Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đạp Tiên Lộ
Unknown
Chương 65: Lại thêm được sáu điểm
Ngồi lại một chỗ Hạo Minh bắt đầu cắt đi những cái tai như chiến lợi phẩm rồi đó xoay người rời đi vì trời cũng đã sập tới nên hắn cũng bắt đầu quay về doanh trại, một lúc sau khi về tới doanh trại rồi Hạo Minh liền lập tức chạy thẳng tới Chiến Công Đường, bởi Chiến Công Đường không những là nơi để đổi lấy vật phẩm mà còn là nơi để lấy điểm Chiến Công.
Bước vào Chiến Công Đường, Hạo Minh nhanh chóng bước tới trước quầy rồi sau đó đặt lên trên bàn một cái túi nhỏ dùng để đựng tai của kẻ thù, hắn dốc túi lại làm đổ ra hết các lỗ tai rồi sau đó ngước lên nhìn tên lão giả đang đứng đó, tên lão giả chầm chậm lấy ra một quyển sổ sách rồi sau đó hỏi "Tên là gì, tông môn là gì"
"Hạo Minh, là đệ tử của Chính Dương Tông" Hạo Minh ôn tồn đáp lời lảo giã, "Ừm, mới ngày đầu tiên mà đã có thu hoạch rồi sao, ừm là tám tên luyện khí cảnh, ngươi đã có tám điểm chiến công". Hạo Minh nghe vậy thì vui mừng mặc dù tám điểm không tính là bao nhiêu cả nhưng dù sao thì đó cũng là một thành quả rất tốt trong ngày đầu tiên, dù sao thì bây giờ những người đi cùng hắn chắc phải còn đang xoay sở để gia nhập vào một đội nhóm nào đó để kiếm kinh ngiệm thì hắn đã có tới tám điểm mà còn là tự mình kiếm chứ không nhờ đoàn đội vậy nên đây là thành quả quá tốt.
Có điểm xong, Hạo Minh cũng nhanh chóng quay về động, sau khi thay quần áo xong thì hắn bắt đầu tĩnh tọa tu luyện để tăng tiến tu vi nhưng vì là ngụy linh căn nên tu vi của hắn tăng tiến rất chậm, tĩnh tõa xuốt một đêm xong khi tới sáng hắn lại kiếm một goác nào đó có ánh nắng mặt trời để tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết tu luyện xong hắn lại tiếp tục ra chiến trường để kiếm điểm chiến công.
Giống như ngày hôm qua, Hạo Minh cũng núp ở một góc bụi rậm trong khu rừng để chờ đợi nhưng buồn ở chỗ đó là hắn chờ quài mà vẫn chưa thấy có ai xuất hiện, trong lúc đang không biết phải làm sao để kiếm điểm thì trong đầu hắn chợt lóe lên một ý nghĩ táo bạo nhưng cũng đầy phần nguy hiểm đó là nếu như bản thân chờ đợi quài mà không thì chi bằng dùng bản thân để địch nhân rồi sau đó g·iết đi là có điểm chiến công, thế nhưng rất nhanh hắn liền vướt cái ý nghĩ đó đi.
Bởi nếu như không cẩn thận mà dẫn phải một trúc cơ cảnh thì đến lúc đó có muốn hối hận cũng không kịp, bởi vậy nên hắn vẫn tiếp tục nằm ở trong bụi rậm mà chờ đợi, sau một thời gian vừa dài vừa chán thì bỗng có đám người của Tây Vực đang trên đường chạy tới, "Hahaha, đúng là không phụ sự kiên nhẫn của ta, chờ từ sáng tới giờ rốt cuộc cũng có" Hạo Minh nhanh chóng ngồi dậy rồi âm thầm quan sát đám người, hắn thấy một nhóm người Tây Vực có sáu ngươi nhưng đều là luyện khí cảnh thấp nhất là tầng bảy có hai người tầng tám có ba người còn tầng chín thì một người.
"Hửm tên tầng chín kia linh lực trên ngươi hắn dao động thật lỏng lẻo, ha vậy là tên đó chỉ vừa mới lên được tầng chín" Lầm bầm tính toán một chút thì Hạo Minh quyết định là sẽ chọn nhóm người này, hắn chân đạp Mê Ảnh bộ rồi sau đó nhanh chóng phóng ra khỏi bụi rậm, Hạo Minh tốc độ nhanh nhất ào phóng tới.
Cả nhóm người của Tây vực còn đang lúc này còn đang trò truyện vui vẻ thì lập tức một tên trong số đó nhìn về phía mà Hạo Minh đang phóng tới hắn la lên "Cẩn thận, có người đang tới đây" Cả đám người nghe thấy thế thì nhanh lôi v·ũ k·hí ra thủ thế, nhưng qua một lúc vẫn chẳng thấy ai phóng tới cả đang lúc cả nhóm thở phào nhẹ nhọm thì tên la lên trước kia đột nhiện hét lên "Dạ huynh cẩn thận sau lưng" Nhưng chưa kịp để cho tên họ Dạ kia phản ứng thì từ đằng sau đâm tới một thương.
Trường thương của Hạo Minh nhanh chóng đâm xuyên qua ngực của tên họ Dạ kia rồi sao đó rút ra, "Dạ huynh" Cả đám người la lên, bọn họ đến lúc này mới định thần lại nhưng đợi bọn họ định thần lại thì đập vào mắt họ chính là Dạ huynh đã bị g·iết.
