Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Bất lực

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Bất lực


Hắn rất muốn giúp cô công chúa này. Nhưng bản thân thật sự quá bé nhỏ, quá yếu ớt.

- Nhưng ngài đã đến cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực. Ngài có thể đối phó Tiên Nhân.

(Bánh Trôi Nước của Hồ Xuân Hương)

Mặc cho người mình yêu đi lấy người khác ư? Tất nhiên là không.

Bản thân trói gà không chặt, đi đứng thì còn không vững mà đòi giúp ai?

Ngay khi lời của nàng vừa dứt, một tiếng “rầmmmmmmm” vang to. Kéo theo đó, một cánh cửa bay ra và rơi mạnh xuống mặt đất.

- Giống như trong giới võ lâm giang hồ của chúng ta, thế giới của Tiên Nhân cũng đề cao thực lực vi tôn.

- Mình nhất định phải mạnh lên, bằng mọi giá phải mau chóng mạnh lên.

Trước sự kích động của con bé, Hoàng Dược bình tĩnh nhấp một ngụm trà. Sau đó, ông mới đáp lại:

Điều này làm Kiều Linh hết sức giật mình. Nàng há hốc miệng hết nhìn cánh cửa, rồi sau đó lại dời mắt nhìn về khoảng trống đã bị cánh cửa này để lại.

Thật sự lúc này, hắn rất muốn lao ra ôm nàng vào lòng và vỗ về.

Còn Hoàng Dược thì như cười như không, ông hớp một ngụm trà và suy ngẫm một điều gì đó.

Bảy nổi ba chìm với nước non

- Và ngươi chính là một phần lợi ích mà bên A đã bỏ ra cho bên B.

Tuy vậy, nhưng nó vẫn không thể nào che dấu được vẻ đẹp chim sa cá lặn ấy.

- An Lạc muốn xâm chiếm lãnh thổ của quốc gia ngươi. Điều này có nghĩa, bên B đã gật đầu đồng ý.

- Vậy nên ta mới nói “chỉ có người đứng đầu của mỗi quốc gia thì mới có thể biết được bí mật này”.

- Hắn ta tên là Yết Hàn, năm nay 22 tuổi. Hắn là con trai duy nhất của vua An Lạc. Trí não thì ngu si đần độn, tính tình thì quái lạ còn thua cả cầm thú.

Kiều Linh òa khóc nức nở. Nàng cực kỳ sốc trước đáp án này. Hy vọng đã được nàng nung nấu bấy lâu nay bỗng chốc tan thành mây khói.

Thân em vừa trắng lại vừa tròn

- Nếu không, đừng nói là người mình thích, đến ngay cả số phận của mình cũng không còn do bản thân quyết định.

- Thậm chí, hắn còn bắt các nàng phục vụ s·ú·c· ·v·ậ·t. Nếu họ không nghe theo, thì hắn sẽ xẻo da, lóc thịt, bẻ tay, rút xương…cho đến khi nào họ chấp nhận những ý định điên rồ của hắn.

- Nếu không phải trường hợp này, thì hai bên đã dàn trận đánh nhau to. Chứ không phải như tình hình hiện tại.

Nhưng hiện tại thì không thể.

Tư trong suy nghĩ đi ra, Trần Thiên chứng kiến thần hình ấy ngã xuống đất, còn hai bờ vai nhỏ liên tục rung lên.

Khoảnh khắc đó, lòng của Trần Thiên bỗng đau như ai cắt.

Nhìn xem vẻ mặt ngơ ngác của cô công chúa, ông không nóng không lạnh nói tiếp:

- Haizz! Lại là hôn nhân chính trị. Số phận người phụ nữ trong triều đại phong kiến thật đáng thương.

- Hắn ta cưới rất nhiều phi tần. Nhưng vì đầu óc đần độn, hắn không biết cách sinh con. Không biết hắn đã bị ai bày dại, Yết Hàn đã nảy sinh ra ý định h·ành h·ạ các bà vợ và bắt họ phải đi phục vụ những nam giới khác.

Sau khi nghe được đoạn đối thoại của hai người, hắn cũng đã biết một ít về thân phận thật sự của nàng và thấu hiểu hoàn cảnh mà nàng ta đang gặp phải.

Nghe thế, Hoàng Dược lắc đầu và lộ vẻ bất lực, đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn mà lao ra và ôm nàng vào lòng âu yếm. Thì khả năng rất cao, nàng ta sẽ sinh ra một tia hảo cảm và thậm chí thích hắn.

- Mỗi quốc gia sẽ có một hoặc một nhóm Tiên Nhân bảo hộ. Họ chỉ ra tay khi gặp những Tiên Nhân khác.


- Phụ Thân của hắn đã cao tuổi nên không thể sinh con được nữa. Vì vậy lão rất muốn có cháu trai để kế thừa ngôi báu. Thế nên mặc cho tên Yết Hàn làm sằn làm bậy, lão ta mắt nhắm mắt mở không quan tâm.

- Dù sao thì bên nhà trai là một thái tử, thân phận và địa vị cũng tương tự như ngươi. Kế sao ngươi đau khổ như vậy?

