Đế Quốc Khoa Học Kỹ Thuật
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Ngành ô tô
Gậy thứ nhất. Trượt.
Nói rồi, Hoàng đánh vài quả bóng làm mẫu cho Anh Phong. Nhưng dáng người của Hoàng chả ra sao, xiên xiên vẹo vẹo, thấy thế nào cũng không giống một golf thủ kỳ cựu. Thậm chí có vài người đi qua nhìn thấy dáng điệu của Hoàng còn cười khúc khích. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anh kia. Rõ ràng là anh sai, không nhịn được con lợn trong lòng, bây giờ lại đổi trắng thay đen. Người như anh nên từ chức, đừng nên làm huấn luyện viên gây hoạ cho bao cô gái nhà lành khác.”
Sau đó, 2 người tiếp tục hàn huyên về tiền cảnh của ngành công nghiệp ô tô, trong nước và nước ngoài.
“Dạ vâng ạ.”
“Thế này… cũng quá đơn giản đi…” Anh Phong thầm nghĩ, rồi vung gậy dựa theo chỉ dẫn của A1.
Mấy điều này, Anh Phong thông qua A1 cũng đã biết đến. Giờ nghe bác Công chứng thực, trong lòng không khỏi thấy trầm trọng. Mặc dù hắn rất tự tin về mặt kỹ thuật, nhưng về mặt thương hiệu hay kinh doanh, công ty hắn vẫn còn kém một mảng.
“Nhưng tôi không biết đánh golf.” Anh Phong nói.
“Công ty cháu đang có ý định dấn thân vào ngành ô tô, bác Công ạ.” Anh Phong lúc này thừa nhận mục đích của mình.
Gậy thứ tư…
Hắn nhờ A1 trợ giúp. Ngay lập tức trước mặt hắn đã hiện ra thông tin về cách vung gậy, tư thế đánh…v…v… Thậm chí cả đường bóng cũng được hiển thị lên, nhìn một cái hiểu ngay, trông chả khác gì đang chơi một trò chơi thực tế ảo giữa đời thực.
Hết nói nổi. Anh Phong bèn quyết định không thèm nhìn Hoàng.
“Không phải. Ý cháu là, bọn cháu sẽ tự xây dựng thương hiệu riêng, và ô tô sản xuất ra sẽ được nội địa hoá, chỉ sử dụng phần lớn linh kiện bắt nguồn từ nước mình.”
“Chúng ta đến đây chơi golf, đừng bàn công việc mãi thế.”
“Quả là… tuổi trẻ tài cao. Được lắm, bác hoàn toàn ủng hộ cháu! Mấy năm nay kinh doanh, tập đoàn Thành Công cũng có chút vốn liếng, bác sẽ đầu tư cùng cháu. 5 tỷ đô, lấy 30% cổ phần. Cháu thấy thế nào? Việc điều hành công ty mới này, vẫn là người bên cháu kiểm soát.” Bác Công đưa ra đề nghị.
Lúc này, Anh Phong không nhịn được nữa, bèn đứng ra nói:
Ngành ô tô vốn khắc nghiệt. Hơn 100 năm nay, đã có biết bao thương hiệu ô tô được mở ra rồi đóng buộc phải đóng lại trên thế giới, cho đến bây giờ, còn sống sót chỉ là khoảng 20 thương hiệu thôi. Đương nhiên, Tesla của Mỹ là một ngoại lệ.
Gậy thứ năm…
“Buồn cười! Người mới tập golf như anh mà dám xem thường tôi! Anh là cái thá gì? Có muốn biết đẳng cấp của cao thủ PGA không? Dám cùng tôi so một gậy không?” Thanh niên hét lên.
“Rõ ràng là trong lúc chỉ đạo bạn tôi, tay anh còn táy máy vỗ mông bạn tôi một cái. Tôi thật không ngờ anh làm huấn luyện viên lại vô sỉ đến vậy!” Ánh Phương giọng đanh thép nói.
“Được! Chúng ta so. Nếu tôi thắng, anh vui lòng xin lỗi mấy cô gái này, đồng thời mau chóng từ chức, xéo đi khỏi đây.” Anh Phong gật đầu chấp nhận lời thách đấu.
Dần dà, Anh Phong dần nắm được bí quyết. Nhờ vào A1, hắn như bật hack, đánh bóng phát nào trúng phát ấy. Hơn nữa do cơ thể hắn đã qua cường hoá, nên lực đánh rất mạnh, bóng đi càng lúc càng xa…
Ở một bên, Hoàng nhàm chán ngáp dài. Thật sự hắn không thích nói chuyện công việc khi chơi golf tẹo nào. Để dành tinh lực đi tán gái, không phải thơm hơn sao.
“Cũng bình thường thôi bác ạ. Mấy sản phẩm này, người trẻ bọn cháu rất thích, nhưng muốn bán cho các thế hệ lớn hơn như bác, còn cần một chặng đường dài phải đi.” Anh Phong thành thật trả lời.
“Thành giao!” Người thanh niên kia hả hề cười. Lần này, hắn thắng chắc rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy nếu anh thua?”
