Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Chợ Đen

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Chợ Đen


“Để xem tám tầng còn lại, lão lừa trọc còn giở trò gì!”

Trương lão đầu ngước nhìn tên chiến sư nhất trọng trước mặt, thái độ bình tĩnh có chút cao ngạo như vậy — một là không hề biết gì, chỉ cậy phía sau có quyền thế thì có thể ở đây lên mặt.

Sau đó thì tên lính còn lại đẩy cánh cửa to ra, khi đã đủ một người vào thì dừng lại.

“Phạm Xuyên, Phạm gia, vào mua nguyên liệu!”

Phạm Xuyên đi qua vòng ngoài, trời tối nhưng đèn lồng sáng rực, đường phố tấp nập người qua lại.

Đi sâu vào trong là vòng trung tâm, khá nhỏ, nhưng là nơi tối quan trọng, đó chính là chợ đen, nơi buôn bán các vật cấm giống như cấm đan, cấm bảo, cấm khôi lỗi, t·hi t·hể yêu thú, thậm chí t·hi t·hể người cũng có.

Đến một hôm nọ, khi màn đêm buông xuống, Phạm Xuyên đi ra ngoài.

Vòng trung tâm là nơi cấm động võ, canh phòng của nơi đây vô cùng nghiêm ngặt, bất kỳ một người ra vào nào cũng không được mang theo v·ũ k·hí, chất gây cháy, gây nổ hoặc các vật phẩm nguy hiểm đều bị cấm tuyệt.

Nói chung quan hệ của Trương lão rất tốt, rộng khắp Nam Giang, nên nguồn hàng của lão rất đa dạng và phong phú.

Trương lão bắt đầu cảm thấy khó hiểu, ông liếc nhìn Phạm Xuyên hỏi: “Cái này từ đâu ngươi có được?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng, đến một nơi được bao quanh bởi tường chắn cao hai mét, đứng bên ngoài không hề nhìn thấy được bên trong là gì.

Lúc này Phạm Xuyên đi vào quầy lớn, phía sau quầy hiện ra hình ảnh một lão giả đang nằm trên ghế dài đong đưa lên xuống, tay lão cầm tẩu thuốc, mắt lờ đờ như sắp ngủ, đó chính là Trương lão đầu.

Ở Hạ Long tiên thành có tam đại gia tộc là có thực lực tứ trọng, trong đó Đường gia là chuyên về đan đạo, lúc này Trương lão đầu đoán có lẽ là phá gia chi tử của họ Đường trộm đan phương của gia tộc đem bán đây mà.

Vòng ngoài của khu giao thương là nơi buôn bán tấp nập của các tiểu thương, hoạt động như một khu chợ bình thường.

Biểu cảm lạnh nhạt ẩn sau lớp mặt nạ tử sắc, Phạm Xuyên trả lời, giọng nói không nặng không nhẹ, chỉ bình thường đến cực điểm:

Thế nhưng những thứ đó không phải là nơi Phạm Xuyên muốn tìm.

Khi đến cửa tiệm, vì ban đêm nên chỉ mở nửa cửa, bên trong có ánh đèn hiu hắt.

Phạm Xuyên lúc này hé một nửa mặt nạ lộ ra một phần dung mạo, hắn đưa một thẻ bài có khắc chữ Phạm hai mặt ra:

Lúc này nhìn lão có vẻ bình thường không có gì đặc biệt, nhưng thật ra ông ta chính là người nắm sòng của chợ đen, một cao thủ tu vi tứ trọng, không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

Lão cầm lên đọc qua thì có chút bất ngờ, đan phương này không phải loại đan mà Đường gia thường sản xuất ra, khi các nguyên liệu ghi bên trong không đến từ Nam Giang, mà trái lại hoàn toàn sử dụng các thảo dược xuất xứ từ Đông Hải, một vùng biển xa xôi rộng lớn.

Đi qua cánh cửa lớn, khung cảnh hiện ra.

Lúc này hắn mặc một bộ đồ đen, trên mặt đeo một cái mặt nạ mặt quỷ màu tím, bước chân âm thầm đi đến khu giao thương của Hạ Long tiên thành.

“Từ bao giờ bán đồ ở chợ đen lại phải báo nguồn gốc hàng?”

[Khảo hạch tầng một hoàn tất. Truyền thụ Tử Độc Âm Ma Chưởng – Tầng hai.]

Hai, hoàn toàn không có hai, chỉ có thể là như thế mới có thể giải thích tình huống trước mắt, ông ta thở dài trong lòng: “Lớp trẻ bây giờ thật là không biết kính trên nhường dưới gì cả!”

Trên đường đi lúc nào cũng dễ dàng nhìn thấy vài người đi tuần, âm thầm hơn là những mật cảnh, luôn ngày đêm quán triệt, tránh tuyệt đối mọi rắc rối diễn ra trong chợ đen, có thể nói nơi này là nơi an toàn nhất trong thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn đứng lặng giữa rừng, gió nổi lên thổi tóc tung bay, sát khí lượn quanh thân hình gầy gò, lạnh lẽo mà cương quyết.

