Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15: Huấn luyện (2)

Chương 15: Huấn luyện (2)


Khu vực luyện tập với hình nộm.

Dylan cầm trên tay dao găm gỗ, trước mắt không vội t·ấn c·ông lên hình nộm, mà đang chăm chú nghiên cứu xem những điểm yếu nào xuất hiện trên cơ thể con người, cũng như điểm yếu nào dễ nhắm đến nhất.

Thông thường, tim và n·ộ·i· ·t·ạ·n·g con người rất yếu, khi bị t·ấn c·ông vào chắc chắn khó giữ mạng sống. Nhưng người ta cũng đề phòng kẻ khác nhắm đến nên chưa chắc gì đã t·ấn c·ông được, đặc biệt khi nơi này tồn tại áo giáp cứng cáp.

Không thể nhắm vào phần thân, nếu chọn t·ấn c·ông phần này buộc người t·ấn c·ông phải có sức mạnh vượt trội, đủ khả năng xuyên thủng áo giáp của đối phương.

Hơn nữa, dao găm có tầm tấn công cực ngắn, nhắm vào phần thân chẳng khác nào để lộ yếu điểm của bản thân ra bên ngoài, sơ sẩy còn bị đối phương một chiêu đâm c·h·ế·t.

Đương nhiên đối với một sát thủ, phần dễ nhắm tới nhất chính là phần đầu, đâm vào mắt đối phương hạn chế tầm nhìn, hoặc trực tiếp cắt cổ đối phương.

Chỉ có điều, đối phương không ngu ngốc đến mức cho người ta đâm vào mắt mình, hay đưa đầu cho họ cắt, tự g·i·ế·t bản thân.

Nhìn chung mọi thứ nằm ở khả năng chiến đấu của sát thủ, phải thật sự linh hoạt, và nhắm vào tất cả điểm yếu hiện trên người đối phương.

Có thể là đầu, có thể là tim, cũng có thể là n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, hay thậm chí cắt đi ngón tay của đối phương, dùng bất kỳ chiêu trò để hạ sát họ.

Quả thật cái Dylan cần trao dồi hiện tại không chỉ tấn công vào điểm yếu, mà cần thêm nhiều yếu tố khác nhau.

Chẳng hạn như bây giờ, Dylan đang di chuyển xung quanh hình nộm, cảm nhận dòng chảy Mana xung quanh bản thân, cũng như tập trung vào một đối tượng duy nhất.

Không phải anh muốn chờ đối phương mất sai lầm, mà là quấy nhiễu đối phương, khiến họ phải bận tâm suy nghĩ xem rốt cuộc anh muốn tấn công vào chỗ nào.

"Mình có nên thử vận chuyển Mana vào vũ khí rồi tấn công không?"

Dylan lẩm bẩm một câu, dĩ nhiên muốn nắm chắc phần thắng, buộc phải dùng đến những thứ sức mạnh mình đang sở hữu.

Anh đã thức tỉnh, có khả năng điều khiển Mana, nếu áp dụng Mana lên vũ khí thì nhất định áo giáp cứng cáp đến mấy cũng bị phá hủy ngay lập tức.

Dĩ nhiên vẫn phải tấn công vào đúng yếu điểm của đối phương, vì nếu không sẽ tạo cho đối phương cơ hội sống sót và phản công.

Dù sao thì người thức tỉnh đối đầu với người thức tỉnh cần tối đa hóa khả năng vốn có của mình, sai một ly đi một dặm, chẳng ai lại muốn bản thân gặp bất lợi cả, nên luôn dùng hết sức mình, cố gắng hạ sát đối phương càng nhanh càng tốt.

"Thử rồi mới biết!"

Xung quanh Dylan bất ngờ tỏa ra vô số Mana, anh chầm chậm luân chuyển chúng di chuyển về phía dao găm gỗ, khiến nó phát sáng rực rỡ, ẩn hiện quang ảnh.

Sau đó, từ phía bên hông hình nộm tức khắc lao tới, một dao nhắm thẳng vào cổ tay, rồi giật ngược về sau, hướng về phía bên hông đối diện, nhẹ nhàng cắt đứt phần cổ tay còn lại.

Chưa dừng lại ở đó, Dylan áp dụng Mana lên cơ thể mình, đặc biệt là phần chân, giúp đôi chân trở nên thánh thoát, làm tăng tốc độ di chuyển, trong nháy mắt lướt qua lướt lại trước sau hình nộm, cuối cùng một đòn chí mạng nhắm vào phần cổ.

Không phải dùng dao găm gỗ cắt ngang phần cổ, mà là đâm xuyên qua nó, xoay chuyển dao găm trên tay mấy vòng, khiến phần cổ hình nộm bị khuấy động dữ dội, lộ ra lỗ thủng lớn, trông giống như đang cố phá hủy hết mạch máu luân chuyển bên trong cơ thể đối phương.

Thời gian thực hiện nhiều thao tác cùng lúc này của Dylan diễn ra trong chưa đầy một phút, thậm chí còn ngắn hơn rất nhiều nếu anh có thể yểm nhanh Mana lên người mình, cũng như tốc độ vốn có của bản thân đủ nhanh.

