Thời gian trôi đến ngày thứ ba, cũng là lúc có thể hoàn toàn tiêu trừ hết Lạc Độc bên trong Nạp Lan Kiệt.
“ Ha ha, cuối cùng lão già ta cũng có thể trở lại như ban đầu”. Cánh cửa đang đóng bỗng dưng bị đẩy bung ra, Nạp Lan Kiệt mang theo khí thế mà bước ra từ bên trong.
Cơ thể gầy gò xanh xao của mấy ngày trước đã biến mất, thay vào đó đã có huyết sắc như người bình thường, thậm chí còn tốt hơn.
“ Tất cả cũng nhờ tiểu Phong ngươi, Nạp Lan gia ta thật đúng là có phúc a, haha”. Nạp Lan Kiệt khi này mới vỗ vỗ vai Lâm Phong ở kế bên cười nói.
“ Được rồi, ngươi đi phân phó người mời những gia tộc khác đến, tối nay sẽ mở tiệc rượu để mừng ta thoát nạn”. Sau đó nhìn qua Nạp Lan Túc phân phó một tiếng.
“ Ân, phụ thân ta sẽ đi ngay”. Từ khi Nạp Lan Kiệt bị nhiễm độc, Nạp Lan Túc mỗi ngày đều lo lắng không thôi, nhưng bây giờ nỗi lo đó đã hoàn toàn biến mất, hắn gật đầu một tiếng rồi rời đi.
“ Tiểu Phong ngươi tối nay nhất định phải đến a, hơi tiếc là ta nghe Yên Nhiên nó đang trong giai đoạn đột phá lên Đấu Sư nên không thể kêu nó trở về được trong lúc này”. Mang theo nét vui vẻ trên mặt, Nạp Lan Kiệt xoay qua Lâm Phong nói.
“ Vâng, tối nay con chắc chắn sẽ đến”. Mặc dù Lâm Phong không thích tiệc tùng là mấy nhưng dù sao đây cũng là gia gia hắn nên phải đi.
...
Sau khi trở về, Lâm Phong cũng luyện thêm một vài loại đan dược, sau khi hoàn thành, hắn nhìn thấy những gốc dược liệu đã không còn, nên chờ qua hôm nay sẽ đi đến khu chợ của luyện dược sư công hội và Mễ Đặc Nhĩ tìm mua một vài loại khó tìm thấy ở bên ngoài.
Ngước lên nhìn sắc trời đã ngã về chiều, ánh hồng rực rỡ của hoàng hôn cũng xuất hiện ở chân trời, Lâm Phong mới đứng dậy thu dọn đồ đạc để chuẩn bị trở lại Nạp Lan gia.
“ Thanh Lân muội đi cùng ta không?”. Nhìn thanh y thiếu nữ đang tu luyện, Lâm Phong khẽ hô, nàng hiện tại đã bước vào nhất đoạn Đấu Khí, phải nói ở tuổi của nàng bây giờ mới tu luyện có vẻ hơi trễ nhưng không sao cả, có đang dược của hắn phụ trợ cùng với khả năng của Thanh Lân thì việc đột phá sẽ rất nhanh thôi.
“ Ân, muội cũng muốn đi, mấy ngày nay ở trong đình viện tu luyện thật là rất buồn chán”. Nghe được câu hỏi của hắn, thanh y thiếu nữ trở nên vui vẻ mà đáp ứng ngay.
Hôm nay phụ thân của Lâm Phong vì xử lý một vài việc ở gia tộc nên không đi được, thay vào đó sẽ do hắn và Thanh Lân sẽ đi đại diện.
Thay lên mình một bộ áo bào đen cùng với những đường nét màu đỏ sẫm, Lâm Phong chỉ cần như vậy là đủ, Thanh Lân thì nàng lại ưa thích màu xanh nên đa phần những bộ y phục của nàng đều có những màu sắc nhẹ nhàng.
Dù vậy nét đáng yêu của một tiểu thiếu nữ cũng đủ để thu hút những ánh nhìn của mọi người.
Lâm Phong dắt tay Thanh Lân, bước ra khỏi Lâm gia và tiến thẳng đến Nạp Lan gia, hắn không biết lần này những người đến có phải giống lúc trong nguyên tác hay không, bởi đã có quá nhiều sự thay đổi do hắn.
Những khu chợ, hàng quán bây giờ đã bắt đầu xuất hiện những ánh đèn chiếu rọi khắp các cung đường.
Cả hai xuyên qua những khúc cua ngã tư quen thuộc, rất nhanh đại môn của Nạp Lan gia đã xuất hiện trước mắt.
Hiện tại Nạp Lan gia tộc treo rất nhiều những chiếc lồng đèn trước cửa và nối dài đến bên trong, từ xa có thể thấy những người được mời đến từ một số gia tộc nhỏ hơn không ngừng đưa ra thiệp mời cho người canh gác rồi tiến vào bên trong.
“ Đi thôi” Đứng nhìn một lát, Lâm phong nói với Thanh Lân một câu rồi mới tiếp tục cất bước mà tiến đến đó.
