Linh hồn Cố Lý từ từ bay lên giữa không trung đối mặt với linh hồn Độc Cô Minh, đến tận giờ phút này đây nụ cười tự tin vẫn luôn tồn tại trên đôi môi của y, có khác chăng thì chỉ là đã không còn vẻ ưu sầu nữa mà tràn ngập sắc thái giải thoát.
- Bài học về “kế trong kế” ta đã từng thuyết giảng không ít lần cho ngươi, vậy mà ngươi vẫn suy nghĩ nông cạn như vậy sao? Ta biết được ngươi có thân thể bất tử nên sẽ dùng biện pháp t·ự s·át để hóa giải tất cả. Thế nên độc dược trong hương thơm, hay trong trà Thiết Quan Âm do ta bỏ vào chỉ là một hư chiêu mà thôi. Sau khi ngươi t·ự s·át xong, linh hồn theo đó thoát ra ngoài thì đó mới là lúc ta thi triển thủ đoạn đích thực của mình…
- Ngươi muốn đoạt xá ta? Chuyện này căn bản không thể! Linh hồn của ta cho dù thế nào cũng cường đại hơn phàm nhân như ngươi rất nhiều lần. Ta có thể cắn nuốt ngược lại ngươi…
Độc Cô Minh lạnh lùng nói, tuy nhiên trong đầu lại bất giác hiện lên ba chữ “kế trong kế”.
0