Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 60: Khác biệt giữa tu luyện có công pháp và không có công pháp

Chương 60: Khác biệt giữa tu luyện có công pháp và không có công pháp


Sau khi mua đan dược xong vốn hắn định về lại Chính Dương Tông nhưng vì sợ trên đường lại gặp sát thủ tập kích nên Hạo Minh quyết định ở lại Chính Dương Thành trong thời gian ngắn đợi sau khi thực lực hồi phục thì mới quay về lại Chính Dương Tông.

Nghĩ thế nên Hạo Minh liền đi kiếm nhà trọ để tá túc, qua một hồi tiềm kiếm hắn tìm thấy được một nhà trọ tuy không phải là tốt nhất ở Chính Dương Thành nhưng cũng rất đầy đủ tiện nghi, Hạo Minh bước tới trước nhà trọ rồi đẩy cửa bước vào bên trong lập tức một tên tiểu nhị đang ngồi gần đó thấy có khách đi vào thì mặt mày hớn hở đứng lên rồi chạy về phía Hạo Minh mà lên tiếng nói.

"Chào mừng khách quan đã tới Hồng Hoa Lâu, không biết khách là cần ở trọ hay là ăn uống ?"

"Là ở trọ" Hạo Minh đáp lời.

"Vậy xin mời khách quan tới quầy" Vừa nói tiểu nhị vừa đưa tay mời Hạo Minh tới quầy. Đứng ở quầy là một tên đại hán hắn trông thấy Hạo Minh tiến đến thì lên tiếng hỏi "Khách quan là cần ở trọ trong bao lâu ?" "Ta sẽ ở lại Chính Dương Thanh khoảng ba ngày, ngươi sắp xếp lấy cho ta phòng tầm trung là được" Hạo Minh đến trước quầy rồi nói.

"Được, của khách quan là mười lăm linh thạch hạ phẩm"

Hạo Minh thò tay vào trong áo lấy ra mười lăm viên linh thạch đặt ở trên bàn, "Tiểu tử ngươi dẫn khách quan lên phòng đi" Tên đại hán đứng ở trong quầy rồi hướng về phía tên tiểu nhị ở đằng xa mà nói lớn.

Sau một khoảng thời gian, Hạo Minh cuối cùng cũng vào được phòng hắn không nhanh không chậm lấy ra lọ đan dược mà hắn mua lúc trước, "Hồi Thương đan" Nhìn lên lọ đan thì thấy có một mẩu giấy nhỏ được dán lên trên thân bình, không do dự gì nữa Hạo Minh liền mở nắp bình ra một cỗ mùi đan dược có phần không quá nồng đậm bốc ra, Hạo Minh đổ viên đan dược ra tay rồi sau đó nhanh chóng bỏ viên đan dược đó vào miệng rồi bắt đầu phục dụng.

Chưa đầy một hơi thở sau, phần bụng của hắn bỗng nhiên nóng lên, cả người bắt đầu nóng như lửa đốt dược hiệu của đan dược cũng bắt đầu có tác dụng, dược lực nhanh chóng lan ra khắp thân thể của Hạo Minh rồi bắt đầu quá trình khôi phục thương thế, những nơi b·ị t·hương nặng như cánh tay cũng bắt hồi phục lại.

Sau một khoảng thời gian dài, lúc Hạo Minh mở mắt ra thì trời đã sập tới, cả người hắn bây giờ đều là mồ hôi cùng với các tạp chất trong cơ thể của ngày trước làm cho cơ thể của hắn tràn ngập một mùi h·ôi t·hối đến cực độ, "Ừm, không hổ là viên đan dược mà phải tốn đến cả gần hai nghìn linh thạch mới mua được không những có thể chữa trị thương thế của ta một cách nhanh chóng mà còn thuận tiện đẩy các tạp chất trong cơ thể ra ngoài" Hạo Minh mặt mày vui mừng hớn hở mà nghĩ.

Nghĩ rồi hắn nhanh chóng cởi bỏ quần áo rồi đi tắm sau đó thì ngủ nghĩ, qua sáng hôm sau lúc mà trời mới còn tờ mờ sáng thì Hạo Minh đã leo lên nóc của Hồng Hoa Lâu để tu luyện vì Cửu Chuyển Kim Thân Quyết của hắn chỉ có thể tu luyện khi ánh mặt trời mọc vì lúc đó là lúc mà dương khí tụ tập nhiều nhất cũng là lúc tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết hiệu quả nhất, hiện tại Hạo Minh đã tới được tầng thứ hai hậu kỳ đó là luyện gân chỉ còn thêm một chút nữa thôi thì đã vào viên mãn tầng hai.

Bởi vì mỗi ngày đều chỉ có chút ít thời gian lúc mặt trời mọc là tu luyện có hiệu quả nên tiến bộ của hắn khi tu Cửu Chuyển Kim Thân Quyết là không lớn chỉ có thể từng ngày từng ngày tích cóp chứ không thể lúc nào cũng tu luyện được, còn Càn Dương Chân Kinh thì lại khác Càn Dương Chân Kinh là công pháp cũng thuộc tính dương nhưng nó tu luyện có phần dễ hơn và nhanh hơn đó là chỉ cần hấp thu một phần năng lượng của Càn Dương hỏa là có thể thể lớn mạnh hỏa diểm của bản thân rồi từ đó mà tu vi tinh tiến.

