Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Prada

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Prada


Anh Phong làm người cũng khá là khiêm tốn, nên cũng không chia sẻ với Giang bây giờ mình đã mở công ty, kiếm được nhiều tiền, mà phần lớn thời gian chỉ tiếp chuyện, đôi lúc còn chọc cười Giang.

"Mời anh qua đây." Cô bán hàng rất chuyên nghiệp, đoạn đi lấy cho Anh Phong một vài món đồ ra để thử. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thôi bỏ qua đi, phong toả tài khoản TikTok của họ là được. Họ chả phải yêu quý TikTok lắm sao, làm cho họ trong vòng 3 tháng tới không thể cài được app TikTok dù cho đổi bất kỳ điện thoại nào! Sau 3 tháng, e rằng tài khoản TikTok nào dù hot đến đâu cũng triệt để nguội."

"Đàn ông con trai! Chỉ biết cậy mạnh thôi sao! Các anh chị xin vui lòng tôn trọng nhân viên cửa hàng!" Anh Phong vừa nói, đoạn đẩy một cái khiến người con trai trước mặt ngã chổng vó.

Quản lý thấy vậy thì sợ gần c·h·ế·t. Cô ta run run nói:

Anh Phong biết điện thoại kia bộ nhớ vẫn còn, vẫn có thể chiết xuất video ra được nhưng hắn cũng không thèm để ý.

Nghe ra thì cô gái là một TikToker, hôm nay mang bạn trai đi đến Prada để quay vlog.

"Ok, Phong. Còn bọn họ, có cần cho họ một bài học không? Trong điện thoại của người đàn ông đó có rất nhiều phim người lớn của hai người bọn họ nha!"

Lúc này người con trai không chịu được, vung tay lên, định cho quản lý một cái tát thì bất ngờ, có một bóng hình xen vào giữa, một phát đã bắt được ngay tay của người con trai. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hai người muốn tự bước chân ra khỏi đây hay muốn tôi 'mời' ra nào?"

"Anh chị sao lại quá đáng vậy chứ! Xin là người văn minh."

"Xin anh chị vui lòng tắt điện thoại, ngừng quay video. Nếu không chúng tôi buộc phải mời anh chị ra ngoài!" Quản lý đành phải kiên trì nói.

Hai người kia sợ quá, vội vã ngồi dậy, như một làn khói biến mất. Trước khi đi cô gái không quên cầm lên chiếc điện thoại đã vỡ, thầm nhủ:

Lúc này, vị quản lý cửa hàng mới từ kinh ngạc hồi phục lại, đoạn nàng đi đến bên Anh Phong rối rít cảm ơn. Anh Phong chỉ cười trừ đáp lại.

Thì ra là Giang, bạn cấp 3 của hắn, gọi điện muốn mời hắn họp lớp. Xét thấy tối cũng không có chuyện gì đặc biệt, Anh Phong bèn đồng ý.

Anh Phong suy nghĩ một chút, đoạn lắc đầu nói.

Đợi được một lúc thì các bạn cấp 3 cũng lục tục kéo đến. Mọi người thấy Anh Phong thì chỉ chào rồi lơ đễnh kéo nhau sang một bên nói chuyện, còn để mặc kệ hắn. Thật ra hồi cấp 3 Anh Phong cũng là người ít nói, trong lớp chỉ chơi với Giang, nên khá là không hợp quần. Lần này hắn đến tham dự họp lớp, cũng để gặp Giang là chính.

Anh Phong thấy vậy chộp lấy điện thoại, đoạn crắc một cái, ném điện thoại xuống đất cho nó vỡ vụn. Đá điện thoại đi, Anh Phong trầm trọng nói:

"Anh chị à. Anh chị vui lòng không quay video trong cửa hàng. Sẽ ảnh hưởng đến khách hàng khác."

"Phong à! Lâu rồi không gặp. Dạo này vẫn khoẻ chứ? Tối nay có rảnh không, bạn bè lớp mình muốn gặp nhau một chuyến, ôn lại kỷ niệm."

"Chào cô, tôi đến mua áo sơ mi, và vài bộ suit nữa." Anh Phong thản nhiên nói.

Nằm ở vị trí đắc địa bậc nhất Hà Nội, khu vực Lý Thái Tổ này có rất nhiều cửa hàng với các nhãn hiệu quần áo nổi tiếng. Đấy là chưa kể gần đấy còn có Trung Tâm Thương Mại Tràng Tiền Plaza.

"Tiếp đến cũng nên có một chiếc đồng hồ." Anh Phong thầm nghĩ rồi đi vào cửa hàng Hublot ở trong Sofitel cũng gần đấy. Lần này cũng không có tình huống nào máu c·h·ó xảy ra. Anh Phong rất nhanh chọn được một chiếc đồng hồ có thể nhìn được thời gian và vị trí của mặt trăng, hình dáng cũng không tệ. Giá cũng không đắt lắm, 100 ngàn đô.

