Đạo Ma Trường Đồ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8: Khảo Nghiệm
Tử Tâm Hành Giả vuốt râu đáp: "Vượt ải này, rồi ngươi sẽ biết."
Khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả p·hát n·ổ giữa không gian địa đạo, v·ụ n·ổ vang trời, bộ phận cơ quan văng tứ tung, dư ba thổi tới khiến Phạm Xuyên bay đi mười tám mét đập vào vách đá thì ngưng lại.
Chỉ còn những bóng đen vờn quanh đ·ống đ·ổ n·át, không khí lạnh như địa ngục.
Hắn ở trên không, chắp tay thành quyền giống như cự chùy hung hăng nện xuống đầu khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả.
Phạm Xuyên nhận ra, đây là Đại Trần, 50 năm về trước. Mọi thứ y như thật: cây cối, sông ngòi, mùi cỏ, tiếng c·h·ó sủa.
Khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả cũng xuất hiện nhiều vết nứt trên cơ thể khi nhận lấy những đòn toàn lực của Phạm Xuyên.
Thuê Đấu Vương làm cận vệ, phát triển mạng lưới b·uôn l·ậu xuyên quốc gia.
"Vấn Tâm Cục?" Phạm Xuyên lẩm bẩm.
"Lão trọc c·hết tiệt muốn cái gì?"
Rắc! (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn mở mắt. Trong tay có một cái nhẫn, khi ý niệm chạm vào, tàn hồn của Tử Tâm Hành Giả hiện lên, râu tóc bạc phơ, ánh mắt thâm thúy.
Không ai trả lời, chỉ có gió thổi qua ngôi thành đổ nát.
Đi đến cửa lâu, cánh cửa hai cánh chạm khắc hoa văn mặt quỷ đang đóng chặt.
Thế nhưng khi nguyên ti vừa bay tới, khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả cũng thôi động chân nguyên bao lấy cánh tay, biến nó trở thành con dao sắc bén chém đứt từng sợi nguyên ti bao vây.
Hắn đoán đây là ảo cảnh tái hiện một giai đoạn lịch sử, nhưng hắn không chắc khảo nghiệm đang yêu cầu gì: Tâm từ? Tâm tà? Tâm độc? Hay Tâm bất cần đời?
Phạm Xuyên nheo mắt: "Hiểu cái gì? Điều kiện vượt ải là gì?"
Hắn không rõ. Chỉ biết cha mình đang bị giam, và hắn cần trở nên mạnh mẽ.
Ký ức tan biến.
"Tự ngộ!" Tử Tâm Hành Giả gật đầu thâm thúy.
Khi khôi lỗi bận phá hủy nguyên ti, thân ảnh Phạm Xuyên giống như lưu tinh phi tới tung ra tuyệt kỹ song phi cước dập thẳng vào mặt khôi lỗi khiến cái đầu nó đứt lìa văng ra tám mét về phía sau.
Hay là...
Từ Mộc Trấn, hắn hành tẩu giang hồ, lập tức bị lôi vào dòng xoáy huyền học, l·ừa đ·ảo, buôn bán, trốn chạy, khởi nghiệp như một thanh niên thời đại mới.
Sau đó hắn bị đuổi ra khỏi nhà, thân thể đơn bạc lang thang ngoài gió, ánh mắt tràn đầy hận ý.
Hắn đi đến ngọc lâu, ngọc lâu cao mấy chục mét, kết cấu ba tầng một mái ngói màu đen, bên ngoài tử khí lượn lờ như có độc tố bao quanh.
Bốp!
Chế thành Bạch Phiến Hoàn, viên nhỏ bằng hạt đu đủ.
Nhưng nơi đó... chỉ còn là phế tích.
"Nếu khảo nghiệm là cứu cha, mà cha đ·ã c·hết, vậy sao ta chưa bị đẩy ra khỏi ảo cảnh?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Phạm Xuyên thấy vậy thì vắt chân lên cổ bỏ chạy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phạm Xuyên đứng giữa hoang tàn, ánh lửa cháy bập bùng trong đêm.
Chương 8: Khảo Nghiệm
Hắn lên đường.
"Từ nay, mỗi năm ta sẽ lấy một thứ trên người cha ngươi. Mỗi đêm Giao Thừa, ta gửi cho ngươi, coi như lì xì năm mới!
"Còn cách nhận được truyền thừa thì sao?" Phạm Xuyên trợn mắt.
Nó cũng nhanh nhẹn không kém Phạm Xuyên, liên tục lách người tránh đòn và phản công.
"Tâm nhìn đời là trò hề?"
Nhưng... ảo cảnh vẫn chưa kết thúc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai bên hung hăng đối bính như hai kẻ thù truyền kiếp, mỗi đòn thế đều hiểm hóc đánh vào điểm yếu của đối thủ.
Cú bổ như búa thần nện xuống, mang theo toàn bộ khí lực Phạm Xuyên dồn vào.
Hắn lặng người.
"Khốn kiếp!!"
Hắn học máu ho sặc sụa nằm rên rỉ bên dưới mặt đất, cơn đau rát từ phía sau lưng truyền đến.
"CON BÀ ÔNG!"
Bùm!
***
***
Giai đoạn lừa gạt kiếm vốn:
Khi thế cục đang giằng co khó lường, Phạm Xuyên lui lại, hắn thôi động chân nguyên tung ra ba sợi nguyên ti nhằm trói lấy khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả.
