Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đế Quốc Chiến Tranh
Unknown
Chương 9: Nguy kịch (3)
Thánh đường Alshan, thánh đường duy nhất trong thành Triphous, cũng là một trong ba thánh đường có quy mô lớn nhất trong Đế quốc Ragkairos.
Trong khi ông lão lái xe ngựa di chuyển về thánh đường, Sơ vẫn liên tục dùng ma pháp chữa trị lên ngực Dylan, nhằm giảm thiểu tối đa khả năng xấu có thể xảy đến với anh.
"Sơ, tôi có thể hỏi Sơ một câu được không?" Hena đột nhiên nhìn thẳng vào mắt Sơ, tò mò muốn biết một chuyện.
Sơ quay lại đối mặt với Hena, dương như biết rõ cô muốn hỏi bà điều gì, không ngần ngại đáp: "Trong Đế quốc tồn tại rất nhiều Mục Sư lẫn Đại Mục Sư tài năng, nhưng lại khan hiếm những người có thể đọc được văn tự cổ. Lý do tôi không thể đạt tới trình độ Đại Mục Sư, hay đủ khả năng chữa trị v·ết t·hương nặng như của cậy ấu, là bởi vì tôi có việc cần phải làm cho Đế quốc, nó còn quan trọng hơn cả việc tôi trở thành Đại Mục Sư."
Nghe đến đây, Hena phần nào hiểu ra công việc quan trọng mà Sơ đang làm, và thật sự nó cực kỳ quan trong đến tồn vong của Đế quốc, thậm chí liên quan đến cả lục địa Virnam.
"Sơ đang nghiên cứu cổ tự? Tôi cũng rất hứng thú trong việc nghiên cứu các cổ tự, nhưng thú thật bản thân không đủ tài năng đến thế, một chữ cũng không đọc được. Chỉ là kỳ lạ thay, tôi luôn cảm thấy phấn khích khi nhìn vào chúng, giống như nó đang nhắc nhở tôi về một chuyện gì đó sắp xảy ra trong tương lai."
Sơ hơi giật mình khi nghe Hena nói, thậm chí bà không kiềm chế được cảm xúc hiện lên trên khuôn mặt mình, một cảm xúc vô cùng kinh ngạc, xen lẫn một chút gì đó lo lắng.
Nhưng khi Sơ chuẩn bị đáp lại câu nói của Hena, thì bên ngoài bỗng vang lên giọng nói của ông lão lái xe ngựa, dập tan vẻ mặt vô vàng cảm xúc của bà.
"Ngài tiểu thành chủ, Sơ, chúng ta đến thánh đường rồi!"
Sơ nhìn Hena với ánh mắt kỳ lạ. "Tạm thời gác bỏ chuyện này qua một bên, sau khi đến gặp Đại Mục Sư, chúng ta sẽ cần phải ngồi lại nói chuyện với nhau một lúc."
"Vâng, rất mong được Sơ chỉ giáo." Hena nhẹ cúi đầu.
Sau đó, Sơ dùng một loại ma pháp làm giảm trọng lượng cơ thể Dylan, rồi cùng Hena khuân anh vào trong, hướng đến đại sảnh, nơi Đại Mục Sư đang giảng giải một số vấn đề cho các giáo đồ.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, có thể nói thánh đường Alshan vô cùng lộng lẫy, trông chẳng khác gì cung điện cả, có vườn hoa, chim thú bay nhảy, và rất nhiều giáo đồ cầm theo kinh sách vừa đọc vừa đi dạo xung quanh.
Khi đến trước đại sảnh, thì nơi đây đích thị là cung điện rồi, các họa tiết trang trí bên trong bằng vô số loại đá quý chiếu lấp la lấp lánh, nhưng lại không đến mức chói mắt, ngược lại còn tạo cho người ta cảm giác thoải mái.
Đại sảnh vừa là nơi tập hợp các giáo đồ lại với nhau, vừa là nơi truyền dạy kinh sách, dĩ nhiên không phải tất cả những người gia nhập thánh đường đều là Mục Sư, rất nhiều thể loại người đến đây chỉ đơn giản muốn gia nhập giáo hội mà thôi,
Lúc này, Sơ đặt Dylan xuống đất, bảo Hena và Mark ở ngoài chờ đợi, sau đó nhanh chóng tiến vào bên trong đại sảnh, mỗi bước đi của Sơ đều rất thánh thoát, cũng như nhẹ nhàng như cơn gió, tránh gây tiếng ồn quá lớn.
Sơ cúi người trước giáo hoàng, trịnh trọng nói: "Tôn kính Quang Minh Nữ Thần vĩ đại, tôn kính Giáo Hoàng!" Bà chỉ tay ra bên ngoài đại sảnh, tiếp tục nói: "Thưa Giáo Hoàng, thành thật xin lỗi khi gặp ngài vào lúc này, nhưng mong ngài bỏ ra chút thời gian, ngoài đó có một cậu thiếu niên đang trong tình trạng nguy kịch, phải cần dùng đến phương pháp truyền dẫn máu mới cứu sống được, kính mong ngài hãy giang tay cứu giúp cậu ấy."