"Phù... Xem như thành công rồi, nhưng tốn quá nhiều sức, thể lực đang hạn chế sức mạnh của mình sao?"

Dylan lẩm bẩm nhìn cơ thể bản thân đang run rẩy, đây là dấu hiệu cho thấy một người vừa mới vận động cực kỳ nhiều, lại còn vượt qua giới hạn chịu đựng ban đầu.

Chỉ là anh không hiểu, thường ngày mình ra đồng làm việc, khuân vác vật nặng, cũng tập thể d·ụ·c thể thao thường xuyên, vậy mà lại không chống đỡ nổi mức độ tiêu thụ thể lực trong vòng một phút này.

"Do từ trước đến giờ mình chưa nỗ lực đủ à?"

Càng dùng nhiều Mana, bản thân càng bị hao hụt thể lực, khắc phục được điểm này nhất định sẽ mạnh lên.

Dylan hiểu rõ bản thân, hiểu rõ cách vận hành của thế giới siêu phàm này, sức mạnh đại biểu cho quyền lực, hiển nhiên người có trí tuệ cao siêu càng nắm trong tay mình nhiều quyền lực hơn.

Cho nên, nếu cảm thấy mình đang thiếu sót điều gì, vậy thì cứ tập trung khắc phục nó, dần dà sự thiếu sót này sẽ tan biến, thay vào đó là một con người mới hoàn thiện hơn.

Ngay khi biết mình cần nâng cao thể lực, Dylan lập tức bình tĩnh trở lại, tiếp tục tấn công vào hình nộm, vừa di chuyển xung quanh vừa điên cuồng tấn công.

Giới hạn chẳng qua là một định mức nhất định ngăn cách sự phát triển của một người, vượt qua giới hạn một lần, năng lực nâng cao một phần, vượt qua giới hạn trăm lần, năng lực nâng cao trăm lần.

"Vừa rồi mình đã vượt qua giới hạn trước đây chưa từng vượt qua, từ tốc độ, sức mạnh, cho đến khả năng phản xạ, nếu mình vượt qua giới hạn thêm lần nữa, những thứ này rồi sẽ phát triển vượt bậc!"

Dylan sống hai kiếp người, từng có thời điểm vì cha mẹ mà trở nên bốc đồng, nhưng cũng nhận ra đó chính là sai lầm, là yếu điểm của chính mình, bởi thế nên anh đang không ngừng nỗ lực, dùng mọi cách khắc phục nó.

Còn bây giờ anh lại có thêm nhiều điểm yếu cần khắc phục, để giải quyết hết mọi điểm yếu, anh cần đến sự kiên trì tuyệt đối, kiên trì huấn luyện thật tốt, như thế mới giúp anh phát triển mạnh mẽ hơn trước.

...

Từ xa, Đại Đội Trưởng Arielle trong lúc huấn luyện những nhóm lính mới cách tấn công và phòng thủ, vô cùng bất ngờ khi thấy Dylan áp dụng Mana lên cơ thể lẫn vũ khí để tập luyện với hình nộm.

Thông thường mà nói, những người thức tỉnh luôn cố gắng che giấu sức mạnh của bản thân, tránh cho đối phương biết rõ sức mạnh, rồi lợi dụng nó, biến nó thành điểm yếu, chăm chăm nhắm vào nó.

Nhưng Dylan thì khác, anh đang cho mọi người thấy mình có thể làm những gì với bản thân và vũ khí, đặc biệt là cảnh tượng anh phá hủy những phần quan trọng trên cơ thể con người thông qua hình nộm.

"Tấn công vào cổ tay trước thay vì cổ, tim, hay n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, dường như đang đề phòng đối thủ, xem đối thủ là một kẻ vô cùng mạnh?"

"Lẽ nào cậu ta từng gặp người nào đó vô cùng mạnh nên mới xem họ như đối thủ không thể vượt qua, cố gắng tấn công vào những chỗ đối thủ không ngờ tới nhất?"

Đại Đội Trưởng Arielle sở hữu đội mắt tinh tường, chỉ cần nhìn qua hành động của đối phương đã đoán được phần nào suy nghĩ và mong muốn.

Đương nhiên không phải chỉ mỗi việc suy đoán đối phương, Đại Đội Trưởng Arielle còn là một Kỵ Sĩ thức tỉnh, nhìn và cảm nhận được dòng chảy Mana của đối phương, dựa vào điểm này biết rõ đối phương đang dốc hết sức hay chỉ luyện tập qua loa.

"Hmm, như thế thì không ổn lắm?" Đại Đội Trưởng Arielle bỗng lẩm bẩm một câu, trong lòng xuất hiện khá nhiều suy nghĩ mâu thuẫn. "Việc dùng hết sức tấn công vào hình nộm có thể là do cậu ta thật sự xem nó như đối thủ truyền kiếp, nhưng như vậy chẳng có chút tác dụng nào cả, phải cần chất xúc tác mới phát huy được tối đa!"