Đến của Lâm Phong không cần phải đưa ra hiệp mời gì cả, những người gác cổng này hoàn toàn biết hắn là ai mà hơi khom người cung kính nói: “Mời Lâm Phong thiếu gia cùng tiểu cô nương này tiến vào bên trong, gia chủ đang đợi hai người”.
“ Ừm”. Gật đầu một cái, người thanh niên dắt tay thanh y thiếu nữ tiêu sái mà bước vào trong sân.
Vừa bước qua cửa, hắn đã đưa mắt nhìn quan sát xung quanh và đã nhìn thấy Hải Ba Đông cùng Nhã Phi.
Giờ phút này nàng một thân một bộ sườn xám màu đen bó sát người mang theo một cái áo choàng lông chồn trắng như tuyết.
Khiến nàng càng thêm vài phần tao nhã quý phái những đường cong đẹp mê người làm cho trong đại sảnh không ít những tên nam nhân không nhịn được mà len lén liếc mắt về phía nàng nhưng không dám tiếp cận, lý do là gì thì ai cũng biết.
Ở phía đối diện bắt gặp lấy ánh mắt của người thanh niên đang nhìn mình, Nhã Phi mới hơi mỉm cười mà đạp giày cao gót tiến đến hắn.
Nhưng nàng chỉ lướt qua, liết hắn một cái, rồi nhìn sang thiếu nữ bên cạnh mà vui vẻ nói: “ Thanh Lân Muội cũng tới đây sao, nào đi theo tỷ, ta dẫn muội đi tham quan”.
“ Ân, Lâm Phong ca ca ta đi với Nhã Phi tỷ, lát nữa gặp”. Thanh Lân đến Mễ Đặc Nhĩ chơi với Nhã Phi không ít lần, cứ như là thành tỷ muội ruột vậy, nên khi nghe nói như thế liền đáp ứng ngay.
“ Được rồi đi đi, nhớ cẩn thận”. Hắn sờ sờ đầu nàng một cái, rồi mới đưa mắt nhìn đến người nữ nhân với thân hình lồi lõm ma quỷ kia.
Nhã Phi cũng phát giác được ánh mắt của hắn, trong lòng càng là vui vẻ, tự hào về mình không thôi.
Sau một chút đối thoại thì cả hai nữ cũng đi, Lâm Phong đưa mắt nhìn hai người một thoáng, sau đó mới tiến đến Hải Ba Đông đang ngồi ở đằng trước mà đi đến.
“ Mấy hôm không gặp, Hải lão khí sắc ngày càng tốt lên a!”. Tiến đến gần, Lâm Phong cười nói.
“ Nhờ đan dược tiểu tử ngươi cho lần trước, thực lực của ta cũng phục hồi lại rất nhiều” Gõ gõ ngón tay lên thành ghế, Hải Ba Đông chậm rãi nói.
Trong khi hai người đang trò chuyện, thì có một đạo tiếng cười già nua vang lên: “Hải lão đầu, không nghĩ ngươi cũng đến tham gia những buổi tiệc như thế này, thật đúng là rất ngạc nhiên”.
Người đến tự nhiên chính là Gia Lão, khi này Lâm Phong mới đưa mắt nhìn đến phía sau lão là một tiểu công chúa đang đi theo sát.
Nàng mặc một bộ áo bào màu trắng với những đường nét màu vàng kim,trên vòng cổ tay áo rộng kim tuyến được thêu thành hình liên hoa, nhìn qua thật thanh nhã và trông rất đáng yêu nhưng lại có vẻ rất náo động.
Đưa mắt sang bên cạnh nàng cũng có một người mặc một bộ cẩm bào xa hoa, vóc người cao gầy, thiếu nữ này cùng tiểu công chúa có vài phần tương tự nhưng khí chất lại hoàn toàn khác hẳn, nàng mang theo vẻ lạnh lùng cùng khí chất vô cùng uy nghiêm của hoàng thất.
Nhìn sơ qua Lâm Phong cũng biết đây không ai khác chính là Yêu Dạ và muội muội Yêu Nguyệt, có một điều hắn không rõ là tại sao chỉ là một tiệc mừng nho nhỏ mà những vị cao tầng của hoàng thất đều đến.
Trong nguyên tác người đại diện đến đây chúc mừng cũng chỉ có tiểu công chúa Yêu Nguyệt mà thôi.
Nói xong một câu với Hải Ba Đông, thì khi này Gia Hình Thiên đã tiến đến trước mặt hai người, hắn nhìn qua Lâm Phong nói: “ Tiểu tử ta giới thiệu cho ngươi một chút, dù sao cũng là thế hệ trẻ như nhau”.
Sau đó hắn chỉ chỉ hai nữ của mình mà có chút tự hào nói: “ Ngươi chắc đã biết Dạ nhi rồi, ta nghe nói lúc nhỏ bọn ngươi có gặp nhau một gần cũng tại nơi này, còn đây là muội muội của Dạ nhi có tên Yêu Nguyệt, thiên phú của nàng chính là luyện dược”.
PS: Đa tạ đạo hữu Phantom, Ma Tử Dạ và BLS THIÊN ÁM đã đề cử.
0