Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 56: Phân thắng bại

Chương 56: Phân thắng bại


Sau khi đón đỡ các đòn t·ấn c·ông của Hạo Minh, Hoài Hoa Đức nhanh chóng chuyển từ thế phòng thủ sang thế tiến công, loan đao trong tay không ngừng chuyển động.

"Tứ Linh Đao Pháp, Long Môn Đao"

Loan đao trong tay Hoài Hoa Đức không chút chậm trễ mà chém tới, khí thế hùng hồn như rồng làm cho những người đang quan sát ở trên khán đài cũng phải rùng mình mà hoảng sợ, trường thương vung ra chặn đòn đánh của Hoài Hoa Đức rồi bất ngờ Hạo Minh cầm vào gần đuôi thương rồi đập mạnh vào ngực của Hoài Hoa Đức.

"Bụp"

Chỉ nghe thấy một tiếng đập rõ to giống như đập vào bao cát, Hoài Hoa Đức hai tay vẫn còn cầm trên thanh đao nên không kịp đón đỡ, hắn thân thể nhấc đao ra khỏi thương của Hạo Minh rồi lảo đảo lui về sau một tay còn để lên ngực để cố kìm nén cơn đau, cũng bởi có lực lượng thân thể mạnh hơn rất nhiều tu sĩ đồng giai nên Hoài Hoa Đức cũng không bị hộc máu chứ nếu đổi lại thành kẻ khác thì đã sớm ngã quỵ xuống đất mà ói máu.

"C·hết"

Lờn vờn nãy giờ, từ lúc Hoài Hoa Đức còn chưa đặt Hạo Minh vào trong mắt cho tới bây giờ Hạo Minh đã có thể áp hắn một đầu mà còn có thể phản công, giờ đây Hoài Hoa Đức hắn giận lắm trong lòng hắn bây giờ chỉ mong sao có thể kết thúc trận đấu này càng sớm càng tốt chứ không hề muốn kéo dài nữa.

Nghĩ thế Hoài Hoa Đức trong nháy mắt bộc phát uy thế còn hung mãnh hơn trước, nếu như Hạo Minh lúc trước chỉ đơn thuần cảm thấy Hoài Hoa Đức mạnh nhưng không nguy hiểm như một con trâu thì bây giờ Hạo Minh lại cảm thấy hoàn toàn khác, khí thế của Hoài Hoa Đức bây giờ không chỉ hung mãnh mà còn đằng đằng sát khí như một con hổ đang nhìn chăm chăm vào con mồi.

Cả thân thể không tự chủ mà rùng mình một phát, Hạo Minh trong lòng cũng có chút thấp thỏm lo sợ, đây có thể coi là phản ứng tự nhiên của con người khi gặp một thứ gì đó đem lại cảm giác nguy hiểm tột độ, mặc dù cơ thể phản ứng như thế nhưng Hạo Minh cũng tự cắn vào môi để tự dằn lòng mình không được phép sợ hãi.

Hắn cố gắng bộc phát ra khí thế nho nhỏ của bản thân để gắng gượng chống lại uy thế hung mãnh và đầy sát khí của Hoài Hoa Đức giống như một ngọn lửa nhỏ đang cố chống chọi với một cơn bão tuyết, "Phải ép ta dùng đến toàn lực thì ngươi đã có thể tự ngạo được rồi" Hoài Hoa Đức ánh mắt lóe lên một tia lãnh quang mà nhìn Hạo Minh.

"Ngươi muốn đánh thì đánh cần gì phải nhiều lời đến vậy"

"Được, ta sẽ toại nguyện cho ngươi" Hoài Hoa Đức trên mặt nổi đầy gân xanh, tay cầm chắc thanh loan đao rồi giơ lên trước mặt trong nháy mắt linh lực từ bốn phía bắt đầu ào ào tụ lên trên loan đao của Hoài Hoa Đức, thanh đao giờ đây được bao bọc trong bàng bạc linh lực.

Hạo Minh thấy thể cũng ráng điều chỉnh lại tư thế của bản thân hắn cụng bắt đầu s·ú·c thế cho trường thương, cả hai bên cứ thế mà nhìn chằm chằm vào nhau trong chốc lát.

"Tới"

Hoài Hoa Đức một tiếng hét lớn, Hạo Minh cũng chẳng chịu kém cạnh hắn cũng la lên.

"Bại cho ta"

Trường thương mang theo một cỗ kinh khủng uy thế như giao long xuất hiện đâm tới Hoài Hoa Đức một cách cực kỳ nhanh, Hoài Hoa Đức cũng nhanh chóng vung đao xuống một đạo đao khí vàng rực cả diễn võ tràng mang theo kinh khủng hơi thở hung mãnh mà chém tới.

Lúc này ở trên khán đài phía dưới hay ở trên đài cao phía trên tất cả mọi người đều nín thở mà nhìn xem khoảnh khắc đó.

