Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 5: Huân Nhi Đến!

CHƯƠNG 5: Huân Nhi Đến!


Dưới ánh trăng bạc, Tiêu Lâm ngồi trên cành cây cao nhất của Tiêu Gia, suy tư về hành trình rèn luyện gian khổ của mình. Thời gian thấm thoát trôi qua, tưởng như mới hôm qua cậu còn đang loay hoay với vị chua “ám ảnh” của trái Goro Goro No Mi, vậy mà thoáng chốc đã gần ba tháng trôi qua. Trong khoảng thời gian đó, cậu gần như “biến mất” khỏi tầm mắt thế giới loài người, cắm đầu, cắm cổ vào căn cứ bí mật sau núi mà tu luyện, hăng say tu tập đến mức quên ăn, quên ngủ.

Mỗi ngày, Tiêu Lâm đều dành hàng giờ đồng hồ để rèn luyện các kỹ năng mới học được. Việc luyện tập “Lôi Thuấn Thân” và “Bạo Lôi Quyền” đã trở thành thói quen hằng ngày của cậu, không khác gì nhịp thở. Ban đầu, việc tập luyện với những chiêu thức này không hề dễ dàng. Cảm giác đấu khí trong cơ thể không hoàn toàn phù hợp với năng lượng lôi điện từ trái Goro Goro no Mi, khiến Tiêu Lâm không ít lần gặp phải tình trạng t·ê l·iệt, mất cảm giác ở tay chân sau mỗi lần tập luyện.

Tuy nhiên, Tiêu Lâm không bỏ cuộc. Mỗi lần thất bại là một bài học, giúp cậu nhận ra cách kết hợp chính xác giữa đấu khí và lôi điện. Dần dần, Tiêu Lâm học được cách chuyển hóa đấu khí thành năng lượng lôi điện một cách nhuần nhuyễn hơn. Khi cơ thể đã quen với luồng điện khổng lồ chảy qua, cậu bắt đầu cảm nhận được sự hòa hợp giữa hai nguồn sức mạnh này. "Lôi Thuấn Thân" không còn chỉ là một kỹ thuật khó khăn nữa mà đã trở thành một phần tự nhiên của cậu, giúp Tiêu Lâm di chuyển nhanh như tia chớp, gần như không để lại dấu vết.

“Bạo Lôi Quyền” cũng trải qua một quá trình biến đổi mạnh mẽ. Ban đầu, Tiêu Lâm chỉ có thể tạo ra những luồng điện yếu ớt, không đủ để gây sát thương lớn. Nhưng sau nhiều lần thử nghiệm và điều chỉnh, cậu đã học cách tích tụ lôi điện vào nắm đấm, tạo ra những cú đấm bùng nổ mạnh mẽ như sấm sét, đủ sức phá hủy bất cứ thứ gì cản đường. Cảm giác quyền lực trào dâng mỗi khi cậu sử dụng "Bạo Lôi Quyền" là không gì có thể so sánh được.

Không chỉ tiến bộ về kỹ năng chiến đấu, Tiêu Lâm còn nhận thấy sự thay đổi rõ rệt trong cơ thể mình sau quá trình luyện tập. Việc liên tục sử dụng lôi điện đã làm cho cơ thể Tiêu Lâm trở nên mạnh mẽ hơn, sức bền tăng lên đáng kể. Đôi khi, cậu có cảm giác như mình đã trở thành một phần của lôi điện, mỗi tế bào trong cơ thể đều chứa đựng một nguồn năng lượng tiềm tàng. Điều này cũng đồng nghĩa với việc Tiêu Lâm ngày càng trở nên nguy hiểm hơn đối với bất kỳ ai dám đối đầu.

Mặc dù tiến bộ rõ rệt, nhưng Tiêu Lâm không bao giờ để mình chủ quan. Cậu biết rõ rằng việc sở hữu năng lực không phải là đích đến cuối cùng, mà là bước đầu tiên trên con đường dài. Chính vì vậy, mỗi khi đạt được một cột mốc mới, cậu lại lập tức đặt ra cho mình những mục tiêu cao hơn, khó khăn hơn.

Một buổi tối, sau khi hoàn thành một ngày luyện tập mệt nhoài, Tiêu Lâm ngồi trên cành cây cao nhất trong vườn Tiêu gia, mắt hướng về phía bầu trời đầy sao. Trong bóng tối, những suy nghĩ về quá trình rèn luyện vừa qua hiện lên trong tâm trí cậu.

Trong lúc đang chìm đắm trong suy nghĩ, Tiêu Lâm chợt nhớ ra đã lâu rồi mình không "quay số" Rubik Cube. Lần cuối cùng cậu nhận được phần thưởng là khi mới có được Goro Goro no Mi, vậy mà từ đó đến giờ đã hơn một tháng rưỡi trôi qua. Tiêu Lâm đã bỏ lỡ tới sáu lần nhận thưởng!

Sự lo lắng lập tức xâm chiếm tâm trí Tiêu Lâm. Không biết Rubik Cube có "giận dỗi" gì không khi cậu bỏ quên nó lâu như vậy? Không chần chừ thêm, Tiêu Lâm liền tập trung tinh thần, cố gắng hết sức để trở lại không gian tinh thần của mình.

Thật may mắn, khi Tiêu Lâm vừa bước vào không gian đó, Rubik Cube vẫn hiện diện, quay đều trên bầu trời xanh biếc. Nhìn thấy nó vẫn "bình an vô sự" Tiêu Lâm mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, khi cậu chạm vào Rubik Cube, một điều bất ngờ đã xảy ra. Một bảng thông báo hiện lên trước mặt, cho biết Tiêu Lâm vẫn còn sáu lần "quay số" chưa sử dụng. Cậu càng mừng rỡ hơn, vì điều này có nghĩa là “quay số trúng thưởng” có thể tích lũy lại, như vậy nếu có quên thì cũng không bị mất đi lượt rút của mình.

