Đệ Nhất Hung Kiếm Hoàng Thành Tư
Phạn Đoàn Đào Tử Khống
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 371: Cơn giận của Trương Xuân Đình
Nghĩ đến tình trạng mạch tượng lúc trước khi bắt mạch cho Cố Thậm Vi… Đơn thái y không khỏi thêm lời: “Nếu giải được độc, Cố thân sự rảnh rỗi vẫn nên tìm lão Thang xem thử, Bảo Ninh Hoàn nhà họ Thang là thuốc dưỡng thân gia truyền, tốt nhất để điều dưỡng cơ thể, kéo dài tuổi thọ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đống thuốc này đặt chung một chỗ, thật sự không bị nhiễm lẫn sao?
Nàng đang ngầm đắc ý trong lòng, thì chợt nghe phía sau vang lên một giọng nói quen thuộc đầy châm chọc.
Không biết qua bao lâu, đến khi xe ngựa dừng lại, Trương Xuân Đình mới thu tay về.
Hàn Thời Yến mím môi, nghiêm trang hành lễ với Trương Xuân Đình: “Trương đại nhân, trước đó vô tình lấy nhầm bánh là lỗi của tại hạ, sau này nhất định sẽ đích thân đến cửa tạ tội, kính mong đại nhân rộng lượng.”
Đơn thái y gật đầu, thu dọn hòm thuốc, đeo lên lưng, từ biệt Trương Xuân Đình rồi vội vàng rời đi.
Hàn Thời Yến vừa nói, vừa theo ánh mắt của Trương Xuân Đình nhìn sang, quả nhiên thấy Vương Nhất Hòa và Hàn Kính Nghiêm đang đứng chờ ở cửa điện.
Cố Thậm Vi giật mình, rõ ràng Trương Xuân Đình vẫn là dung mạo thần tiên kia, giọng điệu cũng không có gì biến đổi, thế nhưng không hiểu sao nàng lại nghe ra trong lời nói ấy có mấy phần tức giận. So với vẻ châm chọc khi nãy, thì giận ý lần này còn sâu sắc hơn nhiều.
Ông vừa nói vừa ngồi xổm xuống mở hòm thuốc.
Cố Thậm Vi thầm kêu không ổn, cười gượng quay đầu lại, vừa nhìn đã thấy Trương Xuân Đình đang nở nụ cười lạnh lẽo.
Trương Xuân Đình không trả lời câu hỏi ấy. Hắn thấy sắc mặt Cố Thậm Vi đã có chút hồng hào, mới nói tiếp: “Một lát nữa hãy thử thuốc của Đơn thái y, nếu giải được thì tốt. Nếu không được… thì thử dùng nội lực bức độc.”
Lúc nãy đối mặt với lão Quan gia quá lâu, giờ thấy Trương Xuân Đình, nàng có cảm giác đôi mắt như được gột rửa sạch sẽ, ngay cả những cây cột trong đại điện dường như cũng rực rỡ hơn mấy phần. Thế gian này sao lại có người đẹp đến mức ấy chứ!
Ông vừa nghĩ, lại nhịn không được nói thêm: “Tiểu công tử nhà Phó Đô kiểm điểm Vương Thân của Điện Tiền tư, khi trước cũng nhờ dùng Bảo Ninh Hoàn mà giữ được tính mạng. Cố đại nhân hẳn là biết rõ chuyện này mới phải. Kế tiếp lão phu còn phải đi bắt mạch cho lão ngỗ tác, sau đó mới có thể điều phối giải dược… Không biết hai người kia giờ đang ở đâu?”
“Chỉ là y thuật lão phu còn kém, loại độc này trước giờ chưa từng thấy, chưa từng nghe, trong thời gian ngắn khó có thể bào chế ra giải dược.”
Cố Thậm Vi thở ra một hơi thật dài, mở mắt nhìn Trương Xuân Đình, trong lòng trỗi dậy một suy đoán không thể tin nổi: “Nội lực của đại nhân với ta cùng một mạch, chẳng lẽ là đồng môn? Là do phụ thân ta truyền dạy?”
