Đan dược vào miệng không lâu, ngay sau đó xung quanh liền lờ mờ xuất hiện một cổ bàn bạc khí thế và ngày càng tuôn trào dữ dội.
Cảm nhận được cổ khí tức này Lâm Phong nét mặt có chút trầm lại, hắn cảm nhận được lực lượng của nó đã vượt qua Đấu Hoàng đỉnh phong và rất có thể đã tiến đến nữa bước Đấu Tông.
Lâm Phong không nghĩ đến tên này lại trực tiếp đem ba viên đan dược để bạo tăng thực lực tạm thời, hắn nhìn đến Hàn Phong đứng ở trước mặt có chút châm biếm nói: “Dược Hoàng lại dám cắn thuốc chưa hoàn thiện, muốn g·iết ta đến vậy sao? mà nhìn bộ dáng ngươi bây giờ chắc không trụ được lâu a”.
“ Hừ, ít nhất ta sẽ kéo ngươi theo cùng, để cho tên Dược Trần kia nhìn thấy tên đệ tử của hắn c·hết dưới tay ta!”. Nghe được những lời của hắc y nhân, Hàn Phong hừ lạnh một tiếng khàn khàn nói.
Nói xong Hàn Phong cơ thể bắt đầu bay lên không phía sau lưng hai cánh được ngưng tụ bằng hai cánh dần dần biến mất rồi sử sử dụng hai chân lăng không mà đứng.
Đây cũng thể hiện rõ trong tình huống không có mượn bất kỳ ngoại lực hay đấu kỹ đặc thù nào để đứng giữa không trung thì chỉ có Đấu Tông cường giả mới có thể làm được.
Lâm Phong biết tên này đang hiểu lầm chuyện của mình có được Phần Quyết nhưng hắn lười đi mà giải thích, thấy đối phương đã muốn ra tay, bản thân cũng đem đấu khí thúc đẩy tối đa.
Lần này phải đánh với Đấu Tông, tuy là cưỡng ép đạt được dù vậy vẫn là rất khó nhằn khi tên này còn có Dị hỏa, Lâm Phong nếu không đánh thắng thì chỉ cần cố gắng chống đỡ một khoảng thời gian là được.
“ Ngươi vậy mà lại che giấu thực lực!”. Cảm nhận thấy khí thế của hắc y nhân, Hàn Phong cũng hơi bất ngờ, hắn cứ tưởng tên này chỉ là một Đấu Vương như báo cáo, nhưng mà khoảng cách thực lực lần này đã triệt để cách xa, nên hắn vẫn rất tự tin.
“ Nếu không che giấu thì làm sao ngươi bây giờ rời vào tình trạng như thế này được”. Nghe đến đây, Lâm Phong có hơi buồn cười nói ra, trên tay cũng đã đem ra Sát Thần thương chuẩn bị ứng chiến.
Đến đây Hàn Phong tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cũng hiểu bản thân lại đang còn không nhiều thời gian vì vậy không có tiếp tục nói nhảm.
Chỉ cần đem hắc y nhân g·iết trước khi dược lực của đan dược hết tác dụng hắn vẫn sẽ có cơ hội sống và ngược lại.
Bàn tay hắn khẽ phất lên, một luồng đấu khí từ lòng bàn tay hắn không ngừng bốc lên, làm cho không gian xung quanh hắn mơ hồ rung động vì loại đấu khí kia.
“ Sát thần lĩnh vực”. Cảm nhận được sự tán loạn trong đấu khí của Hàn Phong, Lâm Phong đem đấu khí truyền vào trong trường thương, sau đó chống chuôi thương xuống đất hô lên.
Thế là từ trong thương tràn ra một luồng huyết sắc quang mang cấp tốc mở rộng ra đem hai người bao phủ lấy bên trong.
“ Ngươi đang làm trò gì thế?”. Nhìn thấy thứ mà hắc y nhân thi triển ra, Hàn Phong không khỏi hơi nhíu mài lại, hắn cảm giác tựa như thực lực của mình bị hạ đi một chút nhưng không quá đáng kể.
“ Mặc kệ ngươi làm thủ thuật gì, trước thực lực tuyệt đối mọi thứ đều vô dụng”. Không có đợi người phía dưới trả lời, hắn đem đấu khí màu bạc trên tay tụ thành một quang mang chói lọi như là đang cầm một ngôi sao.
“ Quang diệu ấn”. Hô một tiếng hắn đem thứ đó đánh xuống, bên trong cái tia sáng kia chính là một đại thủ ấn, nó mang theo lực lượng làm cho không gian bị vỡ nát mà bay về phía hắc y nhân.
“ Lôi thiên chưởng”. Lâm Phong bên dưới khi dùng linh hồn lực của mình cảm ứng được đối phương năng lượng sắp tụ lại để thi triển đấu kỹ, hắn cũng đã kết ấn đánh ra một chưởng.
“ Bành”. Ngay khi hai đấu kỹ v·a c·hạm vào nhau, một t·iếng n·ổ đáng sợ vang lên tựa như tiếng gầm của sấm chớp, chưa dừng ở đó nó còn kèm theo từng đợt sóng năng lượng đang không ngừng truyền ra.
