Sau khi không thể cảm nhận được đấu khi của Vân Vận nữa, hắn cũng chuẩn bị rời khỏi nơi này mà trở về.
Tuy rằng chuyến đi đến Ma Thú Sơn Mạch này không quá lâu, những những chuyện đã xảy ra thật rất đáng nhớ.
Đến nói lời rời đi với Tử Tinh Dực Vương cùng Tiểu Hỏa, Lâm Phong cũng hướng Gia Mã mà trở về.
Hắn cũng cần phải luyện thêm các loại đan được nữa, qua một thời gian những bình đan dược hầu như đã được sử dụng gần hết.
Ở phía bên kia, Vân Vận khi này vừa phi hành vừa kiểm tra xem bên trong chiếc nhẫn mà Lâm Phong đã đưa, mà bất ngờ không thôi.
Bên trong đó không chỉ có Tử Tinh Linh, còn có một viên Dưỡng Nhan Đan, và không dưới mười bình đan dược Tứ Phẩm.
“ Xem ra tên đó vẫn còn chút lương tâm! và cũng có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nữa”. Thu hồi lại thần thức nàng nhìn thẳng về phía xa mà bay vọt đi, chỉ để lại một câu nói.
Không mất quá lâu để hắn trở lại Đế Đô và về Lâm gia, sau đó hắn bắt đầu hướng dẫn Thanh Lân cách luyện tập để bước vào tu luyện.
Ngồi một bên để quan sát nàng tập cảm nhận đấu khí, hắn cũng lấy ra dược đỉnh để luyện đan.
Qua một lúc thì hắn bắt gặp phụ thân với vẻ mặt hơi nghiêm trọng bước vào đình viện, hắn mới lập tức hỏi: “ Có chuyện gì vậy phụ thân, ta thấy sắc mặt người không được ổn cho lắm?”
“ Aizz, Nạp Lan lão gia tử tại mấy năm trước, từng cùng một đầu ngũ giai ma thú tên là Lạc Thiết Độc Ấn Mãng kịch độc vô cùng chiến đấu qua, mặc dù cuối cùng đem nó đ·ánh c·hết, bất quá cũng bất hạnh bị một cắn sau lưng đem một loại độc tố kinh hồn táng đảm, Lạc Độc truyền vào trong cơ thể, không biết vì sau lần này lại phát tát mạnh hơn”. Nghe được nhi tử hỏi, Lâm Thành cũng không dấu diếm mà kể hết ra.
“ Ra là vậy, để ta đi xem thử thế nào”. Lâm Phong ngay lập tức hiểu ra, hắn cũng không quá lo lắng, nếu như đoán không lầm hiện tại chỉ là giai đoạn thứ hai của người bị nhiễm độc chính là nó chuẩn bị ngấm vào bên trong xương.
Trên nguyên tác, lúc Tiêu Viêm ra tay cứu chữa đó mới chính là giai đoạn thứ ba, chữa trị lúc đó sẽ khó khăn hơn bây giờ, Lâm Phong cũng xém quên mất chuyện này, thế là hắn thu dọn dược đỉnh mà chuẩn bị đi.
“ Muội cứ cố gắng cảm nhận đấu khí đi, không cần gấp gáp cứ từ từ”. Nhìn qua Thanh Lân đang ngồi xếp bằng một bên rồi hắn nói, sau đó tiến ra bên ngoài.
“ Ừm, nhi tử nếu có thể giúp gì được thì ngươi hãy cố gắng, biết chứ!”. Lâm Thành nói một câu trước khi Lâm Phong đi ra.
“ Vâng, ta biết rồi phụ thân”.
Trên đường đi, Lâm Phong nhớ lại những vấn đề liên quan đến Lạc Độc, hắn mặc dù chưa từng thấy qua lần nào, chỉ biết trên cốt truyện và đọc được một số sách vô tình gặp được.
Tại trong ghi chép ghi lại, cũng có không ít lục giai ma thú bị Lạc Thiết Độc Ấn Mãng vượt cấp độc c·hết, nếu không phải bởi vì số lượng thật sự là rất thưa thớt nếu không sợ rằng trên đại lục rất nhiều cường giả đều đã ở dưới loại độc tố này, hoảng sợ biến sắc.
Hắn cũng thầm xem như lão gia tử còn may mắn, bởi vì hắn hiện tại cũng đã có Dị hỏa nên việc điều trị cũng sẽ không quá khó khăn.
Mãi suy nghĩ, khi đi qua một vài cái ngã tư đường thì Nạp Lan gia cũng đã xuất hiện trước mắt hắn.
Lấy lại tinh thần, Lâm Phong bước thẳng về đó, hai tên canh gác gặp thấy hắn cũng hơi khom người chào một tiếng rồi đẩy cánh cửa ra: “Lâm Phong thiếu gia, mời vào”. Lâm Phong hiện tại cũng đã được xem như là người nhà của Nạp Lan gia, bọn người hầu như bọn họ đương nhiên là biết được.
