Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6: Giang hồ của lớp trẻ
Ở đằng sau, một người thanh niên áo xanh cũng vừa chặn lại công kích của một kẻ khác, thấy bên Lục Vân Nhiên đã ổn liền vận lực nói lớn:
Tả hộ pháp bị lỡ một chiêu, không hề nao núng mà xoay người lại đâm thêm một kiếm. Nhưng lúc này, Lục Vân Nhiên đã kịp tới. Anh vung kiếm lên, chặn lại kiếm của Tả hộ pháp, tay còn lại tụ lực đánh ra một chưởng.
Kiếm ý vừa rồi chỉ là phần bị lạc hướng đánh ra bên ngoài, vậy mà vẫn có thể chấn động đến tê tay, không biết là cao thủ dạng nào.
Vào lúc này, bọn họ nghe thấy bên trong vang lên tiếng động lớn, kèm theo đó là tiếng đao kiếm cọ xát vào nhau rít lên cực kì đáng sợ.
Bên trong, Lý Phượng Kỳ cùng Lãnh Thiên Thù đứng đối diện nhau, bên dưới hai người đổ nát hoang tàn.
Chương 6: Giang hồ của lớp trẻ
Lục Vân Nhiên mang theo một phần lo lắng cùng hào hứng nhảy vào trong động. Còn chưa đứng vững chân, đã tiếp nhận ngay một tia kiếm ý. Anh xoay người, tiện chân đá lên một thanh kiếm, kiếm vừa tới tay đã được anh mạnh mẽ kéo lên, cắt đôi luồng kiếm ý này.
Phượng Kiệt và Lục Vân Nhiên bị hai người thần bí kia bó tay bó chân, không thể dài tay đi giúp đỡ người khác. Nhìn người xung quanh mình liên tục ngã xuống, lòng anh nóng như lửa đốt.
Kiếm của Tả hộ pháp bị quả thông bất ngờ cản lại khiến cho chậm một nhịp.
"Để bọn họ ở ngoài như vậy có ổn không?"
Lục Vân Nhiên nhận ra được điều này, ngay lập tức buông Phương Kiệt ra, đề khí nhảy vào vòng chiến. Nhìn kiếm của Tả hộ pháp đã tới rất gần Lý Phượng Kỳ, Lục Vân Nhiên không kịp tới, liền vung tay ném ra một quả thông.
Khẽ hạ mi mắt, cậu dứt khoát quay lưng về phía kiếm của Tả hộ pháp. Hai tay tụ chưởng, ý đồ rất rõ, cậu chấp nhận hứng một kiếm này để chặn lại hai chưởng của Lãnh Thiên Thù và Hữu hộ pháp.
Lý Phượng Kỳ cảm giác được kiếm khí sau lưng mình bị đánh bật ra, thở nhẹ một hơi, dồn thêm nội lực vào tay trái, đẩy lui Hữu hộ pháp ra khỏi vòng chiến.
Một kiếm kia chém tới, Lục Vân Nhiên nâng kiếm lên chống đỡ, cả thanh kiếm rung lên, bàn tay anh cũng tê rần không có cảm giác. Còn chưa kịp ổn định lại, một kiếm khác lại tới, so với một kiếm vừa rồi còn mạnh hơn gấp bội.
Hai kẻ vừa rồi ở bên ngoài lại chính là Tả Hữu hộ pháp nổi danh của Thiên Ma giáo??
Lục Vân Nhiên nhạy bén nhận thấy một tia kiếm ý phóng ra, anh phi thân lên, kiếm trên tay phóng ra một đường, cắt đôi luồng kiếm ý ấy. Cùng lúc đó, người áo đen đang cùng anh giao chiến lập tức ngừng lại, sau một khắc hắn liền phi thân vào trong hang động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Vân Nhiên sửng sốt, anh vội vàng quăng cây kiếm trên tay lại cho một người gần đó, rồi nhảy vào theo.
Có Lục Vân Nhiên dẫn đầu lên tiếng ủng hộ, những người bên trong cũng không đắn đo nhiều nữa, nhất nhất nghe theo lời của Phương Kiệt.
Phương Kiệt tới bên cạnh Lục Vân Nhiên, ánh mắt nhìn Lý Phượng Kỳ là thưởng thức cùng nể phục. Mà Lục Vân Nhiên đã được nhìn Lý Phượng Kỳ ra tay cứu người, cũng không có ngạc nhiên với điều này, chỉ hỏi lại: (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Vân Nhiên thầm than không ổn, kiếm trên tay anh đã bị một kiếm đầy uy lực vừa rồi chém cho sứt mẻ cả rồi, khó có thể đỡ được một kiếm này nữa. Anh nghiến răng, dứt khoát từ bỏ phòng ngự, vung tay chém ra một kiếm.
Tả hộ pháp nhíu mày, lộn người tránh được một chưởng này, bật về phía sau mấy bước.
Phương Kiệt là người thừa kế Phương gia trang, so với Lục Vân Nhiên chỉ lớn hơn bốn tuổi, nhưng hắn trưởng thành hơn so với anh rất nhiều. Chính Lục Tuân cũng đã nói, trong lớp trẻ của giang hồ hiện nay, Phương Kiệt là người đáng tin cậy nhất.
