Thấy biểu hiện của Tiểu Y Tiêu như thế, Lâm Phong không có nói tiếp nữa, hắn biết đây có thể nói là kí ức tồi tệ nhất của nàng cho đến bây giờ và nó vẫn đang tiếp diễn.
Đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, Tiểu Y Tiên nước mắt cũng không còn rơi nữa, nàng ngước lên hơi e dè nhìn người thanh niên hỏi: “ Huynh biết thể chất của ta như vậy còn dám đến gần ta sao, không sợ bị liên lụy à.
Đương nhiên trong nhiều năm qua trước khi đến Thanh Sơn trấn đã có rất nhiều người né tránh nàng khi thấy cảnh Ách Nan độc thể phát tác, cho nên nàng từ đó không dám tiếp xúc gần với người khác.
Thấy biểu cảm của Tiểu Y Tiêu, hắn mới bắt lấy tay của nàng nói: “ Ngốc quá, muội nghĩ thử xem nếu như ta sợ thì còn có thể đứng đây sao, yên tâm đi ta có thể từng bước giúp muội để có thể khống chế loại thể chất này”.
Bất chợt lúc này có một điều làm cho Lâm Phong ngoài ý muốn đó là, ngay khi cầm tay nàng, hắn đã cảm nhận được dao động đấu khí trong cơ thể Tiểu Y Tiên đã là Đấu Sư.
“ Muội đây là một Đấu Sư sao?”. Không khỏi hiếu kì, Lâm Phong nhìn người thiếu nữ hỏi, có vẻ như những hành động của hắn đã làm cho nguyên tác thay đổi nhiều đến như vậy.
“ Ừm, kể từ khi nhận được quyển độc kinh kia, muội thử phối chế ra một loại độc có thể phát tác khi tiếp xúc ngoài da và vô tình làm rớt lên tay của mình, nhưng lại chỉ thấy nó làm thay đổi màu da ngay nơi trúng phải, không lâu sau liền biến mất như không có chuyện gì”.
“ Lúc đó ta cứ nghĩ là đã phối chế sai, nên cũng không để ý nữa, tối hôm đó không biết vì sao Ách Nan độc thể phát tác, muội cố gắng chịu đau đớn suốt một đêm, sáng hôm sau thì lại có thể cảm nhận được mình có thể điều động một chút đấu khí”.
“ Vì nghi ngờ, nên muội một lần nữa thử lại, sáng hôm sau thì đấu khí lại tăng thêm một bậc”
“ Cứ như vậy sau nhiều lần tiếp xúc với độc cùng đọc được một ít thông tin về thể chất của mình trong sách, muội đã đem thực lực nâng lên đến đây để có thể tự bảo vệ bản thân, nhưng vì thực lực tăng lên không hiểu sao cơn đau mỗi khi Ách Nan phát tác lại lớn hơn, nên muội dừng lại ở Đấu Sư không dám tăng thêm nữa”.
Tiểu Y Tiên kể lại một quá trình dài khi vô tình nhìn ra một chút về thể chất của mình.
“ Đúng là như vậy khi nảy ta cũng đã có nhắc đến, độc tính sử dụng càng cao thì thực lực tăng lên càng nhiều nhưng đến một mức nào đó sẽ không khống chế được nữa”.
“ Nếu như ta đoán không lầm khi muội tăng đến Đấu Tông hoặc hơn nữa là Đấu Tôn thì đó chính là giới hạn phá vỡ ranh giới đó”. Lâm Phong một lần nữa nói thêm về Ách Nan Độc thể với nàng.
“ Khi đó muội sẽ chết sao?”. Tiểu Y Tiên dù biết nhưng nàng vẫn hơi chua xót mà hỏi người thanh niên.
“ Đúng vậy, khi đó cơ thể muội sẽ dần bị độc dần dần nuốt chửng trong đau đớn, có điều có ta ở đây chuyện đó sẽ không xảy ra đâu, làm sao nam nhân như ta lại để một thiếu nữ dễ thương cùng lương thiện chết trước mặt mình được chứ”. Vừa nói, Lâm Phong vừa đưa tay lau đi những giọt nước mắt còn đọng trên mắt nàng.
...
Nhiều ngày trôi qua ở Thanh Sơn trấn, Lâm Phong bắt đầu giúp Tiểu Y Tiên học cách kiểm soát đấu khí trong cơ thể mình, mặc dù điều này không giúp quá nhiều cho việc kiểm soát Ách Nan độc thể.
Tuy nói nàng bây giờ là Đấu Sư nhưng đó chỉ nghiêng về độ lớn mạnh của đấu khí, Tiểu Y Tiên không có đấu kỹ cũng không biết kiểm soát đấu khi một cách thành thục như bao Đấu Sư khác.
Nhiều khi gặp nguy hiểm do ma thú tấn công, trong lúc luống cuống chỉ biết đánh ra toàn bộ đấu khí của mình làm cho ma thú cấp thấp tan xác.
Hôm nay cũng như bao ngày, cả hai đang ở một mảnh rừng cách Thanh Sơn trấn không xa, Lâm Phong vẫn đang ngồi hướng dẫn Tiểu Y Tiên kiểm soát đấu khí của mình.
Những ngày này, luôn có Lâm Phong bên cạnh làm cho nàng vui hơn bao giờ hết, đột nhiên lúc này đang an tỉnh tu luyện, đôi mắt nàng lập tức mở ra như cảm nhận được gì đó nàng hướng người thanh niên cách đó không xa hô lên một tiếng: “ Lâm Phong, huynh mau cách xa nơi đây một chút, muội...”.
