Lúc này Ma Tùng Quân định cùng Diệp Thu Nguyệt vén đống dây leo mà đi vào thì đống dây leo đó tự động rách ra. Ở bên trong cũng có chằng chịt cây cối, chúng cứ thế tách ra thành một cái đường đi nhỏ.
Hang động, khá là sâu, ở cuối hang động còn có ánh đèn dầu lấp ló. Dường như có một thân ảnh mảnh khảng đang ngồi ở trong hang động, tay vươn ra lật từng quyển sách.
Điều kỳ lạ chính là, Ma Tùng Quân không hề thấy chấm xám trước mắt mình chuyển thành màu khác. Nó vẫn giữ nguyên màu xám, vậy có nghĩa là gì? Chỉ có những người, vật không có bất kỳ ý định gì với hắn mới có màu xám đó.
Nhưng rõ ràng là người trong hang động kia đã mở đường cho bọn họ vào. À không, ở đây không chỉ có mình hắn, còn Diệp Thu Nguyệt, rất có thể người đó có ý với Diệp Thu Nguyệt chứ không phải hắn.
0