Giáo Hoàng Rikval, vị Giáo Hoàng đời thứ 49 của thánh đường Alshan, ông đã cai quản thánh đường này gần nửa thế kỷ, không chỉ cai quản chặt chẽ giáo đồ và tín đồ của thánh đường Alshan, ông còn giúp cho nơi này càng lúc càng phát triển.
Nghe thấy lời khẩn cầu từ Sơ, Giáo Hoàng hơi trầm tư một chút, mắt nhìn ra bên ngoài, nơi có một thiếu nữ đang ngồi bên cạnh một thiếu niên người dính đầy máu, trông bọn họ không giống như là người thân của Sơ.
Nhưng khi nhìn thấy Mark, Giáo Hoàng hiện lên vẻ kinh ngạc, đến cả một người cao sang quyền quý như tiểu thành chủ cũng đang ở bên cạnh hai thiếu niên thiếu nữ đó, chẳng biết mối quan hệ của bọn họ rốt cuộc như thế nào.
"Sơ Floreny, bà chưa bao giờ cầu xin người khác, bây giờ lại vì một người không quen không biết mà hạ mình cầu xin trước ta, có thể cho ta biết lý do vì sao không?"
Sơ Floreny chẳng nghĩ ngợi quá nhiều trước câu hỏi của Giáo Hoàng, lập tức đáp: "Thưa Giáo Hoàng, cả đời này của tôi chỉ phục vụ cho Đế quốc, dùng phần lớn thời gian nghiên cứu cổ tự, từ sớm đã quên mất mình từng là một Mục Sư cứu chữa cho những người bị thương. Nay vì sự kém cỏi của mình mà không cứu giúp được cậu thiếu niên ấy, thật sự rất lấy làm hổ thẹn, chỉ mong ngài có thể thay tôi cứu cậu ấy."
Giáo Hoàng Rikval vội đỡ Sơ Floreny đứng thẳng, cười nhạt một cái, nói: "Sơ Floreny, bà không cần phải làm như vậy, nếu là lời của bà nói, ta nhất định sẽ làm theo, chỉ là ta thắc mắc một chút thôi, không đến mức phải trịnh trọng thế làm gì."
"Vậy ngài sẽ cứu cậu ấy chứ?" Sơ Floreny có chút nghi ngờ.
Giáo Hoàng Rikval không đáp, chỉ gật đầu rồi chậm rãi tiến về phía trước, hướng ra bên ngoài đại sảnh, vừa đi tới chỗ đám giáo đồ liền nói: "Mọi người trước hết học thuộc đoạn kinh văn mà ta vừa giảng đi, ta phải ra ngoài cứu sống một người mà Sơ Floreny muốn cứu, ta sẽ quay lại nhanh thôi nên đừng lười biếng đấy!"
...
Trước đại sảnh, Dylan được Hena đặt nằm xuống mặt đất được bao phủ bởi tấm vải dày.
Bấy giờ Sơ Floreny đi theo phía sau Giáo Hoàng Rikval ra tới bên ngoài đại sảnh, ngay khi thấy bọn họ tâm trạng Hena biến chuyển dữ dội, lập tức nép sang một bên nhường đường cho họ.
"A? Đây là cậu thiếu niên cần được cứu sao? Vết thương trông thật kinh khủng, dường như bị đâm bởi một Kỵ Sĩ?"
Hena ngạc nhiên khi nghe Giáo Hoàng Rikval nói, mới nhìn sơ qua thôi đã biết được nguyên nhân có vết thương trên ngực Dylan, người này thật sự sẽ cứu sống được anh.
"Tôn kính Quang Minh Nữ Thần, tôn kính Giáo Hoàng!" Mark bên cạnh bỗng tiến lên kính cẩn nói, rồi nhìn xuống Dylan, nói tiếp: "Giáo Hoàng, mong ngài nhanh chóng chữa trị cho cậu ấy, tránh đêm dài lắm mộng."
Giáo Hoàng Rikval nhẹ nhàng nhìn qua Mark, bình tĩnh đáp: "Có thể mời tiểu thành chủ tới đây, quả thật hai người trẻ tuổi này rất may mắn, yên tâm, ta sẽ cứu sống cậu ấy ngay lập tức."
Nói xong, Giáo Hoàng Rikval luân chuyển Mana màu trắng bao bọc lấy toàn thân Dylan, rồi cơ thể anh bất ngờ lơ lửng giữa không trung, toàn bộ quần áo trên người đều bị thiêu rụi, đến nỗi chẳng còn một mảnh vải che thân.