Mà vào lúc này, đã có hai bóng người một đen một trắng nhanh chóng đánh về phía sau lưng Lý Phượng Kỳ.
"Cái gì?"
Thật vô dụng.
"Có thể giúp ai thì đi giúp, không thì lui ra đằng sau."
Trong đầu Lục Vân Nhiên lóe lên, anh giận dữ túm lấy cổ áo Phương Kiệt.
Sau đó, anh mới đảo chân, né sang một góc khuất, tránh được vài đường kiếm đang cắt tới.
Tả hộ pháp vừa bị Lục Vân Nhiên bất ngờ nhảy vào hất khỏi vòng chiến, thấy Hữu hộ pháp bị Lý Phượng Kỳ đẩy lùi thì lập tức đổi hướng đâm kiếm về chỗ trống đó.
"Đừng hoảng loạn, tất cả cùng nhau phối hợp, bảo vệ lẫn nhau, cũng là bảo vệ chính mình." (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà Lục Vân Nhiên, tất nhiên đồng ý với điều này.
Lãnh Thiên Thù đối chưởng với Lý Phượng Kỳ, trong khoảnh khắc đó thấy cậu dồn lực đánh về Hữu hộ pháp thì ánh mắt lão lóe lên. Một cây ám khí mảnh nhẹ từ ống tay áo lão phóng ra, hai người đang ở rất gần, chỉ trong chớp mắt, cây ám khí đã phóng sát tới ngực của Lý Phượng Kỳ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kiếm ở trên tay, mọi thứ đều trở lên dễ dàng hơn rất nhiều.
Bên ngoài còn một tên cao thủ, không có hai người tọa trấn, chỉ sợ bọn họ sẽ dồn sức tấn công vào đám người ở ngoài. Phương Kiệt nghiêng đầu nhìn anh, thản nhiên cười:
Hai quân giao chiến, thương vong cực lớn, chẳng mấy chốc, khoảnh sân đã la liệt người bị thương cùng với xác c·h·ế·t.
Phương Kiệt nghiêng đầu, ánh mắt đầy ý cười, không đáp.
Lục Vân Nhiên thầm than không ổn, nhảy ra giúp người ở gần mình nhất đánh bại kẻ địch. Người kia thoát c·hết trong gang tấc, sợ đến mức ngã ngồi trên đất không động đậy được. Lục Vân Nhiên chậc lưỡi một cái.
"Anh cố ý?"
"Lý Phượng Kỳ không hổ danh là truyền nhân của Thanh Môn, có thể đánh ngang ngửa với Lãnh Thiên Thù thế này, trong thiên hạ không có mấy người."
Người kia thấy anh lại có thể đón đỡ được kiếm của mình, khẽ nhíu mày, lại thu tay về, không tiếp tục tấn công nữa. Lục Vân Nhiên căng thẳng đề phòng một lúc vẫn không thấy công kích mới yên tâm một chút, hơi hạ kiếm xuống.
Thời điểm mọi người hỗn loạn nhất, anh chỉ có thể cứu được vài người, nhưng Phương Kiệt lại dẫn bọn họ cùng nhau đứng lên.
Lý Phượng Kỳ cảm nhận được sát ý từ phía sau, nhưng Lãnh Thiên Thù ở ngay trước mặt, cậu không thể phân tâm đối phó hai người mới đến kia.
Lục Vân Nhiên liếc mắt nhìn sang, nhận ra người quen cũ thì lập tức phối hợp nói theo.
Bọn họ đều là người học võ, có năng lực, có lòng tin, bọn họ chỉ thiếu một người dẫn dắt.
Nhưng cũng không có thời gian dây dưa đánh giá, anh dùng chân gảy thanh kiếm của người kia lên cầm vào tay, lớn giọng quát:
Anh vừa thở ra một hơi, chợt cảm thấy một đường kiếm sắc bén từ bên ngoài chém tới. Lục Vân Nhiên sửng sốt, trong đầu chợt hiện lên một cái tên, nhưng kiếm tới quá nhanh, anh không kịp suy tính gì mà chỉ có thể nâng kiếm lên đón đỡ.
Lạc Nhạn kiếm pháp thiện về tấn công, không dùng để phòng thủ. Mà trong tay anh lúc này còn không phải Lạc Nhạn kiếm, càng không thể phát huy ra được uy lực vốn có.
"Phương Kiệt, việc này anh rành hơn tôi, cứ nói đi, chúng tôi sẽ theo."
"Bọn họ không sao đâu, hai hộ pháp của Thiên Ma giáo đã vào trong rồi."
Lục Vân Nhiên được dịp tung hoành, kiếm chiêu tản ra khắp khoảng không gian rộng lớn, đẩy lùi một đám người của Thiên Ma giáo vào một góc sân.
Lục Vân Nhiên dù gì cũng còn trẻ, không chỉ kiếm pháp thua kém Tả hộ pháp, mà thực chiến cũng kém rất nhiều, đương nhiên không kịp giúp Lý Phượng Kỳ chặn lại một kiếm này.
Hai luồng kình khí đập vào nhau, những lùm cỏ cao bằng đầu người xung quanh thoáng chốc bị cắt phăng. Lục Vân Nhiên bị dư kình cắt tới, lui lại một nhịp, nhưng vẫn có thể đứng vững được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.