Đơn thái y than thở, lắc đầu nói: “Không cần Trương đại nhân nhắc, lão phu cũng sẽ dốc toàn lực. Nói ra thì lão phu cũng có chút duyên phận với tiểu Cố đại nhân. Nếu có thể giải độc, không đợi đại nhân dặn, lão phu sẽ lập tức ra tay.”
Nói xong, ánh mắt hắn chạm phải đôi mắt sáng lấp lánh đầy hiếu kỳ kia, đôi mắt ấy, trong khoảnh khắc, chồng khít với bóng hình trong trí nhớ.
Trương Xuân Đình hơi sững người, liếc Hàn Thời Yến với vẻ không hài lòng.
Bảo Ninh Hoàn của Thang lão thái y vang xa gần, tuy giá không rẻ, lại cần dùng lâu dài, nhưng thực sự rất thích hợp để dưỡng sinh.
Cố Thậm Vi nhắm mắt lại, an tâm điều tức.
“Ngự Sử đài từ khi nào có thể nhúng tay vào chuyện nội bộ của Hoàng Thành tư? Nếu có bất mãn gì với tại hạ, cứ việc đến ngự thư phòng cáo trạng, đúng lúc Quan gia đang đợi.”
Làm thái y thời nay, thật là quá khổ!
Hắn nghĩ ngợi, khẽ gật đầu với Cố Thậm Vi, sau đó quay người bước nhanh đến chỗ Vương Nhất Hòa và Hàn Kính Nghiêm.
Thấy hắn nhìn qua, Vương Nhất Hòa còn hơi lo lắng vẫy tay ra hiệu.
“Hoàng Thành tư của chúng ta, có một người không biết võ công là đủ rồi, không cần thêm người thứ hai.”
“Đại nhân?” Cố Thậm Vi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Trương Xuân Đình.
“Trương đại nhân?” Cố Thậm Vi gọi vài tiếng, nhưng Trương Xuân Đình như chìm trong suy nghĩ, hoàn toàn không có phản ứng.
“Đơn thái y, phiền ngài xem giúp nha đầu chẳng ra gì này một chút, xem độc này có giải được không. Hoàng Thành tư chúng ta không nuôi kẻ nhàn rỗi, nếu từ nay nội lực bị phế, giữ nàng ta lại còn có ích gì? Chi bằng sớm để nàng về quê chài lưới thì hơn.”
Hàn Thời Yến nghẹn lời, còn muốn nói thêm gì đó, nhưng lúc này thực không phải thời điểm để mở miệng.
Cố Thậm Vi cảm kích chắp tay thi lễ với Đơn thái y, nhận lấy lọ thuốc: “Đa tạ Đơn thái y. Bọn họ hiện đang ở phủ Hàn ngự sử.”
Chương 371: Cơn giận của Trương Xuân Đình
Đợi người lui khỏi buổi chầu sớm gần hết, lúc này Cố Thậm Vi mới khẽ thở phào một hơi. Bước đi lần này tuy là một nước cờ mạo hiểm, nhưng rõ ràng nàng và Hàn Thời Yến đã đánh cược đúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông vừa nói vừa dời lớp trên cùng, để lộ ra tầng dưới toàn lọ lọ bình bình. Đơn thái y lấy ra một lọ nhỏ màu đen, đứng dậy đưa cho Cố Thậm Vi, “Trong này là giải độc gia truyền của nhà ta, tên là Thanh Chi Hoàn.”
“Người của Hoàng Thành tư chúng ta bị bắt nạt, vậy mà Chỉ Huy sứ ta đây lại là kẻ biết sau cùng. Cố thân sự thật là lợi hại, chẳng hay định chuyển sang Khai Phong phủ hay điều đến Ngự Sử đài?”
