Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 61: Hai năm sau

Chương 61: Hai năm sau


Hạo Minh ra sân sau, hắn đứng trước Thiết Mộc rồi chìm vào trong suy tư, hắn đang cố tưởng tượng ra là Thiết Mộc trước mặt hắn chính là Hoài Hoa Đức, hắn bắt đầu cầm thương thủ thế để chuẩn bị ra đòn nhưng cho dù có tập trung đến như thế nào đi chăng nữa thì hắn vẫn không tài nào có thể bộc phát ra được khí thế như lúc mà hắn đánh với Hoài Hoa Đức, cứ thế hắn đứng gần hết một buổi trời nhưng chẳng thu lại được một kết quả nào cả.

"Rốt cuộc là tại sao, tại sao ta lại không thể bộc phát được khí thế như lúc trước"

Hạo Minh thu thương lại hắn sắc mặt khó chịu mà nghĩ ngợi, rõ ràng là lần trước trong trận đấu với Hoài Hoa Đức Hạo Minh có cảm giác như mình bộc phát ra uy thế rất đơn giản chỉ cần tập trung là có thể làm được nhưng tại sao bây giờ hắn đã tập trung đến mức cực hạn nhưng lại không thể bộc phát ra, hắn suy nghĩ tới muốn nát cả óc nhưng lại không thể tài nào nghĩ ra được rốt cuộc là tại sao mình lại không thể làm được.

Một hồi lâu suy nghĩ, Hạo Minh quyết định không suy nghĩ nữa vì hắn cho rằng có đứng suy nghĩ suốt ngày thì cũng chẳng thể nghĩ ra thế là hắn quyết định luyện tập thương pháp, bởi chỉ có luyện tập thương pháp mới có thể để cho hắn ngộ ra uy thế chứ không phải là đứng đó để suy nghĩ, nghĩ vậy nên Hạo Minh bắt cầm thương ra sân rồi bắt đầu luyện võ, Hạo Minh bắt đầu diễn luyện ra các chiêu thức thương pháp cơ bản như đâm, chém, vung, quật và bổ, thế nhưng căn bản nhất của thương thì vẫn là đâm.

Vậy nên Hạo Minh luyện cách đâm thương cho tới trời sập tối, tới tối hắn tùy ý nuốt vào một viên Ích Cốc đan rồi sau đó lại ra sân mà luyện thương tiếp thế nhưng hắn không luyện những chiêu thức khác mà cứ chăm chăm vào luyện cách đâm thương pháp, hắn cầm thương lên cứ đâm ra một thương rồi lại tiếp tục thêm một thương nữa cứ thế mà hắn luyện cho tới nửa đêm, mọi người thì đã nghỉ ngơi hết chỉ còn lại một thân ảnh đang hì hà hì hụt mà đâm thương ở ngoài sân cộng theo đó là tiếng gió rít mỗi khi mà thương được đâm ra.

Tới sáng thì Hạo Minh lại nóc của tòa viên để tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, luyện xong thì hắn vào phòng tĩnh tọa để hấp thu linh khí tăng tiến tu vi, cứ như vậy hắn cứ như một con rối được lên giây cót vậy ngày nào cũng thế lặp đi lặp lại không biết là bao nhiêu lần, bởi vậy từ đó trong ngoại môn mọi người đều đặt cho Hạo Minh một biệt danh đó là cuồng thương.

....................

Hai năm sau, ở dưới chân núi của Chính Dương Tông có một cái thác nước đang chảy ào ào, dưới thác nước ngồi đó một tên thanh niên người nửa trần đang ngồi trong tư thế tĩnh tọa ở dưới thác nước, cả người hắn đều ướt sũng lưng của hắn thì đỏ chót vì dòng nước mạnh từ trên cao chảy xuống rồi đập vào lưng hắn, ngồi một hồi tên thanh niên đứng lên hắn từ từ mở mắt ra một đôi mắt sắc bén như đao trong đôi mắt ấy còn toát ra một vẻ kiên định đến lạ thường.

Tên thanh niên ấy không phải ai khác mà chính là Hạo Minh, giờ đây cả người hắn tràn đầy tráng kiện bụng sáu múi rõ ràng tay và chân của hắn thì có phần to hơn chắc chắn hơn cả người của hắn bây giờ cứ như là được người ta tạc ra từ đá vậy nhìn cực khí khái, Hạo Minh bước ra khỏi dòng nước đang được đổ từ trên trên xuống, hắn nhấc tay lập tức từ trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện ra một thanh trường thương, Hạo Minh đứng đó một cách yên lặng.

Rồi bất chợt vu·ng t·hương lên bắt đầu múa một bài thương pháp, cây thương trong tay hắn lúc này không cứng ngắt như trước nữa bây giờ thương pháp của hắn điêu luyện vung ra thì cực nhanh rồi sau đó uyển chuyển như rắn quất mạnh về phía một tảng đá gần đó.

"Ầm"

Tảng đá liền vỡ vụn thành từng mãnh, hắn chĩa thương xuống đất rồi sau đó điều khiển thương như động tác của rắn, thương uyển chuyển cà trên trên mặt đất mà không có chút nào gián đoạn, vu·ng t·hương lên hắn xoay người trường thuong quét ngang trong không trung rồi sau đó Hạo Minh bất chợt thi triển đâm ra một thương.