"Ầm"

Chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn rồi theo sau đó là cỗ cuồng phong từ trong võ đài ào ào phun ra ngoài, võ đài giờ đây tràn ngập trong khói bụi mù mịt, từ bên ngoài nhìn vào thì chẳng thấy gì ngoài những đám khói đen bốc lên từ võ đài.

Mọi người hiếu kỳ nhanh chóng áp sát xuống diễn võ tràng để nhìn xem, bọn họ bây giờ đã rất muốn biết rốt cuộc thì ai mới là kẻ chiến thắng và dành được vị trí đầu tiên trong ngũ hùng, tên tráng hán sau khi ổn định lại thân hình sao cơn cuồng phong thì nhanh chóng tiến sát lại võ đài để quan sát nhưng bực một nỗi là có tiến sát vào thì cũng chỉ hít khói bụi chỉ chả thể thấy được gì ở bên trong cả, mặc dù tên tráng hán rất muốn cầm kiếm lên để quét đi đám khói bụi này nhưng vì sợ ảnh hưởng tới kết quả của trận đấu nên đành thôi.

Mọi người bắt đầu lên tiếng bàn tán trong lúc chờ khói bụi tan đi.

Một lúc sau khói bụi dần tan đi từ từ làm lộ ra một thân ảnh có phần hơi to con vẫn còn đang đứng, thân ảnh đó chính là Hoài Hoa Đức giờ hắn vẫn còn đứng được hai tay hắn đè lên thanh kiếm đao đang được cắm ở sàn võ đài, thân thể thì rướm máu quần áo thì nát tươm không chỗ lành lặn.

Còn Hạo Minh thì trái ngược lại, hắn nằm sấp ở dưới sàn nhà mặt mũi đầy máu me, cánh tay của hắn thì cực kỳ kinh khủng, do chịu đựng một cỗ xung kích cực mạnh nên trân tay của hắn hằn lên những vết xoáy đầy máu tươi các ngón tay cũng chuyển từ màu bình thường sang màu tím đen móng tay thì bị bong hết ra ngoài, có thể nói là cảnh tượng cực kỳ máu me, có một số người thậm chí còn phải che mắt đi vì không chịu nổi cảnh tượng đó.

Sàn đấu thì tàn phá gần như không lành lặn chỉ còn lại chỗ đứng của Hoài Hoa Đức và Họa Minh là còn lành lặn chút đỉnh.

"Này phải là hai cỗ lực lượng mạnh đến cỡ nào thì mới có thể tàn phá đến mức độ như vậy" Một người ở dưới trông thấy cảnh tượng ở trên võ đài thì không tự chủ mà buộc miệng cảm khái một câu, những người còn lại thì thay phiên nhau ngạc nhiên, trên mặt của bọn họ cũng đầy rẫy những biểu cảm diễn đạt sự khó tin tưởng và bất ngờ.

Tên tráng hán sau khi quan sát xong thì mở miệng ra tuyên bố "Trận... trận đấu giữa Hoài Hoa Đức và Họa Minh, người thắng là......"

Mọi người ở dưới khán đài dùng ánh mắt mong chờ mà nhìn vào tên tráng hán, tên tráng hán sau khi ngập ngừng một lúc thì nói tiếp "Người thắng là là Hoài Hoa Đức, Hoài Hoa Đức có bốn điểm Hạo Minh có ba điểm" Đám người ở dưới nghe thế thì nháo nhào cả lên, những người cược cho Hoài Hoa Đức thì vui mừng tung hô và hò reo còn những người cược cho Hạo Minh thì lại buồn bã mà cuối đầu có người thì duốt mặt rồi quay đầu đi.

Sau khi tuyên bố, tên tráng hán cho người đỡ Hoài Hoa Đức và Hạo Minh vào trong diễn võ tràng để trị thương, bộng nhiên từ trên không trung xuất hiện ra một tên lão giả đó là Cốc trưởng lão, hắn nhanh chóng hạ xuống rồi hư không đáp bộ lên sân ngoài của diễn võ tràng.

Hắn ngước mặt lên vuốt túm râu trắng như tuyết của mình mấy lần rồi sau đó lên tiếng nói, "Cuộc tuyển chọn ngũ hùng lần này chính thức kết thúc sau đây ta sẽ công bố thứ hạng của mười người đứng đầu trong cuộc tuyển chọn ngủ hùng lần này.

Hạng nhất Hoài Hoa Đức.

Hạng hai Hạo Minh.

Hạng ba Bách Long.

Hạng bốn Tạ Chiêu.

Hạng năm Lý Thanh Ngọc.

Hạng sáu ..............

Hạng bảy ............... "

Cứ thế Cốc trưởng lão nhanh chóng tuyên bố hết mười người mạnh nhất ngoại môn đợt này. Công bố thứ hạng xong tên Cốc trưởng lão nói tiếp "Phần thưởng sẽ được trao cho các đệ tử đứng hạng sớm nhất có thể, bây giờ thì giải tán được rồi"

Và thế là cuộc tuyển chọn ngũ hùng lần này đã kết thúc. Mọi người thi nhau lũ lượt ra về.

Chương 56: Phân thắng bại