Đại Đội Trưởng Arielle nhanh chóng tiến về phía đám tiền bối từng gia nhập quân đội, hướng ánh mắt tới một người đàn ông trưởng thành, dường như mới 26, 27 tuổi.

Vốn dĩ thời gian nhập ngũ của một người bình thường từ bảy năm trở lên, bắt buộc phải sống trong môi trường quân đội ngần ấy năm mới được phép xuất ngũ, dĩ nhiên trong thời gian đó vẫn được nghỉ phép định kỳ.

Mà lục địa Virnam nói chung, Đế quốc Ragkairos nói riêng, thanh thiếu niên từ 16 tuổi trở lên sẽ được kêu gọi gia nhập quân đội, tuy không bắt buộc hoàn toàn, nhưng chẳng ai dám khước từ việc nhập ngũ.

Người đàn ông trưởng thành này cũng tương tự, đã gia nhập quân đội được bảy năm, chẳng qua chỉ mới về nhà được vài năm lại phải quay lại nhập ngũ, điều này khiến anh ta vô cùng khó chịu.

Chất xúc tác mà Đại Đội Trưởng Arielle nói chính là lợi dụng người đàn ông trưởng thành này đối đầu với Dylan, dù sao anh ta từng gia nhập quân đội, huấn luyện nhiều năm, lại thuộc nhóm hạng A, có thể nói là liều thuốc thử hữu dụng nhất.

Nghĩ liền làm, Đại Đội Trưởng Arielle là người như thế, cô đi tới trước mặt người đàn ông trung niên đang khó chịu kia, nghiêm túc nhìn ta, nói: "Trung sĩ Richard Sunsiel, trông anh có vẻ khó chịu, muốn giải tỏa tâm lý không?"

"A?" Richard Sunsiel giật mình, lập tức điều chỉnh tư thế, nghiêm nghị đáp: "Hạ sĩ Richard Sunsiel, chào Đại Đội Trưởng! Đầu tiên cho tôi xin lỗi vì thể hiện cảm xúc khó chịu ra bên ngoài, tôi sẽ chấp nhận hình phạt nếu ngài muốn, nhưng không rõ ý ngài nói là muốn tôi làm gì?"

Đại Đội Trưởng Arielle cười nhạt, nói thế nào thì chẳng ai muốn vào quân đội cả, vừa phải tuân thủ cả đống quy tắc, vừa phải vào sinh ra tử, khó trách anh ta thể hiện vẻ khó chịu, cho nên cô không trách móc Richard, còn đặc biệt ngỏ ý giúp anh ta.

"Tôi đến đây không phải phạt anh tội gì, mà chỉ cần anh đến gặp cậu thiếu niên kia, mở lời thách đấu với cậu ấy, nếu chấp thuận thì đánh hết sức, nếu không chấp thuận thì quay lại tập luyện tiếp. Đây là cơ hội giúp anh thể hiện sức mạnh của bậc tiền bối, cũng như giải tỏa phần nào tâm lý khó chịu và chán nản này!"

Rịchard ngập ngừng một lúc, dường như muốn từ chối yêu cầu này từ Đại Đội Trưởng Arielle, nhìn sao cũng thấy Dylan là người mới, còn đang cố tập luyện với hình nộm, bản thân từng trở thành hạ sĩ, sức mạnh chắc chắn địch lại cả năm tên lính mới.

Chẳng qua, Richard rốt cuộc vẫn đồng ý với yêu cầu kỳ lạ của Đại Đội Trưởng Arielle, vừa hay đang muốn làm gì đó bớt chán, lấy cậu ta làm bao cát tập đánh cũng không tệ chút nào.

"Đã rõ thưa Đại Đội Trưởng, tôi nhất định sẽ dốc hết sức nếu cậu ta chấp thuận yêu cầu thách đấu!"

Ngay sau đó, Richard tiến thẳng về phía Dylan, dáng vẻ cực kỳ phấn khích, khiến cho đám lính mới xung quanh đều cảm thấy e ngại, sợ rằng anh ta sẽ nổi hứng và tìm đến bọn họ, trút giận lên người họ.

Nhìn thẳng vào mặt Dylan, đột nhiên Richard cảm thấy điều gì đó quen thuộc, nhưng nghĩ mãi vẫn không nhớ rõ từng gặp qua khi nào, anh ta vội dập tan mớ suy nghĩ mơ hồ đó qua một bên.

"Này, lính mới, muốn thử sức với tôi một chút không? Chiến đấu giữa người với người chẳng phải sẽ tốt hơn rất nhiều khi đấu với hình nộm sao? Tôi còn có thể chỉ dạy cậu vài tư thế chuẩn khi tấn công lẫn phòng thủ đấy!"

Richard vô cùng tự tin, đồng thời cũng bất ngờ không kém, khi mà ngay lập tức đã nghe được câu trả lời từ phía Dylan.

"Binh sĩ tập sự Dylan Claymond, chào tiền bối, tiền bối nói rất đúng, vậy nên xin hãy chỉ giáo!"

Chương 15: Huấn luyện (2)