp Phong có thể xử lý được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quần áo của mấy vị đặc công cũng tự động hồi phục nguyên trạng, v·ết t·hương trên cơ thể bắt đầu tự khép lại.
Suy nghĩ tới lui, ngoài Không gian Tâm trí ra thì Diệp Phong cũng không có gì có thể lấy ra trợ giúp mấy người cả.
Vậy nếu Diệp Phong cũng truyền thụ những kỹ năng này cho mấy vị đặc công, liệu lúc tỉnh lại, bọn họ có thể vận dụng chúng được không nhỉ?
Văn Linh vội vàng lấy tay đặt tại lồng ngực. Nơi đó không hề có v·ết t·hương nào, nhưng anh lại nhớ rõ cảm giác đau đớn lúc trước khi bị v·ụ n·ổ đánh bay ra.
" Liệu có kiếp sau không nhỉ? Kiếp sau mình sẽ làm tất cả những gì mình muốn, để không có tiếc nuối gì cả ".
Vừa nãy ý thức của họ đã hoàn toàn mất đi kết nối với thân thể, bồi hồi giữa sự sống và c·ái c·hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian giống như bắt đầu chậm lại, mọi việc xảy ra xung quanh dần không còn quan trọng nữa.
Công Vinh b·ị đ·ánh bay ra ngoài hơn ba mét, một mảnh đ·ạ·n cắm sau vào xương sườn khiến hô hấp của anh trở nên rất khó khăn.
Chiến trường khôi phục lại nguyên trạng trước đó, thân hình Diệp Phong cũng từ từ biến mất, thời gian lại tiếp tục chảy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu không biết cách này có hiệu quả hay không, " Trước quan sát biến hóa của bọn họ, nếu có tiến bộ sẽ tiếp tục truyền thụ thêm ".
Bỗng cả bốn người ngã quỵ xuống đất, bọn họ như người sắp c·hết đ·uối vừa mới được vớt ra khỏi dòng nước, tim đập mãnh liệt như trống kéo quân, hô hấp dồn dập hít lấy hít để không khí.
Bốn người đặc công Văn Linh lại không may mắn như vậy, nằm ngay giữa trung tâm v·ụ n·ổ.
Sau này, khi kho dữ liệu mà Diệp Phong sao chép được càng nhiều, thì việc mô phỏng ra một hoàn cảnh chân thực bất kỳ sẽ càng đơn giản hơn.
Tên lửa đ·ạ·n dược như mưa rơi không cần tiền dội xuống chiến trường.
Mọi chuyện xảy ra thực sự quá nhanh đến mức anh chỉ kịp hét lên một tiếng, thì quả t·ên l·ửa đã bắn xuống.
Việc này yêu cầu rất nhiều tính toán cần xử lý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng trình độ này không phải người bình thường có thể đơn giản học được, cần có cơ duyên cảm ngộ mới đạt đến, nên Diệp Phong không tính toán lấy ra truyền thụ. Tạm thời cất giữ thành một cuốn sách riêng.
Nhưng lần này anh biết mình có lẽ mình sẽ không làm tròn chức trách được rồi.
Lúc tỉnh lại, Tí Bảnh vẫn còn nhớ rõ những gì cậu đã dạy nó trong mơ.
Dẫn những tên nhóc đó hoàn thành nhiệm vụ và trở về an toàn là trách nhiệm của anh, một người đội trưởng.
Việc này cũng không thể trách Diệp Phong được, đây là lần đầu Diệp Phong sáng tạo ra một khung cảnh phức tạp như vậy.
" Cẩn thận! ". Đội trưởng Công Vinh Tiếng thất thanh hét lớn.
Âm thanh xung quanh dần dần trở nên an tĩnh, ý thức của Công Vinh đang càng lúc càng yếu đi.
Mọi thứ đều quay trở về nguyên trạng cách đó vài phút.
Chỉ là cậu không thể nào cùng đi với bọn họ ra nước ngoài được, như vậy chắc chắn sẽ bại lộ vấn đề của bản thân.