“Anh là ai? Liên quan quái gì mà xen vào việc của người khác? Tôi là huấn luyện viên ở đây! Ai tôi cũng có quyền đuổi đi, anh và mấy người này mau ra khỏi đây. Không tôi sẽ báo cảnh sát!” Người thanh niên trợn mắt lên nói.
Người thanh niên này có thể hình lực lưỡng, cao những 1m8. Ở bên cạnh hắn, mấy cô gái nhỏ xinh như Mia và Ánh Phương trông không đáng kể chút nào.
“Vậy à? Các cháu định hợp tác với tập đoàn nước ngoài để lắp ráp xe? Là thương hiệu nào vậy? Sao bác hoàn toàn không biết gì cả?” Bác Công ngạc nhiên hỏi.
“Đồ dê xồm! Anh mau xin lỗi bạn của tôi, không tôi sẽ không để anh yên đâu!”
Đánh bóng nhanh qua được một giờ. Chơi có chút phát nghiện, Anh Phong mới dừng tay.
“Việc này… là thật?” Bác Công khó tin hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bác ơi. Bác đánh giá thế nào về ngành công nghiệp ô tô của nước mình ạ?”
“Cô em xinh đẹp này. Bạn cô thuê tôi làm huấn luyện viên, tôi chỉ là làm đúng phận sự của mình, chứ có làm gì đâu?” Người thanh niên cợt nhả nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ok. Vậy được. Nếu trong quá trình thành lập công ty có gặp vấn đề gì, cháu cứ nói một tiếng với bác. Trong giới ô tô, tiếng nói của bác vẫn còn có trọng lượng.”
“Không có gì. Dễ ợt ấy mà. Tôi có cái gậy số 7 này. Ông cầm lấy. Chú ý động tác của tôi và làm theo. Vung gậy vài lần là quen thôi!”
“Bậy nào! Bác dù không chơi game, cũng hay cập nhật tin tức, biết đến Bitcoin, NFT và Metaverse. Không thể ngờ các công nghệ đi đầu trên thế giới, công ty cháu đều có nghiên cứu! Quả là không thể xem thường nha!”
“Cháu cảm ơn ý tốt của bác. Nhưng cháu muốn tự lập một khoảng thời gian trước. Nếu khi cần vốn mở rộng, cháu sẽ ưu tiên hợp tác với tập đoàn Thành Công.” Anh Phong khiêm tốn trả lời.
“Anh liên tục nói mình là huấn luyện viên, nhưng theo tôi thấy, trình độ của anh cũng thường thôi, không xứng!” Anh Phong không sợ hãi, đoạn khinh bỉ mắng người huấn luyện viên.
“Nếu tôi thua, tôi cho anh 1 tỷ tiền mặt!”
Gậy thứ hai. Vẫn trượt.
Chương 37: Ngành ô tô
Thấy 2 người Anh Phong và bố mình mãi mới tách ra được một lúc, Hoàng vội vội vàng vàng lôi kéo Anh Phong sang line bên cạnh, rồi nói:
Anh Phong nghe vậy chỉ có thể cười trừ. Nghĩ đến việc chính, hắn lúc này mới cất tiếng hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cô đừng có mà vu khống! Ai ở đây trông thấy việc đấy nào? Có dám lên xem camera không? Nếu không phát hiện ra vấn đề gì, thì tôi hoàn toàn có thể gọi công an đến bắt cô và đám bạn đấy! Giờ mau xéo đi!” Thanh niên kia gầm gừ nói. Làm huấn luyện viên ở đây, chỗ nào lắp đặt camera, chỗ nào góc khuất, hắn rõ ràng vô cùng. Nên hoàn toàn không sợ Ánh Phương.
“Hiện tại, ngành công nghiệp ô tô của nước mình còn khá non trẻ so với thế giới. Các tập đoàn trong nước chủ yếu hợp tác với nước ngoài, nhờ vào chuyển giao công nghệ để lắp ráp ô tô. Trong đó có tập đoàn Thành Công của bác, còn có THACO Trường Hải nữa. Chỉ có riêng Vinfast của Vingroup đang một mình đi một ngọn cờ. Họ tự tạo ra thương hiệu của riêng họ, tự nhập khẩu linh kiện sản xuất ô tô. Tuy nhiên về doanh số và lợi nhuận, họ không thể sánh bằng tập đoàn của bác. Nghe đồn Vingroup đã lỗ 5 tỷ đô rồi đấy!” Bác Công nghiêm trang nói.
Thấy người thanh niên kia hung hãn như vậy, Mia, Ánh Phương và cô gái bị hại ở một bên cũng bắt đầu thấy sợ hãi, mồ hôi chảy ròng ròng.
“Đúng vậy. Hiện tại cháu đã nghiên cứu thành công 2 mẫu xe chạy điện.”
Chào tạm biệt bố con nhà Hoàng, Anh Phong chuẩn bị đi về thì tiếng cãi cọ ở phía xa vang vọng đến tai, khiến hắn không khỏi tò mò. Đi đến gần, thì hắn mới thấy, đúng là hội bạn Ánh Phương đang giằng co mới một người thanh niên.
Gậy thứ ba. Trúng!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.