“ Ừm” Hơi gật đầu một cái, hắn mới chậm rãi tiếng vào bên trong, vừa vào sân đã có một thị nữ tiếng lại, nhẹ khom người nói “ Lâm Phong thiếu gia ngài đến gặp lão gia tử có đúng không mời đi theo tiểu nữ”.
Không nói gì, Lâm Phong chỉ đi theo người thị nữ, sau khi xuyên qua một hành lang thì cũng đến căn phòng.
“ Cốc cốc cốc, bẩm tốc trưởng Lâm Phong thiếu gia đến”. Người thì nữ gõ vài tiếng và thông báo một câu, sau đó rời đi không dám làm phiền.
“ Két” Cánh cửa được người bên trong mở ra, không ai khác chính là Nạp Lan Túc, hắn gặp Lâm Phong thì mặt vui vẻ nói: “ Tiểu tử ngươi cuối cùng cũng đến, rất lâu rồi a”.
“ Thật xin lỗi, Nạp Lan thúc, tiểu tử nghe tin Nạp Lan lão gia tử bị trúng độc nên đến xem thử coi có cách nào giúp không”.
“ Ngươi vào đi, bên trong cũng đang có khách” Sau khi Lâm Phong tiến vào thì Nạp Lan Túc cũng đóng cửa lại.
Nhìn quanh thì hiện tại ở trong phòng tính luôn cả hắn nữa là năm người bao gồm đang ở trên giường Nạp Lan Kiệt, hai người ngồi cách đó không xa chính là Đằng Sơn và Nhã Phi và Nạp Lan Túc đang tiến lại.
“ Tiểu tử ngươi cuối cùng cũng đến đây a, mau lại ngồi xuống”. Nạp Lan Kiệt thấy cháu rễ tương lai mình đến trên mặt cũng bớt đi phần đau nhói do độc đang gây ra mà hơi vui vẻ nói.
“ Kiệt gia gia, người không sao chứ, Yên Nhiên muội có biết chuyện này chưa?”. Nhanh chân bước đến, Lâm Phong hỏi.
“ Chúng ta vẫn chưa thông báo cho Yên Nhiên, không thể để nó lo lắng được”. Khi này âm thanh của Nạp Lan Túc ở phía sau hắn vang lên.
“ Đúng rồi, ngài có kiếm được luyện dược sư để chữa loại độc này không?”. Lâm Phong hỏi tiếp.
“ Haizz, từ khi bị như thế này ta đã luôn dò hỏi để tìm kiếm luyện dược sư, nhưng bọn họ đều không thể làm gì được, lần phát tác này thì ta tính đi nhờ Đan Vương Cổ Hà xem thử, nếu như thật không có thì chỉ biết chờ c·hết mà thôi”. Nạp Lan Kiệt thở dài một hơi nói, dù gì thì cũng đã có nhiều n·gười c·hết vì loại độc này.
“ Tên nam nhân xấu xa kia, ta biết ngươi sẽ có cách đúng chứ?”. Khi này ngồi ở một bên Nhã Phi không nhịn được mà lên tiếng, có lẽ là vì trực giác của nữ nhân mách bảo như thế, nàng luôn tin tưởng nam nhân này sẽ luôn làm được điều bất ngờ.
Nghe được lời của Nhã Phi cả ba người đều đưa ánh mắt nhìn về Lâm Phong, Nạp Lan Kiệt ngồi trên giường giọng hơi run run hỏi: “ Tiểu Phong ngươi có cách sao?”.
“ Ừm, đúng thật là ta biết có một cách có thể chữa trị Lạc Độc trong người của ngài”. Lâm Phong tay sờ sờ lên càm, hơi ra vẻ suy tư nói.
“ Thật sau, là cách gì?”.Những lời nói của người thanh niên làm cho Nạp Lan Kiệt như tìm thấy được ánh sáng trong đường hầm tối tăm.
“ Đó là tìm một người có được Dị hỏa, rồi đem nó truyền vào trong cơ thể để thanh tẩy Lạc Độc và truyền nó ra bên ngoài”. Lâm Phong chậm rãi nói ra nhưng những lời này lại làm cho Nạp Lan Kiệt cùng những người còn lại mặt âm trầm xuống.
“ Đằng Sơn theo đường dây tin tức của Mễ Đặc Nhĩ thì có luyện dược sư nào có sở hữu Dị Hỏa không?” Mặc dù Nạp Lan Kiệt cũng biết điều này thật sự rất hiếm nhưng vẫn phải hỏi thử.
“ Đáng tiếc ta không biết ai cả, ngay cả Đan Vương Cổ Hà còn chưa sở hữu được Dị Hỏa nữa là, hắn chính là người khác vọng Dị Hỏa hơn ai hết!”. Đằng Sơn nghe hỏi cũng là trả lời thật.
Một lần nữa sự thất vọng lại xuất hiện trong căn phòng này, nhưng chưa được bao lâu đột nhiên một ánh sáng thanh sắc đột ngột xuất hiện cùng nhiệt độ cao làm cho căn phòng bắt đầu nóng bức.
0