" Xin lỗi Văn Linh, xin lỗi Tấn Tài, xin lỗi Quang Hải. Anh đã không thể bảo vệ các cậu ".
Nhưng vậy cũng tốt, chứ nếu mỗi lần thiết lập lại sự vật trong Không gian Tâm trí mà cũng tiêu tốn Linh Năng như lúc ban đầu, thì Diệp Phong sẽ không thể tùy ý thử nghiệm và sáng tạo được.
Một quả đ·ạ·n pháo cao xạ không biết từ nơi nào bay tới, nổ tung giữa đám bộ đội Việt Quốc.
" Có lẽ nên phân chia mỗi loại kiến thức thành các cấp độ từ nhập môn, cơ bản, nâng cao, chuyên nghiệp. Sau đó từ từ truyền lại, tránh để bị quá tải thông tin ".
Diệp Phong cần tranh thủ thời gian để giúp các đặc công tiến bộ nhiều hơn.
Bọn họ cảm giác như mình vừa dạo chơi quỷ môn quan một lần.
Người đeo mặt nạ thần bí hiện ra thân hình, lắc đầu nhìn thảm trạng của bốn vị đặc công.
Tấn Tài hoảng hồn sờ lên tay trái của mình, " May quá, tay trái vẫn còn. Tôi vẫn còn cảm thấy đau ở xương sống đây này! Quả t·ên l·ửa c·hết tiệt đó là từ đâu tới vậy? ".
Quang Hải cũng lo lắng sờ lên má trái của mình. Nếu thật sự bị nổ mất một bên mặt, anh sẽ không dám ra đường gặp ai nữa mất.
Rất nhiều thứ Diệp Phong đều chưa từng sao chép qua, chỉ có thể nửa thật nửa giả bổ sung ra.
Có vẻ như chỉ tốn hao nhiều năng lượng lúc sáng tạo ra hoàn cảnh và sinh mệnh, còn việc diễn biến của sinh mệnh và hoàn cảnh sẽ tiêu tốn rất ít năng lượng của Không gian Tâm trí.
Để bọn họ từ từ luyện tập thì không biết đến khi nào mới học hết được, chỉ có thể áp dụng phương pháp nhồi nhét cấp tốc.
Diệp Phong phất tay một cái, thời gian giống như bắt đầu tua ngược lại.
Hai cuốn sách tách ra thành hai bộ sách, mỗi bộ bốn cuốn, bao gồm Nhập Môn, Cơ Bản, Nâng Cao và Chuyên Nghiệp.
Vì những thứ mô phỏng ra sẽ có đặc tính giống y như hàng thật, không cần Diệp Phong phải tự mình tưởng tượng bù đắp.
Kỹ Năng đua xe của Patro thì là trình độ cao nhất trong Chuyên Nghiệp.
Thời gian đêm nay không có nhiều, Diệp Phong không biết các đặc công sẽ tỉnh dậy lúc nào.
Hơn một tiếng trước, bọn họ phá tan lô cốt địch phía trước, hoàn thành việc mở rộng chiến hào tới sát thành lũy của địch.
" Chuyện gì vừa xảy ra? Không phải chúng ta vừa bị t·ên l·ửa bắn trúng sao? Em còn tưởng mình đ·ã c·hết rồi cơ chứ! ".
Trời bắt đầu tối, nhưng tình hình chiến trận vẫn diễn ra cực kỳ căng thẳng.
Toàn bộ chiến trường này đều là do Diệp Phong tạo ra từ việc kết hợp ký ức của Chưởng môn Tập, cùng với những thứ mà cậu đã từng sao chép bằng xúc tu trước đo.
Việc này rất đáng để thử nghiệm.
Cũng may là việc hoàn nguyên lại không tốn quá nhiều năng lượng. Linh Năng và tinh thần lực tiêu hao không đáng kể.
Quá nhanh!
Diệp Phong đã cố gắng tạo ra một v·ụ n·ổ chân thật nhất có thể, nhưng có vẻ uy lực có chút lớn, khiến bốn vị đặc công đều trọng thương sắp c·hết.
