Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13: Thái

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Thái


"Việc này là thật?" Anh Phong ngạc nhiên. Hắn cùng Thái là bạn bè từ bé, nên cũng hiểu rõ tính Thái. Thái tuy có chút tuỳ tiện, nhưng không phải là loại thích đ·ánh b·ạc, hay thích nợ nần người khác.

Anh Phong không sợ hãi, không lùi mà còn tiến về phía trước, vung quyền hạ đo ván một thanh niên bên phải. Sau đó chịu một đòn của thanh niên bên trái, đoạn nhanh nhẹn xoay người cho ngay một cú đá vào hạ bộ của đối phương.

"Cái gì mà 150 triệu, bây giờ thêm lãi nữa, mày phải trả 250 triệu!" Thanh niên kia cười đểu nói.

"Ai bảo tôi trốn. 150 triệu đúng không, chắc chắn tôi sẽ trả!"

Đến bệnh viện, đỗ xe, rồi đi vào khoa phẫu thuật. Lúc này, đập vào mặt Anh Phong là khuôn mặt tiều tuỵ của Thái.

"Ok rồi chúng ta đi xem bố Như phẫu thuật như thế nào rồi đi!"

"Mày là Thái đúng không? Đứng lại cho bọn tao!" Thanh niên đi đầu nói.

Khổ nỗi không biết từ đâu chủ nợ nghe được Thái vay tiền để chữa bệnh cho bố Như, sẽ không có tiền trả lại. Nên họ bắt đầu tìm Thái đòi tiền. Thái thấy vậy đành phải trốn ở bệnh viện, không dám về nhà sợ gặp chủ nợ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đang yên đang lành thì tai hoạ ngập đến. Bố Như bị u·ng t·hư dạ dày, cần thiết một số tiền lớn để mổ ngay. Nhưng nhà Như nghèo thì lấy đâu ra tiền? Thấy Như khốn đốn như vậy, Thái đành cắm xe, rồi bằng quan hệ cá nhân hứa hẹn với chủ nợ, vay được 150 triệu cho bố Như làm phẫu thuật.

"Một, ông phải về nhà bây giờ để bố mẹ bớt lo. Hai, từ nay trở đi không thể đột nhiên biến mất như vậy nữa. Ba, không được dính dáng gì với bọn vay nặng lãi nữa." Anh Phong nghiêm túc nói.

Lúc này hắn mới để ý, ngồi bên cạnh Thái là một cô gái còn trẻ, xem ra có mấy phần tư sắt. Tuy nhiên nhìn quần áo có thể đoán được gia cảnh nàng cũng không khá giả gì, hay phải nói là khá bần cùng.

"Phong à, tôi cũng muốn về. Nhưng không phải có chuyện sao?" Thái cười khổ, đoạn nói tiếp. "Đến, để tôi giới thiệu 2 người. Như, đây là Phong, bạn hồi bé của anh. Phong, đây là Như...ừm, là... bạn gái của tôi."

Còn lại 2 thanh niên đấu 2 người Thái và Anh Phong, hoàn toàn không chịu nổi một kích, ngay lập tức thì đã đo ván trên sàn nhà.

"Nó không chỉ quan hệ phức tạp, Phong à. Nghe nói nó còn học đòi người khác, chơi cá độ bóng đá online... Hình như còn đang thiếu người ta cả trăm triệu kìa." Chú Sơn rầu rĩ nói.

Kể từ khi cường hoá, tốc độ phản ứng của Anh Phong ngày một tăng cường, liền đơn giản đón chặn và trả lại công kích của đối phương.

"Thôi đừng lo. 150 triệu chứ gì? Tôi cho ông vay trả nợ. Sau đó lúc nào ông trả tôi cũng được!" Anh Phong an ủi nói.

"Đã tiến hành quét. Phong à, Thái không nợ cá độ bóng đá, nhưng có một khoản nợ ở một chiếu bạc cho vay lãi suất cao, tầm 150 triệu." Rất nhanh, A1 trả lại kết quả.

Nghe xong câu chuyện, Anh Phong không khỏi thở dài. Muốn giúp người làm việc tốt là một điều tốt, nhưng cũng phải có thực lực mới được. Thái làm vậy có phần quá lỗ mãng, không để ý đến hậu quả. Nếu không tìm được Thái, chắc chắn chủ nợ sẽ quay đầu mâu chỉ vào bố mẹ hắn. Như vậy là Thái gián tiếp hại mình, hại cả bố mẹ.

"Tao là ai không quan trọng! Quan trọng là trong bệnh viện, đừng động thủ... đánh người." Nói xong hết câu, Anh Phong bèn tung ngay một cú đá vào giữa bụng thanh niên nọ, khiến hắn lộn một vòng, rồi lăn dài trên mặt đất.

Hai người dần dà cũng có cảm tình với nhau. Tuy nhiên khi gia đình Như biết hai người yêu nhau, nhà họ lại không đồng ý Thái. Có phần vì gia cảnh nhà Thái cũng nghèo, phần vì Thái học hành không đến nơi đến chốn.

"2 anh không sao chứ? Để em báo cảnh sát!" Như thấy vậy vội vàng chạy đến hỏi thăm.