"Giao Long Xuất Hải"

Hạo Minh hét to một tiếng, trường thương trong tay hắn theo đó mà đâm về phái vách đá mà lúc trước Hạo Minh ngồi, một thương đâm ra mang theo khí thế đâm nát sơn hà, một chiêu đâm thẳng vô cùng đơn giản khí thế của Hạo Minh đột nhiên tăng vọt, một luồng đại thế từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn hội tụ tới, dung nhập vào trong thân thể Hạo Minh.

Trường thương đâm ra cách vách đá một khoảng cách dài nhưng vách đá vẫn bị vỡ ra dòng nước từ trên cao chảy xuống lúc mà Hạo Minh đâm thương đều bị một cỗ lực lượng vô hình làm tách dòng nước ra thành một hình tròn, một chiêu Giao Long xuất Hải này Hạo Minh đã luyện tập trong gần hai năm giờ đây thương pháp Hạo Minh đã luyện đến cảnh giới cầm thương vững chắc như núi.

"Thương pháp của ta giờ đây đã đạt được tới cực hạn của việc tự mình tu luyện rồi giờ cũng là lúc ta nên xuất quan lịch luyện bên ngoài"

Hạo Minh thu thương lại hắn bước lên trên bờ rồi sau đó từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bộ quần áo khác để thay, thân hình của hắn bây giờ có chút cao hơn so với hai năm trước do vậy nên bộ đồ của hắn cũng có chút chật chội, mang quần áo vào xong thì hắn thi triển bộ pháp để quay trở bề Chính Dương Tông.

Chính Dương Tông ở trước cửa nhiệm vụ đường Hạo Minh từ từ bước tới, hắn bước đến trước bảng nhiệm vụ rồi sau đó cẩn thận xem xét từng cái đang xem các thông báo nhiệm vụ thì hắn dừng lại ở một tờ thông báo nhiệm vụ, trên tờ thông báo đó có ghi là.

"Tên nhiệm vụ: Tham gia chiến trường giữa Nam vực và Tây Vực, thời gian thực hiện nhiện vụ: không, thù lao: không"

Hạo Minh sau khi thấy tờ thông báo nhiệm vụ xong thì đưa tay lên xé tờ thông báo đó xuống, hắn trên tay cầm theo tờ thông báo nhiệm vụ mà từ từ bước tới trước quầy Nhiệm Vụ Đường, "Vị sư huynh này, đệ muốn nhận nhiệm vụ này" Nói xong Hạo Minh để tờ giấy xuống bàn rồi sau đó đưa tờ giấy tới trước mặt của tên đệ tử đang làm việc ở trong quầy.

"Ờ, được ngươi đợi ta một lát"

Nói rồi tên đệ tử kia cầm tờ thông báo nhiệm vụ lên, hắn sắc mặt đang từ bình thường bỗng nhiên lại trở nên cực kỳ ngạc nhiên, hắn ngước lên nhìn Hạo Minh vài lần rồi sau đó hỏi "Ngươi có chắc là ngươi muốn nhận nhiệm vụ này không, một khi ngươi nhận nó ngươi phải ở chiến trường tận một năm mới được trở về đấy ?".

"Đệ xác thực là muốn nhận nhiệm vụ này" Hạo Minh sắc mặt không đổi hắn nói.

"Được vậy ngươi đợi ta một lát, ta sẽ làm thủ tục nhận nhiệm vụ cho ngươi" Tên đệ tử nhanh chóng chạy vào trong quầy rồi lấy ra một tờ giấy, hắn nhìn Hạo Minh rồi hỏi "Sư đệ, đệ hãy đọc tên cùng với tu vi hiện có của đệ đi". Hạo Minh nghe vậy thì cũng làm theo lời mà tên đệ tử kia nói "Hạo Minh, tu vi hiên nay là luyện khí bát tầng, đệ tử bình thường của ngoại môn" sau khi nghe Hạo Minh đọc xong thì tên đệ tử kia liền ghi vào trong tờ giấy.

"Tốt ta đã ghi thông tin của đệ vào rồi, giờ đệ hãy đưa ra thân phận lệnh bài của đệ đi"

Hạo Minh liền từ trong túi trữ vật lấy ra một tấm lệnh bài bằng gỗ có khắc tên Hạo Minh rồi đưa cho tên đệ tử, "Lệnh bài đây" cầm lệnh bài lên tên đệ tử xem xét một chút rồi đó nói "Đã đủ giờ thì đệ đã nhận được nhiệm vụ rồi, hai ngày nữa đệ hãy tập trung ở cổng của tông môn nhé ở đó sẽ có người chờ" Hạo Minh thi lễ cảm tạ rồi sau đó quay lưng rời đi.

"Hạo Minh ? cái tên này sao ta nghe chút quen nhỉ ?" Tên đệ tử nhìn theo bóng lưng của Hạo Minh mà ngẫm nghĩ.

Chương 61: Hai năm sau