Chưa nói hết câu, một cổ đau đớn vô cùng khó chịu đang dần lan ra từ chỗ bụng nàng, không bao lâu từ trong nơi đó bắt đầu tràn ra luồng đấu khí màu tím vô cùng quỷ dị, khiến cho Tiểu Y Tiên gục xuống.
Nhìn qua thì Lâm Phong đã biết đây chắc chắn là Ách Nan độc thể phát tác, đứng gần hắn mới thấy rõ được sự nguy hiểm của nó.
Tuy vậy, hắn không hề e ngại, Thanh Liên Địa Tâm hỏa ngay lập tức được thôi động mà bao quanh cả cơ thể.
Từng bước tiến về phía trước, ngay thời khắc cả hai chạm nhau đứng ở bên trong Lâm Phong liền cảm nhận được sự dữ dội của khí độc, đôi mặc với Dị hỏa những thứ khác đã hoàn toàn bị thiêu đốt dù cách xa vài mét, nhưng lần này hắn có thể thấy làn khí màu tím chỉ cách mình có một lớp khí do Dị hỏa tạo ra mà thôi.
“ Đúng là không thể xem thường thứ này a!”. Nhìn thấy làn khí không ngừng tràn đến mình, Lâm Phong cảm thán, cây cỏ xung quanh hiện tại cũng đã biến thành một màu u tối.
Cuối cùng hắn cùng đi đến trước người thiếu nữ, khi này Tiểu Y Tiêu trong mơ hồ nhìn thấy Lâm Phong, nàng liền lo lắng nói: “Huynh cẩn thận, thứ này nguy hiểm lắm”.
Nàng rất sợ, rất sợ, người nào đó đã trở nên thân quen với mình lại vì bản thân mình mà gặp nguy hiểm.
“ Không sao, cứ ngủ một giấc đi”. Lâm Phong tiến đến, sau đó ngồi xuống xoa xoa đầu nàng mà nhẹ cười nói, lúc này thì Tiểu Y Tiên cũng liền mất đi ý thức.
Không chần chờ nữa, Lâm Phong bắt đầu đem năng lượng Dị hỏa của mình truyền vào trong cơ thể của Tiểu Y Tiên nhằm đem độc đấu khí áp chế lại.
Cảm thấy không đủ hắn tay còn lại cũng truyền vào năng lượng của Độc Hỏa, cả hai loại hỏa diễm không ngừng đem độc đấu khí tiêu biến bớt phần còn lại thì đẩy nó trở lại vào bên trong ấn bảy màu nơi bụng của nàng.
Đây chính là một cái ấn tuyến, bất cứ người nào sở hữu Ách Nan độc thể điều có, dần dần thực lực tăng lên chỗ ấn này cũng lan rộng ra theo.
Lúc này hai luồng năng lượng hỏa diễm kết hợp vào nhau để đủ sức áp chế lại độc đấu khí, trong nhất thời Độc Hỏa của Lâm Phong không biết tại sao lại hấp thụ được một chút năng lượng của loại độc này.
Đương nhiên chỉ mình nó là không thể làm được, cũng nhờ Thanh Liên Địa Tâm hỏa trong khi thiêu đốt đã luyện chế nó một chút bởi vậy Độc hỏa có cơ hội hấp thu.
Lâm Phong cũng có chút ngoài ý muốn vì điều này, nhưng hắn lại cấp tốc thu lại lực lượng ngay khi đã áp chế được độc đấu khí, nếu như tham lam mà để nó cắn nuốt thêm chút nữa thì có khi Độc hỏa sẽ bị phản phệ và đến khi hắn thu lại vào trong người thì không khác gì tự mình đem thuốc độc bỏ vào mình cả.
Trong người Lâm Phong vẫn còn một loại Lạc độc chưa có giải quyết đâu, hắn mỗi ngày vẫn lấy ra một chút ít để cho Dị hỏa luyện chế sao đó cho Độc hỏa thấp thu, tất nhiên chỉ là một phần rất nhỏ.
Loại Lạc độc này nó còn dám đi theo đường năng lượng của Dị hỏa vào cơ thể hắn, làm sao có thể sơ sài được, nhưng có lợi một cái là Thú hỏa của hắn ngày càng được bổ sung bởi độc tố nhiều hơn dù có hơi lâu.
Thấy mọi việc đã ổn định lại, Lâm Phong thở phào một hơi với thực lực của hắn hiện giờ cộng thêm hai loại hỏa diễm thì áp chế thứ này không quá khó khăn, trừ khi nàng thực lực đạt đến Đấu Linh hoặc Đấu Vương thì sẽ không dễ dàng.
Ở Tây Bắc đại lục này muốn kiếm phương pháp áp chế ngoại trừ đan phương của Dược lão ra thì vẫn còn một thứ có thể phong ấn tạm thời Ách Nan độc thể đó chính là Thiên Đô Hỏa Ấn thứ mà Thiên Hỏa tôn giả đang nắm giữ.
Hắn chuyến này đi đến Hắc giác vực cũng vì Dị hỏa và thứ đó, tạm thời bỏ qua suy nghĩ kia, Lâm Phong nhìn qua Tiểu Y Tiên đang nằm thì có hơi ngoài ý muốn, khi hắn tập trung áp chế thì do nhiệt độ của Dị Hỏa đã làm cho bộ quần áo bên ngoài của nàng đã hầu như bốc hơi chỉ còn một cái áo yếm cùng cái một tiểu khố cũng đã cháy xém vài mảng.
PS: Lịch ra chương sẽ là mỗi ngày 1 hoặc 2c, thứ 7 vs CN có thể sẽ không ra nha
0