Mặc dù Dylan trần truồng trên không, Hena vẫn bình tĩnh nhìn thẳng vào, như thể đối với cô chuyện này cực kỳ bình thường, điều này khiến Mark và cả Sơ Floreny rất kinh ngạc, hẳn bọn họ phải thân thiết tới mức có thể nhìn thấy đối phương trần truồng.
Chưa đầy ba giây sau, toàn bộ Mana màu trắng bao bọc cơ thể Dylăn bỗng chuyển màu, biến thành màu đỏ máu, trong nháy mắt che khuất toàn bộ thân thể anh, trông hình ảnh này giống như một quả cầu máu.
Quả cầu máu liên tục xoay chuyển dữ dội, có thể thấy một vòng xoáy nhỏ xuất hiện giữa quả cầu máu, từng giây từng phút máu tươi xung quanh bị hút vào trong, truyền thẳng về một điểm.
Đây là loại ma pháp chữa trị cổ đại dùng Mana thay thế cho một chất nào đó trong tự nhiên, bao gồm các loại nguyên tố, hoặc máu như những Giáo Hoàng đang thực hiện, được gọi là Phục Hồi Bản Nguyên.
So với các ma pháp chữa trị thông thường, Phục Hồi Bản Nguyên chẳng khác nào ma pháp hồi sinh, gần như bất kỳ người nào đang trong tình trạng nguy kịch được chữa trị bằng ma pháp này sẽ hồi phục sự sống.
Dĩ nhiên cái gì cũng có cái giá của nó, một loại ma pháp gần như độc nhất vô nhị, chữa trị được cả người đã mất nhiều máu vẫn có điểm yếu, chỉ cần sai sót trong quá trình thực hiện sẽ bị phản phệ ngay lập tức, khiến người thi triển có khả năng hứng chịu hoàn toàn thương tích của người được chữa trị.
Đơn giản mà nói, nếu Giáo Hoàng Rikval xảy ra sai sót trong quá trình thi triển ma pháp Phục Hồi Bản Nguyên, vết thương từ cơ thể Dylan sẽ chuyển qua cho ông, từ cơn đau cho tới nguy mô vết thương gây ra.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa Dylan sẽ được chữa trị bình phục, nó chỉ giống như việc sao chép vết thương sang một đối tượng, chứ không thể di chuyển toàn bộ vết thương sang người khác.
"Cậu ta ở trong tình trạng nguy kịch trong suốt khoảng thời gian dài, máu thì chảy ra cơ thể gần hết, các bộ phận bên trong đều bị Mana tác động, vậy mà cậu ta vẫn sống tới hiện tại, đây không phải may mắn, cũng chẳng có kỳ tích gì cả, đây là ý chí!"
Mark gật gật đầu tỏ ý đồng tình trước lời nói của Giáo Hoàng Rikval: "Ý chí của cậu ấy vô cùng mạnh, bởi thế nên dù đã mất rất nhiều máu trong suốt hơn sâu tiếng vẫn còn giữ được chút hơi thở cuối cùng!"
Mặc dù kinh ngạc trước sức sống mãnh liệt của Dylan, nhưng mà Giáo Hoàng Rikval lại không vui mừng khi sắp cứu sống được anh, lại nhíu mày nhìn chằm chằm vào quả cầu máu, dường như còn một bước cuối cùng cực kỳ quan trọng, cũng là phần khó khăn nhất.
Giáo Hoàng Rikval đưa tay ra phía trước, bất ngờ bóp chặt tay lại, trong nháy mắt quả cầu máu hóa lớn, xoay vòng giữa không trung với tốc độ vô cùng nhanh, gần như không thể nhìn thấy chuyển động của nó bằng mắt thường.
Sau đó, Giáo Hoàng Rikval nhắm mắt lẩm bẩm vài câu cổ tự, ông xòe bàn tay ra, quả cầu máu đột ngột nổ tung, nhưng những giọt máu đó không rơi rải rác xung quanh, mà đều thập hợp thành một cột máu dài đâm thẳng vào ngực, nơi lỗ thủng trên vết thương của Dylan.
"Phong!"
Chỉ nghe thấy Giáo Hoàng Rikval hét lớn một tiếng, toàn bộ cột máu đã đi sâu vào vết thương, lấp đầy lỗ thủng lớn, đồng thời tự động hàn gắn lỗ thủng về lại hình dáng ban đầu, như thể chưa từng có vết thương trên ngực Dylan.
Cuối cùng Giáo Hoàng Rikval niệm pháp, từ xa bay tới một mảnh vải lớn che đi phần thân dưới của Dylan.
"Tình trạng nguy kịch của cậu ta xem như bình ổn trở lại rồi, tính mạng đã được giữ, chuyện còn lại là chờ đến khi cậu ta thức dậy."
Chưa đến mười phút, Giáo Hoàng Rikval đã chữa trị khỏi vết thương nghiêm trọng của Dylan, cứu sống anh khỏi cơn nguy kịch, chắc hẳn khi tỉnh dậy anh sẽ rất biết ơn ông vì những gì ông đã giúp đỡ.