"Khốn nạn" Một tên trong số đó chửi ầm lên, hắn nhanh chóng cầm kiếm thủ thế, bất chợt trường thương sau khi rút ra khỏi người của tên họ Dạ thì nhanh tróng đâm tới.
"Giao Long Xuất Hải" Trường thương đâm tới nhanh đến cực điểm đâm vào vai của một tên đứng gần đó, tên b·ị đ·âm lúc này mới nhìn lại vai của mình lúc này cảm giác đau đớn mới từ từ để hắn cảm nhận được, "A, A" Vài tiếng hét thảm vang lên tên bị đam bắt đầu hoảng loạn lên, những người khác thấy vậy cũng nhanh chóng cầm lấy v·ũ k·hí rồi t·ấn c·ông tới Hạo Minh nhưng mà chưa đợi bọn họ kịp chém tới thì Hạo Minh đã dùng trường thương kéo tên b·ị đ·âm chắn trước mặt của mình.
Thế là tên b·ị đ·âm đó lại bị chính những đồng bạn của mình chém vào người rồi từ đó m·ất m·ạng, "C·hết tiệt, nhanh chóng g·iết hắn đi" Một tên la lên hắn cầm đao rồi sau đó chém đứt thân thể của đồng bạn hắn ra làm hai, "Hừ tới cả đồng bạn của ngươi mà ngươi cũng chẳng nương tay, thật đúng là có quyết đoán" Hạo Minh cười một cách khinh miệt.
Đám người còn lại nghe thế thì nhìn tên cầm đao với ánh mắt kiêng dè, "Đừng nghe hắn nói bậy, hắn chỉ muốn khích tướng chúng ta thôi, nhanh chóng g·iết hắn đi" Tên cầm đao vôi vàng lên tiếng phân bua, "Haha, chẳng lẽ ta nói không đúng sao" Hạo Minh lại nói.
"Im miệng, kế khích ly gián của ngươi không có tác dụng với bọn ta" Nói rồi tên cầm đao vội vàng phóng lên rồi cầm đao chém tới, đám người thấy thế thì cũng nhanh chóng lao lên theo tên cầm đao rồi vây công Hạo Minh, bốn người nhanh chóng đứng thành bốn góc rồi cùng nhau g·iết tới, Hạo Minh cũng không chút nao núng mà thi triển thương pháp.
"Hoành Tảo Thiên Quân"
Hạo Minh nhanh chóng xoay trường thương rồi đánh thành một vòng tròn, bốn người đều bị dính thương mà văng ra ngoài, sau đó chưa đợi mọi người ổn định lại thân hình thì Hạo minh đã nhanh chóng tiếp cận một người trong bốn người đó, Hắn xoay thương rồi đâm thương ra, thương mang theo kinh khủng tiếng gió rít cùng với uy thế như một con giao long đang lao tới, tên cầm kiếm nhanh chóng đưa kiếm lên trước ngực để đỡ nhưng trường thương với lực lượng cực mạnh đã d·â·m gãy cả thanh kiếm rồi xuyên qua ngực của hắn.
"Không, không thể nào ......."
Hắn trợn tròn mắt miệng thì phun ra máu tuôi rồi sau đó c·hết đi, đám người còn lại khi thấy cảnh này thì trợn tròn xoe đôi mắt, khuôn mặt thì thất thần bọn họ nào có ngờ rằng chỉ một ngươi thôi thế mà đã khiến cho cả một đội sáu người bọn họ đều phải chôn thây ở nơi đây.
"Tên này, mạnh thật, trốn phải nhanh chóng trốn thôi chúng ta đánh không lại hắn" Một tên trong ba người còn lại nhanh chóng ngã bịch xuống đất, thân thể của hắn không ngừng run rẩy tới cả sức lực để nhấc chân bây giờ hắn vẫn còn chưa có, Hạo Minh lúc này cũng không cần giấu diếm nữa cả thân thể của hắn bắt đầu bộc phát ra uy thế cuồn cuộn lập tức càm giác áp bách bao trùm lên những người đang có mặt ở đây, trên trán của bọn họ cũng không ngừng có mồ hôi to như hạt đâu lăn xuống.
"C·hết"
Hạo Minh phun ra một chữ rồi sau đó trường thương tong tay huy sái mà g·iết tới, chỉ nghe "Xoẹt, Xoẹt" Vài tiếng hai người còn lại nhanh chóng m·ất m·ạng giờ đây chỉ còn lại một tên cầm đao duy nhất cũng la tên có tu vi luyện khí cảnh tầng chín, thế nhưng bây giờ khi đứng trước mặt Hạo Minh, một người mà tu vi còn thấp hơn hắn một tầng nhưng mà hắn lại có cảm giác như đang đứng trước c·ái c·hết vậy, hắn không ngừng hoàng sợ tên cầm đao lên tiếng nói.
"Chỉ cần ngươi tha cho ta một mạng, ta có thể........." Chưa đợi hắn nói đến hết câu Hạo Minh đã vu·ng t·hương xoẹt ngang qua cổ của hắn, lập tức đầu lâu của hắn tách ra khỏi cổ rồi rơi xuống đất mà ở trên mặt hắn đôi mắt vẫn còn chưa nhắm lại.