0
“ Đến đi”. Đứng bên trong biển máu, ánh mắt đã hoàn toàn chuyển sang màu đỏ của Phạm Lao nhìn đến đại thủ kia.
Hai tay cấp tốc kết ấn, chỉ thấy biển máu vốn đang chậm rãi xoay tròn trên bầu trời cấp tốc trở nên vặn vẹo, theo sau đó một lượng lớn máu biến thành hai cái gai to lớn nhọn hoắt nhô ra hai bên, chuẩn bị sẵn sàng để đối đầu với đại thủ.
Hai bàn tay màu đen khổng lồ dưới sự điều khiển của hắc bào nhân nhưng thật ra do chính Lâm Phong khống chế, dần dần vỗ vào nhau, mà tại chính giữa nơi hai bàn tay sắp đập vào chính là biển máu của Phạm Lao.
Đại thủ phá nát những đám mây nằm trên đường di chuyển của nó, từng làn gió xuyên qua kẽ tay hiện rõ trong không khí.
Trong chốc lát nó đã tiến sát đến chiếc gai khổng lồ bằng máu kia, nhất thời chỉ nghe “ ầm “ một tiếng, hai bàn tay đã hoàn toàn áp sát vào biển máu và đang bị hai cái gai nhọn ngăn chặn không cho chúng vỗ vào nhau.
Huyết gai đâm thẳng vào lòng bàn tay màu đen, trong khi đó hắc đại thủ vẫn đang không ngừng được gia trì để từng chút ép sát vào nhau.
Nhất thời, tại trên bầu trời dưới sự giằng cho giữa hai bên, năng lượng ba động tuôn ra làm cho một mảnh không gian ở tại nơi đây bắt đầu rung động kịch liệt.
Đang quan sát tình hình vô cùng căng thẳng ở không trung, bỗng như phát giác được gì đó mỹ phụ đánh ra một công kích ra ngoài trước.
Thứ mà công kích đánh vào chính là một tia kình khí bén nhọn, nó thỉnh thoảng phóng ra từ nơi giao chiến, thấy vậy nhưng uy lực của nó không yếu chút nào, một tên Đại Đấu Sư của Huyết tông vô tình trúng thứ này và ngã xuống trong tức khắc.
Thời gian trôi qua thì kình khí phóng ra càng nhiều, chứng tỏ hai chiêu thức đang ngày càng bạo phát kịch liệt hơn.
Từng đám mây, mặt đất hay những đồi núi nhỏ gần đó bị kình khí phóng đến làm cho tan nát, mỹ phụ cùng Xa Thiết thấy tình huống vô cùng nghiêm trọng như thế mới hợp sức tạo ra một vòng chắn năng lượng bao quanh đoàn xe để không bị tổn hại dược liệu.
Một số tên có tu vi không quá cao đi cùng Phạm Lao dù có cố gắng chống đỡ nhưng không được bao lâu cũng bị kình khí xuyên qua người mà chết ngay tức khắc.
Bên trong biển máu, Phạm Lao lúc này cũng đang phải chịu sức ép khổng lồ do đại thủ mang lại, nếu như không nhờ biển máu này, hắn sớm đã bị đè bẹp ở bên trong.
Hắn lập tức thay đổi thủ ấn một lần nữa, chỉ thấy hai cái huyết gai kia chầm chậm run chuyển, sau đó từ từ nhô ra dài thêm, đem bàn tay kia đẩy ngược ra một chút.
Phạm Lao trong lúc cắn răng thi triển, liền phun ra một ngụm máu, hắn vừa phải chống đỡ áp lực khổng lồ kia vừa phải đẩy lùi nó, vì lẽ đó tổn thương trên người là không thể tránh khỏi, hiện tại lục phủ ngũ tạng của hắn đều đang chấn động liên tục.
“ Ồ, còn có thể cố gắng đến mức này sau, không tệ, không tệ”. Nhìn thấy một màn này, Lâm Phong có chút ngoài ý muốn nhưng cũng chỉ cười lạnh.
Nhìn biểu hiện của tên này cũng chỉ là đèn dầu sắp cạn mà thôi, trong khi khôi lỗi của hắn chưa có tốn bao nhiêu lực lượng.
Lâm Phong muốn xem thử, tên này còn cố trụ được bao lâu nữa, nếu như bây giờ trực tiếp đè bẹp đối phương thì cũng không thú vị lắm.
Hắn biết Phạm Lao đã không dám hấp thu năng lượng bên trong biển máu để hồi phục cho mình vì nếu làm vậy nó sẽ yếu đi khi đó huyết gai cũng sẽ không còn đủ cứng nữa, do đó hiện tại vết thương trên người tên này không thể được chữa trị.
Biết được như vậy cho nên Lâm Phong hiện tại chỉ tăng thêm chút năng lượng vào trong đại thủ đem đối phương lần nữa ép chặt, cho tên Phạm Lao phải chịu đựng việc năng lượng đè ép lên cơ thể, khi đó dù hắn ở trong biển máu mà tự mình thi triển ra cũng không khác một cái nhà tù là bao nhiêu.
