Sáng hôm sau. Bầu trời xanh thăm thẳm.
Mọi người đã tỉnh lại, bèn đơn giản ăn sáng tại nhà hàng. Tố Uyên lại khôi phục dáng vẻ như trước đây, như chưa từng có việc nàng thổ lộ với Anh Phong trên nóc du thuyền.
Du thuyền lượn một vòng nữa quanh vịnh để mọi người ngắm cảnh và chụp ảnh, rồi di chuyển về hướng cảng.
Trải qua một đêm nghỉ ngơi, mọi người đều thả lỏng hơn rất nhiều, dướng như đã hoàn toàn xả ra những đè nén tích tụ trong công việc.
Anh Phong thấy không sai biệt gì lắm, bèn ra hiệu cho mọi người lên xe về Hà Nội.
Các xe du lịch nối đuôi nhau, tuyện trần mà đi.
Một đường quay về không có việc gì.
Quay trở lại phòng nghiên cứu, Anh Phong vừa bước vào thì đột nhiên có một bóng người nhào đến, ôm chặt hắn, khiến tý nữa thì hắn ngã sấp mặt:
"Oppa, I miss you! (Em nhớ anh lắm)"
Chỉ thấy xuất hiện trước mắt hắn là một cô gái mặc quần áo thuỷ thủ. Nàng chỉ tầm 18 tuổi, khuôn mặt như hoạ, xinh đẹp không sao tả hết. Nàng có một vẻ đẹp ma mị, rất dễ dàng để người ta muốn phạm tội, đôi mắt phượng to tròn với hàng mi cong vút, sống mũi cao, 2 cánh mũi nhỏ xinh. Dáng người của nàng thì... chậc chậc... quá bốc lửa so với tuổi 18. Lồi ra lồi, lõm ra lõm, đặc biệt là đôi gò bồng đảo, nhô cao như muốn chọc thủng chiếc áo mỏng manh.
Anh Phong nuốt vào một ngụm nước bọt. Đây là ai? Sao lại xuất hiện ở phòng nghiên cứu của mình? Chẳng lẽ lại là...
Anh Phong ngạc nhiên thốt lên:
"Em là... Bạn là A1! A1 đúng không?"
"Đúng vậy, Oppa!" A1 tinh nghịch nháy mắt với Anh Phong.
"Hoá ra là cơ thể bạn đã hoàn thiện rồi à? Sao lại gọi mình là oppa?" Anh Phong phì cười.
"Nghe không dễ thương sao?" A1 mở đôi mắt to tròn, long lanh về phía Anh Phong.
"Thôi đi, đừng có mà phóng điện." Anh Phong hoàn toàn không ăn nổi bộ dáng này của A1. Hắn ngắm A1 từ trên xuống dưới, rồi nói tiếp:
"Cơ thể mới thế nào, A1? Các bộ phận linh kiện đều vận hành bình thường chứ?"
"Ừ. Vận hành ở mức 99,9%. Cơ thể này rất hoàn hảo, cũng sử dụng công nghệ pin siêu cấp mới, nên ở chế độ hoạt động bình thường - Normal Mode, một tháng mới phải sạc điện một lần..."
"Ủa, nghĩa là còn có chế độ khác nữa à?"
"Đúng vậy, căn cứ trên lý thuyết robot chiến tranh mà bạn đạt được, mình còn thiết kế Combat Mode, chế độ chiến đấu nữa. Tuy rằng chế độ này vẫn đang trong quá trình hoàn thiện, cần được cải tiến thêm."
"Combat mode khác gì normal mode, A1?"
"Khi Combat Mode được kính hoạt, lượng điện tiêu hao được đẩy lên max, các công năng chiến đấu được mở ra, sức mạnh, sức bền, tốc độ của cơ thể này đều tăng lên gấp 4 lần." A1 trả lời.
"Trời. Thật là lợi hại!" Anh Phong không khỏi cảm thán.
Nghĩ đến mình, Anh Phong lại cảm thấy không hài lòng với chiến lực của bản thân. Mặc dù đã được cường hoá, các hạng chỉ số cơ thể hơn người thường, nhưng do không biết võ công, nên Anh Phong chỉ có thể đánh ngang tay với bộ đội đặc chủng. Nếu hắn mạnh hơn, thì sẽ kịp phản ứng, không bị tên thanh niên Nga áp chế như lúc ở trên đảo Ti Tốp.
Khát vọng có thêm thực lực, Anh Phong hỏi A1:
"A1, ở trong cửa hàng có dạng công nghệ gì có thể giúp mình tăng trưởng sức mạnh lên 4,5 lần, giống khi bạn mở ra Combat Mode được không?"
"Có Anh Phong ạ. Hạng công nghệ ấy có tên là Hình xăm truyền kỳ!"
"Thật vậy ư? Vậy thì tốt. Trực tiếp hối đoái cho mình!" Anh Phong quả quyết nói.
"Được rồi. Đã hối đoái. Bắt đầu truyền thông tin!"
Lượng lớn tài liệu được truyền vào đầu Anh Phong. Lúc này hắn đã cơ bản nắm giữ được cách thức tạo ra hình xăm truyền kỳ.