Không để lãng phí thêm giây phút nào, Tiêu Lâm liền tiến hành quay số.

Lần quay đầu tiên, một cây chổi gỗ cũ kỹ hiện ra trước mặt cậu. Nó trông chẳng khác gì một món đồ chơi "lạc hậu" với lông chổi rụng tơi tả, thân chổi bị cong vẹo, gãy gập. Theo thông tin hiện ra, đây là cây chổi bay "phiên bản Beta" từ thế giới phù thủy, nhưng đã hỏng đến 99%. Thất vọng không tả xiết, Tiêu Lâm đành cất nó đi và tiếp tục quay lần thứ hai.

Kết quả lần này còn tệ hơn. Một viên thuốc nhỏ xuất hiện, được ghi chú là “Thuốc biến hình trong 1 giây” từ thế giới Doraemon, nhưng lại hết hạn từ lâu. Tiêu Lâm cảm thấy như bị Rubik Cube "chơi xỏ" nhưng cũng chẳng còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục quay số.

May mắn thay, hai lần quay cuối cùng đã đem đến cho Tiêu Lâm những phần thưởng thực sự giá trị. Đầu tiên là cuốn trục giấy da ghi chép bí kíp "Hơi Thở Sấm Sét" từ thế giới Kimetsu no Yaiba. Bí kíp này mô tả một kỹ thuật kiếm đạo lợi hại, sử dụng lôi điện để t·ấn c·ông với tốc độ và sức mạnh kinh hoàng. Đối với Tiêu Lâm, một người đã sở hữu năng lực lôi điện từ Goro Goro no Mi, đây quả thực là một món quà vô giá.

Phần thưởng cuối cùng là thanh kiếm Lake Toya, một v·ũ k·hí huyền thoại từ thế giới Gintama. Dù chỉ là một thanh kiếm gỗ, nhưng sức mạnh của nó thì không thể xem thường. Nó có khả năng chịu được những cú va đập mạnh mẽ mà không bị hư hỏng, đồng thời cũng có thể cắt đứt bất cứ thứ gì. Với thanh kiếm này trong tay, Tiêu Lâm tự tin rằng mình có thể đối mặt với bất kỳ kẻ thù nào.

Những phần thưởng này khiến Tiêu Lâm vô cùng hứng khởi. Cậu lập tức lên kế hoạch để học tập và luyện tập theo bí kíp "Hơi Thở Sấm Sét" đồng thời cũng không ngừng rèn luyện với Lake Toya để thuần thục cách sử dụng nó trong chiến đấu. Mỗi ngày trôi qua, Tiêu Lâm cảm thấy mình mạnh mẽ hơn, nhanh nhẹn hơn, và quan trọng nhất là tự tin hơn vào bản thân. Cậu biết rằng con đường trở thành một cường giả thực thụ vẫn còn rất dài, nhưng với những tiến bộ như hiện tại, Tiêu Lâm tin rằng mình đang đi đúng hướng.

Trong những giấc mơ về đêm, Tiêu Lâm thường thấy mình đứng trên một đỉnh núi cao, bao quanh bởi những đám mây đen cuồn cuộn, tay cầm thanh kiếm Lake Toya, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách. Những giấc mơ này không chỉ là sự phóng tác của trí tưởng tượng, mà còn là lời nhắc nhở rằng cậu cần phải nỗ lực hơn nữa. Mỗi ngày trôi qua là một cơ hội để Tiêu Lâm tiến gần hơn đến mục tiêu của mình.

Đúng lúc đó, một tiếng động từ phía phòng họp gia tộc làm Tiêu Lâm chú ý. Theo thường lệ, đây là nơi cha cậu - Tiêu Chiến và các trưởng lão tụ họp để bàn bạc chuyện quan trọng. Tuy nhiên, hôm nay không khí có vẻ khác lạ. Tiếng nói chuyện dường như gay gắt. Thấy tò mò, Tiêu Lâm dùng Lôi Thiểm, xoẹt một phát, không phát ra quá nhiều âm thanh cậu đã có mặt gần đó, tại một khoảng cách an toàn và bắt đầu nghe thử xem chuyện gì đang diễn ra.

Qua lớp cửa, Tiêu Lâm nghe thấy giọng nói trầm đục của một trong các trưởng lão: “Chúng ta không thể chờ đợi thêm nữa. Tình hình bên ngoài ngày càng trở nên phức tạp. Sự xuất hiện của cường giả bí ẩn đó có thể làm cho chúng ta diệt tộc!!!

Tiếng bước chân vang lên, và rồi giọng nói quen thuộc của cha Tiêu Lâm, Tiêu Chiến, vang lên: “Tôi hiểu tình hình khó khăn, nhưng chúng ta phải cẩn trọng. Mỗi bước đi sai lầm đều có thể dẫn đến hậu quả không thể lường trước. Tôi thấy chúng ta nên chấp nhận ý định của người này, họ hứa hẹn cho chúng ta tài nguyên tu luyện đủ dùng khá nhiều năm. Chỉ cần chúng ta thu dưỡng đứa bé tên Huân Nhi này!”

Tên này lập tức làm Tiêu Lâm sững người. Huân Nhi? Cuối cùng thì nữ nhân vật chính của Đấu Phá đã đến a. – Tiêu Lâm tự nhủ.

Cuộc sống ở Đấu Phá bắt đầu chuyển sang một chương mới đầy thú vị Tiêu Lâm nghĩ như vậy.

CHƯƠNG 5: Huân Nhi Đến!