Bỗng nhiên Phạm Xuyên chống tay nhào lộn một vòng lấy thế dậm chân phi lên cao.
Lên rừng đào sâm, sâm non vừa nhổ lên đã khô khốc.
Đánh một hồi Phạm Xuyên nhận lấy những vết bầm do dính đòn.
"Sùng Linh Đạo đã diệt sạch nơi này rồi."
Hắn chính thức trở thành ông trùm bạch phiến của Nam Giang.
"Tâm vô đạo?"
Một đám người mặc áo đen in hình sừng trâu kéo đến, dẫn đầu là một kẻ trọc đầu, tay cầm roi da.
Giai đoạn trùm bạch phiến:
Phạm Xuyên chưa gặp nhất trọng nào mà đánh căng đến như vậy, hai bên lúc này như hai võ sư thượng đẳng dùng thân thể hạ đẳng để giao đấu võ thuật thuần túy với nhau.
Thế nhưng thân hình Phạm Xuyên như khỉ đột uốn éo nhanh nhẹn tránh né những cú đạp liên tục của khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả.
Phát hiện cây Bạch Phiến trong địa đạo Bến Tre.
Gõ người bị bệnh, gõ xong lại dọa: "Nếu không đóng phí duy trì âm dương, ngươi lại sẽ nói tiếng n·gười c·hết!"
Cuối năm, Phạm Xuyên dẫn theo năm Đấu Tông trở về Mộc Thành để giải cứu cha.
Phạm Xuyên định mở cửa đi vào, nhưng khi tay vừa chạm lên thành cửa thì chợt ánh sáng trắng phát ra dữ dội khiến Phạm Xuyên lóa mắt.
Một lọ năm mươi viên giá năm trăm nguyên thạch, chế được một trăm lọ.
Tử Tâm Hành Giả gật đầu: "Phải, không đánh nhau, không luyện công, ngươi chỉ cần... hiểu."
"Lão trọc... ông muốn ta hiểu điều gì?"
Giả làm pháp sư trừ tà, gõ mõ xua vong, chữa điếc chữa câm, múa như thần thánh.
Khung cảnh biến đổi.
Phạm Xuyên gào lên. Nhưng tiếng gào chỉ như vang vọng, không thể thay đổi gì cả. Mọi chuyện diễn ra như một màn kịch đã định.
Sài Thành, Bình Tây, An Giang, Thất Sơn, Thủ Thiêm... đều trở thành chi nhánh.
Cha đã không còn.
Khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả tuy bị nứt một cánh tay nhưng vẫn không hề hấn gì.
Giai đoạn buôn lá bậy:
Lập tổ chức, chiêu mộ tiểu thương, dùng các sạp rau làm điểm trung chuyển.
"Tụi nó ghiền lắm, bán tới đâu, cháy hàng tới đó..."
Hắn ngoáy đầu lại xem thì thấy lưng và mông hắn bị phỏng cháy hết quần áo, lộ ra lớp da rỉ máu đỏ tươi.
Tâm trung thành? Tâm mưu cầu? Tâm điên cuồng? Tâm bất chấp?
Những tưởng tuyệt kỹ của Phạm Xuyên đã trở nên vô dụng với khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả, thế nhưng đó chỉ là đòn hỏa mù của hắn.
Lúc này dù Phạm Xuyên có kinh nghiệm chiến đấu từ kiếp trước, nhưng khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả thật sự cũng không vừa, ra đòn liên tục và có độ chính xác cao giống như một đại sư võ đạo thực thụ khiến Phạm Xuyên chật vật không chịu nổi.
Phạm Xuyên chửi thề, bóp nát cái nhẫn. Tàn hồn tan biến như khói mờ, chỉ còn vọng lại một câu:
"Ài... đúng là tiểu bối cuồng vọng..."
"Tâm bất tín?"
Khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả mất đi đầu liền co giật liên tục, ánh sáng phát ra, nó bắt đầu tự bạo.
"Nếu đây là khảo nghiệm tâm tính... thì là tâm gì?"
Khi mở mắt, hắn phát hiện mình đang ngồi trong một phòng khách, ánh đèn lờ mờ, mẹ hắn đang trong vòng tay người khác, cha hắn bị trói vào ghế, cả người đầy v·ết t·hương.
Nhìn thấy Phạm Xuyên bổ quyền, khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả dùng hai tay đỡ lấy.
"Còn mẹ ngươi thì..." Tên bang chủ quay lại liếm môi "Theo ta, chắc sẽ sống thoải mái hơn!"
Cánh tay khôi lỗi Tử Tâm Hành Giả xuất hiện vết nứt, thấy vậy Phạm Xuyên tiếp đất lao lên vung quyền đấm tới tấp.
Phạm Xuyên chật vật đứng lên, hắn khập khiễng bước đi đến vị trí ngọc lâu, không ai biết được cảm xúc hắn ra sao, chỉ thấy bóng lưng trần trụi ẩn hiện sau vài mảnh vải rách. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bị phát hiện là sâm củ cải, lại tiếp tục lặn mất dạng.
Rêu bám gốc, dán mác "ngàn năm linh sâm" mỗi củ một trăm nguyên thạch, chữa bá bệnh, từ rụng tóc đến hết ngáy ngủ.
"Tiểu bối, đây là Vấn Tâm Cục, khảo nghiệm duy nhất để ngươi được quyền vào Tử Tâm Ngọc Lâu."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.