Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 74. Đi tìm chủ nhân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74. Đi tìm chủ nhân


Cầm nón trên tay, Diệp Phong nghĩ đến một chuyện, cậu thử ném nó ra ngoài.

Diệp Phong núp sau ghế sô pha, cố gắng quan sát khuôn mặt cô gái và các chi tiết trong phòng.

" Có vẻ như về tổn thương vậy lí không quá chân thực, nhưng cảm giác truyền đến lại khá giống thật ".

Đến chỗ này, xúc tu đã biến thành to khổng lồ, đâm vào hư không, những sợi to nhỏ trên đó nhanh chóng lan tràn khắp không gian xung quanh.

Từ ngày đi lạc, nó đã trải qua không biết bao nhiêu đêm dài, chờ mong chủ nhân sẽ tìm thấy mình.

Tròng mắt C·h·ó nhỏ sáng rực lên, đuôi nó liên tục vẫy qua lại, miệng sủa mừng rỡ.

" Daisy, đây là xúc xích mẹ đặc biệt mua cho con, ráng ăn hết nghe chưa, đừng có biếng ăn nữa, mẹ rất lo lắng đó ".

" Vậy sao em không mua một con mới nuôi? "

Trở lại hiện thực, Diệp Phong tìm một chỗ gần đó, không làm phiền đến giấc ngủ của C·h·ó nhỏ, bắt đầu tìm kiếm tin tức chủ nhân của nó.

Né tránh một đòn t·ấn c·ông của Siêu c·h·ó, Diệp Phong cảm giác đã thử nghiệm đủ, vì vậy rời đi giấc mơ, trở về lại Không gian Tâm Trí.

Sao không phải là lướt mạng xã hội, như vậy cậu có thể nhìn thấy tài khoản của cô ấy.

Diệp Phong lập tức nghiêng mình nhảy qua một bên né tránh.

Trên màn hình trò chơi xuất hiện một dòng tin nhắn.

… (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô ấy đang chăm chú chơi một trò chơi nông trại.

Xúc tu trên trời phát ra ánh sáng hồng nhạt, chiếu lên đầu Diệp Phong, một cái nón lưỡi trai xuất hiện.

" Có lẽ chỉ những vật đã được lưu giữ trong Không gian Tâm Trí mới có thể xuất hiện trong giấc mơ của người khác ".

Kênh này chiếu một bộ phim tài liệu, một chú c·h·ó xuất hiện trên màn hình.

C·h·ó nhỏ nhe ra răng nanh, miệng khẽ gầm gừ.

C·h·ó nhỏ coi Diệp Phong thành một mối uy h·iếp đến chủ nhân của mình.

Trên giao diện tìm kiếm xuất hiện một kết quả, avatar cũng giống trong giấc mơ.

Bỗng nhiên, bạn gái kéo lấy vai Thành Đạt.

Nó kêu lên đau đớn, sau đó văng ra mấy vòng, nhưng trên cơ thể vẫn lành lạnh.

Ngoài ra phản ứng của Diệp Phong rõ ràng nhanh hơn bình thường rất nhiều.

Cô gái dùng tên trong trò chơi là " Ma Tử Dạ " đây là manh mối sẽ giúp ích.

Thế giới trong giấc mơ vừa có quy luật, lại vừa có nhiều điều trái thực tế.

Vừa hết một bộ phim, Thành Đạt cầm lên điều khiển đổi kênh.

Diệp Phong vui mừng, gửi mời kết bạn, sau đó soạn một đoạn tin nhắn cho đối phương.

Xúc tu sáng lên, một âm thanh vang lên, thoang thoảng khắp cả vùng không gian. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Cơ hội tới! ".

Cái nón rớt xuống đất, nằm im ở đó, không có biến mất hay có chuyện gì xảy ra.

" Hình như cái nón này mình từng Sao chép, và lưu lại trên kệ sách trong Không gian Tâm Trí ".

Diệp Phong thử tưởng tượng ra một cái nón lưỡi trai.

Thành Đạt đang cùng bạn gái xem ti vi.

Diệp Phong lập tức điều động một cái xúc tu từ trên không hạ xuống, bao bọc lấy mình, kéo cậu lên trên cao.

" Daisy, xem hôm nay mẹ mua cho con xúc xích này! ".

" Em chỉ không muốn thôi ".

Diệp Phong liên tiếp né các đòn t·ấn c·ông của Siêu c·h·ó.

Nó cuối cùng cũng về đến nhà.

Hoàn toàn phụ thuộc vào chủ quan của mèo nhỏ.

Khung cảnh trong giấc mơ trực tiếp biến đổi, Diệp Phong không hề biết đây là ở đâu.

Khi c·h·ó cưng m·ất t·ích, Nhã Nam đã buồn rất nhiều, hai người cùng nhau tìm kiếm cả tháng trời, vẫn không có tin tức của bé c·h·ó.

Thành Đạt lập tức theo phản xạ đổi sang kênh khác.

" Daisy, tới giờ ăn rồi! ".

Khung cảnh bắt đầu thay đổi, mặt đường biến mất, thay vào đó là một gian phòng.