Diệp Phong trầm tư giây lát, phất nhẹ tay. Trong hư không lập tức hiện ra một hàng kệ sách.
" Tốt quá, các cậu vẫn còn sống. Quá tốt rồi! ".
…
Ký ức của John cũng giúp ích trong đó, hắn ta từng tiếp xúc với rất nhiều loại v·ũ k·hí nóng hiện đại của tổ chức ETLE.
Dù là gì, thì đó chắc hẳn cũng là thứ quý giá nhất đối với mỗi người.
Vào giây phút cận kề sinh tử, tiếng lòng chân thật nhất của con người mới có thể vang lên.
Diệp Phong nghĩ đến việc giao tiếp với chú chuột nhỏ Tí Bảnh, cậu có thể truyền ý nghĩ của mình cho nó đồng thời cảm nhận được cảm xúc của nó.
Nên những yếu tố cách xa người chơi, để giảm gánh nặng tính toán bằng cách chỉ dùng hình ảnh và âm thanh thay thế.
Công danh, tiền bạc? Hay là bạn bè, gia đình, người yêu?
Thỉnh thoảng lại có ánh lửa lóe lên, sáng tỏ cả một vùng trời, theo sau là t·iếng n·ổ rung động trời đất.
Kiến thức đua xe thì thiên về kỹ xảo nhiều hơn, rất phù hợp để luyện tập trong Không gian Tâm trí.
Nhất là những cảnh khói lửa với nhiều v·ũ k·hí đ·ạ·n dược như thế này, Diệp Phong chỉ có thể tự mình dựa vào ký ức của Chưởng môn Tập để tạo dựng lại.
" Tại sao lại như vậy chứ? Tại sao chúng ta lại bị đưa tới nơi này? Chẳng lẽ đây chính là cách mình phải kết thúc cuộc đời sao? "
Tác giả: gakobitmiss. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ hai bộ sách, Diệp Phong lấy ra hai cuốn sách Nhập Môn, sao chép thành bốn phần, đẩy chúng bay vào đầu của bốn vị đặc công.
" Tiếc rằng chưa tìm được bạn gái, chưa có được gia đình nhỏ của riêng mình ".
Cho dù Diệp Phong đẩy tốc độ thời gian trong Không gian Tâm trí lên tối đa 300 lần, 1 tiếng hiện thực cũng chỉ tương đương với 100 tiếng trong mơ, chừng hơn 4 ngày.
Kẻ thù của kẻ thù chính là đồng mình, nên Diệp Phong rất muốn giúp Cục Tình Báo chống lại ETLE.
Đây là ý tưởng nảy sinh khi Diệp Phong biết bốn vị đặc công sẽ chuẩn bị ra nước ngoài đối đầu với ETLE.
" Như vậy cũng tốt, hi sinh trên chiến trường chính là vinh quanh cao nhất của người lính ".
Đội trưởng Công Vinh hoàn toàn đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, mà không để ý rằng, thế giới xung quanh thật sự đang chậm lại.
Diệp Phong từ đó lấy ra hai cuốn sách, một cuốn là của Patro có chứa kỹ năng đua xe của anh, một cuốn là của Chưởng môn Tập có chứa võ học của ông.
Nghĩ đến là làm, Diệp Phong mau chóng phân loại, sắp xếp lại tri thức võ học và đua xe thành bốn phân loại.
Ngay cả khói thuốc s·ú·n·g cũng bị đông cứng.
Kiến thức võ học quả thật như biển rộng mênh mông, bao gồm cả lí luận võ đạo, chiêu thức võ thuật, cảm ngộ tinh thần…quá nhiều để học trong một lần, nên Diệp Phong không dám lấy ra hết một lần.
Một bàn tay to lớn đột nhiên dang ra, ôm trầm lấy cả ba người.
Bụi đất bay ngược với quỹ đạo nổ tung ban đầu, quay về vị trí cũ. Những mảnh đ·ạ·n cắm vào người mấy vị đặc công cũng tự động rút ra, tụ tập lại một chỗ thành hình t·ên l·ửa như ban đầu.