Đây mà là hòm thuốc gì, rõ ràng là hộp kẹo! Bên trong thuốc đủ loại màu sắc, hình dạng lớn nhỏ khác nhau cứ thế chất đống một cách bừa bộn. Nếu để mấy vị nữ quyến trong hậu viện nhìn thấy, thể nào cũng nhớ đến cảnh phát đậu trong Phật đường ngày trước! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trương đại nhân, ngài có muốn cùng xuất cung không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đơn thái y cười khan hai tiếng, xoa xoa đôi chân già yếu đã bắt đầu run rẩy của mình.
Thái y trong Thái y viện, vị nào chẳng xuất thân thế gia, ai nấy đều có một hai tuyệt kỹ làm nên danh tiếng.
“Ngươi có thương tích cũ? Là để lại từ trận chiến ở bãi tha ma năm đó sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nếu không phải, thì xin đừng gây thêm phiền phức cho người khác.”
“Cố thân sự trông có vẻ vẫn tung tăng khỏe mạnh, như vậy thì chẳng cần nghỉ bệnh nữa. Từ hôm nay quay lại Hoàng Thành tư đi!”
“Chỉ là vết thương nhỏ, không đáng nhắc đến. Chờ nội lực hồi phục…”
“Các vị đại nhân không cần lo, đây là tuyệt học gia truyền của nhà họ Đơn chúng ta, mỗi viên thuốc đều có lớp phong kín bên ngoài, không đến nỗi biến thuốc an thai thành thuốc phá thai đâu.”
Thấy tay Trương Xuân Đình lập tức buông ra, nhưng lại đặt lên lưng nàng. Nàng vừa định mở miệng, liền cảm thấy một luồng khí ấm áp từ lòng bàn tay hắn chậm rãi truyền vào cơ thể.
Người khác chỉ có một phụ thân, còn thái y… toàn bộ văn võ bá quan đều là phụ thân!
“Đừng nói gì. Ngươi thử xem đan điền có giữ được chút nội lực nào không. Hôm nay các ngươi ở buổi chầu sớm quá mức ngông cuồng, không sợ ép người ta đến bước c·h·ó cùng rứt giậu sao?”
“Nếu lại xảy ra chuyện, lần sau chưa chắc chỉ là bị giam lại đâu! Nếu có kẻ ám sát ngươi, mà ngươi hoàn toàn không có sức hoàn thủ, chẳng phải là làm mất mặt phụ thân ngươi? Làm mất mặt Hoàng Thành tư?”
Trương Xuân Đình vừa nói, ánh mắt lạnh nhạt liếc sang Hàn Thời Yến, “Hàn ngự sử tốt nhất đừng xen miệng.”
Giờ này mặt trời mới vừa nhô lên, ánh sáng rọi dài khắp con đường lớn phía trước.
Đến hôm nay nhìn lại, hoàng cung đã đổi mới hoàn toàn, khôi phục vẻ thanh nhã vốn có.
Nàng định đưa tay lên vẫy trước mặt hắn một cái, nhưng nghĩ đây là vị thượng quan mình vừa mới đắc tội, lại lúng túng hạ tay xuống.
Cố Thậm Vi thò đầu nhìn thử, vừa nhìn thì mùi thuốc nồng nặc xộc thẳng l*n đ*nh đầu, suýt nữa khiến nàng ngất xỉu.
Cố Thậm Vi theo Trương Xuân Đình lên xe ngựa, vừa đặt chân ngồi xuống, đã cảm thấy tay mình bị ai đó nắm chặt lấy.
Tuy rằng mấy ngày trước nàng từng vào cung, nhưng khi đó là giữa cuộc ác chiến với đám người đeo mặt nạ, trong cung khắp nơi là xác người ngổn ngang, máu chảy thành sông.
***
“Tuy nói là giải được trăm loại độc, nhưng độc này lão phu chưa từng gặp qua, không biết có giải nổi không. Nếu giải được…”
Trương Xuân Đình chăm chú nhìn Cố Thậm Vi một cái, nhưng lại không tiếp tục truy hỏi, chỉ lặng lẽ dẫn nàng men theo tường cung, một đường đi ra hướng ngoài.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.