Đi qua những con phố, cuối cùng cũng đến khu buôn bán nguyên liệu tu hành.

Nghĩ một chốc thì lão ra giá: “Được rồi, cái này thu lại tám ngàn nguyên thạch!”

Nhìn thấy Phạm Xuyên bước đến, một tên ngăn lại, giọng nói cục s·ú·c phát ra: “Muốn đi đâu? Báo danh!”

Những con đường càng đi càng vắng vẻ và càng tối, bộ y phục tối màu của Phạm Xuyên lại càng khiến hắn càng lúc càng như hòa vào màn đêm.

Phạm Xuyên lách qua khe cửa bước vào, bên trong bố trí nhiều dãy tủ gỗ, mỗi tủ có nhiều ngăn, mỗi ngăn có dán tên của những loại đan dược, linh thực, pháp bảo…

Chương 15: Chợ Đen

Vòng giữa là nơi giao dịch các hàng hóa tu luyện của chiến giả như thảo dược, đan dược, pháp bảo, nguyên liệu luyện bảo, trận phương, đan phương, bảo phương, tất cả đều có.

Nghe xong Trương lão đầu nheo mắt nhìn qua, đan phương tứ phẩm không phải hiếm, nhưng đan phương tứ phẩm được lấy ra từ người một tên tu vi nhất trọng thì lại khá lạ.

Sau những chuyến đi xa về, bình thường sẽ mang theo không ít kỳ trân dị bảo, ta đều đến đây bán.

Rất nhanh hắn đã tìm thấy cửa hiệu của Trương lão đầu, đây là nơi kiếp trước hắn hay đến để giao dịch. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một luồng tử khí chảy thẳng vào nội thể, chui sâu vào nơi không khiếu. Phạm Xuyên cảm thấy mười đầu ngón tay nóng lên, bốn chiêu chưởng pháp như khắc vào huyết mạch, lần này, mỗi lần xuất chưởng sẽ tự động gia trì chân nguyên, không cần tụ khí, không cần dẫn lực.

Phạm Xuyên đưa ra một tấm bí phương đan dược đã chuẩn bị sẵn rồi nói: “Ta muốn bán đan phương tứ phẩm!”

Phạm Xuyên bên này biết tổng lão sẽ ra giá ở khoảng đó, lão già này có một tật là ép giá rất rát, nếu không có kinh nghiệm nhất định sẽ bị lão ăn mất một khúc.

Phạm Xuyên thấy vậy thì cũng tiến vào trong.

Nghĩ rồi ông ta nhướng mày hỏi: “Tiểu gia hỏa muốn giao dịch gì?”

Mỗi cửa hàng ở đây quy mô không lớn bằng đan phường hay bảo phường của thành, nhưng độ chuyên dụng và hiếm có của hàng hóa lại hơn hẳn đan phường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó Phạm Xuyên lại tiếp tục tu luyện.

Đây là một khu vực rộng lớn gồm nhiều vòng nằm ở phía tây nam của thành.

Vào đến vòng chính giữa, dòng người bắt đầu ít đi, chỉ còn lại vài cửa hàng mở cửa, chủ yếu là những cửa hàng lớn dành cho chiến giả ghé qua đêm.

***

Bởi vì đây là chợ đen, hàng gì cũng có bán, từ hàng phổ thông đến hàng cấm, chỉ cần đi vài vòng, miễn là có nguyên thạch, thứ gì cũng có thể tìm thấy.

Phạm Xuyên bước đến cổng chợ, cánh cổng lớn có hai cánh lớn, đứng ở giữa có hai mật cảnh canh giữ.

“Tốt lắm… tầng hai, đã ghi nhớ.”

Về đêm tấp nập, sòng bạc, phòng đấu giá, kỹ viện, thanh lâu, đầy ắp ánh đèn.

Không có tử khí thật sự, không có độc thật sự, nhưng quyền ý âm độc, bộ pháp tà dị và chiêu thức sắc bén của tầng một Tử Độc Âm Ma Chưởng đã phá vỡ trung khu thần kinh của yêu thú, khiến nó mất kiểm soát thân thể, ngã gục như bị trúng độc vô hình.

Nơi này có rất nhiều cửa hiệu chuyên về đan dược, pháp bảo, trận pháp, khôi lỗi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên lính cầm lấy thẻ bài xác nhận là thật thì trả lại cho Phạm Xuyên, sau đó hắn bước lên lục soát người Phạm Xuyên, khi xác định không mang v·ũ k·hí thì hắn hất cằm:

Nghĩ vậy Trương lão phẩy tẩu thuốc, thôi động chân nguyên tụ thành một luồng khí kéo đan phương tới tay.

Khi cần nguyên liệu luyện đạo, nơi đây cũng dễ dàng cung cấp cho ta.

Khi trông thấy Phạm Xuyên bước vào, Trương lão đầu hé nửa mắt nhìn qua, ông thấy một thiếu niên tu vi nhất trọng đeo mặt nạ quỷ, trong lòng lão cười khẩy, nghĩ rằng chả biết thiếu gia của nhà nào lại đến phá mình lúc đêm khuya đây nữa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Chợ Đen