0
Sau nửa ngày, rốt cuộc Diệp Thu Nguyệt đã tỉnh lại sau chính ảo mộng của bản thân. Dường như chứng kiến lại cú sốc năm xưa thêm một lần nữa, sự đau đớn đó khiến cho Diệp Thu Nguyệt gục xuống, hai hàng nước mắt trải dài cùng với lòng căm phẫn không thể che giấu.
"Quân ca, khi nào chúng ta hành động?" - Diệp Thu Nguyệt lau vội nước măt nghiêm túc mà hỏi.
Thấy thế, Ma Tùng Quân đưa cho nàng một xấp giấy lụa rồi nói:
"Bình tĩnh, muội chưa nói cho ta biết rõ thông tin của người trên hòn đảo đó. Ta cần biết mọi thứ, từ tín ngưỡng, phong tục tập quán, thức ăn, đời sống của bọn họ."