"Ừm. Một hình xăm có thể tăng phúc từ 2-4 lần một loại thực lực, bao gồm: sức mạnh, thể lực, tốc độ, tinh thần, sức chịu đựng, độ lành vết thương...v...v... Trên lý thuyết, nếu cơ thể có thể chịu được, có thể xăm bao nhiêu hình xăm cũng được. Được lắm! Hạng kỹ thuật này thật đúng là rất hữu dụng!" Anh Phong thầm gật đầu.
"A1, bạn trực tiếp lên mạng đặt hàng giúp mình nguyên liệu, bao gồm các loại dược liệu và thảo dược để có thể chế tạo được hình xăm truyền kỳ. Tối nay mình muốn thử xăm vào hình xăm sức mạnh và tốc độ." Anh Phong ra lệnh.
"Ok, Phong!"
Ngồi trở lại bàn làm việc, Anh Phong không khỏi ngẫm lại các hạng mục mà công ty Dragon. Sắp tới, hắn sẽ cần cho ra mắt 2 chiếc xe ô tô chạy điện, thậm chí là giới thiệu cả robot! Nhắc đến robot, Anh Phong cũng không dự định sẽ sản xuất hàng loạt mô hình robot như cơ thể của A1. Quá... tốn kém nguyên vật liệu rồi, đặc biệt là kim loại hiếm như Element 31. Hắn cần thiết kế ra một loại robot đạt được các tiêu chí như giá thành sản xuất rẻ, dễ dàng gây thiện cảm với người dùng, đồng thời cũng để người ta dễ dàng phân biệt đây là robot chứ không phải con người. Robot có dáng vẻ con người, đó là bí mật của riêng hắn, hắn còn chưa muốn lộ ra.
"A1, liệu chúng ta có thể thiết kế lại robot, sao cho chỉ có khung xương robot và bộ não sử dụng Element 31, còn các chi tiết khác sử dụng titan, silicon, vàng,... và các loại kim loại khác được không?"
"Được chứ Anh Phong, nhưng mình cần có nguyên mẫu cụ thể, thì mới có thể tiến hành thiết kế được."
"Cần nguyên mẫu sao?" Anh Phong cau mày suy nghĩ. Sau một lúc, hắn đã có ý tưởng, vội thông báo với A1:
"Vậy chúng ta sẽ thiết kế robot sản xuất hàng loạt này dựa trên nhân vật Doraemon của truyện tranh Nhật. Con mèo máy này bộ dáng rất thân thiện, sẽ được nhiều thanh niên ưa thích đấy!" Anh Phong hưng phấn nói thêm:
"Ừm, ngoài ra còn có thể thiết kế thêm một con robot dựa trên Hello Kitty, dành cho con gái. Đối với trẻ nhỏ, chúng ta sẽ thiết kế nguyên mẫu là... Kirby! Con nhân vật này tròn tròn hồng hồng, rất đáng yêu."
"Được rồi, Anh Phong. Theo lệ cũ, bạn có cần mình đi mua bản quyền cho những nhân vật này không?"
"Đương nhiên rồi, A1. Bạn liên hệ phía bên Nhật Bản đi nhé, tiền đối với chúng ta không phải là vấn đề."
"Ok, Phong!"
Thế rồi, A1 và Anh Phong lại chìm đắm trong những nghiên cứu mới.
Tối hôm đó, nhờ sự trợ giúp của A1 và cánh tay robot, Anh Phong hoàn thành việc xăm hai hình xăm truyền kỳ: sức mạnh và tốc độ. Với cơ thể đã qua cường hoá, hắn vốn có thể chịu đựng thêm các hình xăm. Nhưng xét thấy cần một khoảng thời gian để làm quen với năng lực mới, Anh Phong cũng không xăm thêm.
"Sức mạnh!" Anh Phong thầm hô.
Lúc này hình xăm sức mạnh ở vai hắn phát sáng. Anh Phong chỉ cảm thấy một cỗ sức mạnh to lớn tràn ngập toàn thân. Hắn tung ra một cú đấm, không ngờ lại dễ dàng đấm vỡ viên gạch lát sàn!
"Lực lượng này... cũng quá kinh khủng đi!" Anh Phong thầm cảm thán.
"Tốc độ!" Anh Phong lại hô hoán.
Lúc này, sự vật xung quanh như chậm lại. Anh Phong chỉ bằng vào 2 ngón tay, dễ dàng bắt được một con muỗi đang bay vo ve gần đấy.
Cơ thể hắn cũng trở nên nhẹ nhàng, linh hoạt hơn hẳn. Anh Phong thử nhảy lên, không ngờ lại nhảy cao được tận 4 mét!
"Được lắm, với hình xăm thì mình nên đi làm cầu thủ bóng rổ NBA, hoặc cầu thủ bóng đá mới đúng."
Tuy nhiên không phải hình xăm truyền kỳ không có tác dụng phụ. 15 phút sau, khi trạng thái được giải trừ, thì Anh Phong thở ra hồng hộc, cơ thể như bị thoái lực. Đồng thời hắn cảm thấy thèm ăn vô cùng.
Hắn vội vàng chạy xuống nhà hàng, gọi ra một đống đồ ăn, ăn uống một trận linh đình, cảm giác mệt mỏi và đói khát mới biến mất.
0