Thành Đạt lướt xem các video bóng đá, bạn gái thì thường sẽ chơi game hoặc xem clip ngắn.

Quá lâu rồi nó mới có cảm giác an toàn như vậy.

" Hic, chơi ngu rồi ".

Từ trên cao nhìn xuống, toàn bộ căn phòng nằm trong một vùng không gian bị sương mù bao phủ.

" Còn khá thông minh, hèn gì có thể lang thang kiếm ăn lâu như vậy ".

Sau nhiều lần thử nghiệm với các dạng đồ vật khác nhau, Diệp Phong xác định mình có thể mang theo các đồ vật đã Sao chép vào Không gian Tâm Trí, đến trong giấc mơ.

Chạy vào nệm c·h·ó quen thuộc của mình, bên trong có một con búp bê nằm đó, C·h·ó nhỏ ngậm búp bê vào miệng, nằm cuộn tròn trong chỗ ngủ quen thuộc.

Cô gái cũng phát hiện ra Diệp Phong, kinh hoảng thét lên.

Nó biến thành một con siêu cấp cho to cao đến hơn hai mét, bảo vệ chủ nhân sau thân thể, đôi mắt hung dữ nhìn chằm chằm Diệp Phong.

Diệp Phong thử tưởng tượng ra một đồ vật mình chưa từng Sao chép.

Siêu tốc thần kinh mở ra.

Đây là nhà của nó!

Diệp Phong thầm nghĩ.

Xem ti vi một hồi, hai người cũng thấy chán, bắt đầu theo thói quen cầm lên điện thoại.

Diệp Phong chỉ dành lật xem giới thiệu của từng trò chơi một, nếu thấy giống với trò chơi của cô gái, liền thử tải về.

Các cảm giác mà Diệp Phong cảm nhận được trong giấc mơ, đều xuất phát từ mèo nhỏ, chứ không phải của bản thân Diệp Phong.

Cái này giống như là hai ý thức đang giao đấu, không phải thân thể giao đấu.

Tuy rằng thân thể không bị tổn thương gì, nhưng cảm giác đau lại xộc thẳng lên não.

Chính hi vọng đó giúp nó sinh tồn trong thành phố khắc nghiệt.

Cô ấy đã từng coi nó như con của mình, làm sao có thể dễ dàng quên như vậy.

Tác giả: gakobitmiss

Nó quá nhớ cảm giác này.


Diệp Phong cầm lên cái nón quan sát.

Diệp Phong cố gắng thể hiện thiện ý của mình.

Diệp Phong nhanh chóng quay trở lại giấc mơ của C·h·ó nhỏ.

Lập tức một cỗ cảm giác đau đớn như thật truyền tới, đồng thời Diệp Phong b·ị đ·ánh bay ra mấy mét. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong giấc mơ này, Siêu Thị Giác, Thính Giác, Khứu Giác có vẻ không còn tác dụng, chỉ có Siêu tốc thần kinh vẫn sử dụng được.

Thả mình nhảy xuống, không cần xúc tu trợ giúp, Diệp Phong lao vào quần nhau với Siêu c·h·ó.

Thấy có người lại trong phòng, bản năng hình thành trong nhiều tháng lang thang trỗi dậy.

Toàn bộ căn phòng bắt đầu lay động.

Nó không thèm để ý ba con c·h·ó to xung quanh, liều mình chạy về phía phát ra âm thanh.

Bạn gái Nhã Nam bất đắc dĩ lên tiếng.

C·h·ó nhỏ không dám tin vào đôi mắt mình nữa.

Cuối cùng Diệp Phong tìm ra một trò chơi giống nhất, bắt đầu tạo tài khoản, nhập nickname " Ma Tử Dạ " tìm kiếm.

Đây giống như là một tín hiệu.

C·h·ó nhỏ nghe không hiểu lời nói, nhưng nó cảm nhận được sự quan tâm của chủ nhân.

Nhìn nét mặt bạn gái, Thành Đạt biết cô ấy vẫn còn nhớ c·h·ó cưng của mình.

Siêu cấp C·h·ó nhỏ đột nhiên lao đến, miệng lớn há ra, táp vào người Diệp Phong.

Dựa vào thân hình nhỏ bé linh hoạt, chui vào các ngóc ngách, lẩn trốn các đòn t·ấn c·ông của đối thủ.

Cầm lên cuốn sách " Giấc mơ của C·h·ó nhỏ" Diệp Phong lật xem lại chi tiết giấc mơ vừa rồi, tìm thấy tên trò chơi và nickname của cô gái.

Một cái xúc tu bám vào không gian, ngăn cách sương mù khỏi chỗ này.

" Này không phải sợ em buồn sao? Anh sợ em nhớ lại bé c·h·ó của mình ".

Sương mù dần rút đi, Diệp Phong chính thức tiến vào giấc mơ.

Diệp Phong không còn dám để b·ị đ·ánh trúng nữa.

" Ngoan nào, tao không có ác ý đâu. Tao đến đây là để giúp mày tìm lại nhà ".

" Chào bạn, tôi tìm thấy Daisy, có thể liên hệ bạn đến đón nó không? "

" Nếu để nó đánh trúng thì có bị sao không nhỉ? ".