Nhưng chưa kịp đụng vào Thái thì lúc này tay hắn lại bị Anh Phong ngăn lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

"A1, có nghe thấy không. Mau thâm nhập vào các trang cá độ trái phép, xem Thái có đang nợ tiền không?" Anh Phong thầm kết nối với A1. (đọc tại Qidian-VP.com)

3 người chờ đợi thêm khoảng 1 tiếng sau, thì cuối cùng cũng có bác sĩ ra thông báo ca mổ bước đầu thành công tốt đẹp. Nhưng cần phải xem giai đoạn điều trị hoá trị tiếp theo.

"Mày là ai? Đừng có xen vào chuyện người khác!" Thanh niên vừa sợ vừa giận, hét lên.

"Tôi là Thái. Có chuyện gì vậy?" Thái đứng lên, chắn trước mặt Như.

Đang nói chuyện, thì đột nhiên ở cuối hành lang xuất hiện cùng một lúc 5 thanh niên trông vô cùng cà chớn.

"Việc này 9 phần 10 là thật, chú nghe bà con lối xóm nói. Mấy ngày nay cũng chưa thấy nó về nhà. Chú lo lắm!" Chú Sơn nói, rơm rớm nước mắt.

"Mỗi người một tính cách chú Sơn à. Thái chỉ là thích quen biết nhiều, quan hệ xã hội có chút phức tạp thôi." Anh Phong khuyên giải.

"Có điều, tôi có điều kiện." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Anh cứ bình tĩnh, có khi nó đang bận việc gì thì sao?" Ở một bên, mẹ Anh Phong an ủi.

"Mày nợ tiền bọn tao, rồi còn định trốn à!" Thanh niên kia gầm gừ.

Chương 13: Thái

"Thật chứ! Thật...quá cảm ơn ông rồi!" Cả Thái và Như đều cảm kích nói. Quả thật mấy ngày này bị chủ nợ tập nã, Thái cũng ăn không ít khổ.

"Mau cút đi. Đúng 150 triệu, mai chúng tao sẽ mang tiền đến trả bọn mày, không thiếu một cắc! Cũng đừng mưu mô gì thêm tiền!" Anh Phong đá đá vào đùi 1 tên đang nằm thẳng cẳng đó, đoạn nói tiếp:

"250 triệu? Đừng có mà ăn c·ướp! Rõ ràng đã thoả thuận rồi!" Thái không chịu được hét lớn.

"Việc này, mình phải quản mới được!" Anh Phong thầm nghĩ rồi xin phép chú Sơn cùng mẹ ra ngoài một lát. Đoạn hắn lái xe Porsche đi thẳng về vị trí của Thái. Hiện tại, theo A1, Thái đang ở bệnh viện Bạch Mai, không xa chỗ hắn là bao.

"Điều kiện gì? Ông cứ nói."

Thì ra tình huống của hắn có phần...máu c·h·ó. Như vốn là bạn cùng lớp đại học của Thái. Vì nàng khá xinh xắn nên cũng có nhiều người theo đuổi. Trong một dịp tình cơ, Thái thấy Như sắp bị mấy tên côn đồ bắt nạt, nên nhảy ra cứu, thế là 2 người quen nhau. Một bài anh hùng cứu mỹ nhân cực cũ.

Anh Phong thấy thế không khỏi cau mày. Vốn là vua của các bệnh, u·ng t·hư rất khó chữa khỏi. Hắn mặc dù có thuốc chống già yếu và thuốc cường hoá, nhưng như thường không thể làm gì được u·ng t·hư. Nếu muốn chữa u·ng t·hư, thì phải hối đoái công nghệ cao cấp hơn mới được. Xem ra ngoài tiền ra, thì trợ giúp của hắn với gia đình Như cũng không lớn.

"Tôi mới là người nên hỏi ông câu hỏi đó. Ông có biết bố ông đang tìm ông khắp nơi không?" Anh Phong vặn lại.

"Anh Phong! Sao ông lại đến đây?" Thái ngạc nhiên hỏi.

5 thanh niên lúc này tiến đến gần, rồi vây 3 người Anh Phong vào giữa. Những người khác đi qua trông thấy vậy đều vội vàng né đi, không ai muốn can thiệp. (đọc tại Qidian-VP.com)

4 thanh niên kia thấy vậy, bèn kết bè kết lũ xông lên, tay đấm chân đá vào người Thái và Anh Phong.

Anh Phong bán tín bán nghi ngồi xuống rồi nghe Thái trần thuật.

"Ừ. Dạo này không có chuyện gì cũng thường xuyên đi gym đoán luyện thân thể, không ngờ mấy thanh niên cà chớn này lại yếu vậy." Phong gật đầu cười nói:

"150 triệu là tiền mày nợ, còn 100 triệu là tiền công cho anh em tao đòi nợ mày. Hiểu chưa!" Nói đến chữ "chưa" thanh niên đi đầu bèn hung hăng cho Thái một đấm vào bụng.

"Không có vấn đề gì, tôm tép nhãi nhép mà thôi! Cảm ơn ông, Phong. May mà có ông! Mà ông học võ lúc nào vậy, đánh người tốt quá nha, khác hẳn hồi xưa!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Thái