Thế nhưng buồn ở chỗ là Hạo Minh lại không hợp với quyển công pháp này cho nên là lúc đầu hắn chỉ tu qua một chút chứ không tu vào sâu vậy nên cho tới bây giờ tu vi của hắn cũng không tăng nhiều mà chỉ tăng chầm chậm, dù sao thì tu luyện cũng không phải là cứ phải có công pháp mới có thể tu mà là chỉ cần biết hấp thu thiên địa linh khí dung nạp nó vào trong đan điền là có thể tu luyện được rồi chỉ có cái là những người tu như thế thì sức mạnh thường sẽ có phần hạn chế hơn những người khác.

Bằng chứng là việc đá·m s·át thủ lần đầu tiên tập kích Hạo Minh đều xuýt chút nữa là có thể g·iết được hắn và hắn nếu không phải trên thương pháp và kỹ xảo chiến đấu việc xa người khác thì hắn đã sớm m·ất m·ạng từ lâu lúc đó Hạo Minh cũng phải mất rất nhiều thơi gian mới có thể g·iết hết được năm kẻ sát thủ đó, còn đổi lại như Thanh Nguyệt thì sao ?

Trong lần tập kích vừa rồi chỉ bằng vài ba kiếm đã có thể quét sạch đá·m s·át thủ tới tận mười người số lượng còn gấp đôi cái đám mà Hạo Minh đối phó lúc trước, đó chính là ưa thể khi tu luyện mà có công pháp rõ ràng, bởi khi tu luyện công pháp nào đó thì người tu luyện sẽ mang theo linh lực đặc thù kèm theo thuộc tính của công pháp còn người không tu công pháp mà chỉ tu theo cách tự nhiên là hấp thu thiên địa linh khí trong trời đất thì linh của bọn họ là linh lực thuần túy ban đầu nó không mang theo bất kỳ thuộc tính nào cả, vậy nên uy lực của các chiêu thức khi thi triển ra sẽ yếu hơn những người còn lại.

Nhưng mà dù sao Hạo Minh cũng không lo về việc đó vì sắp tới đây hắn sẽ được vào Tàng Kinh Các để chọn lựa công pháp và võ kỹ đến lúc đấy tha hồ mà chọn vậy nên đó chính là lý do mà tại sao Hạo Minh không lo về công pháp trong lúc này.

Một ngày còn lại Hạo Minh cũng chẳng làm gì ngoài việc tĩnh tõa trong phòng rồi hấp thu thiên địa linh khí để tăng tiến tu vi, chán quá thì hắn lấy luyện khí nhập môn sách ra để đọc hoặc là sách linh thảo bách đàm cho tới nay luyện khí Hạo Minh đõ có phần nắm chắc chế ra được một vài món v·ũ k·hí nhất giai nhưng còn về luyện đan thì hắn coi như mù vậy nên hắn quyết định luyện đan thì tạm gác sang một bên linh thảo bách đàm chỉ đọc để tham khảo chứ không chuyên tâm vào luyện đan.

Hắn biết nếu như ôm quá nhiều thứ vào người sẽ làm cho hắn mất đi nhiều tinh lực mà không mang lại kết quả cần thiết hay hiệu qua tốt mà chỉ tổ tốn thêm thời gian, bởi vậy lúc này Hạo Minh chỉ có tập trung vào thương pháp và luyện khí.

Kết thúc ba ngày ở Chính Dương Thành, Hạo Minh cũng nhanh chóng rời thành để về lại tông môn, khác với mấy lần trước lần này Hạo Minh không ngại khi phải dùng Mê Ảnh Bộ để cahy5 về tông môn vì hắn sợ, sợ rằng hai lần tập kích trước không g·iết được hắn nên lần nãy sẽ phái nhiều cao thủ tới hơn vậy nên để cho chắc chắn thì hắn dùng lun Mê Ảnh bộ ngay từ đầu cho chắc ăn.

Qua một khoảng thời gian Hạo Minh rốt cuộc cũng đã trở lại được tông môn, hắn nhanh chóng về tòa viện của mình để luyện thương pháp, "Đã qua ba ngày, mặc dù cảm ngộ về thế của ta cũng đã có phần giảm sút nhưng rất may là nó vẫn chưa biến mất" Vừa về tới tòa viện Hạo Minh hắn liền lập tức phóng ra sân sau, trên tay không một tiếng động mà xuất hiện ra một thanh trường thương, đối diện hắn vẫn là khối Thiết Mộc của trước đây nhưng bây giờ khối Thiết Mộc ấy đã chẳng còn lành lặn như xưa nữa rồi.

Giờ đây Thiết Mộc bị Hạo Minh đánh cho te tua để lộ ra phần gỗ sáng như màu da người ở trong xung quanh còn có các sợi tơ gỗ bị bung ra trên Thiết Mộc còn kèm theo vài vết đâm hay vết quật của trường thương.

Chương 60: Khác biệt giữa tu luyện có công pháp và không có công pháp