- Ngươi bảo ta giúp ngươi, ta biết giúp như thế nào? Ta cũng lực bất tòng tâm a…

Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn

Sau khi đấm vào cánh cửa gỗ khiến nó run lên “bần bật” hắn không thấy đau về mặt thể xác, nhưng mà lại cảm thấy rất rất đau về mặt tinh thần. Đầu của hắn nổ “bonk bonk” dường như có người đang cầm búa gõ vào thật mạnh.

Vớt vát những tia hy vọng cuối, nàng vừa gạt nước mắt, vừa mếu máo nói:

Bàn tay đang rỉ máu nắm chặt lại thành hình nắm đấm, Trần Thiên thầm thờ rằng:

Đấm một cái thật mạnh vào cánh cửa, Trần Thiên thầm trách bản thân quá yếu kém. (đọc tại Qidian-VP.com)

Và rồi khi chuyện này xảy ra, nàng ta sẽ cảm thấy như thế nào?

Bất giác, ông nhìn thấy hình dáng của bản thân và vợ trên người hai đứa nhóc này.

- Nhìn vào thực tại, quốc gia Đại La đang bị An Lạc xâm chiếm. Nhưng Đại La lại không dám phản kích. Điều này có nghĩa, bên A có thực lực yếu hơn nên không dám ra mặt. Thủ hòa vi quý, nên bên A đã thỏa thuận ngầm với B.

Hé đôi môi đỏ hồng, nàng thút thít đáp:

Chương 11: Bất lực

- Ngươi biết không? 5 năm trước khi gặp một Tiên Nhân, ta tận mắt chứng kiến một người bạn có cảnh giới tương tự như ta c·hết trong vòng một nhịp hô hấp.

Kiều Linh ngập ngừng rồi nói tiếp: (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà em vẫn giữ tấm lòng son.

- Ngài không biết đâu… hức… tên thái tử đó…hắn ta..hắn ta rất ghê tởm.

Mọi động tĩnh của tên nhóc kia làm sao có thể qua được mắt của ông. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoàng Dược nhìn cô công chúa này, rồi lại liếc mắt nhìn về nơi Trần Thiên đang ẩn nấp.

- Ngươi đề cao ta quá rồi. Đừng nói là một đám, ngay cả một người, ta còn đánh không lại.

Nhớ lại một ít chuyện xưa, khóe mắt của ông bỗng cay cay.

Ngẫm lại bài thơ được lưu truyền trong sử sách này, Trần Thiên lại lần nữa thở dài:

- Ví dụ cho ngươi dễ hiểu. Tiên Nhân thủ hộ quốc gia của ngươi được gọi là A, còn Tiên Nhân thủ hộ quốc gia An Lạc là B.

- Tiểu nữ không tin. Tiểu nữ chưa bao giờ nghe phụ hoàng đề cập qua chuyện này.

Hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh, Hoàng Dược mang theo vẻ quan tâm, hỏi:

- Một quốc gia muốn mở rộng lãnh thổ hoặc đi xâm chiếm quốc gia khác thì cần phải có cái gật đầu của những Tiên Nhân này.

- Họ có thể đánh nhau để tranh giành lãnh thổ hoặc cũng có thể thỏa thuận ngầm.

Kiều Linh ngẩng đầu lên khi nghe tiền bối hỏi. Lúc này, gương mặt xinh đẹp của nàng đã bị nhem nhúa đất cát hòa lẫn cùng với nước mắt.

Cảm nhận được sự bất lực trong lời nói của tiền bối, Kiều Linh c·hết lặng. Thân thể vô lực của nàng nhanh chóng đổ gục xuống nền đất.

… (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó, Trần Thiên phải làm sao bây giờ?

Nấp sau cánh cửa, Trần Thiên chăm chú lắng nghe những gì Dược lão nói:

- Đau hai không bằng đau một. Vậy thì để bản thân là người chịu đau đó.

Nghe tới đây, Vương Kiều Linh đã hiểu tương đối. Nhưng nàng vẫn còn bán tín bán nghi những lời của tiền bối Hoàng Dược. Vì thế, nàng lập tức nói:

- Chỉ cần một cái búng tay của vị Tiên Nhân này, đầu của bạn ta đã lìa khỏi xác.

- Mình không đủ khả năng chăm lo cho người ta thì không nên cho nàng ta một tia hy vọng.

- Một tên loser như mình thì tốt nhất chỉ nên yêu đơn phương.

Phải biết rằng. Lúc người phụ nữ yếu đuối và bi quan nhất thì cũng là lúc họ dễ rung động nhất.

Bỗng, một vài câu thơ của thi sĩ Hồ Xuân Hương văng vẳng trong đầu của hắn.

- Chẳng lẽ lòng ngươi đã có người khác?

- Kiều Linh không có. Hức….

Nhưng nếu người ta dùng sức mạnh thì như thế nào? Hắn cũng đành phải nhìn người mình yêu rời đi trong sự bất lực.

- Mặc dù chưa tiếp xúc lần nào, nhưng tiểu nữ đã nghe tiếng xấu của tên thái tử đến cả cầm thú cũng không bằng này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Bất lực