Thời gian chầm chậm trôi qua, Phạm Lao lúc này tại bên trong biển máu, sắc mặt đã vô cùng khó coi, đầu tóc rũ rượi, thỉnh thoảng lại phun ra một ngụm máu, ánh mắt như muốn lòi ra vì tức giận khi nhìn đến hắc bào nhân ở phía đối diện.
Hắn đã biết mục đích của đối phương chính là muốn cho mình từ từ chịu nỗi đau thống khổ trên cơ thể, đến khi không còn chống đỡ được nữa.
Trong đầu hắn lúc này sinh ra một cổ hối hận, lúc trước khi đến nơi đây vị kia đã đưa cho hắn một cái miếng ngọc có nói nếu như gặp việc không thể giải quyết thì có thể bóp nát nó.
Nhưng hắn lúc đó tự đại, không hề nghĩ tên kia chỉ vì chút dược liệu này sẽ phái theo cường giả cấp cao bảo vệ, vì lẽ đó hắn quyết định muốn thể hiện mình mà từ chối không có tiếp nhận.
Bây giờ lâm vào tình cảnh này, hắn chỉ có thể tự chửi mình là ngu xuẩn, hiện tại hai tay đang kết ấn đã bắt đầu run lẩy bẩy, dấu hiệu của việc khó có thể chống đỡ được nữa.
“ Được rồi, nếu đã như vậy, lão phu cũng sẽ cho các ngươi tổn hại thứ gì đó mới được”. Cắn vào môi đến xịt máu, Phạm Lao gằn lên từng chữ một, đến nước này hắn quyết định sẽ tự bạo, không chờ đợi thêm nữa cả người bắt đầu đem lượng đấu khí trong cơ thể tăng lên mức tối đa.
Khi này ở phía bên ngoài, do đã yếu đi phần vì thể biển máu đã không còn là một màu đỏ thẫm nữa, vì thể Lâm Phong đã quan sát thấy nơi Phạm Lao đang đứng.
Bỗng nhiên nhìn thấy hành động của hắn như thế, Lâm Phong liền biết lão già này đang chuẩn bị làm gì, thế là hắn nào có để như vậy trực tiếp đem lực đạo của đại thủ tăng lên tối ta.
Dưới công kích của hắn tăng lên, hai bàn tay khổng lồ như một máy ép từ từ đem huyết gai phá hủy, tiếp đến là tới biển máu kia.
Dưới công kích đã đạt đến sức mạnh tối đa của một Lục tinh Đấu Hoàng, không quá vài giây hai cái đại thủ đã gần như vỗ thẳng vào nhau.
Đứng ở trong biển máu, Phạm Lao sắc mặt khẽ biến, hắn chỉ thấy từng đoàn huyết vụ dần dần bị đánh nát cuối cùng chưa kịp kích phát tự bạo, trước mắt đã hoàn toàn tối sầm lại.
Hai bàn tay khổng lồ đã đập thẳng vào nhau hiện rõ trên nền trời khi bình minh ló dạng, từng đoàn huyết vụ bị vỗ vào làm chúng bắn ra tung tóe tạo thành một cơn mưa máu vào buổi sáng sớm.
Sau khi xong việc, đại thủ cũng theo đó từ từ tan biến, không lâu sau một thân ảnh từ trên trời rơi xuống đất như diều đứt đây, đó không ai khác chính là Phạm Lao.
Hắn đương nhiên vẫn còn chưa chết, vào thời khắc cuối cùng Lâm Phong đã thu lại lực đạo để giữ cho hắn còn sống có điều tay chân xương đã hoàn toàn gãy nát.
Lúc này đám người tại đoàn xe quan sát hết thảy cũng là thở phào nhẹ nhõm, mỹ phụ cùng Xa Thiết đem vòng tròn bảo hộ xóa đi.
Hắc bào nhân dưới sự điều khiển của Lâm Phong phóng xuống nắm lấy một chân của Phạm Lao rồi trực tiếp phóng đi trở lại Phong thành, còn lại đoàn xe thì cho bọn hắn tự vận hành.
“ Các ngươi tìm một chút xem bọn chúng có gì quý giá thì lấy hết đi, sắp xếp lại một chút rồi chúng ta cũng xuất phát, tránh chậm trễ”. Nhìn theo bóng dáng của hắc bào nhân dần khuất, Xa Thiết quay lại nhìn đám thuộc hạ ra lệnh.
“ Vâng”. Nhận được lệnh, đám người cấp tốc di chuyển, mỗi người chia ra làm công việc của mình.
“ Được rồi công việc của ta cũng đã xong, không quản các ngươi” Mỹ phụ lúc này cũng ưỡn người một cái, nói xong thì quay trở lại xe ngựa.