Người lính bộ đội dẫn đầu khoảng cách xa nhất, bị sóng xung kích hất bay sang một bên, lăn lộn vài vòng trên mặt đất mới dừng lại.
Ở chỗ này, mạng sống của con người lúc nào cũng ở ngàn cân treo sợi tóc. Ngay cả bốn vị đặc công tinh nhuệ nhất cũng không phải ngoại lệ.
Diệp Phong chỉ có thể nghĩ cách trợ giúp bọn họ hoàn thành nhiệm vụ.
Tên lửa rút khỏi mặt đất bay về lại trong họng pháo.
Văn Linh được đồng đội phía trước che chắn, không bị ảnh hưởng trực tiếp, nhưng vẫn bị sóng xúc kích quá lớn chấn động đến ngũ quan chảy máu, toàn bộ ngũ tạng trong cơ thể đều bị chấn động kịch liệt.
Giác quan nhạy bén nhiều lần giúp anh dự báo trước nguy hiểm, lần này đã không thể kịp thời phát huy tác dụng nữa.
Tưởng chừng chiến thắng đã nằm trong tầm tay, nào ngờ tất cả đều bị một quả t·ên l·ửa làm cho tan thành bọt nước.
Tấn Tài thê thảm nhất, cột sống bị bẻ gãy vặn vẹo, tay trái đứt lìa. Quang Hải bị sóng nhiệt nuốt chửng nửa bên mặt, toàn thân cắm đầy mảnh sắt sắc nhọn.
" Có lẽ mình nên đẩy nhanh tiến độ một chút ".
Nhất là những gì xảy ra xung quanh bốn người đặc công, đều cần Diệp Phong tự mình thao tác mới có thể tùy thời biến đổi phù hợp với những gì phát sinh.
Chương 104. Trải nghiệm sinh tử
Đội trưởng Công Vinh là người đầu tiên cảm nhận được nguy hiểm trước đó, nhưng anh cũng không thể làm ra bất kỳ phản ứng gì.
Không đúng, phải nói là đứng yên mới đúng.
Diệp Phong âm thầm tự nhủ.
Cả chiến trường đều bị một cỗ lực lượng vô hình bao phủ, khiến cho mọi thứ trở nên bất động.
Việc duy nhất đội trưởng Công Vinh muốn làm lúc này không phải là tìm chỗ trú ẩn an toàn, mà là ngay lập xác nhận tình trạng an toàn của các đội viên.
Đội trưởng Công Vinh thở phào nhẹ nhõm.
" Phải nói là chúng ta đã sống lại mới đúng! ". Quang Hải lấy tay chỉnh lại mắt kính, không dám tin nói.
" Gia đình chắc sẽ rất đau lòng vì c·ái c·hết của mình, chỉ mong họ có thể vui vẻ tiếp tục sống ".
Thật ra thì Việt Võ Đạo của Chưởng môn Tập đã đạt đến trình độ cao hơn nữa, có thể coi là cấp Đại sư.
Dù rằng Diệp Phong đã cố hoàn nguyên ra một khung cảnh chân thực nhất nhưng vẫn không thể hoàn toàn giống thật được.
Nếu người cần hộ tống lần này rất quan trọng với ETLE, vậy thì Diệp Phong sẽ giúp Cục Tình Báo đưa được người này về Việt Quốc.
" Lần này coi như làm nháp lấy kinh nghiệm. Bốn người các anh chịu khó chịu tốt chút để tôi thử nghiệm vậy ".
Hiện tại trong đầu của anh chỉ có tiếng lòng của chính bản thân.
Viên đ·ạ·n, t·ên l·ửa, máy bay đọng lại giữa không trung. Những người lính giữ nguyên tư thế không nhúc nhích.
Giống như một người thiết kế thế giới trong trò chơi nhập vai, Diệp Phong cần phải kiểm soát tất cả các sự vật và sự việc diễn ra quanh bốn người chơi, để họ có cảm giác chân thực nhất.
Trong giây phút ngắn ngủi quý giá cuối cùng của cuộc đời, thứ ta sẽ nghĩ đến là gì?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.