Đứng ở dưới Lâm Phong nhìn đến đám khói kia, sắc mặt liền trở nên gấp gáp khi thấy bên trong lóe lên một tia sáng, hắn không có chần chờ trực tiếp đem cả người cấp tốc lui về phía sau.
Lâm Phong đã đoán đúng, t·iếng n·ổ kia là do đấu kỹ của mình b·ị đ·ánh ta, còn thứ lóe sáng kia vẫn đang tiến đến hắn.
“ Bùm” một tiếng, đấu kỹ của Hàn Phong đánh thẳng vào mặt đất làm cho phía dưới thêm một t·iếng n·ổ lớn nữa, Lâm Phong dù đã nhanh chân né đi nhưng vẫn còn trong phạm vi nổ nên bị hất lui về sau mấy bước.
Khói bụi giữ lại không lâu liền tán đi, chỉ thấy một hắc y nhân đưa hai tay che ở đằng trước và trên tay cũng bị chút vết bỏng.
“ Đấu kỹ của ngươi không làm gì được ta”. Nhìn thân ảnh đối phương có hơi chật vật, Hàn Phong nhết miệng nói.
Chưa hết hắn liền đạp chân một cái, dưới tốc độ khủng bố ngay tức khắc hắn đã đến trước mặt hắc y nhân cứ như là dịch chuyển vậy.
Mặt hắn cười lên gian xảo trong khi tay thì đã không biết từ lúc nào xuất hiện một thanh kiếm được tạo ra từ đấu khí, Hàn Phong vung nó chém ngang vào cổ hắc y nhân.
Lâm Phong lúc này liền cảm nhận được một cỗ lạnh lẽo sắp cắt đến cổ của mình, rất may hắn nhờ có sự hỗ trợ từ Sát Thần lĩnh vực, nên giác quan đã nhạy bén nay còn tăng thêm rất nhiều.
“ Keng” Tay phải cấp tốc di chuyển đem trường thương chắn lại, kiếm khí chém trúng liền vang lên một tiếng chói tay từng tia lửa cũng lóe lên.
Chỉ còn cách một phân nữa là lưỡi kiếm đã chạm vào hắn, Hàn Phong thấy chiêu này của mình bị chặn lại, liền không khựng đi chút nào tay trái cấp tốc đem Lam Sắc hỏa diễm bao lấy rồi vỗ thẳng đến lồng ngực đối phương.
Lâm Phong không có chậm hơn bao nhiêu, tay còn lại cũng đem Thanh Sắc hỏa diễm thôi động lên xuất ra một chưởng đối chiến lại.
“ Bành”. Hai chưởng chạm vào nhau lại vang lên một tiếng, tuy vậy cả hai không ai bị đẩy ra cả mà vẫn đang đem lực của mình giằng co qua lại với đối phương thông qua một chưởng này.
“ Hừ, lấy trứng chọi đá”. Hàn Phong lúc này thấy hắc y nhân vậy mà đem lực đạo một chưởng này không thua kém gì mình, hắn lúc này vô cùng khó chịu trong tức khắc đem đấu khí bành trướng hơn.
Đối phương đột ngột tăng lên sức mạnh, Lâm Phong trong tức khắc trở nên yếu thế sau đó cả người bị đẩy lui về sau, lưng va thẳng vào tảng đá đem cả người lúng vào bên trong.
Hàn Phong thấy vậy cấp tốc kết ấn rồi bắt đầu liên tục tung chưởng vào hắc y nhân người đang dính trên tảng đá, Lam Sắc hỏa diễm đem không khí rung động mà ồ ạt lao về hướng đó .
Sau một hồi, khi đã đem chỗ của hắc y nhân đánh cho khói bụi mù mịt, Hàn Phong mới dừng lại, hắn nhẹ đánh thêm một chưởng đến nơi đó cho bụi bán đi thì khi nó đang bay đến liền bị một kình khí ở bên trong bay ra cắt nó ra làm hai.
Kình khí cũng làm cho khói bụi b·ị đ·ánh tan mà biến mất, khi này hàn Phong chỉ thấy bên trong tên hắc y nhân áo bào có chút rách nát, toàn thân cũng hơi chật mà đứng đó.
Trong khi tay vẫn đang cầm trường thương và nó không ngừng được truyền vào đấu khí làm cho cả v·ũ k·hí phát lên ánh sáng của Thanh Sắc hỏa diễm.
“ C·hết tiệt! tên này vẫn còn chưa đem ra hết thực lực của mình”. Nhìn đến đối phương tuy có rơi vào hạ phong nhưng vẫn chưa có tắt hẳn nên hắn liền biết.
Hàn Phong nhìn xuống hai tay mình, thì khi này không còn là những mảng đen nữa mà nó đã hoàn toàn bao phủ toàn bàn tay của mình.
“ Không được, sắp hết thời gian rồi phải đem toàn bộ lực lượng vào hết một đòn này”. Hắn cũng cảm nhận thấy cơ thể đã có dấu hiệu yếu dần liền đưa ra quyết định.
Hàn Phong lăng không lên cao cắn răng đem Lam Sắc hỏa diễm không ngừng cuồn cuộn dũng mạnh tuôn ra cuối cùng nó hóa thành một biển lửa màu lam ước chừng bảy tám trượng đem thân ảnh hắn bao bọc ở giữa.
0