Ngày hôm sau. Vì đã quyết định cho mình một ngày nghỉ nên Anh Phong dậy khá muộn, tới tận 11 giờ mới rời giường.

"Chào anh, hôm nay anh đến cửa hàng em muốn xem đồ gì ạ?"

Ra khỏi cửa hàng Prada, đi kèm với Anh Phong lúc này là 5 cái áo sơ mi và 2 bộ comple.

Nhìn thấy người con trai không kiêng dè gì cả mà mang ống kính loạn chuyển, quay khắp mọi nơi, Anh Phong nhướng mày, cảm giác đôi này cũng thật bất lịch sự. Hắn cũng không muốn rơi vào khung hình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc quần áo xong, hắn đi một mạch đến khách sạn Intercontinental Landmark 72. Ăn xong bữa trưa ở đây, hắn lại chạy xe về khu vựa Lý Thái Tổ để mua đồ.

"Aaaa! Đánh người! Đánh người rồi!!" Cô gái kia rít lên, đoạn cầm điện thoại chỉa vào Anh Phong. "Cả làng cả nước ơi, có người trong cửa hàng Prada đánh khách nhân này!"

Thời gian cũng đã tầm 4 giờ chiều, Anh Phong bèn lái xe về nhà thay quần áo, rồi đi đến địa điểm đã hẹn trước. Đây là một khách sạn 4 sao trên phố cổ, có vẻ khá hot trên mạng.

Lúc này, ở cửa xuất hiện một khuôn mặt rất anh mỹ. Nàng có đôi mắt hoa đào, cái miệng chúm chím cười, phối hợp một bộ váy màu đen, trông càng diễm lệ lạ thường. Nàng vừa bước vào, là cả sành chờ như bừng sáng lên.

"Ô hay! Tôi đi rất nhiều cửa hàng rồi, kể cả cửa hàng Prada ở Úc, Anh, Mỹ, có chỗ nào cấm quay đâu!" Cô gái đáp trả. Rồi vẫn mặc kệ quản lý, tiếp tục vừa quay vừa nói.

Cảm giác thấy sự khó chịu của Anh Phong, quản lý cửa hàng lúc này mới đi về phía 2 người kia, rồi nói:

Anh Phong đi vào cửa hàng Prada. Lúc này, có một nhân viên sale đon đả ra đón:

"A1, chờ điện thoại kia online, ngay lập tức hack vào và huỷ đi toàn bộ video!" Anh Phong thầm nói với A1.

Đúng lúc này, đi vào cửa hàng là 2 người, trông giống đôi tình nhân. Người con trai vừa đi vừa cầm điện thoại quay chụp cho cô gái trẻ. Còn cô gái trẻ vừa đi vừa nói.

Chương 15: Prada

"Ok, Phong!"

"Dù sao video đã thu được, chờ đấy, bà sẽ tung lên mạng cho mày biết tay!"

“Nghe nói Nguyên, tên công tử bột kia vẫn đang theo đuổi Ánh Phương. Tên đó đến rồi nhưng nãy giờ vẫn đứng ngồi không yên, xem ra đang chờ Ánh Phương đến.” Giang bổ sung.

Mua bán cũng xong xuôi, Anh Phong lúc này chợt nhận được một cú điện thoại:

Ngồi ở sảnh, thấy vẫn còn sớm, Anh Phong bèn lấy điện thoại ra chơi. Hắn không chơi Second Life mà bắn PUBG, tuy nhiên tay khá tàn, luôn luôn không leo lên top được thì đã lăn ra c·h·ế·t.

Thế là cứ tính tiền, quẹt thẻ. Tố Uyên đã xử lý cho Anh Phong một chiếc Thẻ Đen, nên chi tiêu hầu như không có hạn mức, rất nhanh hắn đã có thể tính tiền xong.

“À mà vừa nhắc thì người cũng đã đến kìa…”

Người này chính là Anh Phong.

Ánh Phương trước đây là bạn cùng lớp của hai người, nhưng hơn cả, nàng còn rất đẹp, là hoa khôi của toàn khối. Có rất nhiều người theo đuổi. Hồi đó 2 người chỉ là con mọt sách, nên chỉ dám đứng xa ngưỡng mộ. Nghe nói sau khi tốt nghiệp đại học, nàng trở thành Biên tập viên ở đài truyền hình VTV. Có mấy lần Anh Phong bật bản tin lên cũng thấy nàng.

“Đúng rồi, Phong, cậu biết không, hôm nay Ánh Phương cũng đến đấy!” Đang nói chuyện, Giang bỗng chia sẻ.

Lúc này, người con trai giơ cánh tay lên để mọi người thấy được hình xăm hổ báo của hắn, đoạn nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế là hắn đành tránh ra một bên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đợi một lát thì Giang cũng đến. Giang trông vẫn vậy, chỉ lúc này đây đầu đã ít nhiều ít đi vài sợi tóc, nhiều thêm mấy nếp nhăn. Hắn gặp Anh Phong thì mừng húm, đoạn kéo lấy Anh Phong chuyện trò vui vẻ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Prada