" Cũng đã qua hơn bốn tháng rồi, em cũng không còn buồn như trước nữa, anh không cần phải qua an ủi em nữa đâu ".

Cậu muốn tìm xem thông tin địa chỉ, hay phương thức nào có thể liên lạc với cô gái trong giấc mơ này.

Nó đang chiến đấu kịch liệt với ba con c·h·ó lớn.

Siêu c·h·ó phá tan gian phòng, lao ra đuổi theo Diệp Phong. Căn phòng vì thế cũng dần biến mất.

Nhã Nam lắc đầu.

" Anh là ai? Sao lại vào phòng của tôi? "

Hai cái xúc tu trên đầu Kỳ Nhông kéo dài, chui qua khe hở, tiến vào giấc mơ của C·h·ó nhỏ.

Nó không thèm để ý đến xúc xích trong khay, chạy thẳng đến bên chân của cô gái, đứng lên bằng hai chân sau, hai chân trước bám lên chân cô gái.

Mở điện thoại tìm kiếm tên trò chơi, vậy mà có đến 100 kết quả tương tự.

Thành Đạt còn biết nhiều lần bạn gái tỉnh giấc vì mơ thấy c·h·ó cưng rời nhà, bị người ta bắt đi mất.

Cũng may là rồi thời gian sẽ xóa dần đi nỗi đau mất mát, con người vẫn phải tiếp tục vui vẻ để sống.

Diệp Phong đưa đầu lại gần hơn quan sát, vừa lúc bắt gặp C·h·ó nhỏ đang cảnh giác cao độ nhìn mình.

Hai người quần nhau một hồi, Diệp Phong cũng dần rút ra một vài điều.

Hai người ở riêng, nhưng một tuần anh đều sẽ dành thời gian ghé thăm bạn gái ít nhất 1-2 lần.

" Cái này không phải, cái này hơi có vẻ giống, nhưng chi tiết này không giống lắm ".

Diệp Phong sẽ không thật b·ị t·hương trong giấc mơ, nhưng sẽ cảm giác được đau đớn, tổn thương, …

Diệp Phong nuốt một ngụm nước bọt, " Adu, nhóc này muốn làm gì ".

Cơ hội khó được, Diệp Phong muốn thử nghiệm chiến đấu với nó.

Chủ nhân!

" Anh không cần phải đổi đâu, để kênh đó xem cũng được ".

Lúc này C·h·ó nhỏ đã bị một con c·h·ó lớn cắn trúng, ném lăn ra đất, cực kỳ chật vật.

Diệp Phong thử nghiệm triệu hồi ra một chiếc xe đua ở trường đua, nhảy lên xe, tăng cao tốc độ, đâm vào Siêu c·h·ó.

Một đòn không trúng, nó tiếp tục lao đến t·ấn c·ông Diệp Phong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không có vật nào xuất hiện, xúc tu không có chút phản ứng nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này, biến hóa phát sinh.

Vì thế Diệp Phong thử lựa chọn một cơ hội thích hợp, để Siêu c·h·ó quất trúng mình một cái.

Siêu c·h·ó đụng phải đồ vật trong gian phòng văng khắp nơi.

Vì vậy mà thầm khóc rất nhiều đêm.

C·h·ó nhỏ nghe thấy, hai mắt trợn to, không để ý thương thế trên người, đứng dậy quan sát bốn phía.

Diệp Phong lén nhón dậy, quan sát màn hình điện thoại của cô gái.

Một tay che miệng, nước mắt chớm rơi, một tay kia đưa điện thoại ra cho anh xem.

Cô gái ôm C·h·ó nhỏ đi vào phòng khách, ngồi xuống ghế sô pha, vừa vuốt ve C·h·ó nhỏ, vừa bấm điện thoại.

Xem coi bản thân có thể ảnh hưởng đến giấc mơ này nhiều hay ít.

Diệp Phong suy đoán là do ý thức của mình tiến vào giấc mơ chứ không phải thân thể thật, vì vậy các hạn chế thân thể ở đây không còn nữa.

Trong một căn hộ.

Toàn thân như bị xe tải đụng trúng, đau nhức, ê ẩm.

Tiếng gần của C·h·ó nhỏ càng lúc càng lớn, răng nanh nó bắt đầu dài ra, cơ thể dần dần bành trướng to lên.

" Gau gau gau! ".

Tập trung tinh thần, Diệp Phong kêu gọi xúc tu đến.

Diệp Phong quyết định thực hiện ý định của mình.

Tiếp tục đứng dậy, liều c·hết t·ấn c·ông Diệp Phong.

Chương 74. Đi tìm chủ nhân

C·h·ó nhỏ vui mừng ngửi ngửi khắp cả gian phòng quen thuộc.

Bỗng nhiên một tiếng bước chân truyền đến, một cô gái cầm theo khay đồ ăn, đi đến bên ổ của C·h·ó nhỏ.

Nó vui mừng nhảy cẫng lên, đây là muốn được chủ nhân bế lên tay.

Diệp Phong muốn thử nghiệm suy nghĩ của mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74. Đi tìm chủ nhân